Chương 14 : Tài Sản Của La Phong
Vơ vét sạch cả thành phố sắt thép ngầm dưới Hoả Tinh xong thì La Phong bay về phía cửa thành.
"La Phong, đợi đã" Ba Ba Tháp hô.
"Sao thế, Ba Ba Tháp?" La Phong hơi nghi hoặc "Chẳng lẽ thành phố sắt thép còn có bảo vật gì khác?"
"Ngu dốt! Cả thành phố sắt thép đáng giá nhất không phải là Huyền Thiết Mẫu, cũng không phải Huyền Thiết Tinh! Mà chính là ... bởi vì toàn bộ thành phố này hầu như chỉ dùng huyền thiết để kiến thiết!" Ba Ba Tháp không kìm được hét lên.
La Phong giật mình.
"La Phong, chẳng lẽ ngươi không biết, ngươi bây giờ rất nghèo à?" Ba Ba Tháp cười khoái trá.
"Rất nghèo ư?"
"Ngươi có tiền rồi sao? Chính là ta đang nói về tiền trong vũ trụ, chứ không phải tiền tệ trên địa cầu. Ngươi có không?" Ba Ba Tháp truy vấn.
La Phong cau mày.
Tiền bạc trên địa cầu quả thực chẳng có ý nghĩa gì với mình nữa. Nhưng trong vũ trụ mênh mông thì mình đúng là rất nghèo. Đầu tiên không có tiền mặt, rồi tài khoản ở ngân hàng vũ trụ cũng không có
"Sư phụ ngươi chuẩn bị cho ngươi ba tài khoản ngân hàng. Nhưng đó là khi ngươi đạt tới cấp Hằng Tinh, cấp Vũ Trụ, Vực Chủ mới có thể sử dụng ba tài khoản ngân hàng này" Ba Ba Tháp nói "Trước khi sư phụ ngươi ngã xuống thì đã thông qua Mạng Vũ Trụ giả định mà lập cho ngươi ba tài khoản. Hơn nữa đòi hỏi bản thân ngươi phải có thực lực đạt tới mức yêu cầu rồi mới tự mình đi lấy được"
"Thân thể Kim Giác cự thú của ngươi đã đạt tới cấp Hằng Tinh rồi. Nhưng mà liệu ngươi có thể dùng thân hình Kim Giác cự thú đi ngân hàng không?" Ba Ba Tháp hỏi.
Đạt tới cấp Hằng Tinh thì mới có thể lấy được tiền trong tài khoản đầu tiên ở ngân hàng! Nhưng thân thể Kim Giác cự thú thì không dám hiện thân, còn thân thể nhân loại thì thực lực lại không đủ!
"Do đó, La Phong, tiền mặt ngươi bây giờ bằng không, tài khoản ngân hàng cũng không có nốt"
"Ngươi có không ít bảo vật. Phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào là vật báu vô giá! Phi thuyền Hắc Long, cũng rất đắt tiền! Nhưng ngươi mà đưa ra phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào, không hề nghi vấn, đến cả Giới Chủ cũng sẽ đến cướp, đến cả cường giả Bất Hủ đều sẽ đến cướp! Đó là hành vi ngu dốt! Còn phi thuyền Hắc Long, bản thân ngươi cũng lại phải sử dụng"
"Ma Vân Đằng, đã nhận chủ"
"Độn Thiên Toa Hồ Đao Bàn, ngươi cũng phải dùng cho bản thân"
"Chính thức có thể bán được thì hiện giờ cũng chỉ có Lưu Ngân Hộ Vệ, Mộc Nha Tinh" Ba Ba Tháp nói
"Nhưng mà chỗ Mộc Nha Tinh đó thì phải dùng để cho nuôi lớn Ma Vân Đằng! Năng tinh ư? Phi thuyền Hắc Long cũng cần năng lượng. Sau này nếu sử dụng phi thuyền Hắc Long dài hạn thì năng tinh mà ta dự trữ cũng không đủ. Sau này còn cần mua thêm năng tinh nữa!"
