Chương 55 - Di Tích
- Dạ!
Hai tên hộ vệ không dám chậm trễ, lập tức quay đầu bay về phía hồ nước xa xa.
- Hai người các ngươi sao lại phát hiện ra di tích thế?
Vừa theo hai hộ vệ phi hành, thanh niên quyến rũ vừa nghi hoặc truyền âm hỏi.
Di tích.
Cổ Thần Phế Khư, là nơi mà ức vạn năm trước những thần linh Bất Hủ đỉnh cao nhất ở cả Huyết Lạc đại lục, tất cả những tồn tại vĩ đại cùng nhau liên thủ chống cự sự xâm nhập của tộc quần ngoài vũ trụ... Trận chiến ấy máu chảy thành sông, phạm vi mấy ngàn ức km hoàn toàn trở thành một đống hoang tàn, thậm chí còn làm cho đống hoang tàn này này ức vạn năm sau vẫn tràn ngập sát khí vô tận. Có thể thấy được trận chiến năm đó thảm liệt như thế nào!
Mỗi một vị Bất Hủ đều có thể thành lập một Thần Quốc cho mình, bảo tàng đương nhiên rất nhiều.
Năm đó sau trận chiến ấy...
Bất Hủ thần điện từng có một thời kỳ điên cuồng tìm kiếm mọi di tích, đã càn quét cả không sót chỗ nào ở Cổ Thần Phế Khư, thu thập vô số bảo vật di tích trong khu vực! Nhưng... mặc dù Bất Hủ thần điện phái ra một vài thần linh Bất Hủ chuyên môn tiến hành thu thập bảo vật, nhưng dù sao Cổ Thần Phế Khư cũng quá lớn!
Thứ hai, thổ địa quá sâu!
Đường kính mặt đất Huyết Lạc đại lục cũng phải 9 vạn ức km. Còn chiều sâu thổ địa cũng gần ngàn ức km. Những tầng thổ nhưỡng sâu như vậy, muốn sàng lọc toàn bộ, rồi sau đó tra tìm, thì cho dù là rất nhiều Bất Hủ đi tìm cũng sẽ sơ sót!
Nhưng ức vạn năm qua, rất ít khi nghe nói có một di tích mới phát sinh. Dù sao vô số năm qua, tới chín mươi chín phần trăm di tích đã được khai quật rồi, chỉ còn một vài di tích cực kỳ khó tìm thôi.
Ba người lao thẳng vào hồ nước, không ngừng lặn xuống đáy hồ
Hồ nước rộng lớn sâu chừng vài km, cực sâu.
- Đại nhân, phát hiện ra di tích đó cũng là chúng ta gặp may.
- Đúng, là vận khí.
Thanh niên quyến rũ vừa lặn xuống đáy hồ, vừa truyền âm nói:
- Nói cẩn thận xem nào.
- Hai chúng ta chuẩn bị săn giết một vài thú hoang thuỷ vực dưới đáy hồ, kiếm chút thịt quay lên ăn. Nhưng ai ngờ... khi chúng ta tới đáy hồ, đột nhiên cảm giác ở tầng đá dưới đáy hồ rung động mạnh, làm đáy hồ vỡ ra một hẻm núi. Thậm chí có một vài binh khí cổ xưa mục nát xuất hiện, chúng ta không dám chần chờ, do đó lập tức về thông bẩm ngay.
- Chúng ta vừa phát hiện, liền lập tức tới thông báo cho đại nhân luôn.
Hai người nói liên tục.
Thanh niên quyến rũ nghe thế lập tức nở nụ cười
Hắn chính là một Thế Giới chủ được Bất Hủ thần điện chuyên môn bồi dưỡng, kiến thức đương nhiên rộng, hắn vừa nghe đã hiểu...
“Hẳn là một Bất Hủ hoặc Thế Giới chủ, thành lập một phương thế giới để chứa đựng khí vỡ, dẫn đến một phương thế giới này xuất hiện, chấn động làm lớp đất dưới đáy hồ vỡ ra. “ Thanh niên quyến rũ thầm nghĩ
Tu luyện chỉ cần đạt tới cấp độ Giới Chủ, có thể lợi dụng lực thế giới kiến tạo một phương thế giới, thậm chí còn kiến tạo cả Giới Trong Giới.
