Thôn Phệ Tinh Không

Chương 28: Tìm sự sống từ trong cái chết

Chương 28: Tìm sự sống từ trong cái chết
"Thiết Giáp Long cứ cho là Cao đẳng Lĩnh chủ, nó cũng không có khả năng được, chỉ có thể chạy nhảy trên đất mà thôi. Hơn nữa khi bây trên không trung, chỉ cần mình đổi hướng liên tục là nó chịu ngay, dễ dàng cắt đuôi nó." La Phong trong lòng thầm đoán định, nghĩ sao làm vậy, chân đạp tấm khiên sáu cạnh, cả người vẽ thành một đường vòng cung hoàn hảo trên không, sau đó lao vút lên trên cao!
Thiết Giáp Long sau khi bị thương chỉ còn lại một con mắt lành lạnh, nó đang nhìn chằm chằm vào thân ảnh của La Phong.
"Gào...gào...." Nó gầm rống điên cuồng, giận dữ huy động long vĩ cực đại!
Long vĩ hơn mười thước trong nháy mắt hóa thành một đạo tàn ảnh quét về phía La Phong, vốn dĩ hai bên cách nhau một đoạn, nhưng thoáng cái đã bị long vĩ xóa bỏ, Cao đẳng Lĩnh chủ Thiết Giáp Long có tốc độ vượt xa siêu âm, hơn nữa cái đuôi đang quét tới tốc độ còn kinh khủng hơn nhiều!
Nói về tốc độ của long vĩ đang quét tới, nếu so với đầu đạn bắn tỉa nhanh nhất còn muốn nhanh hơn nhiều! Đây là chỗ đáng sợ của quái thú Cao đẳng Lĩnh Chủ!
"Vù!"
Do tốc độ của long vĩ quá nhanh cho nên xung quanh nó ko khí bị làm cho vặn vẹo, tạo thành một vùng không gian có áp suất cực lớn.
"Không ổn, mình cần phải bay tránh ra thêm năm sáu mươi phân nữa mới tránh được!" Trong chốc lát La Phong đã đoán định được tình huống của mình.
Long vĩ chỉ quét xượt qua ngực La Phong cách khoảng nửa thước, tuy nhiên nó mang theo một luồng không khí cao áp như một đại chùy nện mạnh lên ngực của hắn, thậm chí hắn có cảm giác như bị cả một quả núi đè lên, nôn nao khó chịu như muốn tắt thở.
"Bồng!" Cả người La Phong bị đánh văng ra xa chao đảo liên tục. Thấy vậy hắn vội vàng khống chế tấm khiên thăng bằng trở lại.
"Không hổ là quái thú cấp Cao đẳng Lĩnh chủ, long vĩ mới chỉ quét gần người thôi mà uy lực đã kinh khủng như vậy, xuýt làm ta tắt thở." La Phong cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, nhịn không được, "phốc" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Ngay lập tức nghiêng người nhìn về phía con Thiết Giáp Long ở đằng xa, chỉ thấy cả một cơ thể đồ sộ của nó đang ầm ầm rơi xuống: "Ngươi chỉ là tẩu thú( loại chạy bộ), trừ khi trở thành Vương cấp, bằng ko đừng có mơ mà bay lên được!"
La Phong mỉm cười, trong lòng thư thái, điều khiển tấm khiên nhanh chóng bay đi.
Vù!
Cả người phá không bay lượn, cảm giác thật dễ chịu...!
"Gào..." Thiết Giáp Long đang ở trong thành phố liền nhún chân một cái, làm sập gần như toàn bộ tầng thượng của một tòa nhà cao tầng, lại một lần nữa nhảy lên cao...Hành động này của nó làm cho toàn bộ tầng thượng của toàn nhà nát vụn, vô số gạch đá ầm ầm rơi xuống dưới.
Nhờ có lần dậm đà mạnh mẽ như vậy, thoáng một cái Thiết Giáp Long đã nhảy lên độ cao cách mặt đất hơn một trăm thước, gào thét hướng về phía La Phong lao đến.
