Chương 43: Lửa giận ngút trời
"Isaacson!" Người da trắng râu râÌ£m hoảng sợ hô.
Chỉ thấy hai đạo ánh sáng chết người trong khoảnh khắc bắn về phía Võ giả Chiến thần da trắng. Mười thanh phi đao này La Phong không cố ý khống chế phương hướng. Đối với ba gã Chiến Thần kia, La Phong đương nhiên phải ưu tiên chiếu cố. Đồng thời hai thanh phi đao phủ về hướng gã Chiến Thần da trắng tên Isaacson (Ngả Tát Khắc Sâm). Isaacson gầm nhẹ một tiếng.
"Soạt!" Lợi kiếm trong tay hắn không ngờ miễn cưỡng ngăn trở được phi đao của La Phong.
"Vèo!" Một thanh phi đao khác bay sượt qua cổ hắn, tước đi một mảng thịt.
"Ta không chết." Isaacson thở ra một hơi.
"Cẩn thận." Người râu râÌ£m đại hán hét to vọt tới.
"Vèo!"
Thanh phi đao thứ ba từ phía sau, xuyên qua đầu Isaacson, một mảng trắng hồng lẫn lộn tung bay (đậu phụ đây, kinh quá-DG). Người da trắng râu rậm không khỏi hai mắt trợn trừng:" Isaacson" Một gã Chiến Thần đã ngã xuống.
"Đồng thời khống chế cả mười thanh phi đao, uy lực mỗi thanh cũng yếu đi rất nhiều. Đối phó với một gã Chiến Thần Sơ cấp cũng khó khăn quá" La Phong thầm nghĩ. Khống chế sáu thanh phi đao cùng lúc là duy trì được uy lực lớn nhất. Từ thanh thứ bảy trở đi, uy lực đã yếu bớt đi. Cứ thêm một thanh phi đao, uy lực lại giảm đi một phần. Mười thanh phi đao này, giết một Chiến Thần Sơ cấp cũng khó khăn " Soạt!" "Soạt!" "Soạt!" Ba thanh phi đao vây giết người da vàng kia cũng thất bại. Thực lực Chiến Thần Trung cấp so với Chiến Thần Sơ cấp mạnh hơn rất nhiều. " Bát dát -!" Bắc Nguyên Cương gào lên một tiếng, dễ dàng ngăn trở ba thanh phi đao, liều lĩnh xông tới.
Vào thời điểm La Phong sử dụng mười thanh phi đao tiến hành tàn sát phía dưới, Kền Kền Lý Diệu hóa thành một đạo tàn ảnh màu đen bùng nổ, hướng về phía La Phong. Nhìn thấy một màn này, La Phong trong lòng cười lạnh: " Không ngờ lại nhảy lên không trung giao thủ cùng Tinh Thần Niệm Sư. Hừ, thật là cực kỳ ngu xuẩn!"
Tâm ý vừa động, một cỗ Tinh Thần Niệm Lực vô hình tác dụng lên tấm chắn dưới chân, La Phong lập tức lướt ngang không trung, dễ dàng tránh được Kền Kền Lý Diệu. Đây chính là ưu thế lớn của Tinh Thần Niệm Sư. !"Chết đi!" Kền Kền Lý Diệu sắc mặt dữ tợn, hai tròng mắt tràn đầy hung quang. Bị La Phong tránh được, hắn không ngờ gào lên một tiếng, tay phải đột ngột vung đơn đao. Vù!
Gặp luồng gió mạnh, cánh tay Kền Kền Lý Diệu không ngờ trong khoảnh khắc dài hơn mười mét. Một Võ giả không ngờ có cánh tay màu đen dài hơn mười mét, thật quỷ dị! Đơn đao trong cánh tay dài hơn mười mét đó trực tiếp đâm về phía La Phong một đao tàn nhẫn kinh hồn. "Cái gì vậy?" La Phong kinh sợ vô cùng, đơn đao đã tới trước mặt không kịp né tránh.
