Chương 8: Động thủ
La Phong đi theo năm thành viên khác của tiểu đội Hỏa Chùy, lặng lẽ trèo qua tường vào sân một khu chung cư ven đường. Tường bao của khu chung cư này đã bị đổ hơn mười chỗ, góc tường phủ đầy rêu xanh.
" 'Dê béo' đang ở phía trước." Ngụy Thiết lợi dụng chỗ tường bao bị đổ nhìn ra ngoài đường. "Chúng ta thật là may mắn, song vĩ Hổ miêu này đang dẫn cả đàn đi săn mồi."
La Phong cũng nhìn ra ngoài qua vách tường đổ.
Ở bên ngoài, cách khoảng 50 mét đúng là con Hổ miêu cấp thú tướng đang dắt theo một đám thú binh Hổ miêu.
"Anh em chú ý."
Cao Phong hạ thấp giọng, nói: "Lát nữa nhiệm vụ của anh em là giết đám Hổ miêu thú binh kia, con Hổ miêu thú tướng anh em nên tránh xa một chút để tránh bị ảnh hưởng. Chỉ một con Hổ miêu thú tướng giao cho ta là được, đó là chuyện thứ nhất. Thứ hai là Trần Cốc không được sử dụng súng máy, nếu có tình huống xấu đột ngột xuất hiện lúc đó nổ súng cũng không muộn,.. Một khi mà nổ súng, chúng ta nhất định phải ly khai địa điểm chiến đấu ngay lập tức."
"Rõ, thưa đội trưởng!"
La Phong và bốn người kia cùng gật đầu.
Tiếng súng đúng là rất dễ hấp dẫn quái thú tìm đến. Nếu là ở trên sân thượng của nhà cao tầng, khoảng cách xa, quái thú có nghe cũng không xác định được vị trí. Nhưng ở trên mặt đất mà chiến đấu, khi nổ súng cũng rất dễ để lộ vị trí, quái thú sẽ rất nhanh tụ tập lại vây công, chiến đấu càng lâu thì càng thu hút nhiều quái thú tập trung đến.
Như lần trước cướp xác con 'Thị Huyết Khắc Thản", Trần Cốc nổ súng, mọi người phải làm thật nhanh để rút lui.
"Tốt, lần này chúng ta cần đánh nhanh, thắng nhanh! Động thủ nào!" Cao Phong phất tay ra hiệu.
Vèo, vèo, vèo!
Cả sáu người đồng thời lao ra, Trần Cốc tay trái cầm súng máy, tay phải cầm một thanh đao ngắn, mũi nhọn.
Sáu người hóa thành sáu cái bóng mơ hồ, lao thẳng về phía đàn Hổ miêu.
"Ngao...." Con Hổ miêu đầu đàn thấy thế, cũng xù lông lên dựng đứng, phẫn nộ gầm lên một tiếng. Mười sáu con Hổ miêu xung quanh cũng phát ra tiếng gầm điên cuồng, tiếng gầm quanh quẩn ở hai bên đường phố, từng con Hổ miêu cường tráng mạnh mẽ cũng nhằm hướng nhân loại lao tới tấn công.
"Sát!!!"
"Súc sinh, tới tìm chết!"
La Phong nhìn con Hổ miêu trước mặt đang lao tới như một tia chớp, khẽ nhích một bước chân di động ngang sang một bên, Huyết Ảnh chiến đao trong tay thuận thế bổ ra một như một làn sáng lạnh lẽo nhằm thẳng vào yết hầu con Hổ miêu. Con Hổ miêu gầm lên một tiếng, hơi cúi đầu, dùng cái cằm ngăn cản một đao của La Phong.
"Hắc hắc...!"
Huyết Ảnh chiến đao chém toác da thịt cắm sâu vào xương cằm con Hổ miêu nửa phân.
"Con Hổ miêu này phản ứng thật nhanh, so với con quái thú 'Sư Ngao Khuyển' còn nhanh hơn nhiều." La Phong vừa chạm đất, lập tức một hơi thở mang theo mùi máu huyết dồn đến, một con Hổ miêu khác đang há cái mồm to như chậu máu nhằm hướng La Phong đớp tới. La Phong một tay cầm tấm chắn, một tay nắm chiến đao nhanh chóng lui lại kéo giãn ra một chút khoảng cách, tay trái giơ tấm chắn lên chặn con Hổ miêu lại, tay phải vung đao đâm thẳng.
Huyết Ảnh chiến đao mạnh mẽ đâm ra từ bên dưới tấm chắn xuyên thẳng vào khoảng bên dưới cằm con Hổ miêu.
La Phong ngay lập tức rút đao, lui về phía sau.
