Chương 18: Năm vạn năm
Căn cứ ngầm của nhân loại bên cạnh di tích văn minh cổ số 9.
" Chiến Thần La Phong, đây là một bộ quần áo sạch sẽ"
" Chiến Thần La Phong, còn cần phục vụ khác nữa không ạ?"
La Phong nhìn thoáng ra cửa về phía hai nữ tử da đen phảng phất giống nhau, phất tay nói:
" Không cần!" Cạch! một tiếng, đóng cửa phòng.
" Một năm ba tháng không được tắm rửa đàng hoàng!" La Phong nhanh chóng cởi sạch trang phục tác chiến, quần áo trong, vọt tới buồng vệ sinh, nhảy vào trong bồn tắm lớn. Bên trong bồn tăm lớn, một dòng nước ấm đang không ngừng tuôn trào. Lúc La Phong trở ra, nước trong bồn tắm kia nhanh chóng chuyển sang màu đen. Không có biện pháp, nước trong cung điện di tích văn minh kia chỉ có thể dùng để uống.
Nghĩ muốn tắm rửa? Nằm mơ! Nằm trong bồn tắm lớn, nước ấm cọ rửa thân thể La Phong chính là không nhịn nổi nữa, dùng Phụ trợ quang não, bấm gọi điện thoại. Phụ trợ quang não đem toàn bộ số điện thoại từ đồng hồ Thông tin toàn bộ sao chép lại.
" Đã hơn một năm, không biết ba mẹ thế nào, thân thể có khỏe không?"
Kỳ thật lúc mới từ di tích văn minh cổ ra, La Phong đã nghĩ gọi điện thoại. Nhưng là khi đó bị đám đông nhân viên công tác trong căn cứ vây quanh, La Phong chỉ có thể trước tìm phòng tắm rửa, nằm trong bồn tắm bắt đầu gọi điện thoại.
Điện thoại thông.
Tiểu khu Minh Nguyệt, thành Dương Châu, căn cứ Giang Nam.
Trong phòng tĩnh lặng.
La Hồng Quốc đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt sắc mặt tái nhợt, bên cạnh còn có bình treo, hiển nhiên đang truyền dịch.
Trong phòng có hai y tá đang đứng.
"Là điện thoại La Phong, là điện thoại La Phong..." Chuông báo điện thoại vang lên.
Vốn sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, La Hồng Quốc cơ hồ trong nháy mắt mở to hai mắt, đột ngột quay đầu nhìn về điện thoại di động bên cạnh giường. Bất chấp tất cả, La Hồng Quốc cố gắng xoay người vươn tay trái muốn cầm điện thoại. Chứng kiến màn này, hai y tá sợ tới mức nhảy dựng. Một y tá trong đó liền nói:"La tiên sinh, thắt lưng của người không thể động, để ta."
"Không có việc gì."
La Hồng Quốc phảng phất như có lực lượng vô cùng, thắt lưng đau phảng phất như thắt lưng đau của người khác, không ngờ nhanh chóng cầm điện thoại di động lên.
Nhìn màn hình hiển thị, La Hồng Quốc không thể tin được:"Thật sự là Tiểu Phong? Ai gọi điện tới? Là Tiểu Phong sao?" Phải biết rằng võ quán Cực Hạn đã xác nhận tin tức La Phong tử vong. Cha mẹ La Phong cũng không biết La Phong ở văn minh di tích cổ số 9, cho nên liền nghĩ đến võ quán Cực Hạn có trăm phần trăm chứng cớ xác nhận tử vong.
Hít sâu một hơi, La Hồng Quốc ấn nút nghe điện thoại.
"Tích"
"Alo!" Thanh âm La Hồng Quốc khàn khàn, trầm thấp, có một tia không yên, lại có một tia chờ mong. Chính là phảng phất đang cầm một khối đậu hủ, lo lắng tùy thời rơi vỡ.
"Ba, là con." Thanh âm kia tràn ngập tinh thần phấn chấn, đầy sức sống, là thanh âm van lên không biết bao nhiêu lần trong giấc mơ La Hồng Quốc, thanh âm không thể quen thuộc hơn ... khiến La Hồng Quốc khoảnh khắc hai mắt trong xoe, tay cũng lập tức run rẩy:" Là Tiểu Phong, Tiểu Phong, là con phải không?"
