Chương 48: Lý Diệu đáng thương!
Trên cánh đồng hoang vu rộng lớn bao la, tùy thời tại đây cũng đều có một vài quái thú chém giết lẫn nhau, mục đích của bọn chúng là giết chết đối phương rồi ăn luôn cả huyết nhục cho đến khi đầy bụng! Nhưng nơi đây xuất hiện một gã Võ giả có thân hình so với quái thú thì rất nhỏ bé, lại một mình bước đi trên cánh đồng hoang vu này, hắn căn bản không thèm tránh bọn quái thú mà còn chém giết lung tung!
Nhìn kỹ thì những quái thú này như những con kiến bình thường vậy, mặc dù không hề thiếu các loại quái thú công kích người Võ giả này, nhưng mà kết quả chính là mùi huyết tinh trên người Võ giả này càng thêm dày đặc. Chính mùi huyết tinh đậm đặc, đặc biệt là một chút máu tươi của những quái thú cường đại lưu lại trên người hắn mà nhóm quái thú trên đường khi nhìn thấy đều xa xa né tránh.
"La Phong!"
"La Phong!" Lý Diệu thấp giọng thì thào, tựa như một mãnh thú.
"Ngươi trốn đi sao, trốn đi sao. Ngươi trốn được một lần nhưng cũng trốn không khỏi mười lăm!" Lý Diệu căn bản không có nghĩ đến, đuổi giết La Phong - một tên thanh niên tý tuổi đầu không ngờ lại phiền toái thế này, chẳng qua... Sát tử chi cừu, hắn không thể không báo! Không đem La Phong đánh chết, hắn chỉ sợ ban đêm cũng ngủ không yên.
"Hả?" Lý Diệu đột nhiên cảm thấy đồng hồ thông tin trên cổ tay rung lên, nhìn kỹ, trong lòng giật mình một cái "Vị trí tọa độ của La Phong?"
Đồng thời có điện thoại gọi tới.
"Uhm." Lý Diệu liền nói.
"Diệu, là muội, huynh nhận được vị trí tọa độ của La Phong chưa ?". Thanh âm của Duy Ny Na từ đồng hồ thông tin truyền đến.
"Muội tìm được vị trí tọa độ này của La Phong, muội xác nhận?" Lý Diệu vội vàng truy vấn nói.
"Diệu ca, vị trí tọa độ này là chúng ta vừa mới tìm được, không biết sao La Phong lại làm thế này... Đồng hồ thông tin của hắn đã có thể liên lạc được ! Nói đúng ra là chính hắn đã mở đồng hồ thông tin, muội e rằng đây có thể là một âm mưu của La Phong, hắn cố ý dẫn dụ huynh tới đó." Duy Ny Na nói.
"Âm mưu, bẩy rập?" Lý Diệu không khỏi phát ra tiếng cười điên cuồng.
Tiếng cười của hắn vang vọng xung quanh cánh đồng hoang vu, căn bản không có một đầu quái thú nào dám tiến lại gần tên nhân loại đáng sợ này.
"Huynh có trong tay văn minh di tích cổ 'Hắc Thần sáo trang' hộ thân, trong số các cao thủ cấp Chiến Thần không ai có khả năng giết chết huynh. Trừ phi là Vương cấp quái thú, siêu việt Chiến Thần, pháo laser... Còn La Phong, hừ, huynh thật sự không thể tưởng tượng được hắn còn có thủ đoạn gì lợi hại." Lý Diệu tự tin mười phần, nói". Tốt lắm, không quản chuyện này là thật hay là giả, huynh cũng mau chân đến xem sao." Lý Diệu nói.
"Vâng." Duy Ny Na cũng không phản đối. Nàng cũng là cao đẳng Chiến Thần, đương nhiên hiểu rõ thực lực chân chính của phu quân mình. Đối với Lý Diệu chỉ có ba loại tình huống có thể uy hiếp được hắn: 1. Pháo laser? La Phong như thế nào có thể có pháo laser, nói chi đến thao tác cỗ máy đó; 2. Siêu việt Chiến Thần, nếu La Phong có khả năng mời được loại tồn tại siêu việt này thì còn cần bày ra âm mưu quỷ kế làm gì; 3. Vương cấp quái thú, Vương cấp quái thú chung quanh khẳng định là có rất nhiều cấp Lãnh chủ quái thú, chỉ sợ khi phát hiện tình huống không ổn, Lý Diệu đã sớm lui về phía sau, như thế nào lại đi trêu chọc Vương cấp quái thú?". Trong vòng bán kính chỉ còn có một trăm hai mươi km." Lý Diệu nhìn đông hồ." La Phong, hy vọng ngươi còn ở đó." Vù!
Âm thanh khủng bố chợt vang lên, cả người Lý Diệu hóa thành một đạo lưu quang màu đen dọc theo một đường thẳng tắp, hướng về phía Tây Nam phóng đi, nháy mắt đã biến mất phía chân trời với tốc độ đạt tới hai lần vận tốc âm thanh, tốc độ này quả thật là cực kỳ đáng sợ.
Sương mù bao phủ cả hồ nước rộng lớn, cạnh bờ hồ một đạo lưu quang chợt dừng lại, hiện ra một thân hình màu đen với khuôn mặt lạnh lùng chính là Chiến Thần Kền Kền Lý Diệu. "Tên La Phong thật đúng là biết chạy trốn, không ngờ lại trốn trên một tiểu đảo có sương mù dày đặc che phủ này.
"Sương mù dày đặc như thế này, thì căn bản là pháo laser không thể sử dụng được." Lý Diệu không khỏi lộ ra một tia nụ cười giễu cợt, mỉa mai tên La Phong làm điều thừa... Lúc này, Lý Diệu xem ra khẩu pháo laser kia đã bị võ quán Cực Hạn đoạt lại, không có pháo laser, La Phong trốn tránh ở giữa hồ đảo tràn đầy sương mù này không phải là làm điều thừa hay sao?
Sưu!
Lý Diệu đột ngột nhảy lên cao mấy chục thước, vượt xa hơn trăm mét, cả người tựa như đạn pháo bắn ra phía xa.
"Xuy xuy ~~" Hai chân Lý Diệu được hắc quang nhanh chóng kéo dài ra bao phủ, rất nhanh hình thành một cái 'phiệt đĩnh' (ai biết giúp ta, ta nghĩ tương tự đuôi cá hoặc chân vịt trong bộ đồ lặn) tương tự như da người vậy, cái này chính là do 'Hắc Thần sáo trang' kéo dài mà hình thành, vì tốc độ chạy của Lý Diệu quá nhanh mà sinh ra sóng xung kích đã làm cho nước trên mặt hồ bạo sóng! Ngoài phần da được che phủ bởi 'Hắc Thần sáo trang', mỗi tay Lý Diệu đều cầm một thanh đơn đao không ngừng rẽ nước. Lấy lực cánh tay kinh người của Lý Diệu, mỗi một lần thanh đao rẽ mặt nước cũng sinh ra sóng động lực kinh người.
"Rống ~~~" " cạc cạc ~~" "Ti ti ~~" đủ loại âm thanh quái dị từ phía dưới mặt hồ truyền ra, nhưng biểu tình của Lý Diệu vẫn lạnh lùng, căn bản là coi thường tiếng kêu của đám quái thú Thủy tộc phía dưới. Đối với một gã Cao đẳng Chiến Thần cường giả mà nói, bình thường thì lũ quái thú Thủy tộc trong hồ nước quả thật là đối với hắn không đủ để uy hiếp. Đáng tiếc, Lý Diệu không biết hồ nước này có chỗ đặc thù, 'phiệt đỉnh' màu đen vẫn lấy tốc độ kinh người 'phách phong trảm sóng' (để nguyên nghe hay hơn dịch ra) mà bơi nhanh tới. "Cái gì." Mặt Lý Diệu đột nhiên biến sắc (Sắc mặt Lý Diệu đột nhiên biến đổi).
Chỉ thấy từng cái vảy màu tím to lớn lớp lớp như sóng trào trong cơn đại hồng thủy, cùng với cái đuôi như đuôi thuồng luồng với chiều dài hơn ba mươi Domi (đa mễ - Ta bó tay đơn vị đo này, có mem chỉ giáo là: 30 m), tựa như một đạo thiểm điện từ dưới mặt nước đột nhiên phóng vút lên, xẹt qua một đường cong, trong một thời gian vô cùng nhỏ chỉ một phần nghìn giây. Vèo! chiếc đuôi có vảy màu tím hung bạo này đã đem 'phiệt đĩnh' màu đen quấn chặt lấy.
Phần da 'phiệt đĩnh' dưới chân Lý Diệu biến mất, cả người ngoại trừ ánh mắt, miệng, mũi ra thì những nơi khác đều được 'Hắc thần sáo trang' bảo vệ tốt, nhanh như chớp Lý Diệu tích lực co chân đạp nát tấm vảy trên chiếc đuôi lớn, mượn lực trực tiếp bắn lên phía trên: "Cái đuôi thật dài cùng lực lượng thật đáng sợ! Chỉ vừa mới lôi một phát mà tuyệt đối đã có thực lực của cao đẳng cấp Lãnh chủ, thật không ngờ hồ nước này lại quái thú Thủy tộc cường đại như vậy!"
Lý Diệu khiếp sợ !!!
Ngay khi Lý Diệu từ giữa không trung rơi xuống dưới, trong nháy mắt khi vừa chạm vào mặt nước thì...
"Tê lạp!"
Từng đạo lam sắc điện quang, tựa như điện xà chằng chịt trong khoảnh khắc bao trùm khu vực xung quanh, trong khi đó năng lực tránh né của Lý Diệu trên mặt nước so với trên đất bằng thì kém hơn rất nhiều, căn bản không có biện pháp né tránh, đã bị điện quang nọ đánh trúng!" Hừ, may mắn là 'Hắc Thần sáo trang' của ta hoàn toàn không dẫn điện." Lý Diệu vừa mới tự đắc một chút thì ... "Xuy xuy ~ "
Một đạo sợi tơ màu trắng cơ hồ trong khoảnh khắc đã cuốn lấy một chân của hắn, đột ngột kéo xuống với một cỗ lực lượng bất khả tư nghị. "Bất hảo!" Sắc mặt Lý Diệu đại biến, phốc một tiếng, cả người Lý Diệu đã hoàn toàn chìm sâu xuống hồ nước.
Tại bờ cát trên tiểu đảo có sương mù che phủ.
La Phong khoanh chân chữ T ngồi tựa như một pho tượng, bên cạnh hồ nước từng đợt sóng khi thì đập vào nhau " Rầm lạp ~~~", khi thì đánh sâu vào bờ cát. Chẳng qua cổ quái chính là... Không hề có một đầu quái thú Thuỷ tộc nào dám đi lên bờ.
Hồi lâu ....
Đang ngồi khoanh chân chữ T thì La Phong chợt mở mắt.
"Tên Lý Diệu như thế nào vẫn còn chưa đến?"
"Chẳng lẽ ..."
"Thời điểm hắn bơi qua hồ nước thì đã toi mạng rồi sao?". La Phong lộ ra vẻ tươi cười: "Nếu thật sự chết trong hồ nước thì cũng không kỳ quái. Mặc dù hắn có 'Hắc Thần sáo trang' có lẽ rất khó bị giết chết, nhưng nếu bị quái thú Thủy tộc vây giữ ở đáy hồ, khi dao động giãy dụa sẽ tiêu hao dưỡng khí càng kinh người, thêm nữa tại đáy nước lại không có dưỡng khí để hô hấp thì chỉ có thể chết ngạt mà thôi."
La Phong quay đầu nhìn về phía tiểu đảo.
Yên tĩnh!
Cả tiểu đảo một mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi rì rào qua từng nhánh cây kẽ lá. "Trong cấp cao đẳng Chiến Thần, hiện tại ta cũng coi như tiếp cận với vô địch." "Trừ phi là Vương cấp quái thú, nếu không với tình huống thông thường thì ta cũng không dễ bị trực tiếp giết chết. "Hừm, đi vào trong tiểu đảo xem sao!"
La Phong không khỏi tò mò, hơn nữa đối với thực lực của bản thân rất mực tự tin, La Phong cầm trong tay lục lăng tấm chắn, Huyết Ảnh chiến đao, tinh thần tập trung cao nhất, tùy thời chuẩn bị khống chế phi đao phóng ra, chuẩn bị xong... liền cẩn thận tiến vào bên trong tiểu đảo này, dần dần biến mất tại xa xa tràn ngập sương mù, rồi bắt đầu thăm dò.
Sau một hồi, trên một bờ cát tại một nơi trên tiểu đảo này... " Đi tìm chết!"
Một tiếng hét to đầy phẫn nộ chợt vang lên, đám cát cạnh mặt hồ nước chợt lún xuống, máu tươi vẩy (phún) ra, một bóng người màu đen chợt phóng lên cao rồi rơi xuống nằm trên bờ cát. "Rốt cục cũng lên bờ." Bóng người màu đen trực tiếp nằm xụi lơ trên bờ cát. Hồi lâu, hắn mới hô hấp bình thường lại.
"Đáng sợ, thật là một hồ nước đáng sợ!" Khuôn mặt Lý Diệu chợt hiện một tia hoảng sợ, nhìn về hồ nước lớn trước mắt ký ức của Lý Diệu lại hiện về, hắn lúc còn trẻ cũng từng xông pha khắp thiên hạ, cũng đã từng xông xáo đi qua rất nhiều ao đầm, hồ nước còn lớn hơn ở đây một chút. Thậm chí còn cùng bọn quái thú trên biển tiến hành chém giết! Nhưng mà....
Lý Diệu chưa có lần nào chật vật như thế này, tiếp cận tử vong như thế này, vừa rồi tại đáy hồ lúc điên cuồng chạy trối chết, chỉ cần cao đẳng cấp Lãnh chủ quái thú Thủy tộc thôi cũng đã vượt qua mười đầu! Những quái thú cấp Lãnh chủ khác số lượng càng nhiều! Nói cách khác, quái thú Thủy tộc trong hồ nước này đa phần đều phi thường cường đại. Quái thú Thủy tộc cấp Thú tướng lại chiếm đa số, mà cấp Thú binh thì ngược lại rất ít.
"Hồ nước, rốt cuộc là sào huyệt gì đây? Cho tới bây giờ ta cũng chưa từng nghe nói qua trên thế giới có một hồ nước đáng sợ như vậy." Lý Diệu sắc mặt khó coi "Một cái hồ nước phạm vi trăm dặm, quái thú cấp cao đẳng Lĩnh chủ quái mới đếm sơ sơ cũng đã vượt qua mười đầu, chỉ sợ cả hồ nước này cao đẳng Lĩnh chủ cũng có gần một trăm đầu!"
"Tỷ lệ bậc này, chỉ sợ thành phố Thượng Hải thuộc nước Hoa Hạ, địa phương được xưng là quái thú ma quật cũng không hơn bao nhiêu so với nơi này."
Mà mức độ nguy hiểm, hiển nhiên so với thành phố Thượng Hải thì hồ nước này càng thêm đáng sợ. Dù sao chỗ này quái thú Thủy tộc vô cùng đông đúc, hơn nữa trong nước đối với nhân loại Võ giả thì thực lực cũng bị hạn chế. "Phốc, phốc." Lý Diệu ho khan một hồi, liên tiếp phun ra hai ngụm máu tươi.
"Lúc trong nước, đúng là thực lực của ta bị hạn chế rất lớn, nếu ở trên bờ thì khi đối mặt với mười đầu cao đẳng Lĩnh chủ nếu đánh không lại thì cũng có thể chạy trối chết. Nhưng lần này... thương thế thật thảm !" Lý Diệu nhịn không được lại phun ra một ngụm máu tươi, hắn liền ngồi xếp bằng trên bờ cát bắt đầu nghỉ ngơi, hắn biết rõ thương tích của hắn lần này nghiêm trọng như thế nào. Cánh tay phải bị gãy, xương sườn phần lồng ngực cũng gãy hai cái. lục phủ ngũ tạng trọng thương!
Tuy nói 'Hắc Thần sáo trang có năng lực bảo hộ rất mạnh, nhưng mà đối với trọng lực công kích thuần túy khi đánh vào thì hiệu quả phòng ngự lên tương đối kém. Mà lúc ở trong hồ nước, Lý Diệu từng bị một bầy quái thú vây quanh, thiếu chút nữa bị đè chết, tuy rằng liều chết hắn mới chạy thoát, nhưng xương sườn vẫn bị đè ép gãy mất, lục phủ ngũ tạng trọng thương. "Hiện tại ta phải dưỡng thương, nếu chiến đấu trên diện rộng thì đối với thân thể thương tổn càng lớn hơn nữa." Lúc này, trong tâm Lý Diệu không còn chút kiêu ngạo nào. Hắn hoàn toàn bị hồ nước kia là cho sợ hãi. May mắn là hắn có 'Hắc Thần sáo trang', nếu không cho dù có mười cái mạng, hắn cũng chết chắc.
"Duy Ny Na." Lý Diệu gọi điện thoại cho thê tử. "Xác nhận cho huynh vị trí tọa độ hiện tại của La Phong." Bất chấp nghẹn khí, lồng ngực khó chịu, Lý Diệu cố nói chuyện.
--------------------------------