"Xoạt..." Máu tươi phun ra cuồng loạn, con Hổ miêu to bằng con nghé con rơi thẳng xuống đất, thân hình co giật vài cái, tiếng gầm phát ra khò khè, sau đó ngã lăn ra đất chết.
"Cẩn thận!"
Một tiếng thét đột ngột vang lên.
"Không!"
Ở gần đó, hai anh em Ngụy Thiết, Ngụy Thanh trong lúc va chạm với quái thú bị văng ra, cả người Ngụy Thiết va mạnh vào bức tường bao bên đường, "ầm" bức tường không được tu sửa nhiều năm không chịu được lập tức đổ sập xuống, Ngụy Thiết ngã xuống đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
"Ngao..." Đánh bay anh em Ngụy Thiết, Ngụy Thanh con song vĩ Hổ miêu kia lại nhắm hướng La Phong lao thẳng vào.
"Quá nhanh!" La Phong giật mình hoảng sợ, lập tức lướt ngang sang một bên.
"Chậm mất rồi!"
Hiển nhiên tốc độ tránh né của La Phong còn chậm một chút, mắt thấy móng vuốt con song vĩ Hổ miêu kia sắp chộp vào người, La Phong phát ra tinh thần niệm lực, một lực lượng lập tức tác dụng lên vòng bảo hộ tay trên tay phải làm La Phong lướt ngang sang thêm một khoảng lớn, khiến móng vuốt của con song vĩ Hổ miêu lướt sát qua bên cạnh người.
"Hắc hắc..."
La Phong thuận tay chém mạnh một đao. Một đao này chém vào chân trước của con song vĩ Hổ miêu, Huyết Ảnh chiến đao mặc dù sắc bén nhưng chém vào chân trước con song vĩ Hổ miêu phát ra tiếng xoẹt xoẹt, chân con song vĩ Hổ miêu ngay cả da cũng chưa bị rách.
"Quái thú cấp Thú tướng tốc độ quá nhanh, phòng ngự cũng thật đáng sợ." La Phong trong lòng chấn động.
"Vèo!" Con song vĩ Hổ miêu rơi xuống đất, móng vuốt làm nền xi măng đã cũ thủng ra vài lỗ.
"Nghiệt súc!!!" Bởi vì đồng đội bị thương, đội trưởng Cao Phong giống như một tia chớp từ một bên lao nhanh tới, sắc mặt dữ tợn, hai cây chùy lớn trong tay xoay tròn tựa cơn lốc đập thẳng tới. Con song vĩ Hổ miêu chịu một đao của La Phong mà cũng chẳng mang một chút thương tích nào, quay người lại, tựa như một chiếc xe tải hạng nặng gầm rú nhắm thẳng Cao Phong chộp tới.
"Rầm, rầm!"
Song chùy va chạm cùng cự trảo.
Cao Phong và song vĩ Hổ miêu cùng lảo đảo, Cao Phong đạp mạnh chân trái, lại lao thẳng vào con song vĩ Hổ miêu không cho nó có thời gian công kích đồng đội của mình. Một chân trước của con song vĩ Hổ miêu bị một chùy đập gãy xương, nó chỉ có thể đứng bằng ba chân chống đỡ.
Cứ đánh bừa, không ngờ Cao Phong lại chiếm ưu thế!
"Rầm, rầm,..." Song chùy của Cao Phong liên tiếp nện xuống.
...
Cách đó khoảng 500 mét, trên sân thượng một tòa nhà 6 tầng, sáu gã thành viên tiểu đội Hổ Nha đang dùng ống nhòm nhìn quanh bốn phía.
"Đội trưởng, quái thú chung quanh tương đối nhiều, chúng ta muốn không kinh động đến những người tìm giết quái thú trong khoảng 10 dặm xung quanh đây sẽ rất khó khăn." Trung niên chột mắt nhíu mày nói. Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha vóc người bé nhỏ cũng đang cau mày, đột nhiên ánh mắt hắn dừng lại ở phía xa xa, nơi tiểu đội Hỏa Chùy đang chém giết cùng quái thú.
"Là tiểu đội Hỏa Chùy." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha nhướng mày. "Bọn họ cũng đi vào thị trấn này?"
"Là do họ dẫn theo La Phong - một người mới gia nhập hàng ngũ Võ giả, nên tiểu đội Hỏa Chùy mới tới nơi này." Trung niên chột mắt mở miệng nói. "Người dùng song chùy kia chính là Cao Phong, lực lượng của Cao Phong cũng thật sự là mạnh mẽ, dám cùng quái thú cấp thú tướng đánh bừa. Ta đã sớm nghe qua lực lượng của hắn có thể sánh bằng Võ giả trung cấp chiến tướng. Chỉ là tốc độ chậm hơn một chút. Lời đồn quả không sai."
