Chương 13: Khảo nghiệm cấp độ B
"Bảng xếp hạng?" La Phong nhìn lên những cái tên trên những chiếc vảy của bức tượng Hắc Long khổng lồ, nhịn không được lên tiếng hỏi, " Bảng xếp hạng để làm gì?"
Dương Huy liếc nhìn La Phong cười: "Chẳng lẽ ngươi cho rằng gia nhập được vào trại huấn luyện tinh anh là có thể nghỉ ngơi rồi hay sao, tưởng rằng mình đã là cường giả trên thế gian?? Buồn cười!
Ở trại huấn luyện tinh anh này, mức độ cạnh tranh cao hơn nhiều so với những nơi khác. Thứ hạng cao thấp cũng quyết định các nguơi được hưởng những tiện nghi khác nhau!"
"Ví dụ như những bảo bối tìm được từ khu di tích văn minh cổ, ai là người được sử dụng?"
" Thứ hạng càng cao, đương nhiên sở hữu tài nguyên càng nhiều!"
" Còn ba người đứng cuối bảng xếp hạng, nếu ba lần nằm trong tốp ba người này, sẽ bị đào thải."
La Phong nghe xong giật mình, trước đó hắn không hề biết tiến nhập trại huấn luyện tinh anh còn có thể bị đuổi.
"Cậu cũng không cần hỏi nữa, đợi lúc cậu qua được khảo nghiệm cấp B, lúc đó tự nhiên biết được rất nhiều qui củ. Nếu không qua được khảo nghiệm, hỏi cũng bằng không."
Dương Huy ngẩng đầu nhìn lên bức tượng hắc long khổng lồ trước mắt, " Các ngươi chẳng lẽ không phát hiện, bức tượng hắc long này đặc biệt nhất ở chõ nào sao?"
"Khí thế" Nha Hạ nói.
"Khí tức" La Phong nói.(Theo mình hiểu thì khí thế làm người đối diện cảm thấy nhỏ bé, còn khí tức thì làm người ta cảm thấy nó là sinh vật sống, có hơi thở.)
Trước đó hai người đều bị bức tượng Hắc Long này làm cho giật mình. Tưởng như là bị một con quái thú đáng sợ hơn cả Lĩnh chủ Cao cấp Thiết Giáp Long nhìn chằm chằm, khiến người ta không tự chủ được, sợ hãi trong lòng! Nên biết dù có nhìn thấy Thiết Giáp Long, La Phong cũng không kinh hoảng như vậy.
"Đây thật sự là một quái thú cấp SS(cấp vương). Một con Hắc Long sinh ra từ núi lửa! Sau Khi Quán chủ tiêu diệt thì giữ lại long nhãn, đặt ở trên bức tượng này.
Bức tượng Hắc Long này, toàn thân đều làm bằng vật liệu quý, quý giá nhất chính là đôi mắt ấy,thực sự là đôi mắt của Hắc Long!"
"Lúc trước khi thiết kế, chính là để đôi mắt hướng nhìn lối vào ở cửa lớn. Cho nên bình thường người nào đi vào cửa lớn, nếu nhìn hướng về phía long nhãn của bức tượng Hắc Long, đều bị giật mình." Dương Huy có chút đắc ý cười "Chỉ một đôi long nhãn như thế, giá trị đã hơn trăm ức rồi!"
La Phong, Nha Hạ nhìn nhau, trời ạ, không ngờ đem đôi long nhãn thật sự làm một bộ phận cho bức tượng khổng lồ này. Cũng ác đấy!
" Theo ta, nhớ kỹ,cấm chạy lung tung."
Dương Huy dặn dò.
"Vâng" La Phong, Nha Hạ, khoác ba lô, theo bước Dương Huy.
"Các cậu nhìn xem, những thanh niên phía xa kia đều là học viên chính thức của trại huấn luyện tinh anh."
Dương Huy chỉ hướng một tòa tháp lớn chín tầng ở khu vực chính giữa trại huấn luyện. Tuy là chỉ có chín tầng nhưng độ cao ngang với 20 tầng kiến trúc bình thường.
"Những học viên kia đều đi đến đó, tòa tháp ấy gọi là "Cửu trọng Lâu!"