"Là con, ba à!" La Phong nói.
"Ngươi còn không bật video, để ta xem ngươi." La Hồng Quốc liền nói. Hắn sợ là có người đang cố ý trêu đùa hắn. Dù sao hiện nay khoa học kỹ thuật phát triển, bắt chước ra giọng nói một người cũng không khó.
"Ba, con đang tắm rửa, mặt mũi đang đầy râu rậm." La Phong có chút ngượng ngùng.
Tích! Màn hình video mở ra! La Hồng Quốc nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Ẩn hiện trong hơi nước nóng của phòng tăm, có hình bóng một người, tóc dài, mặt đầy râu. Chẳng qua gương mặt kia, đặc biệt ánh mắt kia, khiến La Hồng Quốc mắt sáng hẳn lên. Chỉ thấy trên màn hình video, một lưỡi sao bay đến, nhanh chóng thổi qua mặt La Phong. Hán tử râu rậm nhanh chóng cạo râu, xuất hiện một thanh niên anh tuấn.
Đúng là La Phong! Đúng là hắn, là đứa con trai La Hồng Quốc nuôi dưỡng hai mươi năm. "Tiểu Phong! Tiểu Phong! Con không chết, thật tốt quá, thật tốt quá!" Ánh mắt La Hồng Quốc lập tức ươn ướt. Quãng thời gian qua, hai vợ chồng bọn họ quả thật vì chuyện lớn của con mà thương tâm đến cực điểm.
"Ba, con xin lỗi. Con bị nhốt ở một chỗ không ra được. Hiện tại vừa mới đi ra. Con đang ở bên Nam Mỹ, mấy giờ nữa có thể về tới nhà." La Phong nói.
"Tốt! Tốt! Đừng nóng vội, chuyện của con quan trọng hơn." La Hồng Quốc liền nói.
Đột nhiên cách một tiếng, cửa phòng mở ra, chỉ thấy La Hoa mặc áo bông đang cầm ly sữa vừa mới pha đi vào.
"Yên tâm đi ba, sự tình đã giải quyết xong, con sẽ mau chóng trở về. Mọi người trong nhà có khỏe không?"
Giọng nói trong điện thoại truyền đến, khiến La Hoa đang bưng ly sữa lập tức ngây ngẩn cả người.
"Oái!"
La Hoa sửng sốt trừng to mắt, cơ hồ nước mắt đã chảy xuống. Hai y tá bên cạnh sợ tới mức phát sốc. Các nàng rất rõ ràng vị La Hoa tiên sinh này lợi hại cỡ nào. Đây là đại cổ đông thứ tám Ngân hàng công thương đệ nhất nước Hoa Hạ, tài sản vượt qua ngàn ức, giao tiếp với hắn tuyệt đối là nhân vật hàng đầu chính giới và đại gia, cùng với nhân viên ngành đặc thù quốc gia.
Ngay cả các nàng đều là do ngành chuyên môn quốc gia an bài tới chăm sóc phụ thân La Hoa. Người vai vế này không ngờ cũng rơi lệ?
"Tốt cả, người trong nhà đều khỏe. Con trở về hết thảy đều tốt!" La Hồng Quốc liền nói.
"Vâng! Con sẽ mau trở về."
Điện thoại treo.
La Hoa mới vào phòng, đến bên cạnh phụ thân, sửng sốt nói:"Ba, là ca ca gọi điện tới? Anh không chết?"
"Khoảng vài giờ nữa nó sẽ về nhà." La Hồng Quốc liền nói.
"Haha, haha ...." La Hoa phảng phất như đang khóc, lại phảng phất như đang cười. "Ta chỉ biết anh không bị làm sao, không bị làm sao." Từ nhỏ đến lớn, La Phong phảng phất như cây đại thụ che trời bảo hộ hắn, thậm chí còn làm Võ giả kiếm tiền chính là vì muốn hắn đứng lên. Trong lòng La Hoa phi thường cảm kích ca ca.