Trương Trạch Hổ trên lưng đeo một thanh Khai Sơn Đao to lớn lập tức sáng mắt lên, cầm ống nhòm quay về phía đó nhìn kỹ, lập tức nở nụ cười thu hoạch. "Đúng là tiểu đội Hỏa Chùy, thằng nhóc La Phong kia cũng đang ở trong đó, biểu hiện tựa hồ cũng không tệ."
"Đội trưởng, chính thằng nhãi con này gây khó khăn khiến ta phải mất 100 triệu!" Trương Trạch Hổ liền nói : "Nhân cơ hội này giết chết hắn được không?" Một trăm triệu đối với Trương Trạch Hổ cũng là một khoản lớn, dù sao hắn cũng mới chỉ là cấp bậc cao cấp chiến sĩ, vào sinh ra tử hai năm trời cũng mới chỉ kiếm được 100 triệu mà thôi.
"Giết hắn?"
Những người khác trong đội cũng hơi giật mình.
Đội trưởng Hổ Nha khẽ chau mày, lập tức lại mỉm cười: "Biện pháp tốt! A Hiểu, A Đông, hai người các cậu trước tiên dùng súng ngắm đối phó với những thành viên trọng yếu của tiểu đội Hỏa Chùy, sau đó lập tức nổ súng bắn hai đàn quái thú ở gần đó. Chúng ta ở khoảng cách xa đột ngột bắn, đàn quái thú không phát hiện được phương hướng đạn thì làm sao tới đây được."
"Những quái thú cấp thấp thì trí tuệ cũng rất thấp, một khi trúng đạn chúng cũng chỉ phát cuồng lên tấn công nhân loại mà chúng nhìn thấy."
Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha lạnh lẽo cười. "Đến lúc đó quái thú quanh khu vực này sẽ nhanh chóng bị cuộc chiến của tiểu đội Hỏa Chùy bên này thu hút tới vây công họ! Cuộc chiến càng lớn càng thu hút nhiều quái thú tụ tập tới, khiến cho những khu vực khác quái thú trở nên rất thưa thớt, cứ như vậy chúng ta có thể thoải mái đi ngang qua vài khu vực hiểm yếu khác."
Những người khác trong tiểu đội Hổ Nha có chút tĩnh lặng.
Hạ độc thủ với những Võ giả khác, bọn họ cũng từng làm qua rồi. Nhưng nguyên nhân cũng là do tranh cướp thi thể quái thú, mà lần này lại xuống tay như vậy....
"Đông Tử, ngươi giúp ta nhắm thằng nhóc La Phong kia, cho nó xơi một viên đạn, xả cơn tức giận cho ta với nhé." Trương Trạch Hổ nghiến răng nói.
"Động thủ đi!" Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha hạ lệnh.
"Vâng, đội trưởng!"
Hai gã sử dụng vũ khí nóng không hề chần chừ, trong khi lăn lộn cùng sinh tử, bọn họ cũng đã trải qua rất nhiều lần giết quái thú và giết người rồi.
"Hừ hừ.., La Phong." Trương Trạch Hổ đứng bên cạnh ban công nhìn tiểu đội Hỏa Chùy đã thành công giết chết song vĩ Hổ miêu, lộ ra nụ cười lạnh lẽo. "Khiến ta phải mất tiền, ta muốn lấy mạng của ngươi! Xuống địa ngục mà hối hận, đi chết đi!"
Hai khẩu súng ngắm đã được nâng lên.
Hai gã đội viên sử dụng vũ khí nóng đang chỉnh lại, bọn họ lựa chọn sử dụng loại đạn uy lực cực mạnh, loại đạn xuyên thép, nâng súng lên bắt đầu ngắm bắn. Vài giây sau hai người gật đầu cùng đội trưởng tiểu đội Hổ Nha tỏ dấu hiệu đã chuẩn bị tốt.
"Vù!" Gã đội trưởng tiểu đội Hổ Nha phất tay ra hiệu.
Hai gã xạ thủ lập tức xiết cò.
"Đùng!"
"Đùng!"
Hai âm thanh trầm đục vang lên, hai viên đạn lập tức xé không khí bắn về phía xa, nơi mấy người tiểu đội Hỏa Chùy đang mổ xẻ song vĩ Hổ đầu miêu để lấy những bộ phận có giá trị. Tuy có âm thanh vang lên, nhưng tốc độ của đầu đạn là còn nhanh gấp vài lần vận tốc âm thanh, các thành viên tiểu đội Hỏa Chùy cơ bản là chưa kịp nghe thấy tiếng súng thì đầu đạn đã tới chỗ họ rồi.
--------------------------------