Chương 44: Thi thể năm vạn năm
"Khó trách dưới đáy đảo sương xuất hiện nhiều Mộc nha tinh như vậy, hóa ra là có di tích, quả nhiên phát hiện di tích mới là biện pháp phát tài nhanh nhất. Bởi vì Hồng phát hiện ra nhiều di tích, cho nên vọt trở thành người giàu có nhất trên địa cầu. Thậm chí có thể chế tạo ra chiến cơ thông minh đặc biệt."
Ngay lúc này bên ngoài toàn thân La Phong màng da màu đen di động, bao phủ toàn thân.
Di tích nơi này rất lớn.
Phải tự mình đi vào, mới có thể tra xét hết được!
"Không vào hang cọp sao bắt được cọp con." La Phong tâm ý vừa động, Độn Thiên Toa nhanh chóng biến hình thành 'Trọng Sơn Thuẫn', lưỡi đao tàn phiến cũng lơ lửng ở chung quanh.
La Phong hơi nheo mắt lại, lặng lẽ từng bước tiến đến cửa khoang.
Trong cửa khoang là một thông đạo rộng khoảng mười hai thước, sâu tám thước, cuối thông đạo là một lối đi rộng mở hai bên.
"Mộc nha tinh!"
La Phong cúi nhìn trước mắt.
Ngay tại cửa khoang trên mặt đất thông đạo - vô số viên tinh thạch mơ hồ tỏa quầng sáng trắng toàn bộ tụ tập cùng một chỗ, mười, hai mươi, ba mươi viên...Mùi gạo thơm dầy đặc, nồng đậm ngay khi La Phong bước vào cửa khoang, phút chốc làm La Phong cảm thấy ngạt thở! La Phong ngồi xổm xuống, nhanh chóng đem toàn bộ Mộc nha tinh thu vào ba lô màu đen sau lưng.
Tiện cầm Mộc nha tinh, La Phong vừa đếm.
"289 viên!" Đem viên Mộc nha tinh cuối cùng, để vào trong ba lô, tim La Phong đập mạnh như là tiếng trống dồn.
"Địa cầu các phương thế lực ba ngày cộng đến, tìm kiếm Mộc nha tinh số lượng công khai mới chỉ 42 viên! Tính luôn một ít không công khai, toàn bộ cộng lại chừng 60 viên." La Phong dự tính số lượng một cách đại khái, mỗi viên Mộc nha tinh đối với người Địa cầu mà nói cũng là một khoản đại tài phú! Hồng có thể lấy được mười khỏa, đã hài lòng vô cùng rồi. Hơn nữa còn cùng bọn La Phong báo ra một viên Mộc nha tinh giá 23 tinh thần. Hiện tại ở đây La Phong nhặt được 289 viên! So với các phe trên Địa cầu hơn rất nhiều.
"Đây mới là Mộc nha tinh bừa bãi, còn có thể có nhiều tán loạn bên ngoài."
"Cửa vào đã như vậy, tiếp theo không biết còn có cái gì."
La Phong rất mong đợi, bên trong di tích văn minh cổ này tuyệt đối không thể chỉ có Mộc nha tinh ...Chỉ riêng cửa vào đã có nhiều Mộc nha tinh như vậy, ít nhất nói rõ một điều, di tích văn minh cổ này phi thường giàu có! So với đại đa số di tích khác từng được phát hiện cũng giàu có hơn nhiều.
Dọc theo lối đi vào, La Phong dè dặt tiến bước, trên mặt đất đã sớm phủ một tầng tro bụi.
Cuối lối đi, là một thông đạo rộng mở hai bên.
La Pong vừa mới bước vào đường giao, nhìn hai bên, liền sững sờ:
"Kia, kia..."
Bên trái La Phong, vách tường là được đúc từ kim loại kỳ lạ, vậy mà lõm xuống dấu quyền rất lớn, tổng cộng chín đại quyền ấn.
Mà trên mặt đất là một cỗ thi thể khổng lồ!
"Phụ trợ quang não, kiểm tra."
La Phong liền sử dụng Phụ trợ quang não nhắm vào thi thể khổng lồ phía trước.
"Mục tiêu không có đặc trưng của sự sống, đã chết."
Màn ảnh Phụ trợ quang não hiện ra văn tự.
Đúng vậy, là xác chết! La Phong nín thở, cẩn thận quan sát thi thể khổng lồ này, da toàn thân màu đen, hai tay to khỏe, chiến giáp ẩn chứa một tầng mật văn đặc thù, so với mật văn Độn Thiên Toa phúc tạp hơn rất nhiều. Hơn nữa trên tay còn mang thủ sáo đặc thù, một đôi mắt đỏ như máu mở to.
"Lão thiên."