Sinh mệnh của ca ca hắn phi thường trọng yếu! Tin La Phong chết truyền đến, cha mẹ hắn thương tâm, La Hoa hắn cũng thương tâm. Nhưng hắn phải chống đỡ cho cả nhà, không tới 20 tuổi, muốn cùng Lý Diệu đấu thủ đoạn, ứng phó với các loại lão hồ ly, La Hoa đích xác mệt chết đi được.
Trong một quán cà phê, khu phố căn cứ kinh đô.
Từ Hân đang ngồi ở trên sô pha trong quán cà phê. Trước mặt của nàng đặt một chiếc máy tính bảng siêu mỏng. Máy tính bảng trên mặt bàn hé lộ ảnh của La Phong và nàng chụp chung. La Phong trên ảnh cười rất khoa trương, phảng phất như một đại hài tử. Từ Hân bấm lên màn hình, mở một thư điện tử.
Bưng ly cà phê nóng, Từ Hân yên lặng nhìn bức ảnh chụp hé lộ trong thư điện tử.
"Xin chào! Có thể mượn di động được không?" Một thanh niên anh tuấn đi tới bên cạnh cười nói.
Từ Hân liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng, lập tức nhìn xuống máy tính bảng, không hé răng.
Thanh niên anh tuấn này nhăn mặt, nhưng hắn liếc mắt nhìn, phát hiện ra chiếc máy tính bảng đang hé ra một tấm ảnh, là Từ Hân cùng La Phong chụp trên một chỗ kiến trúc cực cao nơi hoang dã. Thanh niên anh tuấn quay đầu bước đi không khỏi thầm mắng trong lòng: "Tăm được cô nào, đều có bạn trai cả. Cải trắng đều cấp cho đám heo dùng. A, không đúng a, bối cảnh phía sau bức ảnh hình như là thành thị hoang phế, còn có quái thú?"
Một đôi tình nhân chụp ảnh tại thành thị hoang phế nơi hoang dã?
"Nhìn lầm rồi, nhìn lầm rồi." Thanh niên anh tuấn không thể tin được.
Mà lúc này ... một âm thanh bi thương vang lên, thanh niên anh tuấn nghi hoặc quay đầu.
Tiếng nhạc chuông điện thoại sao đau thương như vậy?
Từ Hân trên sô pha thân thể khẽ run rẩy, nhạc chuông này là nàng đặt cho số điện thoại của La Phong. Nàng lập tức lấy di động ra, ấn nút nghe.
"Từ Hân, là ta"
Từ Hân tim đã sớm lạnh như băng. Khoảng khắc, tầng băng cứng bao phủ trái tim tan chảy ra.
Lối ra căn cứ ngầm.
La Phong một thân trang phục đen rộng rãi, lưng đeo ba lô siêu lớn, gương mặt rạng rỡ nhìn hai đạo lưu quang đang bay tới trong không trung. Gọi xong hai cuộc điện thoại, La Phong trong lòng cũng thoải mái không ít.
Hai đạo lưu quang bay ở phía trước chính là chiến đấu cơ trí năng cấp Vương của La Phong. Thời điểm từ di tích văn minh cổ đi ra, La Phong hạ lệnh cho chiến đấu cơ trí năng .... Chiến đấu cơ trí năng lập tức bay tới.
"A, đó là gì vậy?" La Phong nhìn chiến đấu cơ hình tam giác đỏ như máu bên cạnh.
Hai chiến đấu cơ đồng thời đáp xuống.
Khoang máy bay mở ra, cầu thang vươn dài. Hồng trong bộ đồ đen đi ra trước, phía sau là gã thân vệ Yêu Nhiên ( Xinh Đẹp) cùng Tuần sát sứ Liễu Hà.
"Quán chủ!" La Phong hơi khom người.
"Tốt! Quả nhiên không khiến ta thất vọng." Nam tử áo đen trực tiếp đi đến trước mặt La Phong. Ánh mắt kia phảng phất đặc biệt nhìn thấu La Phong. "Hơn nữa ta cũng cảm giác được, La Phong ngươi cùng lúc trước không giống nhau. Một năm ba tháng chắc thu hoạch không nhỏ. Đi, chúng ta lên chiến đấu cơ nói sau."
"Vâng!" La Phong rất rõ ràng thực lực Quán chủ, Hành tinh cấp sáu. Nhưng bởi vì có được lĩnh vực, ngay cả Hành tinh cấp chín cũng không phải là đối thủ của hắn, trong cấp Hành tinh có thể nói là vô địch. Các nghị viên thực lực Hành tinh cấp một, thực lực so với Quán chủ chênh lệch nhiều. Phảng phất như Sơ cấp chiến sĩ chênh lệch cùng Vô địch Chiến Thần. Mà mình cùng Quán chủ chênh lệch đích xác rất lớn.
Chiến đấu cơ trí năng cấp Hồng Hoang ở phía trước, chiến đấu cơ trí năng cấp Vương đi theo sau.
Bên trong chiến đấu cơ trí năng cấp Hồng Hoang, nam tử áo đen Hồng, La Phong, Xinh Đẹp, Liễu Hà, bốn người cũng ngồi trên ghế thành vòng tròn.
"La Phong, ngươi có phần mềm phiên dịch, như thế nào tại di tích văn minh cổ số 9 ở những một năm ba tháng?" Nam tử áo đen Hồng nhìn La Phong. "Có phải ngươi tại di tích văn minh cổ số 9 phát hiện ra một chút huyền bí?" Làm đệ nhất nhân trên Trái Đất, cũng phải biết qua một chút khoa học kỹ thuật truyền thừa, chuyện tình có thể khiến hắn tò mò rất ít. Di tích văn minh cổ số 9 là một trong số đó.
"Đúng vậy!" La Phong gật đầu.
"Cái gì huyền bí, có thể nói cho ta biết được không?" Nam tử áo đen Hồng nhìn La Phong.
La Phong trong lòng rất rõ ràng, người thủy tinh đầu bóng lưỡng chủ động cắt bỏ nhiều tin tức trong đồng hồ thông tin, chính là không muốn người trên Trái Đất biết điều huyền bí của hắn. Chỉ có thành viên Vẫn Mặc Tinh mới có tư cách biết.
"Con vì độ rộng não bộ tương đối cao, cho nên đã khởi động nhiệm vụ tử vong đặc thù." La Phong nửa thật nửa giả nói.
"Nhiệm vụ tử vong?"
Mấy người đang ngồi đều có chút giật mình. Nam tử áo đen Hồng dò hỏi: "Phần thưởng có giống những nhóm Chiến Thần khác không? Nếu khác thì thế nào?"
Trước kia, phàm là tiến vào di tích văn minh cổ, thành công trở ra, đều giống nhau là tìm được một bộ đồ Hắc Thần.
"Có điểm khác nhau."
"Con chẳng những tìm được một bộ đồ Hắc Thần, còn chiếm được một bộ Phương pháp tu luyện Tinh thần niệm sư." La Phong nói.
"A?" Nam tử áo đen Hồng có chút thất vọng.
Hắn là một Võ giả! Tinh lực phải hoàn toàn đặt ở trên võ đạo. Hiện hôm nay, dựa theo hiểu biết về vũ trụ của Hồng, hắn tuy là Hành tinh cấp sáu, nhưng cảnh giới võ đạo đã cực kỳ cao, rất nhiều cường giả cấp Hành tinh cũng chưa có thể nắm giữ lĩnh vực của mình.
Có được lĩnh vực, là vô địch trong cấp Hành tinh! Cảnh giới Võ đạo cao như vậy, hắn đương nhiên không có khả năng lãng phí thời gian đi tu luyện Tinh thần niệm lực.
Bên trong mê cung màu nâu đen, di tích văn minh cổ số 9.
Người thủy tinh đầu bóng lưỡng toàn thân ẩn hiện hào quang, đang đi từng bước một.
"La Phong quả nhiên không tiết lộ nội tình di tích."
Người thủy tinh đầu bóng lưỡng ẩn hiện một tia cảm tình phiền muộn của nhân loại, thở dài một tiếng:"Chủ nhân, đã năm vạn năm không liên hệ với người." Cho dù trải qua năm vạn năm, trí não hắn vẫn chỉ có thể phục tùng một trình tự cơ bản, đối với Chiến Thần tiến hành sàng lọc.
--------------------------------