La Phong há hốc mồm. Mình là truyền nhân Vẫn Mặc Tinh, nhưng bây giờ tiền mặt hoàn toàn không có! Hiện vật ư? Phi thuyền Hắc Long, binh khí niệm lực, Mộc Nha Tinh, năng tinh đều là những thứ thiết yếu.
"Do đó La Phong, trước khi thân thể con người của ngươi đạt tới cấp Hằng Tinh thì ngươi còn rất nghèo" Ba Ba Tháp bất lực nói.
"Không phải có xác phi thuyền sao?" La Phong không kìm được hỏi.
"Đó là xác, là phế liệu, tái chế lại cũng rất phiền toái" Ba Ba Tháp nói "Liệu có thể bán được bao nhiêu? Một hạt Mộc Nha Tinh có thể đổi được vô số xác phi thuyền" La Phong nhíu mày.
Người ta dù không lo xa cũng bắt buộc phải lo gần. La Phong hiểu rõ là tương lai mình không thể tránh khỏi việc tiến vào vũ trụ. Tỷ như những hợp kim cần thiết khi tu luyện Bản Tôn Thiên Địa, chỉ có thể đi mua. Dựa vào chính mình để tìm trong vũ trụ ư, vậy đợi đến khi nào? Trong vũ trụ mênh mông, đến cả cường giả Bất Hủ cũng phải coi trọng tiền bạc.
Đương nhiên phải là tiền lưu hành được trong vũ trụ, chứ không phải là loại tiền kiểu địa cầu chỉ do một hành tinh nào đó phát hành.
Mình không có tiền thì làm sao?
Không có tiền vậy đến cả mở tài khoản trong ' Mạng Vũ Trụ Giả Định cũng không được.
"La Phong, ta lộn túi ra cho ngươi xem!" Ba Ba Tháp nói "Năng tinh trong không gian Trữ Vật ( chứa đồ ) của ta, nếu ngươi thường xuyên sử dụng phi thuyền Hắc Long thì đại khái vài chục năm là dùng hết.
"Còn Mộc Nha Tinh vừa đồng thời hỗ trợ cho ngươi trở thành cấp Hằng Tinh Nhất giai, vừa để nuôi cho Ma Vân Đằng trưởng thành tới cấp Hằng Tinh Ngũ giai Lục giai"
Ba Ba Tháp nói "Ngoài ra thì chẳng còn gì nữa. Xử lý Năng tinh và Mộc Nha Tinh như thế nào là do ngươi quyết định"
La Phong cẩn thận suy nghĩ! Tiền bạc của mình hiện nằm trong ba dạng.
Dạng cao cấp nhất gồm phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào, thi thể cường giả Bất Hủ. Đó đều là những khoản tiền khổng lồ! Đáng tiếc, một khi xuất ra báu vật như thế thì đúng là tìm chết!
Dạng thứ hai là sư phụ cho mình ba tài khoản ngân hàng, nhưng lại yêu cầu có đủ thực lực mới có thể rút ra.
Dạng thứ ba gồm phi thuyền Hắc Long mình đang sử dụng, Độn Thiên Toa, Hồ Đao Bàn, Lưu Ngân Hộ Vệ ... còn có Mộc Nha Tinh, năng tinh do Ba Ba Tháp giữ.
"Không dùng được, không bỏ ra được" La Phong lắc đầu.
"Do đó, khoản tiền lớn nhất của ngươi bây giờ, chính là chỗ huyền thiết này!" Ba Ba Tháp kích động nói
"Đây đều là huyền thiết nguyên chất! Chứ không phải là đám phế liệu hợp kim của phi thuyền! Phế liệu từ hợp kim xác phi thuyền là thứ không có giá trị sử dụng nhất. Còn nguyên liệu tinh khiết lại có thể sử dụng để chế tạo công cụ, chế tạo vũ khí vân vân, đều rất đáng giá"
La Phong khẽ gật đầu. Cũng như quặng sắt nguyên khai trên địa cầu. Trong vũ trụ có lẽ có rất nhiều nơi có thể khai thác kim loại, nhưng khai thác cũng yêu cầu phải bỏ ra chi phí!