"Thiết Giáp Long ngươi cho dù nhảy cao hơn nữa cũng vô ích." Vào lúc Thiết Giáp Long thực hiện cú nhảy, La Phong cũng ko có chậm trễ, nhanh chóng điều khiển tấm khiên bay lên cao hơn nữa... Không ngừng bay lên trên, rất nhanh đã đạt được độ cao hơn ba trăm thước.

Sau khi hết đà Thiết Giáp Long cả người vô lực rơi xuống.
Vù...! Long vĩ quất mộ cái thật mạnh vào không khí, vừa giảm áp lực khi rơi, đồng thời mượn lực cấp tốc đuổi theo La Phong đang bay trên kia.
"Vô dụng."
La Phong tiếp tục tăng độ cao, hướng về phía ngoại thành bay đi.
"Rầm...rầm...." Từng trận âm thanh kinh khủng phía dưới truyền lên.
'Cái gì?"
Từ trên cao nhìn xuống, cảnh tượng vừa thấy làm La Phong hết hồn. Thiết Giáp Long đang điên cuồng đuổi theo bên dưới, khi thì nó đạp lên trên các tòa nhà cao tầng, khi thì dẫm vỡ đường phố....nói chung là bất chấp tất cả mau chóng đuổi theo La Phong.
"Chưa chịu buông tha!" La Phong sắc mặt khẽ biến: "Là một quái thú cấp Cao đẳng Lĩnh chủ, thực lực của nó chắc chắn vô cùng kinh khủng, vốn tưởng chỉ cần bay thêm khoảng hai ba cây số nữa là thôi, nhưng với tình hình này nếu mà ko có vật che chắn lúc hạ xuống nó vẫn thấy được mình mất!" Đừng có nói là Cao đẳng Lĩnh chủ, ngay cả La Phong bình thường cũng dễ dàng nhìn thấy bóng người cách hắn hai ba dặm.
Còn con quái vật này cho dù nó có thể quan sát trong chu vi hơn năm sáu dặm cũng chẳng có gì là lạ.
"Tốc độ bay của mình bây giờ ko thể vượt quá vận tốc âm thanh được".
"Nhưng tốc độ đuổi theo của nó còn hơn vận tốc âm thanh gấp bội, làm sao cắt đuôi được nó đây?"
"Đúng rồi, chỉ còn cách bay vào trong mây thôi!" La Phong vội vàng nâng độ cao lần hai!
Vèo!
Hai chân đạp khiên, La Phong lập tức bay thẳng lên trên, hy vọng nhanh chóng bay lẫn vào tầng mây trên đầu, một khi vào đó chắc chắn Thiết Giáp long sẽ mất dấu, ko còn có thể đuổi theo được nữa.
"Quác ...quác... "Cạc cạc...." một trận âm thanh vang dội cả bầu trời, từ phí đông bắc, một đoàn phi cầm đông nghịt đang hướng về phía La Phong bay đến.
"Mình thật ngu ngốc mà!" La Phong tự mắng bản thân mình. Bầu trời hầu là thiên đường của phi cầm quái thú, chỉ có một ít chiến đấu cơ với tốc độ kinh người cùng khả năng chiến đấu cục mạnh mới dám bay trên đây mà thôi... Còn như nhân loại Võ giả mà bay trên đó chính là tìm chết, rất dễ lọt vào sự vây công của vô số phi cầm!
Trước thời kì Đại niết bàn phi cầm tộc đàn đã có thực lực vô cùng đáng sợ chứ đừng nói là bây giờ.
"Những con quái thú này từ xa thấy mình đang bay trên không liền kêu gọi bầy đàn đuổi giết đây mà!"
"Nếu như ở siêu thị Nhạc Phúc thì bỏ chạy ko có vấn đề gì, lũ quái thú còn lâu mới đuổi được, so với bây giờ nhẹ nhàng hơn nhiều. Còn ở trên này mà muốn chạy đua với bọn khốn kia... Đúng là tìm chết!" La Phong không chần chờ thêm nữa, ngay sau khi phát hiện một trời đen nghịt phi cầm quái thú, lập tức lao xuống xuống khu vực thành thị phía dưới.
Cứ ngu ngốc mà ở trên này thì chỉ có chết!
Nhưng nếu dưới thành phố lại khác, chỉ cần cố gắng duy trì khoảng cách an toàn với Thiết Giáp Long thì sẽ có một chút sinh cơ.
"Ngao...........!" Tự dưng thấy tên nhân loại đáng chết kia lao thẳng xuống phía dưới, Thiết Giáp Long ngay tức khắc gầm rống điên cuồng đuổi tới.
Trong quá trình lao xuống La Phong lượn một vòng cung lớn!
Vèo!
Tựa như thiểm điện, La phong trực tiếp từ sân thượng của một tòa nhà mười hai tầng lao vào bên trong, "Xoảng" một tiếng, sân thượng làm bằng thủy tinh bị va đập mạnh nát vụn, nhưng La Phong phóng đi rất xa rồi.
"Ầm ầm....." Thiết Giáp Long đang đuổi theo cật lực, cả người chỉ còn là một chiếc bóng lờ mờ xanh thẫm, đánh về phía La Phong đang chạy phía trước trên tầng tám của toà nhà, với tốc độ ra đòn kinh khủng của nó, cả tòa nhà trấn động ko ngừng, bên dưới tầng một bê tông cốt thép cũng bị đánh cho nứt toác, cả một tòa nhà từ từ đổ xuống.

"Tên khốn!"
Thiết Giáp Long giận dữ hết mức chịu đựng rội, ko ngừng gầm gào phía sau, điều nó muốn làm bây giờ nhất là ăn tươi nuốt sống bóng người trước mặt. Trái lại La Phong vấn ko có dừng lại chút nào, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh lao thẳng vào bên trong của một tòa nhà khác.
"Rầm....rầm..... "
Do lo sợ La Phong trốn thoát nên mỗi nơi La Phong đặt chân, nó đều ko có chần chờ, liên tục đánh vào đó... Cho nên toàn bộ tòa nhà đó bị một đòn gần như chặt đôi, lại ầm ầm đổ xuống!
Đây là một tiểu khu hạng trung, cho nên những tòa nhà có mười hai tầng bình thường cũng có hơn hai mươi cái, chỉ vì quá trình rượt đuổi La Phong của Thiết Giáp Long mà lần lượt từng tòa nhà cứ ầm ầm đổ xuống. Mỗi khi vượt qua một tòa cao ốc tốc độ của La Phong gần như ko giảm, tuy nhiên với cơ thể đồ sộ như Thiết Giáp Long thì đó là một vấn đề lớn, ảnh hưởng rất nhiều lên tốc độ đuổi theo của nó.
Khổ nỗi nó lại ko thể ko làm như vậy!
Bởi vì đó là vật cản tầm nhìn của nó!
"Ầm ... ầm....."ngay lúc đánh sập tòa nhà thứ tám, bỗng dưng Thiết Giáp Long khựng lại, đứng trên mặt đất.
Cả toàn nhà đổ xuống rầm rầm xuống người nó, nhưng nó cũng chẳng buồn để ý. "Oanh" một tiếng... gần như nó đứng giữa trung tâm của vụ sụp đổ, nhưng với bộ Thiết giáp cứng rắn của mình nó chẳng thừa hơi mà phải tránh, mấy thứ bê tông cốt thép này căn bản giống như đậu hũ, ko có đả thương được nó.
"Khốn nạn, tên khốn đâu rồi..." Thiết Giáp Lonh rống giận đưa mắt tìm kiếm xung quanh.
Đúng, nó đang vô cùng thống giận!
Bởi vì nó đã mất dấu của La Phong!
Bên trong ga ra âm u của một toàn nhà đối diện trong tiểu khu, La Phong đang dựa vào tường.
"Phù....phù....." La Phong chậm rãi hịt thở, hắn cảm giác từ ngực truyền đến từng đợt đau đớn, máu tươi từ bên trong y phục cũng đang từ từ chảy ra.
"Lần này bị thương thật ko nhẹ, trước là vì phá vây của lũ quái thú cấp Tướng đã bị trong thương. Vừa nãy lại nhận thêm một đòn do long vĩ quét ngang qua, nện mạnh một cú lên ngực. Thương thế càng nặng hơn." La Phong nhẹ nhàng xoa ngực một vài lượt, từng đợt đau đớn ko ngừng truyền tới làm cho La Phong sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Tuy rằng bị thương nặng, nhưng tinh thần của hắn đang vô cùng vui vẻ.
"Ta trốn ở bên ga ra bên dưới này, hơn nữa lại là trong phòng tối. Con khốn kia chắc chắn ko tìm được." La Phong lộ ra vẻ tươi cười, trước khi hạ xuống phố để chạy trốn, hắn đã dự tính tất cả chuyện này.
Với một tiểu khu kiểu này chắc chắn có ga ra ngầm.
La Phong ko ngừng bay xuyên qua các tòa nhà chính là vì mục đích này, thêm nữa là để cản trở tầm nhìn của Thiết Giáp Long... "Dù cho nó có sức mạnh kinh khủng hơn nữa, lần lượt đánh sập các tòa nhà. Nhưng đó ko phải là cơ hội của mình sao?". Vì vậy, cơ hội cuối cùng cũng đã đến, rốt cục hắn cũng tìm được một ga ra mong ước, ngay khi tòa nhà thứ tám đổ xuống thì, cách đó ko xa dưới một tòa nhà cao tầng, hắn nhanh như chớp tiến vào trong ga ra.
Sau khi tòa cao ốc thứ tám đổ cả xuống người, cộng với việc cả một đống đổ nát cao như núi chắn phía trước ga ra. Thiết Giáp Long muồn tìm thấy La Phong cũng khó...
"Gào.....gào....."
Trên mặt đất, Thiết Giáp Long ko ngừng gầm rống, âm thanh giận dữ vang dội hơn trước bội phần.

"Ầm ầm...."kèm theo đó là hàng loạt tiếng gầm rống của đủ loại quái thú vang lên.
Nên nhớ nó chính là Lĩnh chủ của tất cả quái thú trong nội thành và chu vi gần ba mươi dặm xung quanh, chỉ cần nó ra lệnh, hơn mười vạn con quái thú sẽ từ bốn phương tám hướng dồn về, ko cần nói cũng biết tình cảnh đó kinh người mức nào! Với số lượng kinh khủng như thế dưới sự chỉ huy của nó dễ dàng quét ngang cả một khu vực để tìm ra tên nhân loại khốn khiếp kia.
Bên trong ga ra âm u dưới lòng đất....
"Nghe như động đất vậy? Nguy rồi!" La Phong biến sắc, hắn hiếu ngay một điều: "Nếu chỉ một con Thiết Giáp Long chắc chắc ko có khả nảng tìm thấy mình, kiểu này mười phần đến chín con quái vật kia muốn huy động tất cả quái thú để tìm ... Cứ thế này nếu mình còn trốn ở đây một lúc nữa chắc cũng lộ mất".
Dù sao đi nữa thì tiểu khu này sẽ là trọng điểm của cuộc truy tìm này.
"Xem ra, không thể ở đây dưỡng thương rồi."
La Phong đứng dậy, hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, tình huống lúc trước nguy hiểm hơn bội phần hắn còn trốn thoát chứ thế này nhằm nhò gì.
Tuy nhiên, bây giờ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm?
Khổ nỗi cái nơi đáng ghét này ga điện ngầm nhiều đến nản luôn."
"Đúng rồi, nếu như ta nhớ không lầm thì cách đây không xa, có một đường sắt ngầm! Bây giờ mình đi dọc theo nó chắc chắn sẽ ra khỏi thành phố này, hơn nữa đường hầm cũng ko lớn, cho dù bị quái thú phát hiện đuổi theo cũng không nguy hiểm như trên mặt đất, những con mà đuổi được vào đó chắc chắn ko quá mạnh, ít ra còn hơn bị Thiết Giáp Long kia đuổi theo.
"Đến lúc về căn cứ rồi, mình cũng nên về nhà thôi."
"Tới đó mang Long đản, chiến phục cùng thanh kiếm này bán đi ko biết có được ba trăm ức ko nhẩy?" Tuy ngực vẫn còn đang đau đớn ko dứt, nhưng trong lòng La Phong lại có chút chờ mong.
"Mặc dù lần này vạn phần hung hiểm, nhưng nếu em trai có thể đi lại bình thường được thì tất cả đều xứng đáng!"
--------------------------------


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất