Chương 41: Hai bên tao ngộ
Vào lúc bàn tay to lớn kia nện về phía La Phong, La Phong chỉ cảm thấy đến đất trời cũng tối sầm lại. Hắn lập tức đồng thời dùng Tinh Thần Niệm lực tác dụng lên tám chắn trên tay, cả người cứ như vậy cấp tốc lướt nghiêng sang ngang né tránh một đòn đáng sợ kia! Bịch ~~~ bàn tay của Lĩnh chủ Kim Cương viên nện xuống đài cao phía dưới. Đài cao bị chấn động, trực tiếp nứt toác ra "Vù!" "Vù!"
Bàn tay của Kim Cương viên Lĩnh chủ không cam lòng liên tục lắc lư như chớp vỗ về phía La Phong. Âm thanh đáng sợ đinh tai nhức óc, sóng xung kích do chưởng phong hình thành lan đến đàn khỉ và vách núi bên cạnh. Lập tức núi đá ầm ầm rơi xuống, không ít đám khỉ quái thú lại bị sóng xung kích dập chết tươi. Thất khiếu đổ máu ngã xuống ngay tai chỗ mà bị mất mạng.
Mà ở dưới hai chưởng này, thân hình La Phong mơ hồ quỉ dị mà thường xuyên làm điều căn bản người thười không có cách nào làm được. "Nhân loại này!" Sau khi Kim Cương viên Lĩnh chủ chém ra hai chưởng này, tuy rằng không cam lòng, nhưng lập tức xuất chiêu "Dạ hội ( vỗ tay)!"
"Chết đi!" La Phong nhìn chằm chằm Kim Cương viên Lĩnh chủ, sáu con phi đao đúng lúc Kim Cương viên Lĩnh chủ giang hai bàn tay ra thì đã rời khỏi thân thể Kim Cương viên khoảng hơn mười thước. Rồi sau đó trong khoảnh khắc lại tăng tốc! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Sáu thanh phi đao hóa thành sáu luồng lưu quang màu đen bắn về phía cổ của Kim Cương viên Lĩnh chủ, ở đây đang có một miệng vết thương lớn. Rống ~~
Kim Cương viên Lĩnh chủ phẫn nộ rít gào một tiếng, nhưng sáu phi đao này cũng mang theo một quỹ tích cong trong khoảnh khắc đạt tới tốc độ gấp mười lần vận tốc âm thanh. Kim Cương viên Lĩnh chủ căn bản không kịp chạy thoát, chỉ có thể miễn cưỡng né tránh. Nhưng là chỉ nghe thấy 'Sựt' sựt' liên tục vài đạo âm thanh vang lên. Thân thể Kim Cương viên chợt lóe vọt ra xa hơn một trăm thước mới ầm ầm mang theo quán tính quay cuồng rồi ngã xuống đè chết không ít những Viên hầu quái thú khác. Đã chết! Kim Cương viên Lĩnh chủ không ngờ đã chết!
Cả đàn Viên hầu chợt yên lặng, tất cả Viên hầu quái thú cũng nhìn chằm chằm quái vật to lớn nằm trên mặt đất kia, vốn đó là thủ lĩnh của chúng nó.
"Oanh!
"Oanh!
Hai con Đại Lực Ma Viên hóa thành lưỡng đạo lưu quang nhanh chóng bay đi chỉ trong nháy mắt cũng đã biến mất trong khe núi rồi sau đó mới vang lên tiếng kêu khủng khiếp " Hư hư hư!" Vô số tiếng kêu quái dị của đám Viên hầu lập tức làm cả đàn mất vía mà bỏ chạy. Trong hẻm núi nhanh chóng không còn một con Viên hầu ."Hai con Đại Lực Ma Viên trốn đích thực rất nhanh" La Phong cười, trực tiếp xuất động. Vù! Vù! Vù!
Sáu thanh phi đao cũng lơ lửng rồi chui vào túi La Phong
"Thật là may mắn, với khả năng phòng ngự của Kim Cương viên, thiếu chút nữa nó bỏ chạy mất ~~~~ Sức sống của Kim Cương viên Lĩnh chủ kỳ thật cực kỳ lì lợm, trên người toàn là lân giáp, bắp thịt rắn chắc. Phi đao của La Phong đâm vào mặt hắn đều bị bắp thịt giữ lại, có thể nghĩ đến sự phòng ngự hiệu quả như vậy sao. Trừ phi đâm vào lỗ mũi, miệng, mắt, lọt vào trong đầu, nếu không bình thường rất khó đánh chết.
Mà trên người nó, chỗ cần cổ xem ra phòng ngự tương đối thấp. La Phong lần đầu tiên tạo ra miệng vết thương, lần thứ hai còn có một thanh phi đao đâm vào miệng vết thương, từ miệng vết thương đi thẳng lên đầu Kim Cương viên đột ngột khoét mạnh khiến Kim Cương viên mất mạng tại chỗ! Chính là
Cho dù đâm thủng yết hầu, thì với lỗ thủng nhỏ do kích thước của phi đao bé nên đối với thân thể khổng lồ của Kim Cương viên kia, với sinh mệnh lực đó mà nói thì chỉ trọng thương mà sẽ không chết!
" Kim Cương viên, Lĩnh chủ Cao cấp Kim Cương viên! Chậc chậc, trong Chiến Thần Cao cấp e là cũng không mấy người có khả năng liệp sát thành công" La Phong vui sướng không thôi, rồi lấy ra phi đao cấp SS bắt đầu cắt ở vị trí lồng ngực Kim Cương viên. Bộ phận giá trị nhất của Kim Cương viên chính là vị trí giữa lồng ngực, ở đó có một mảng lớn lân giáp! Trên thân thể con khỉ khổng lồ lớn hơn hai mươi thước nằm trên mặt đất. Mình bắt đầu tiến hành giải phẫu lấy vật liệu ... La Phong đột nhiên nhớ lại một cảnh huyền diệu.
"Còn nhớ rõ lúc học trung học, lần đó mình và A Văn cùng nhau về nhà. Khi Hắc Quan Kim Điêu bay qua thành Dương Châu, tiếng kêu to chấn vỡ không ít thủy tinh! Lần đó, mình âm thầm nghĩ, tương lai nhất định phải làm tuyệt thế cường giả có thể chém được Hắc Quan Kim Điêu, Đại Lực Ma Viên" La Phong lắc đầu cười "Mà vừa rồi, hai con Đại Lực Ma Viên nhìn thấy mình thì sợ tới mức bỏ chạy" Đời người thoảng qua nhanh như vậy. Năm đó mình còn nhỏ yếu như vậy, mà nay năm mình cũng đã trở thành tuyệt đỉnh cường giả! Mùa đông năm ngoái mình còn bị Thiết Giáp Long truy đuổi đến nhảy lên vọt xuống. Mà hôm nay mình lại giết được con Kim Cương viên có thực lực gần bắng Thiết Giáp Long!
Giải phẫu bộ giáp này vô cùng phiền toái, nhưng La Phong lại không hề sợ phiền toái, ngược lại còn ngâm nga khúc ca khi dùng phi đao cấp SS không ngừng cắt
"Phiền toái?"
"Con Lĩnh chủ Cao cấp Kim Cương viên này bán cho liên minh HR, có thể thu được 120 ức Hoa Hạ tệ. Giải phẫu lấy nguyên liệu mà thôi, ai ngại phiền toái có tiền kiểu này chứ?" La Phong rất vui vẻ, bình thường giá cả quái thú Lãnh chủ Cao cấp từ 50 ức Hoa Hạ tệ đến 200 ức Hoa Hạ tệ. Con Thiết Giáp Long vì có tên tuổi là Long nên có thể bán được 180 ức. Kim Cương viên, có thể bán được 120 ức, Lĩnh chủ Cao cấp cũng coi như được giá. Đang lúc La Phong nhàn nhã giải phẫu, đột nhiên đồng hồ thông tin rung lên "Hả?" La Phong cau mày cúi đầu nhìn "Sử Giang sư huynh?" La Phong lập tức tiếp nhận điện thoại
"Chào, La Phong." Âm thanh quen thuộc của sư huynh Sử Giang vang ra từ đồng hồ thông tin. La Phong không khỏi cười nói: "Sử Giang sư huynh, mấy ngày nay cảm giác thế nào?" "Cũng được, ta hiện tại tìm được một thành phố nhỏ, mỗi ngày nghỉ ngơi trong một tòa biệt thự cũ. Khi thì đi săn quái thú ... Ngày hôm qua còn gặp được một con quái thú cấp Lĩnh chủ Sơ cấp. Có điều, quái thú đó trốn quá nhanh. Quả nhiên rất khó giết quái thú cấp Lĩnh chủ" Sử Giang lập tức nói thêm: "Đúng rồi, La Phong. Vừa rồi có người gọi cho ta hỏi số máy mới của cậu"
"A?" La Phong giật mình "Không phải cậu dặn rằng, nếu có người muốn số của cậu thì lập tức thông tri cho cậu một tiếng sao?" Sử Giang cười.
"Vâng, cảm tạ." La Phong cười nói "Ai muốn số điện thoại vậy?" "Vệ Đồng" Sử Giang nói "Ta hỏi hắn, có phải là người khác muốn số điện thoại của cậu không thì tiểu tử này không thừa nhận. Nói là chính hắn muốn số đó" "Vệ Đồng?" La Phong khẽ gật đầu. Không kỳ quái lắm, bởi La Phong đã phỏng đoán Candace sẽ nhờ bằng hữu quen thuộc trong cánh Hoa Hạ để giải đáp điều đó. "Ừ, cậu cũng cẩn thận một chút. Có thời gian lại tán gẫu." Sử Giang lập tức treo điện thoại.
Ngồi ở trên cánh tay thuộc thân thể khổng lồ của Kim Cương viên, La Phong có vẻ tươi cười "Quả nhiên ... Bọn họ muốn thông qua số điện thoại để điều tra vị trí của mình!" Đồng hồ thông tin của mình là mới, số điện thoại cũng mới! Mà vợ chồng kền Kền Bọ Cạp muốn kiếm mình báo thù, chỉ sợ cũng thông qua số điện thoại.
Mà số điện thoại mới mình cũng không nói cho người nhà, chỉ có vài người ở trại huấn luyện cùng với bên quản lí trại huấn luyện biết."Được rồi!"
"Xem ra bọn họ đã hành động ." La Phong cũng không ngại, bởi vì hắn hiểu rõ mình không có biện pháp để Kền Kền Bọ Cạp từ bỏ báo thù. Một khi đã nhất định phải quyết chiến một hồi thì không bằng nắm quyền chủ động trong tay! Dù sao với thủ đoạn của Kền Kền Bọ Cạp, chỉ cần cho đủ thời gian thì việc lấy được sỗ điện thoại của mình từ trại huấn luyện e là không phải không có khả năng.
Cho nên La Phong đã sớm dặn dò Sử Giang, Triệu Nhược, nếu có người muốn số điện thoại của mình thì cứ việc cho họ. Chỉ cần báo cho mình một tiếng là được! Khoảng chừng năm phút đồng hồ sau.
La Phong đã thu được toàn bộ mảng lân giáp lớn ở thi thể Kim Cương viên rồi bỏ vào ba lô. Đang ngồi ở bên cạnh nghỉ tạm thì đồng hồ thông tin rung lên.
"Uy." La Phong tiếp nhận điện thoại.
"Tiểu Cống, mau về nhà ăn cơm chiều, chỉ còn chờ một mình con" Một giọng nữ vang lên."Ta không phải tiểu Cống" La Phong hỏi ngược lại "Liệu có gọi lộn số không?" "Gọi lộn số? Ặc ... Thực xin lỗi" Điện thoại tắt rất nhanh.
La Phong lại cười "Ngụy trang nhưng cũng không tồi, gọi nhầm điện thoại?" Chuyện gọi nhầm điện thoại là loại chuyện ngẫu nhiên phát sinh "Nhưng dãy số của mình là thuộc về căn cứ Hồng Trữ. Mà ở căn cứ Hồng Trữ thì ngôn ngữ thông dụng là Hán ngữ. Nữ nhân này cũng nói Hán ngữ. Nếu dùng chiêu bài trại huấn luyện thì mình còn thật sự không hoài nghi." "Đáng tiếc "
"Phỏng chừng không được bao lâu, bọn họ sẽ đến rặng núi này" La Phong nhanh chóng đứng dậy, đi về phía thi thể Ngân Điện mãng cách đó không xa "Hừ, cử thu mật rắn đã rồi mới đi nghênh đón vợ chồng Kền Kền Bọ Cạp!
Giải phẫu thi thể Ngân Điện mãng so với Kim Cương viên dễ dàng gấp trăm lần.
La Phong rất may mắn, dù thi thể rắn bị ăn hơn phân nửa, nhưng cái mật của nó không ngờ chưa từng bị ăn.
" Chạy thoát thân đã!" La Phong đột ngột đạp xuống bay vọt lên cao tám mươi thước. Hắn dẫm nát một tảng đá giữa sườn núi rồi sau đó nhanh chóng bật người lên phóng đi xa. Ba lần nhảy thì đã biến mất sau cuối dãy núi non xa xa.
Trên máy bay hành khách. Cơ trưởng đang lo lắng ngồi một bên, "Lý tiên sinh, ta nhiều nhất cho ngươi năm phút đồng hồ!" "Đừng nóng vội, đừng nóng vội, nhanh." Lý Diệu nhíu mày nói. Đột nhiên đồng hồ thông tin của Lý Diệu rung lên, Lý Diệu lập tức nhận điện " Diệu, vị trí tọa độ của La Phong ta đã phát tín hiệu cho ngươi" Duy Ny Na nói "Tốt lắm!" Lý Diệu chớp chớp đôi mắt tỏa sáng, sau đó lập tức xem kĩ tọa độ vừa nhận được "Khoảng cách này cũng hơn ba trăm km, không ngờ ở trong một dãy núi?"
"Cơ trưởng, đi nào. Đến đó hạ xuống cánh đồng hoang vu dưới chân núi" Lý Diệu dặn dò "Tốt" Cơ trưởng đã sớm lo lắng chờ đợi lập tức bắt đầu hạ lệnh.
Máy bay hành khách lập tức nhằm rặng núi có La Phong nhanh chóng bay đi. Với tốc độ kinh người của máy bay hành khách, hơn ba trăm km, chỉ vẻn vẹn sau mấy phút đồng hồ cũng đã tới.
Trong dãy núi Viên hầu có một đỉnh núi cao hơn một ngàn thước. Đó là cả đỉnh núi cao nhất trong dãy. La Phong ở trên núi này chú ý quan sát các hướng trên bầu trời. Không lâu sau ... Với tốc độ cao của máy bay hành khách thì hẳn đến đây rất nhanh mới đúng." La Phong thầm nhủ: "Hả? Đến đây!" La Phong mỉm cười.
Chỉ thấy xa xa ở phương bắc, một đạo ảo ảnh dừng lại chậm rãi hạ xuống, đúng là một máy bay hành khách cỡ lớn. Từ những bóng người lố nhố từ trong cửa khoang mở nhảy xuống đất. Trong đó người cầm đầu đúng là La Phong sớm đã trên internet trên xem qua là Chiến Thần Kền Kền 'Lý Diệu '.
"Kền Kền đến đây? Bọ Cạp đâu?" La Phong cầm kính viễn vọng cẩn thận quan sát "A, máng trượt" "A, còn có không ít thùng." "Cửa khoang đã đóng? Xem ra Bọ Cạp không tới" "Một, hai... Tổng cộng 59 người!" La Phong chú ý hết thảy động tĩnh của đám người Lí Diệu xa xa.
"Kền Kền Lý Diệu, ngươi tới giết ta ... Ta cũng phải đi trước tiếp đón ngươi!" La Phong muốn hôm nay. Càng sớm càng tốt! Mau đem Kền Kền Lý Diệu xử lý!
--------------------------------