Thôn Phệ Tinh Không

Chương 42: Sát! :48:

Chương 42: Sát! :48:
"Từ chân núi đến chỗ bọn họ áng chừng ba dặm" La Phong ẩn núp trên đỉnh núi nhìn xuống bình nguyên phía dưới. Cánh đồng hoang này hơn mười năm không có người đến làm cỏ sửa sang nên khắp nơi cỏ dại mọc thành bụi. Một người mà ngồi trong đám cỏ dại thì chỉ cần khoảng cách không phải quá gần là không có cách nào phát hiện ra được.
La Phong tươi cười, trong đầu đã nghĩ ra phương pháp.
"Cả người mình nằm úp sấp sát mặt đất rồi lướt sang bên kia! Bọn họ chắc không phát hiện được"
Cả người nằm úp sấp trên mặt đất, sau đó dùng Tinh Thần niệm lực bay sát mặt đất, sẽ không phát ra tiếng động lớn. Đây tuyệt đối là cách tiến lên hay nhất.
Nhưng mà...
Một khi nằm úp sấp thì ba lô của mình như đập vào mắt. Dễ dàng bại lộ! Trước khi nhét các thứ của Kim Cương viên Lĩnh chủ, ba lô còn gọn. Nhưng hiện tại ba lô lại tương đối phình to. Dù sao Kim Cương viên Lĩnh chủ cũng là con vượn cao hai mươi thước, cho dù là chỉ lấy đám vảy ở ngực nó thì khi cuộn lại cũng chiếm thể tích rất lớn.
"Cứ xử lý như vậy đi!" La Phong lập tức xoay người, trực tiếp nhảy xuống núi.
Ngay khi người còn đang ở không trung thì lại dạt vào bên một sườn núi rồi lẳng lặng đi tiếp nhanh chóng tiến vào cứ điểm bí mật của mình.
Trong cứ điểm.
Trong hang động mờ tối hắn dùng phi đao lướt qua đám nham thạch ở một góc hang. Sau đó La Phong dùng Tinh Thần Niệm Lực khống chế bẩy một khối nham thạch bay lên. La Phong lại đào phía dưới một cái lỗ lớn rồi đem ba lô thả vào trong lỗ. Sau đó lại đặt tảng nham thạch lớn còn nguyên vẹn lên trên để đậy lại.
Hắn hất một chút cát đá vụn để che khuất khe hở.
Trong hang động mờ tối này, cho dù có người đến, chỉ sợ cũng rất khó phát hiện có ba lô giấu dưới.

"Mình đi đối phó Lý Diệu, phỏng chừng không đến nửa giờ. Bốn ngày vừa rồi cũng không có quái thú vào cứ điểm của mình, không có khả năng chỉ nửa giờ lại có quái thú vào. Cho dù có thể tìm được ba lô của mình thì cũng coi như vận khí quay lưng lại thôi!" La Phong cười, lập tức quay đầu lặng yên rời đi.
Trên đồng hoang cỏ dại mọc thành bụi.
La Phong cả người nằm úp sấp trên mặt đất, chuẩn xác nói là tấm chắn lục lăng áp sát mặt đất! "Đi!" La Phong tâm ý vừa động.
Lập tức dùng Tinh Thần niệm lực khống chế tấm chắn lục lăng, cả người La Phong gần như dán sát mặt đất của cánh đồng hoang mà nhanh chóng lướt đến đám người Lý Diệu đằng xa. Lưng của La Phong hầu như không cao hơn mặt đất quá hai gang. Cho dù là một ít quái thú ăn cỏ trong đồng hoang cũng rất khó phát hiện La Phong.
Lúc bắt đầu thì tốc độ của La Phong vô cùng nhanh, nhưng mà khi khoảng cách hai bên còn khoảng 500 thước thì tốc độ của La Phong giảm mạnh.
"Hử?" Nhìn qua khe hở của cỏ dại, La Phong liếc mắt nhìn đến đám người Lý Diệu đằng xa "Chiến giáp của Kền Kền Lý Diệu làm sao lại thay đổi?"