La Phong đối diện ánh mắt của thi thể này, trong lòng không khỏi run rẩy, giống như con kiến đối mặt cự Long. Nói cho đúng, giống như người bình thường đối mặt Bàn Cổ khai thiên tích địa, cho dù là xác chết, đôi mắt không phóng ra phong mang! Chết đi không biết bao nhiêu năm ...Nhưng một tia dư uy lưu lại cũng khiến trong lòng La Phong run rẩy, phía sau lưng, trên trán rỉ ra mồ hôi lạnh.
"Đây, đây rốt cuộc là cương giả cấp bậc nào? Quá đáng sợ."
La Phong hít sâu một ngụm khí lạnh.
"Tỉnh táo."
"Tỉnh táo."
La Phong phát hiện bản thân không thể nhìn vào đôi mắt thi thể này, một khi nhìn nhau, cho dù tỉnh táo trở lại, vẫn cảm thấy một trận sợ hãi. Đây là sợ hãi do cấp độ sinh mệnh gây ra! Ý chí kiên cường nữa cũng vô dụng.
"Không nhìn mắt nó nữa."
La Phong dần dần tỉnh táo lại, bỏ qua ánh mắt thi thể này, cần thận quan sát, "Thân cao khoảng tám thước! Thoạt nhìn có điểm tương tự hắc tinh tinh, nhưng trên da không có tý lông nào." Da đen sạch bóng! Nhưng nhìn hoàn cảnh xung quanh, nó phải chết đi đã rất nhiều năm rồi. Vậy mà da dẻ, đầu tóc, lại không có điểm nào khô héo thối rữa? Như còn sống vậy?
Nếu như không phải trên thi thể có một tầng tro bụi, La Phong sợ rằng sẽ cho rằng cường giả thần bí này mới chết không lâu.
"Trên thi thể không có vết thương? Nó chết như thế nào?"
Quan sát hồi lâu, La Phong chỉ có thể lắc đầu, căn bản đoán không ra cái gì.
"Vào bên trong xem một chút."
La Phong không vội dò xét thi thể này, mà từ bên cạnh thi thể đi qua. Dọc theo lối đi, một đường không có trở ngại, ở bên cạnh lối đi còn có một ngã rẽ, tuy nhiên La Phong vẫn men theo lối đi rộng nhất một đường đi về phía trước.
Đi khoảng ba trăm thước, thông đạo bắt đầu chuyển! rồi xuất hiện cổng lớn! Cánh cổng này rộng quá mười thước, cao hơn mười thước, đang mở một cánh.
"Đây là."
La Phong cố gắng không phát ra âm thanh men theo cửa bước vào bên trong.
"Trời ơi."
La Phong không khỏi hít một ngụm lương khí, đây là một đại sảnh hoa lệ nửa hình tròn cao mười thước, rộng khoảng hai trăm thước, để cho La Phong khiếp sợ chính là....năm cô thi thể quái dị trong đại sảnh! Không....đúng ra là sáu cỗ thi thể! La Phong dùng Phụ trợ quang nào kiểm tra một phen,
đúng là không có cái nào có khí tức, sóng sinh mệnh.
Bởi vì năm cỗ thi thể trong rất sống động, không có dấu hiệu thối rữa vân vân.
Mà cỗ thi thể thứ sáu, nhưng chỉ còn lại xương cốt màu vàng, da lông tóc sớm đã biến thành tro bụi.
"Sáu cỗ thi thể này."
La Phong tỉ mỉ nhìn kỹ.
Trong đó một cỗ thân thể rất giống thi thể được phát hiện ở lối vào, hơi nhỏ gầy, hình thể tương tự dáng vóc to lớn của hắc tinh tinh, cao ước chừng sáu thước. Cỗ thi thể này nửa quỳ ngã trên mặt đất.
Trên người nó có dấu vết chiến đấu? Đã tàn phá, trên thân hiện đầy vết thương đáng sợ, nhưng vết thương không có một tia rửa nát.
Cỗ thi thể thứ hai, hình thể tương tự loài người, cao khoảng bốn thước, toàn thân có vảy đen, trên trán có một cây sừng, đồng thời còn có cái đuôi phủ đầy vảy! Cỗ thi thể thứ ba, dáng người tương tự loài người, chỉ là cao đến sáu thước, da dẻ toàn thân thoạt nhìn như "Mai rùa", giống một nhân vật quen thuộc trong bộ phim của Mỹ "Fantastic Four" - "Người đá", nhưng cỗ thi thể này so với Người đá rõ ràng buồn cười hơn. Mai rùa bóng loáng, hợp cùng một chỗ như chiến giáp vô cùng tinh vi.
Cỗ thi thể thứ tư, cùng người Địa cầu có thể nói giống nhau như đúc! Da vàng, tóc đen, trên mặt còn có vết sẹo, lúc này ngồi xếp bằng tĩnh tọa bình tĩnh trên mặt đất, trên thân phủ một tầng tro bụi.
"Người Địa cầu? Người Hoa Hạ?"