"Xuống!" Tâm ý La Phong vừa động, Tinh Thần Niệm Lực tác động lên hai miếng bảo vệ tay, tạo lên một lực hướng xuống phía dưới. Nhất thời cả người tụt xuống. Đương nhiên tốc độ tụt xuống có nhanh hơn nữa cũng không có khả năng vượt qua một đao cực nhanh do một Chiến Thần Cao cấp bổ ra. Dưới một đao gấp mấy lần vận tốc âm thanh, La Phong chỉ có thể sử dụng Huyết Ảnh Chiến đao đón đỡ. Keng keng!
Không thể tưởng tượng được lực lượng xuyên thấu mạnh mẽ của đơn đao truyền tới! Dù đã cố gắng giảm bớt lực va chạm, hạ người xuống dưới, nhưng La Phong vẫn cảm thấy tay phải tê rần, hổ khẩu toác ra. Cánh tay phải khoảnh khắc tê dại, cả người như viên đạn pháo rơi thẳng xuống mặt đất. Rầm!
Tựa như tảng đá rơi xuống, mặt đất cánh đồng hoang bị vỡ ra tạo thành một hố sâu rộng chừng bảy tám mét. Mười thanh phi đao đang vây giết đám kia lập tức bay qua hố sâu, trở về tay. Lúc này đám người kia mới hoàn hồn trở lại, cùng quay đầu nhìn về phía hố sâu. Gã Nhật Bản Bắc Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng. 'Bát dát", rồi tựa như tia chớp vọt tới.
Lý Diệu cũng rơi từ không trung xuống.
"Thật là một đao quỷ dị!" La Phong từ trong hố sâu như tia chớp vọt ra, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng có vết máu.
"Cánh tay hắn làm sao biến dài ra như thế nhỉ?" La Phong phảng phất cảm thấy lục phủ ngũ tạng rời khỏi vị trí, rất khó chịu.
Hiển nhiên vừa rồi dính một đòn quá mạnh!
Phải biết rằng...
Một Chiến Thần Cao cấp, với tố chất thân thể bình thường, một đấm có thể mạnh hơn 25,6 vạn kg. Mà Kền Kền Lý Diệu này là Chiến Thần Cao cấp đã nhiều năm, một đấm có thể mạnh tới năm mươi vạn kg. Hơn nữa, lực phát quyền có thể gia tăng gấp mấy lần uy lực. Một đấm tuyệt đối vượt qua trăm vạn kg.
Cũng chính là vượt qua 1 triệu kg.
Loại uy lực này thực đáng sợ!
May mắn là một đao vừa rồi, thông qua bao tay Hắc Thần nhanh chóng kéo dài ra, mới phát ra. Bởi vì kéo dài hơn mười mét, nên uy lực một đao này chỉ bằng một nửa bình thường. Cho dù là một nửa uy lực, cũng làm cho lục phủ ngũ tạng La Phong chấn động, miệng phun máu tươi. Bát dát!" Bắc Nguyên đã vọt tới trước mắt.
"Tinh Thần Niệm Sư này thực lực tương đương Chiến Thần Sơ cấp. Ai! 19 tuổi, đạt tới sơ cấp Chiến Thần Tinh Thần Niệm Sư. Coi như không tồi! Đáng tiếc, hôm nay lại rơi vào trong tay Bắc Nguyên Cương ta!" Bắc Nguyên Cương vừa rồi dễ dàng ngăn trở ba thanh phi đao, điều này làm hắn tin tưởng mười phần. Hơn nữa, hiện nay trên thế giới Nhật Bản chỉ còn là dân tộc nhỏ, đối với nước Hoa Hạ lớn mạnh kề bên tồn tại tâm lý ghen tị rất mạnh.
Trong lịch sử, Nhật Bản cùng Hoa Hạ luôn tranh đấu.
Chẳng qua Đại Niết bàn! Thời kỳ này đối với Nhật Bản có tính hủy diệt, mà nước Hoa Hạ diện tích lớn, ngược lại bị đả kích nhỏ. Hơn nữa lại sản sinh ra rất nhiều Võ giả cường đại. Tỷ như cường giả đệ nhất thế giới Hồng chính là người Hoa Hạ. Tuy rằng hiện tại Hồng địa vị cao cả, nhưng không thể phủ nhận là Hồng, tận đáy lòng khẳng định ủng hộ nước Hoa Hạ.
Cho nên hiện tại trên thế giới, địa vị nước Hoa Hạ rất cao. Mà trước thời kỳ Đại Niết bàn, Hoa Hạ cùng Nhật Bản không mấy khác biệt. Nhật Bản bây giờ đang kéo dài chút hơi tàn, phân tán khắp các căn cứ trên thế giới, một chính quyền thống nhất cũng không có. Bọn họ thế nào không ghen tị với Hoa Hạ? Không thù Hoa Hạ? Có khả năng giết một thiên tài Hoa Hạ, Bắc Nguyên Cương cảm thấy máu trong người sôi trào. "Chết!" Bắc Nguyên Cương hai tròng mắt như điện, khí thế tận trời. "Người Nhật Bản?"
La Phong suy nghĩ về tên Bắc Nguyên Cương trước mắt, nhướng mày. Tuy rằng bây giờ đã là năm 2057, nhưng là sau Đại Niết bàn. Thời kỳ lịch sử trước đó, đã tốt nghiệp trung học, La Phong hiểu rất rõ ... Đối mặt với khí thế tựa như cầu vồng của gã Chiến Thần Bắc Nguyên Cương trước mắt, La Phong cười lạnh một tiếng:"Ngu ngốc!" "Vèo!" "Vèo!" "Vèo!" "Vèo!" "Vèo!" "Vèo!" Với sáu thanh phi đao trong tay, La Phong có khả năng khống chế tốt trong phạm vi lớn, duy trì số lượng với uy lực cực đại. "Không đúng!" Bắc Nguyên Cương ánh mắt trợn trừng, trong lòng tức giận "Tốc độ phi đao không đúng, như thế nào so với mấy thanh trước ..."
Lúc trước dễ dàng ngăn ba thanh phi đao, tin tưởng tràn đầy, sát ý mười phần. Giờ phút này, Bắc Nguyên Cương sắc mặt đại biến, ra sức vung tấm chắn trong tay ra. Nhưng sáu thanh phi đao này tốc độ thật sự quá nhanh ... Phải biết rằng, La Phong hiện tại có thể quét sạch tuyệt đại đa số Chiến Thần Cao cấp! Chính Kền Kền Lý Diệu, nếu không có Hắc Thần sáo trang ( bộ trang bị), cũng ở thế hạ phong. Đối phó với một Chiến Thần Cao cấp? "Vèo!"
Phi đao thứ nhất trực tiếp bắn thủng miệng Bắc Nguyên Cương, làm thủ cấp hắn mở toang, năm thanh còn lại căn bản không còn tác dụng. Chiến Thần Trung cấp Bắc Nguyên Cương đã ngã xuống!
Lý Diệu vừa rơi xuống mặt đất, chứng kiến La Phong đánh chết Bắc Nguyên Cương, hắn càng tức giận hơn, đột ngột xé rách không khí lao tới, tốc độ đạt tới hai lần vận tốc âm thanh, cơ hồ thân thể nhoáng lên đã tới phía trước La Phong. !"Lui, lui!" La Phong biến sắc, lực lượng thân thể bùng nổ 3. 5 lần, toàn lực bùng nổ! Tốc độ vượt qua 400m/s. Tinh Thần Niệm Lực cường đại phụ trợ! Tăng tốc! Tốc độ vượt qua 500m/s.
Tuy nói Tinh Thần Niệm Lực của La Phong đã tiếp cận Chiến Thần Cao cấp, lực tác động rất mạnh. Nhưng là tốc độ càng cao, mức tăng càng khó. Lực cản không khí rất mạnh, bây giờ lực tác động tăng 2-3 lần, tốc độ La Phong mới gia tăng không đến 1/3, so với tốc độ gấp 2 lần vận tốc âm thanh của Kền Kền Lý Diệu kém hơn rất nhiều. "Chết đi!" Lý Diệu hai tay hai thanh đơn đao, điên cuồng bổ tới. "Trốn không thoát!" La Phong nghiến răng.
Tinh Thần Niệm Lực quấn quanh thanh đơn đao đang bổ tới, nhưng vừa mới va chạm, La Phong cảm giác Tinh Thần Niệm Lực va phải một tòa núi lớn, khoảng khắc sụp đổ. Lực công kích của đơn đao này thật sự quá mạnh mẽ. Mà Kền Kền Lý Diệu sắc mặt đại biến, hắn cảm giác rõ ràng lực đạo đơn đao mình bổ ra bị ảnh hưởng. " Keng keng ~~ "
Đơn đao bổ vào trên tấm chắn lục lăng của La Phong.
Phảng phất như bị lôi điện bổ trúng, lực va đập đáng sợ nện xuống tấm chắn lục lăng trên người La Phong. La Phong cả người trực tiếp bị văng ra ngoài.
"Rắc rắc!"
Tấm chắn lục lăng trên tay trái trực tiếp méo mó.
"Gãy xương? Hy vọng không gãy!" La Phong cảm giác khuỷu tay trái đau nhức, lập tức búng người nương theo lực đánh mà phóng lên cao.
"La Phong!" Kền Kền Lý Diệu gào lên một tiếng.
Ầm!
Hắn phi thẳng lên không trung, trong khoảng khắc gần sát La Phong, đột ngột vung cánh tay lên!
Vù!
Cánh tay vọt dài ra. Cánh tay màu đen dài hơn mười mét không ngờ trực tiếp cuốn lấy La Phong, phảng phất như trói La Phong ở trong.
"Hừ!" Thân thể La Phong tại không trung vặn vẹo như một đường cong, lập tức phóng lên cao, bay lên gần trăm mét, sau đó nhanh chóng bay về phía núi Viên hầu phía xa, biến mất trong tầm mắt Kền Kền Lý Diệu. (thoát dễ nhỉ-DG).
Trên cánh đồng hoang, đám người Kền Kền Lý Diệu và thủ hạ hoảng sợ. Họ không nghĩ tới một thanh niên Hoa Hạ mới 19 tuổi đã quá đáng sợ. Ngắn ngủi trong nháy mắt, bọn họ đã chết đi một Chiến Thần Trung cấp, một Chiến Thần Sơ cấp cùng 18 tinh anh khác. Còn có 16 tinh anh trọng thương. "Hỗn đản!" Kền Kền Lý Diệu nhìn một đám tử thương mà không khỏi lộ vẻ dữ tợn. "Lý Diệu, La Phong này sao lại mạnh đến thế, căn bản không giống như tin tức tình báo." Võ giả da trắng râu rậm James ôm thi thể huynh đệ, phẫn nộ rít gào. "Ngươi câm miệng cho ta!" Lý Diệu căm tức nhìn James, sát khí bốc lên.
James trong lòng run sợ ... Nếu Lý Diệu tại cánh đồng hoang này giết hắn, vu cho La Phong, thật đúng chẳng ai biết. Đến thế này, James cũng không dám hướng tới Lý Diệu phát hỏa.
"Bắc Nguyên Cương!" Lý Diệu đi tới bên thi thể người Nhật Bản, sắc mặt thêm khó coi, không khỏi phẫn nộ, một cước đá bay xác đi. "Bồng!" một tiếng, thi thể Bắc Nguyên Cương trực tiếp bị đá nổ tung, máu tươi bay loạn. Chứng kiến một màn này, James mắng thầm trong lòng:"Tên Kền Kền này quả thật cực kỳ hung tàn, ta lúc trước sao lại nguyện ý nhận lời hắn cơ chứ!" Im lặng!
Tất cả mọi người bị hung uy của Kền Kền Lý Diệu làm cho kinh sợ. Một cước đá nát xác Bắc Nguyên Cương, Lý Diệu chửi bới:" Một tên phế vật!" Phẫn nộ! Lửa giận bừng bừng!
Kền Kền Lý Diệu nhìn quanh, lửa giận càng tăng lên. Hắn không nghĩ tới lúc này La Phong để lại cho hắn một cái đại lễ. Chết nhiều người như vậy! "La Phong!" Kền Kền Lý Diệu nghiến răng nghiến lợi, từ trong miệng phun ra hai chữ. (quả này gọi là giết gà không xong còn mất nắm thóc-DG)
--------------------------------