Dương Huy mỉm cười :" Cửu trọng Lâu này là nơi huấn luyện, học tập của tất cả các học viên. Một số phòng huấn luyện đặc biệt cũng ở đó!"" Ở trong trại huấn luyện, trừ lúc đi ngủ, các học viên hầu như đều ở trong Cửu trọng lâu" thực hiện huấn luyện.
Đạp bước trong trại huấn luyện, La Phong và Hành Hạ đều rất qui củ, dù sao bọn họ chưa là thành viên chính thức của doanh trại.
Mà với nhãn lực của La Phong, cảm giác được ánh mắt, khí chất của những học viên chính thức trong doanh trại rõ ràng khác hẳn với những võ giả thường thấy ở bên ngoài. Nơi đây chính là chỗ tập trung những thiên tài quái vật nhất trên toàn thế giới.
"182 học viên, mỗi năm có một khóa học viên tốt nghiệp. Vì vậy hàng năm lại thu nhận thêm 43 người" ( shit, thế là thế nào)
Dương Huy vừa cười vừa giải thích thêm " Nhưng danh sách chiêu sinh này, hai phần ba chỉ tiêu là dành cho trại huấn luyện cơ sở của võ quán Cực hạn chúng ta. Chỉ có một phần ba là chiêu mộ từ khắp nơi trên thế giới."
La Phong chợt hiểu.
Thảo nào!!
Mỗi năm chỉ có hơn ba chục chỉ tiêu, hai phần ba là chiêu mộ từ trại huấn luyện cơ sở. Như thế, môt phần ba chỉ tiêu, chỉ có hơn mười người mà thôi.
"Cho nên Nha Hạ, sau khi cậu gia nhập trại huấn luyện cơ sở, vẫn còn có cơ hội tiến nhập trại huấn luyện tinh anh đấy. Nhưng mà số lượng học viên của trại huấn luyện cơ sở cao hơn nhiều so với trại huấn luyện tinh anh, tranh đoạt chỉ tiêu cũng rất khốc liệt, về sau cậu phải thật cố gắng."
Dương Huy nhìn sang Hành Hạ nói.
"Rõ" Đôi mắt hắn vụt sáng.
Trại huấn luyện cơ sở có chế độ huấn luyện ba năm, còn trại tinh anh thì lại là năm năm.!
"Nha Hạ, cậu đứng ở đây, đừng đi linh tinh. Ta đưa La Phong vào làm thủ tục đăng ký chỗ ở."
Dương Huy dặn dò một tiếng.
Đây là một tòa lầu hai tầng, ngay cả những nội thất bên trong đều mang phong cách cổ điển.
"Bởi vì quán chủ là người Hán tộc chúng ta, đặc biệt lại rất yêu thích văn hóa cổ của Trung quốc, cho nên khi đó xây dựng cả căn cứ Hồng Trữ đều dựa theo phong cách kiến trúc cổ đại.
Đặc biệt là trại huấn luyện này, cả những đồ dùng trong nhà cũng bắt chước thời cổ. Vì thế cậu ở đây sẽ không có ghế sa lông, không có ti vi."
Dương Huy cười: "May mà quán chủ thông tình đạt lý, mỗi người đều có thể sử dụng máy laptop." La Phong cứng họng. Ngay cả ti vi cũng không có, máy giặt các thứ cũng không. May mà vẫn có ổ điện, còn có điện xài.
"Cậu cứ ở đây nghỉ ngơi cho tốt. Muốn ăn gì gọi điện thoại trực tiếp, sẽ có người đưa thức ăn tới."
Dương Huy dặn thêm " Cậu hôm nay tốt nhất đừng chạy tinh tinh ( wtf, dặn mãi câu này). Ngày mai lúc mười hai giờ, ta đưa cậu đến Cửu trọng lâu, tiếp thụ khảo nghiệm cấp B. Đợi ngươi vượt qua khảo nghiệm, mới chính thức trở thành một thành viên của trại huấn luyện tinh anh này. Nếu thất bại thì phải đến trại huấn luyện cơ sở đó".
La Phong gật đầu:"Rõ".
Dương Huy rất nhanh đã đi khỏi.
Trong tòa lầu yên tĩnh này chỉ còn lại mình La Phong. Lên đến phòng sách trên tầng hai, sau khi đặt ba lô xuống, hắn tiến ra ban công, ở đây có thể nhìn rõ cả doanh trại.
" Đây chính là trại huấn luyện đệ nhất thế giới? Thoạt nhìn có vẻ rất yên tĩnh, không hề ồn ào( nói cũng như không). Tay hắn vịn vào lan can gỗ hình cung, thưởng thức phong cảnh của trại huấn luyện. Cách tòa lầu này không xa ,có một dòng suối chảy, dòng nước xuôi vào một hồ nước phía xa xa."
"Hi, người trung quốc hả?" Có giọng tiếng trung tiêu chuẩn từ xa vọng đến.
Hắn cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một thanh niên da vàng mặc bộ đồ luyện công màu trắng, mày đậm, mắt to, tay cầm thiết thương, tươi cười chào hỏi.
"Phải" Hắn trả lời
"Tên ta là Điền Quỳnh, đến từ căn cứ Đông Bắc"
"Tên ta là La Phong, đến từ căn cứ Giang Nam."
Hắn cười đáp lại.
Thanh niên tên Điền Quỳnh đó cười nói: "Thấy ngươi ở chỗ này, chắc là tới tiếp thụ khảo nghiêm nhập môn đúng không? Cố lên! Người Trung quốc ở đây không ít... đợi ngươi chính thức gia nhập trại huấn luyện rồi, sẽ cùng nhau tụ hội."
Tay Điền Quỳnh này nói xong, lại cầm thiết thương tiến về phía Cửu trọng lâu.Vừa đi vừa múa thương. Phụp.!
Âm thanh xuyên phá không khí khiến người ta rùng mình, La Phong đứng trên ban công nét mặt biến sắc: "Thương pháp của người này còn lợi hại hơn cả Trương Khoa nhiều!"
Hiện giờ nhãn lực của La Phong cũng rất cao minh, người thanh niên tên Điền Quỳnh tùy ý đâm một thương, mà khiến người cảm giác dường như không khí xung quanh đều chuyển động, tập trung vào đầu thương.
"Đao Pháp của ta, tuy là mang danh "Phích Lịch", nhưng mới chỉ là chút bề ngoài. So với người ta , thua thật xa." Hắn lập tức đã không còn chút kiêu ngạo nào nữa.
Chỉ một học viên xuất hiện tình cờ, cảnh giới của thương pháp đã rõ ràng cao hơn cảnh giới đao pháp của ta.
La Phong chợt tỉnh .
Có thể tiến nhập trại huấn luyện này đều là những thiên tài yêu quái nhất thế giới! Không cần biết là từ trại huấn luyện cơ sở, tiếp thụ ba năm huấn luyện, sau đó cùng với bao thiên tài võ giả khác cạnh tranh được chỉ tiêu gia nhập trại tinh anh; hay là hơn muời người trực tiếp được chiêu mộ mỗi năm từ khắp nơi trên thế giới, ai cũng là rồng giữa thế gian (nhân trung long phượng)!
"Nhất định phải đứng vững ở trại huấn luyện tinh anh này, bằng không sao có tư cách chiến đấu với hai Chiến thần Cao cấp Kền kền và Bọ cạp"
"Đương nhiên , ta phải vượt qua khảo nghiệm cấp B trước!"
Tại tòa này, La Phong lại tu luyện gien nguyên năng như thường lệ, đến khuya lắm mới đi ngủ một giấc. Tuy nhiên còn chưa gia nhập trại tinh anh, nhưng bảng xếp hạng trên bức tượng hắc long, rồi cả một chiêu khởi động thương pháp của Điền Quỳnh, đều khiến hắn mơ hồ cảm giác được, tương lai ở trại tinh anh này tuyệt đối là long hổ tranh hùng.
11 giờ , La Phong ăn một bữa trưa thịnh soạn, mãi đến 11 giờ 30 phút, Chiến thần Dương Huy mới xuất hiện.
"Hôm nay thời tiết không tốt lắm, mới buổi trưa mà đã tối sầm rồi, xem ra chắc sẽ có mưa lớn." Dương Huy bước vào , nhìn bàn ăn trong phòng khách, cười: " không tệ chứ, ăn nhiều như vậy. Chuẩn bị tốt rồi thì theo ta tới Cửu trọng lâu."
"Con có cần chuẩn bị gì không? Vũ khí, trang bị chiến đấu?" La Phong dò hỏi.
"Không cần, cứ tay không như vậy theo ta tới đó."
Dương Huy vừa trả lời, vừa tiến bước hướng Cửu trọng lâu.!
Mỗi tầng của Cửu trọng lâu đều cao khoảng sáu mét. Chiều dài, chiều rộng đều trên 130 mét, thực sự là một tòa tháp khổng lồ. Xem bề ngoài tháp rất cổ điển, nhưng bên trong cực kì hiện đại, mặt sàn là một loại hợp kim kiên cố. Rất nhanh chóng đã thấy những tiếng va chạm, hò hét đập vào tai.
" Đi, tới Tuân Lũ" Dương Huy và La Phong tiến vào thang máy. Thang máy rất nhanh chóng ngừng lại, " vừng ơi Mở ra!"
Cửa thang máy mở ra, đã lên đến tầng cao nhất của Cửu trọng lâu. Tầng thứ 9 này là một phòng lớn rất trống trải. Trong sảnh có mấy tấm đệm, có một số thanh niên nam nữ đang ngồi nói chuyện rất thoải mái, hoặc là bằng tiếng anh, hoặc là bằng tiếng pháp, lại cũng có tiếng Hoa hạ phổ thông nữa.
La Phong vừa đến, có không ít người nhìn về phía hắn. " Huynh đệ, người trung quốc hả?"
"jet that rai, đúng vậy" hắn gật đầu.
"Cố lên! Có ngươi gia nhập, Hoa hạ chúng ta lại thêm một người."
Một thanh niên đầu trọc lốc cười ,hô lớn.
"Đừng có mơ" Một giọng tiếng trung rất ngượng nghịu phát ra từ cô gái da đen đứng bên. Cô gái có hình xăm con bướm trên mặt liếc mắt nhìn La Phong cười lạnh.
La Phong thì đang theo hướng dẫn của Chiến thần Dương Huy, đi tới góc cuối của căn phòng lớn, nơi đây có một hành lang. Hai bên hành lang là một loạt những gian phòng lớn. Hắn rất nhanh chóng được dẫn đến căn phòng cuối cùng. Chỗ này không rộng lắm, lại có chút ẩm thấp.
"Bụp!" Đèn sáng lên. Chỉ thấy trong phòng có 2 chiếc ghế sa lông, trên mỗi chiếc ghế đều có đặt một chiếc mũ giáp màu xanh thẫm.
"Hai chiếc mũ giáp này, do những nhà khoa học toàn nhân loại, tốn không ít công sức mới phỏng theo thiết bị không gian được tìm thấy trong di tích văn minh cổ mà chế tạo được. Gọi là thiết bị cảm ứng ý thức."
Dương Huy chỉ vào chiếc mũ nói: " Chúng ta cũng chỉ có thể mô phỏng được loại thiết bị cảm ứng ý thức đơn giản này. Chứ còn trung tâm điều khiển của không gian giả định vẫn là cỗ máy cổ xưa, nằm sâu dưới lòng đất"
La Phong ngẩn ra nhìn chiếc mũ giáp này: "Không gian giả định?"
Đáng sợ thật!
Thứ đồ chơi này chỉ có trong truyện viễn tưởng mà thôi, thế mà theo như lời Dương Huy nói đó, hiện nay con người trên trái đất mới chỉ mô phỏng được thiết bị cảm ứng ý thức, còn trung tâm điều khiển của thiết bị không gian, căn bản là không có cách nào chế tạo được, vẫn là dùng cỗ máy cổ xưa tìm thấy trong di tích mà thôi.
"Trung tâm điều khiển đó, các nhà khoa học vốn không hiểu được,chứ đừng nói đến bắt chiếc nữa." Dương Huy lắc đầu.
"À, cậu đội nó lên, ý thức sẽ tiến vào.....
Có thể nói là không khác gì so với thế giới thực tại.Sau khi tiến vào không gian giả định,chúng ta sẽ để cậu vào "Thí luyện tháp", tiếp thụ khảo nghiệm cấp B!"
--------------------------------