Lúc nãy trên đỉnh núi mình dùng kính viễn vọng quan sát thì Kền Kền Lý Diệu còn mặc bộ đồ chiến đấu màu đen. Nhưng hiện tại ... không ngờ hai tay của Kền Kền Lý Diệu vốn để trần, giờ thì ngay cả hai tay cũng biến thành màu đen, cổ cũng biến thành màu đen, trên đầu còn đội một cái mũ giáp màu đen đỏm dáng! Có thể nói ...
Toàn thân Kền Kền Lý Diệu ngoại trừ gương mặt, thì những chỗ khác đều bị màu đen phủ kín. Đồng thời còn mặc bộ đồ chiến đấu! Nhất định đó là bộ trang bị Hắc Thần" La Phong thầm nghĩ, so với miêu tả của Tổng Quán chủ Hồng thì giống nhau như đúc! "Kền Kền Lý Diệu này thật là cẩn thận" La Phong không khỏi âm thầm mắng "Mới vừa xuống máy bay là đã sử dụng ngay bộ trang bị Hắc Thần. Bên trong là bộ trang bị Hắc Thần, trên người còn mặc bộ đồ chiến đấu.
Bộ đồ chiến đấu này nếu không phải là cấp SS thì cũng là bộ đồ chiến đấu serie 9!" Trong ngoài hai tầng phòng vệ! Một tầng bộ đồ chiến đấu, một tầng Hắc Thần sáo trang.
Muốn đả thương Lý Diệu, thật đúng là khó! Chứ đừng nói đến giết! "Đến khi hắn phát hiện mình uy hiếp, e là lập tức ngay cả gương mặt cũng phải che kín, chỉ để lại mắt, mũi, miệng" La Phong cau mày nhăn mặt: "Hừ, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp nào mà một kích là xong! Thừa dịp hắn không chú ý cho phi đao trực tiếp xuyên qua mặt hắn!"
Trong đám cỏ dại dày đặc, La Phong chậm rãi ép sát mặt đất lướt tới.
Khoảng cách không ngừng thu lại .....
400 thước, 350 thước, 300 thước .....
Chớp mắt, cự li cũng chỉ còn độ 100 thước! "Cự li phi đao càng nhỏ thì khi bị công kích, hắn lại càng trở tay không kịp" La Phong tâm ý vừa động, sáu thanh phi đao, bao gồm cả hai thanh cấp SS đã lặng lẽ không một tiếng động từ trong túi La Phong bay ra. Rồi sau đó sáu thanh phi đao xuyên luôn xuống đất, tiến vào dưới nền đất bắt đầu nhằm hướng đám người Kền Kền Lý Diệu đi tới.
La Phong cũng dừng lại, nằm úp sấp trên mặt đất không hề nhúc nhích.
Đám người của Kền Kền Lý Diệu đang cẩn thận đi tới trong cánh đồng hoang, không hề nghĩ đến đi trêu chọc quái thú.
"Đi nhanh lên" Lý Diệu vừa đi, vừa nhìn ngang ngó dọc quan sát kỹ.
Ba gã Chiến Thần đi sau lưng hắn, hai gã da trắng, một gã người Nhật Bản cũng thật cẩn thận nhìn bốn phía ... Kỳ thật với thực lực bọn họ thì đương nhiên không e ngại quái thú. Nhưng mà cả đám bọn hắn cũng rõ ràng, một khi trêu chọc đến quái thú, thậm chí còn gặp thú đàn sẽ sinh ra sự xáo trộn lớn.

Nói không chừng đã bị La Phong chú ý tới. Bị La Phong phát hiện thì tình huống đó tương đối phiền toái.
"Vòng quanh, sang bên này đi! Đừng có trêu chọc đám quái thú trước mặt" Lý Diệu quát khẽ.
Ba gã Chiến Thần cũng rất cẩn thận.
Dù là đám khuân vác hay là võ giả tinh anh lăm lăm vũ khí trong tay thì đều rất cẩn thận.