"Huyền thiết là kim loại cấp độ D nên rất rẻ. Nhưng so ra với số lượng rất nhiều cũng tạm ổn" Ba Ba Tháp tiếp tục "Lúc trước có những chiến hạm vận chuyển liên hành tinh chuyên môn dùng để đưa mấy trăm vạn thợ mỏ tới đây khai thác"
"Xem ra, đây là khoản tiền đầu tiên của ta" La Phong nhìn thành phố sắt thép mà sáng mắt lên.
"Ngươi chịu trách nhiệm tháo rời, ta chịu trách nhiệm thu vào không gian Trữ Vật!" Ba Ba Tháp nói.
"Làm thôi!"
"Rầm rầm ~~"
Trong những âm thanh rầm rĩ náo động thành phố sắt thép, La Phong tháo dỡ phối hợp với Ba Ba Tháp cất vào không gian Trữ Vật nên hiệu suất rất cao.
Từng đống, từng đống nguyên liệu huyền thiết từ thành phố sắt thép đều được Ba Ba Tháp thu vào hết thảy. Có một số cột trụ đúc bằng huyền thiết cũng bị thu gom. Hơn tám giờ sau, cả thành phố sắt thép đã biến mất chỉ còn lại có một vài đống phế tích.
"La Phong, bỏ qua mấy thứ mục nát đó đi. Huyền thiết mà chúng ta thu tổng cộng là 92.8 ức tấn" Ba Ba Tháp hưng phấn nói thêm "Ha ha, chỉ bằng đống nguyên liệu này, La Phong, coi như ngươi cũng đã có vốn liếng đầu tiên rồi"
La Phong bay lên mặt đất, từ trên cao nhìn xuống hoả tinh "Đáng tiếc, mạch khoáng huyền thiết dưới đất vẫn còn rất nhiều. Nhưng việc khai thác rất khó khăn" Ba Ba Tháp bất lực nói
"Cho dù có thực lực mạnh thì một người cũng không thể khai thác cả mỏ quặng được. Trừ phi đó là mỏ vàng tinh khiết"
"Đừng quá tham" La Phong biết rát rõ đây là thành quả lao động của hơn ba trăm vạn thợ mỏ bỏ sức ra.
Địa cầu, Hoa Hạ Quốc, căn cứ Giang Nam, thành Dương Châu.
Vào lúc xế chiều, mặt trời đỏ rực đang lơ lửng đằng tây. Một phi thuyền hình đĩa bay màu đen khổng lồ dừng ở độ cao mấy ngàn mét trên bầu trời thành Dương Châu. Song toàn cầu không có lấy một quốc gia nào phát hiện ra phi thuyền này.
Cửa khoang phi thuyền mở ra, một thanh niên mặc quần áo giản dị bay ra khỏi phi thuyền. Phi thuyền đột nhiên biến mất.
Thanh niên lao xuống phía dưới. "Trở lại rồi! Thần kỳ thật, buổi sáng còn ở Hoả Tinh, hoàng hôn đã về địa cầu" La Phong không kìm được khen tấm tắc "Hơn nữa còn kiếm được một khoản!"
Trên ba trăm vạn thợ mỏ khổ cực khai thác. 92.8 ức tấn huyền thiết, còn nhiều tiền hơn hai vạn tấn Huyền Thiết Mẫu. Dù sao số lượng cũng quá nhiều.
"Ba, ba ba!" Trong đình viện, hai đứa trẻ đang chập chững chơi đùa, một đứa hưng phấn kêu lên. Đứa trẻ còn lại cũng vội ngẩng đầu lên. Quả nhiên, ông bố La Phong của chúng đang từ trên cao đang bổ xuống.
"Bình Bình, Tiểu Hải, tới đây, cha thơm một cái nào" La Phong ngồi xổm xuống ôm lấy hai con trai, cười tủm tỉm
Một tiếng còi xe vang lên. La Phong quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Từ Hân lái chiếc xe con chạy về phía gara, còn cố ý ấn còi trêu cho hai đứa trẻ gọi ầm lên "Mẹ mẹ, mẹ mẹ"
"Cơm xong rồi, tiểu Phong, con và Từ Hân về đúng lúc, thật khéo" Cung Tâm Lan cười nói.