La Phong chăm chú nhìn cỗ thi thể thứ tư, vừa tò mò, vừa đáng tiếc.
La Phong có thể cảm giác được...mặc dù đối phương đã chết rất lâu rồi, nhưng trên thi thể mơ hồ có dư uy, vẫn khiến lòng người sợ không thôi! Đây là tuyệt thế cường giả chân chính! So với đám người Hồng, Lôi Thần không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, so với La Phong mạnh hơn bao nhiêu lần.
Hơn nữa tướng mạo người này cùng người Hoa Hạ giống nhau như đúc, càng làm La Phong thêm tiếc nuối đối phương đã chết.
"Cỗ thi thể thứ năm này?"
La Phong nhìn có chút nghi hoặc.
Trong đại sảnh nhìn qua bốn cỗ thi thể mặc dù có vết thương, nhưng không đến mức trí mệnh. Mà cỗ thi thể này thân cao năm thước, toàn thân như từ đồng đỏ đúc thành, mà vị trí giữa ngực nó xuất hiện một lỗ thủng lớn, giống như bị một cánh tay xuyên qua.
Kỳ lạ chính là...trong lỗ thủng lớn trên ngực vậy mà vẫn là chất liệu kỳ dị màu đồng đỏ, mà không có lục phủ ngũ tạng.
"Đây là người sao?"
La Phong lắc lắc đầu.
"Không ngờ cỗ thi thể thứ sáu này đã hư hại."
La Phong đang quan sát, cỗ thi thể thứ sáu cao khoảng hai thước, chỉ còn lại xương cốt màu vàng, đặc biệt nhất chính là trên đầu hài cốt có một cây sừng nhọn hơi cong, dường như chứng tỏ nó cùng người Địa cầu không giống nhau.
Sáu cỗ thi thể, thêm ở lối đi vào nữa là bảy cỗ thi thể.
Bảy cỗ thi thể này chỉ có một cỗ rửa nát chỉ còn lại xương cốt màu vàng, sáu cỗ thi thể khác hoàn hảo không tổn hao gì, sinh động như thật.
"Nếu như bọn họ cùng một thời gian chết đi, cỗ thi thể rửa nát này hiển nhiên đã chết rất lâu rất lâu, mà những cỗ thi thể khác làm sao một chút không rửa nát?"
La Phong rất nghi hoặc, thời gian là vũ khí rất cường đại, tại thời gian trôi qua, thi thể dạng gì có thể không rửa nát? Tiếp tục nhìn quanh đại sảnh.
Trong đại sảnh trống rỗng, chỉ có mặt đất, nóc nhà thỉnh thoảng có vết lõm, giống như đánh nhau gây ra.
"Phụt!"
Một đạo âm thanh vang lên.
"Gì?"
La Phong lấy làm kinh hãi.
Nhất thời vốn đại sảnh mờ tối bỗng nhiên sáng lên, ánh sáng chói mắt từ chỗ cao chiếu xuống, làm cả đại sảnh sáng trưng. Đồng thời ánh sáng kỳ dị ở giữa đại sảnh giao hội, bắt đầu hình thành một nhân ảnh hư cấu màu đen, nó là tiểu tử một thước bốn năm, giống như một hài đồng, trên trán hai cây sừng, hai mắt đỏ như máu, mặc áo choàng màu đen.
"La Phong, ngươi rốt cục đã tới."
Hài đồng nhìn La Phong, trong mắt có một tia vui sướng.
"Ngươi là?"
La Phong cẩn thận nhìn hắc bào hài đồng trước mặt.
Đối phương nói dĩ nhiên là ngôn ngữ Địa cầu, là tiếng Hán! Hơn nữa, còn biết tên của hắn!
"Ta đã chờ ngươi năm vạn năm rồi."
Hắc bào hài đồng lắc đầu,
"Tư chất loài người các ngươi thực sự quá kém, năm vạn năm mới làm ta đợi được một người thích hợp."
"Năm vạn năm?"
La Phong hơi ngẩn ra,
"Ngươi nói là, di tích này đã trải qua năm vạn năm, chẳng lẽ bọn họ đã chết năm vạn năm?"
La Phong chỉ hướng sáu cỗ thi thể kỳ lạ xung quanh hỏi.
"Đúng vậy."
"Bọn họ đã chết năm vạn năm."
Hắc bào hài đồng liếc nhìn sáu cỗ thi thể trong đại sảnh, lắc đầu thổn thức nói,
"Đều là nhân vật phong hoa tuyệt đại trong vũ trụ mênh mông, là tồn tại bất diệt, thời gian không có tác dụng với họ, cho dù là đã chết...Thi thể bọn họ cũng vĩnh viễn bất diệt.
"Nhưng chủ nhân vừa chết, bọn họ đã muốn bồi táng."
Hắc bào hài đồng nhìn về phía La Phong,
"La Phong, cùng ta đi bái tế chủ nhân."
--------------------------------