"Không ngờ bọn họ lại vòng sang bên kia?" La Phong nhíu mày, lập tức lặng lẽ đi lại gần chỗ đó.
Phi đao của mình trong vòng 100 thước có thể duy trì uy lực cực mạnh. Nếu hơn 100 thước thì khoảng cách càng xa, uy lực sụt hẳn xuống! Mà ở cự li 50 thước, chẳng những uy lực mạnh, hơn nữa khống chế phi đao đòi hỏi tiêu hao Tinh Thần Niệm Lực còn cực nhỏ. Mà hiện tại ... khoảng cách giữa đôi bên đã hơn 100 thước.
Gần nữa, gần nữa ...
120 thước, 10O thước, 80 thước, khi La Phong còn cách đám người của Lý Diệu 80 thước thì dừng lại.
Mà giờ phút này, sáu thanh phi đao dưới nền đất trong cánh đồng hoang cũng chỉ còn cách Kền Kền Lý Diệu chưa đến 20 thước! Phi đao cũng cần khoảng cách để tiến hành gia tốc.
"Động thủ!" Ánh mắt La Phong phát lạnh.
Chiến Thần Cao cấp Kền Kền Lý Diệu, thuộc hạ có Chiến Thần Trung cấp Bắc Nguyên Cương, hai gã Chiến Thần Sơ cấp James và Isaacson bốn người cũng cẩn thận nhanh chóng đi tới.
Vù! Gió thổi qua, cỏ dại rạp xuống.
Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Sáu đạo lưu quang màu đen phảng phất như tia chớp đen từ mặt đất cách Kền Kền Lý Diệu năm thước bay vọt lên, chỉ sợ trong phần ngàn giây là sáu tia chớp đen đã cùng đến sát gần Kền Kền Lý Diệu! "Lý!"
"Lý Diệu!"
Ba gã Chiến Thần phía sau sợ đến nhẩy dựng lên, không khỏi kinh hãi.
La Phong nằm trong bụi cỏ phía xa cũng mục kích thấy mà nhìn chằm chằm vào Kền Kền Lý Diệu. Hắn chỉ chứng kiến vào khảnh khắc sáu thanh phi đao vọt, toàn bộ gương mặt Kền Kền Lý Diệu hắc quang chợt lóe. Trong sáu thanh phi đao có bốn thanh cắm vào mặt Lý Diệu. Nhưng mà lúc này mặt Lý Diệu hoàn toàn là màu đen.
"Làm sao có thể như vậy?" La Phong ánh mắt cứng lại.
Trên mặt Lý Diệu xa xa, bốn thanh phi đao đâm vào màu đen trên làn da, còn hai thanh phi đao đâm vào màu đen trên làn da ở yết hầu Lý Diệu, không ngờ đều không xuyên thấu lớp da này! Vù! Lý Diệu nhảy lên trời đến độ cao năm sáu mươi thước. Lúc đang ỏ giữa không trung thì lớp màng màu đen trên mặt hắn cũng để lộ ra cặp mắt nhìn về hướng trước. Từ trên cao quan sát nên tự nhiên cũng thu hết mọi thứ vào mắt. Liếc qua đã phát hiện ra La Phong chỉ cách bọn họ không đến trăm mét! "Ta cũng không tin ." La Phong và Lý Diệu - hai đôi mắt nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ tàn nhẫn.
Vù! Vù! Vù! Sáu thanh phi đao lại vòng lại, hóa thành sáu đạo lưu quang trong khoảnh khắc bắn về phía Kền Kền Lý Diệu đang ở giữa không trung. Còn trên gương mặt lạnh lùng của Kền Kền Lý Diệu thậm chí còn không có một chút xao động, chỉ là tại lúc phi đao bay đến thì thân thể thoáng né với biên độ rất nhỏ. Sáu thanh phi đao thì có ba cái thất bại, còn ba cái khác cũng chỉ là ghim trên người hắn! Màu đen lưu quang bao phủ Kền Kền Lý Diệu! Phi đao đến da của Lý Diệu cũng đâm không nổi! "Đây chính là Hắc Thần sáo trang?" Mắt của Chiến Thần Bắc Nguyên Cương cũng lộ ra vẻ tôn sùng.