Những ngày này, La Phong sống rất thoải mái.
Kim Giác cự thú trong ' Thể Nội Thế Giới' đang đắm chìm vào việc tu luyện 'Tuyệt Đối Không Gian'. Thể Nội Thế Giới mỗi ngày hấp thu gần trăm tấn Huyền Thiết Tinh.
Việc đồng thời làm hai chuyện rất đơn giản với La Phong! Giống như cường giả Bất Hủ, tốc độ tính toán của linh hồn chẳng hề thua gì sinh mạng trí năng cả. Mỗi giây có thể tính toán vạn ức phép tính! Linh hồn La Phong đã là ' Cấp Hằng Tinh Tam giai. Nếu linh hồn phân tâm khống chế các vật thể, có thể khống chế mấy trăm tới cả ngàn vật thể vận hành theo quỹ tích khác nhau một cách dễ dàng.
Mà cho dù cái nào thì cũng là toàn lực khống chế. Với ý thức cấp Hằng tình Tam giai nên có thể khống chế tới ba mươi hai luồng niệm lực cực hạn! Nói cách khác, La Phong có thể chuyên tâm dùng ba mươi hai luồng ý thức, mỗi cái đều có hiệu suất đạt tới mức cao nhất!
Đúng rồi! Năm đó khi La Phong là cấp Hành tinh Tam giai thì cường độ ý thức đã có thể khống chế 19 luồng niệm lực! Còn bây giờ, linh hồn cấp Hằng tinh Tam giai có thể khống chế ba mươi hai luồng niệm lực!
La Phong thường xuyên đáp phi thuyền rời khỏi địa cầu đi tới các hành tinh khác của hệ mặt trời. Không ai phát hiện ra cả. Dù sao La Phong cũng trở về quá nhanh. Cho dù là hành tinh xa nhất của hệ mặt trời thì dựa vào phi thuyền Hắc Long, việc qua lại cũng chỉ cần thời gian hai ngày là đủ.
Địa cầu vô cùng yên tĩnh.
Thành phố căn cứ Hồng Ninh.
Xuân năm đó, trong phi thuyền khổng lồ ở tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán, có một căn phòng rộng mở. Chỉ có hai cái giường, bên cạnh chính là vô số dụng cụ trang bị, tất cả đều để duy trì sinh mạng cho hai vị cường giả.
Lôi Thần áo bào trắng nằm ở bên trái, còn bên phải là Hồng mặc áo đen.
"Quán chủ" Bên ngoài phòng, có hai người đều đang đứng sau lớp màn thủy tinh, nhìn xuyên qua kính vào trong, mắt hiện lên vẻ thương tâm.
"Băng Sơn, khi nào thì quán chủ có thể tỉnh lại?" Yêu Nhiên nhịn không được hỏi nhỏ.
"Không biết. Nhưng ta sẽ đợi, luôn đợi" Hán tử lạnh lùng ở bên cạnh nói.
"Ừ" Yêu Nhiên khẽ gật đầu.
Nhưng "Tích ... tích ... tích ..." Âm thanh cảnh báo chói tai đột nhiên vang lên
Rầm rập!
Từ bên ngoài lập tức tiến vào một đám bác sĩ.
Hai đại thân vệ Yêu Nhiên và Băng Sơn cũng trợn tròn mắt nhìn vào bên trong. Cửa phòng lập tức mở ra, hai lão bác sĩ vội đi vào, những người khác đều phải ở bên ngoài nhìn.
"Sóng điện não, phát hiện có sóng điện não rồi" Một lão giả tóc bạc kêu lên kích động.
"Hai vị quán chủ đều có sóng điện não rồi, hơn nữa đang trở nên mạnh lên!" Bác sĩ kia cũng kích động kêu lên.
Sóng điện não trên màn hình hiển thị dao động.
Sóng điện não hai vị quán chủ liên tục không dừng lại, như tranh đấu với nhau, cái này muốn mạnh hơn cái kia. Càng ngày càng mạnh!
Đột nhiên mí mắt của Hồng áo đen khẽ run lên, rồi sau đó chậm rãi mở ra.
--------------------------------