Còn một phương thế giới, lại có thể thu nhỏ vào trong một tòa biệt thự.
Thậm chí còn có thể thu nhỏ lại vào một viên sỏi được chế tạo đặc thù.
Có thể co dãn nhiều hay ít thì tùy thuộc vào mức trân quý của nguyên liệu sử dụng!
Một vài nguyên liệu sử dụng trân quý thì có thể nhét cả một phương thế giới vào một hạt vừng. Còn việc sử dụng nguyên liệu để chế tạo ' Không gian giới chỉ ' có lẽ rẻ hơn. Nhưng việc cắt không gian ra lại cực khó và phiền phức, do đó rất nhiều Giới Chủ giàu có, thậm chí Bất Hủ, thà mất tiền tài kiếm cho được vật liệu đắt đỏ, lập cả một phương thế giới làm không gian trữ vật cho mình! Dù sao một phương thế giới có thể chứa đựng vào một hòn sỏi, có thể mang bên mình.
Nhưng mà...
Thần Quốc lại khác hẳn
Thần Quốc lớn hơn nữa, phiền phức hơn nữa.
“Hẳn là Bất Hủ rồi!”
“Thế Giới chủ, đều có Thể Nội Thế Giới. Có thể trực tiếp bỏ vật phẩm của mình trong Thể Nội Thế Giới. Chỉ có Bất Hủ! Bất Hủ thì không còn Thể Nội Thế Giới nữa, chỉ có Thần Quốc. Còn gửi vật phẩm ở Thần Quốc mà lấy ra lại vô cùng phiền phức. Do đó mang theo một phương thế giới... không gian rất lớn, có thể trữ vật, vô cùng tiện lợi. “ Thanh niên quyến rũ thầm nói: “ Nhưng vật liệu chứa đựng một phương thế giới cho dù rất trân quý, cũng không thể vĩnh viễn không mục, trải qua ức vạn năm... Rốt cục mục rồi hỏng đi, một phương thế giới đó lập tức xuất hiện. Lớp thổ địa cũng vỡ ra, cho nên mới bị hai tên gia hỏa này phát hiện, ha ha, vận khí của ta thật tốt.”
Thanh niên quyến rũ kích động lao xuống dưới đáy hồ. Đáy hồ sâu thẳm tối tăm, thanh niên quyến rũ lập tức thi triển thế giới lực của mình thăm dò.
“Quả nhiên!”
“Quả nhiên là một phương thế giới. “ Thanh niên quyến rũ thông qua thế giới lực, kéo dài tới đáy hồ tầng đất sâu phía dưới, điều tra một chút đã nhất thời kích động vạn phần.
Vèo!
Thanh niên quyến rũ lập tức chui vào tầng đất, bắt đầu lữ trình thu thập các bảo vật di tích.
Cả buổi sau, bên trong cung điện hòn đảo giữa hồ.
Thanh niên quyến rũ đứng trong cung điện, nhìn ra xa, đắc ý vạn phần: “ Không ngờ, Khố Nhuận ta cũng có thể tìm được bảo tàng di tích. Ừm, bây giờ dò xét xong, hẳn là thế giới trữ vật của một vị thần linh Bất Hủ mang bên mình, mặc dù bảo vật bên trong không nhiều như ta nghĩ, nhưng ta cũng gấp vài trăm tới cả ngàn lần số tiền của ta rồi.”
Phát tài rồi.
Trong truyền thuyết, khi phát hiện di tích, ai ai cũng thống khoái như vậy! Hắn là Thế Giới chủ, bảo vật cũng rất nhiều. Nhưng lúc này trong nháy mắt đã gia tăng gần ngàn lần rồi.
“Những binh khí, vật liệu khác thì chờ ta khi có thời gian sẽ giải quyết. Nhưng cái pho tượng vàng này đúng là rất vô dụng với ta.”
Thanh niên quyến rũ lật tay, trong tay nhất thời xuất hiện một pho tượng cao ước chừng 30 ly, toàn thân bằng chất liệu nửa kim sắc nửa trong suốt điêu khắc thành. Nhìn pho tượng, thoáng có cảm giác một luồng khí tức làm người ta ớn lạnh.
Pho tượng khắc một con dã thú. Cùng loại với thằn lằn khổng lồ, có cái đuôi thật dài, móng vuốt thô chắc, cùng với một sừng trên trán! Khí tức hung hãn thần bí cổ xưa từ pho tượng liên tục phát ra
“Pho tượng bằng vàng ngọc khắc con thần thú trong truyền thuyết. Nghe nói có tổng số 18 bản pho tượng thần thú. “ Thanh niên quyến rũ lắc đầu.” Nhưng, pho tượng thần thú cũng chỉ là có giá trị kỷ niệm, không có công dụng gì khác.”
Tổng cộng có 18 pho tượng thần thú được Bất Hủ thần điện bái tế. Nhưng trận chiến đỉnh cao đáng sợ năm đó, làm các pho tượng thần thú mất mát hơn phân nửa, đến nay còn tìm được có ba tượng.
“Đối với ta tuy vô dụng, nhưng hiến cho thần điện lại là một phần công lớn, có thể tìm được không ít tiền thưởng. “ Thanh niên quyến rũ mỉm cười, lập tức thông qua máy bộ đàm, nhắn cho Bất Hủ thần điện...
Nội dung tin nhắn rất đơn giản.
Chính là Khố Nhuận hắn ngẫu nhiên tìm được một pho tượng thần thú. Muốn hiến pho tượng cho thần điện.
Thông tin được truyền với tốc độ đạt tới tốc độ ánh sáng. Ước một ngày rưỡi là truyền tới Bất Hủ thần điện.
Trong Bất Hủ thần điện... pho tượng thần thú này mặc dù chỉ là một vật phẩm bái tế, không có công dụng trọng yếu gì nhiều lắm, nhưng ý nghĩa biểu tượng lại rất bất phàm.
Do đó Bất Hủ thần điện vẫn lập tức ra lệnh, sai một đội đặc sứ gần nhất tiến đến lấy pho tượng thần thú, hơn nữa còn mời Thế Giới chủ ' Khố Nhuận ' tới thần điện lĩnh thưởng.
Ngục Kha chỉ huy một đội đặc sứ, đáp, phi thuyền vũ trụ màu tím sậm đi tới hòn đảo giữa hồ.
- Khố Nhuận.
Ngục Kha áo bào trắng từ trên không từ từ hạ xuống, hai đặc sứ đi theo phía sau.
- Ha ha, Ngục Kha.
Thanh niên quyến rũ cười từ hòn đảo giữa hồ bay ra chào đón.
- Lại vừa khéo như vậy à.
- Ta thụ lệnh của thần, đưa huân chương Huyết Lạc cho Bá Thích đại nhân.
Ngục Kha áo bào trắng nói:
- Bây giờ có hai đội đặc sứ ở Cổ Thần Phế Khư, hơn nữa ta lại cách chỗ ngươi không quá xa, do đó được lệnh bay vòng tới, nhận pho tượng thần thú.
- Bá Thích đại nhân?
Thanh niên quyến rũ kinh hỉ nói:
- Ngươi tới chỗ Bá Thích đại nhân à. Nghe nói Bá Thích đại nhân đã tiềm tu rất lâu trong sát khí, đã dung hợp được viên Huyết Lạc Tinh thứ tám rồi.
- Đúng.
Ngục Kha áo bào trắng gật gật đầu.
- Đi, ta lần này vừa vặn cùng đi với ngươi, thuận đường đi gặp Bá Thích đại nhân. Ta đã nghe tên Bá Thích đại nhân lâu rồi, nhưng vẫn không thể gặp ngài.
Thanh niên quyến rũ nói ngay. So với Bá Thích, hắn bất luận về tuổi tác hay địa vị đều kém một bậc.
Thứ nhất, thanh niên quyến rũ chỉ là một Giới Chủ bậc ba.
Còn Bá Thích, đã lâu lắm rồi đã là Giới Chủ đỉnh cao rồi.
Hắn còn là đệ nhất thiên tài ức vạn năm qua!
Hơn nữa chỉ cần nguyện ý, có thể trong một thời gian ngắn đột phá trở thành Bất Hủ!
Nói về địa vị, Bá Thích không thua bất kỳ Bất Hủ thần linh nào cả... Nếu không cũng không đến mức có tới hai Giới Chủ trong đội bảo vệ, thậm chí còn có một con Thú Hoang Kỳ Ngưu lợi hại làm huynh đệ.
- Đi thôi.
Ngục Kha áo bào trắng gật gật đầu.
Lúc này mấy người bay vào trong phi thuyền màu tím sậm trên bầu trời, lập tức phi thuyền lao thẳng về phía hướng hố to với tốc độ kinh người.
Thời gian trôi qua.
La Phong lặng lẽ chờ đợi trong Phủ Hố To.
“Huyết Thần Bá Thích ngày đó nói với ta, sáu ngày tới mười ngày nữa là có. Dựa theo thời gian địa cầu, cũng nhiều nhất khoảng hai tháng. Nhưng bây giờ, cũng đã hai tháng rồi. “ La Phong mặc chiến y đồng thau, đồng phục của Huyết Thần Vệ, đang khoanh chân tĩnh tọa trên giường đá, trong lòng vẫn hơi lo lắng.
Hắn bây giờ ở lại đây, cũng không còn hiệu quả gì lớn lắm.
Nếu quay về, vẫn có thể có nhiều thuận lợi hơn. So với vũ trụ mênh mông, Huyết Lạc đại lục cuối cùng vẫn quá nhỏ.
- Ầm!
Không khí chấn động, một lực lượng truyền thẳng tới bên người La Phong.
- Chín Mươi Bảy!
Thanh âm hùng hồn, vang vọng thẳng vào trong Phủ Hố To, làm La Phong vội từ trên giường đá nhảy xuống, cung kính nói:
- Đại nhân.
Phủ Hố To, cách cung điện đáy hố chừng mấy vạn km. Còn lực thế giới do Thế Giới chủ phát ra tự nhiên cũng không thể xa như vậy. Do đó chỉ có thể cố ý cho lực thế giới truyền theo một phương hướng nhất định mới có thể đạt tới khoảng cách đó. Huyết Thần Bá Thích khống chế truyền lực thế giới làm cho không khí cũng phải chấn động.
- Ngươi tới chỗ ta.
Thanh âm hùng hồn nói.
- Dạ.
La Phong cung kính nói, trong lòng mừng thầm: xem ra đến đó để nhận huân chương Huyết Lạc rồi.
Vèo!
La Phong hóa thành một lưu quang màu xanh, theo thông đạo động quật mà bay ra ngoài, sau đó đáp xuống vực sâu vô tận phía dưới, khoảnh khắc đã tới đáy vực sâu.
Tầng năm, cung điện.
La Phong đi tới tầng thứ năm cung điện, liếc mắt đã thấy Bá Thích mặc trường bào huyết sắc ngồi trên vương tọa, bên cạnh là con Thú Hoang Kỳ Ngưu cao lớn.
- Bái kiến đại nhân, Kỳ Ngưu đại nhân.
La Phong quì một gối.
- Đứng lên đi.
Huyết Thần Bá Thích cười khẽ nói:
- Đợi một chút. Đặc sứ của cung điện Huyết Thần đã tới. Hắn mang theo huân chương Huyết Lạc tới, hơn nữa... lần này vận khí ngươi cũng rất tốt.
- Vận khí rất tốt?
Trên mặt La Phong lộ ra vẻ nghi hoặc.
Huyết Thần Bá Thích cười nói:
- Ha ha, vì lần này đặc sứ tới, là mang theo một vị Thế Giới chủ truyền kỳ tên là 'Khố Nhuận'. Khố Nhuận gặp được đại vận, tìm được một bảo tàng cổ xưa của Bất Hủ thần điện... pho tượng thần thú! Pho tượng thần thú khắc hình ‘Thần Thú’. Đó là một tồn tại truyền kỳ. Khi họ tới, ta cũng sẽ cho ngươi kiến thức thế nào là pho tượng Thần Thú.
“Hả? Pho tượng Thần Thú?”
La Phong trong lòng rất nghi hoặc, nhưng bề ngoài vẫn cao giọng nói:
- Cảm ơn đại nhân!