Một đám võ giả tinh anh Lý Diệu mang đến cũng sùng bái nhìn Lí Diệu phảng phất như thần linh.
La Phong cũng kinh hãi.
Bộ Hắc Thần sáo trang rất nghịch thiên, có thể nói nó không thèm đếm xỉa đến công kích của cấp Chiến Thần.
"La Phong!"
Lý Diệu nghiến răng nghiến lợi, hai mắt như tóe lửa.
"Giết cho ta!" Lý Diệu lập tức cấp tốc bổ nhào xuống.

Mà khi Lý Diệu lao về phía La Phong, ba gã Chiến Thần khác cũng đã biết chỗ kẻ địch, cho nên ... Vèo! Vèo! Vèo! Ba bóng hình đều bùng nổ đến vận tốc âm thanh, tuyệt đối trong nháy mắt cả ba gã Chiến Thần cũng đã lướt đến vây La Phong! Chỉ thấy Bắc Nguyên Cương một tay tấm chắn, một tay cầm chiến đao hơi cong.
Còn trong hai gã da trăng thì người râu râÌ£m hai tay hai búa! Người cao gầy còn lại cầm trong tay cái thuẫn "Hừ!" La Phong hừ lạnh một tiếng, thân hình quỷ dị lắc đi mơ hồ đã tránh được ba gã Chiến Thần. Thuận tiện bật người như chớp bay lên không trung.
Khi người đang ở giữa không trung, La Phong cười lạnh nhìn xuống phía dưới! Ngoài ba gã Chiến Thần, cùng đi với Kền Kền Lý Diệu còn có hơn năm mươi võ giả tinh anh đang ngẩng đầu nhìn tử vong "Trừng phạt!" La Phong lạnh lùng quét mắt qua phía dưới! Bốn thanh phi đao khác từ trên người hắn cũng lập tức từ trên cao lao xuống. Sáu cái khác vốn chỉ tiến công Lý Diệu cũng lập tức phân tán ra! Tổng cộng mười thanh phi đao, tuy rằng hiện nay đã có uy lực cực mạnh, La Phong chỉ có thể đồng thời thao tác sáu thanh phi đao. Khi khống chế số lượng nhiều hơn thì uy lực bị giảm xuống .
Chẳng qua đối phó mấy người không phải là Chiến Thần như đám nhân viên tinh anh này thì khác xa kết quả với ba gã Chiến Thần. Căn bản không cần cực mạnh uy lực! Mà quan trọng nhất là hiệu suất, cho nên La Phong vận dụng cả mười thanh phi đao. Khi chứng kiến mười thanh phi đao lơ lửng trên không thì mọi người, không chỉ có đám võ giả tinh anh trong hai tròng mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, ngay cả ba gã Chiến Thần cũng là sắc mặt khẽ biến.
Còn Lý Diệu lại phẫn nộ rít một tiếng, đột ngột phóng lên cao.
"Không!"
"Đừng!" Đám Võ giả tinh anh đều hoảng sợ, bắt đầu muốn chạy trốn.
"Chết hết đi!" La Phong ánh mắt lạnh lẽo, quan sát phía dưới.
Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Mười chiếc phi đao nhấp nhô! Hóa thành mười đạo quang huyết sắc tử vong! Từ những hướng khác nhau, phảng phất như xoắn lại vào nhau rồi lần lượt bắn về phía đám người dày đặc! "Không!" Có người da đen hô to, một đạo quang huyết sắc từ lồng ngực hắn bắn ra.
"A!" Một gã võ giả tinh anh da trắng bị bắn thủng đầu.
Máu tươi trong khoảnh khắc bay lên tung tóe nhuộm đỏ cánh đồng đã nhiều năm hoang vu.
--------------------------------

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất