Chương Bốn Mươi Hai - Bố Cục
Thời đại xa xưa, nguyên dân cư ở Diễm Tế đại lục đột nhiên gặp phải một trận tai họa ngập đầu. Năm đó nguyên dân cư ở Diễm Tế đại lục nếu xếp trong vũ trụ cũng là một tộc quần bình thường, Vũ Trụ Tôn Giả trong tộc cũng không tới mười người. Đứng trước các cường giả cường đại của bốn đại tộc quần đỉnh cao khi mở chiến trường, lại như những con kiến run lên.
Mấy vị Vũ Trụ Tôn Giả biết mình sẽ là mục tiêu chủ yếu, rất khó mà chạy thoát.
Do đó các Vũ Trụ Tôn Giả vội đưa mấy bảo vật tích lũy trong tộc nhanh chóng chia cho tộc nhân. Lúc đó kỳ thật họ chia làm 100 tiểu đội truyền thừa, còn có 9900 tiểu đội thuộc loại vàng thau lẫn lộn...
Vạn tòa Tế Tháp cũng chia ra cao thấp khác nhau. Loại 9900 đội vàng thau lẫn lộn này chuyên môn làm bia đỡ đạn để cản trở bốn đại tộc quần đỉnh cao truy sát. Bằng vào một vài hoa văn cúng tế đặc thù, làm ‘Tế Tháp’ ẩn chứa năng lực che dấu khí tức, che dấu thăm dò, phong tỏa không gian.
Nhưng vật liệu chế tạo Tế Tháp loại này kém hơn một chút.
Kỳ thật …
100 tiểu đội truyền thừa và 9900 tiểu đội kia có rất nhiều chỗ khác nhau.
Giống như người dẫn đầu chẳng hạn. Tiểu đội truyền thừa chính thức, thì mỗi tiểu đội có sáu cường giả phong Vương dẫn đầu. Còn... tiểu đội bình thường thì có sáu Bất Hủ cấp phong Hầu dẫn đầu!
Bảo vật cũng khác nhau.
9900 tiểu đội bình thường, bảo vật rất ít.
Tiểu đội truyền thừa... Mới chính thức có vô số bảo vật, chính thức là truyền thừa cho tộc quần.
Còn hiển nhiên
Tòa Tế Tháp mà đám người La Phong thăm dò lúc này, khi vừa vào gặp sáu người dẫn đầu Tế Tháp đều là cấp phong Vương, đây là một trong 100 Tế Tháp truyền thừa năm đó!
Trên đỉnh ngọn núi, cuồng phong rít lên.
Nhất mạch này vẫn còn sống cho tới bây giờ, sinh sôi vô số năm lưu lại 12 phong Vương đang nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ điên cuồng rực lửa
- Chúng ta đi Tế Tháp.
Cường giả mặc kim bào nói.
- Ừm...
11 phong Vương đều gật đầu.
Chỉ thấy 12 phong Vương nhanh chóng đi theo màn nước, rồi xuyên qua màn nước...
Trong phòng điều khiển hạch tâm Tế Tháp.
12 cường giả phong Vương do cường giả mặc kim bào dẫn đầu toàn bộ đều tụ tập trong phòng điều khiển. Người máy trí năng cũng theo sát.
- Chủ nhân, ngươi xem
Người máy trí năng chỉ vào màn chiếu ba chiều giả định.
- Tế Tháp được giám sát mọi nơi. Họ bây giờ đang dọc theo hành lang tròn.
- Sáu người
Cường giả mặc kim bào nhìn chằm chằm vào màn hình. Màn hình giả định xuất hiện sáu bóng người rất rõ ràng. Bất luận là Dạ Thần Vương người chim tròng mắt vàng, ‘Băng Nhận’ của Khi Chủy Tộc, Thương Kim Chủ cao lớn, La Phong giáp bạc cánh bạc... ai ai cũng hiện ra rõ ràng trên màn hình giả định.
- Nhân loại, còn có mấy ngoại tộc nhỏ yếu.
Cường giả mặc kim bào thấp giọng nói.
- Giả định sáu mục tiêu ra, mô phỏng khí tức
Một cường giả phong Vương bên cạnh có vẻ khá mập hạ lệnh.
Nhất thời sáu thân hảnh rất giống thật, cả chiều cao lẫn khí tức được mô phỏng ra, lơ lửng trong phòng điều khiển.
Khí tức do Tế Tháp mô phỏng, ít nhất cũng được gần 10% khí tức thật của đám người La Phong. Còn tên cường giả mập trong số những nguyên dân cư ở Diễm Tế đại lục còn sống đang nheo mắt quan khán, sau đó nói khẽ:
- Sáu tên này, hẳn đều là phong Vương đỉnh cao, có lẽ bằng vào bảo vật đặc thù, sức chiến đấu còn mạnh hơn một chút.
- Cái gì.
- Tam ca!
- Tộc Lão!
Các cường giả khác đều nhìn về phía hắn. ‘Tam ca’ chính là người năm đó cảnh giác dẫn đám Bất Hủ, dùng Thần Quốc truyền tống tới Thần Quốc của mình. Hơn nữa bên trong bản thân Thần Quốc cũng có một vài tộc nhân... Như vậy mới có thể làm nhất mạch nguyên dân cư ở Diễm Tế đại lục lưu lại. Vị ‘Tam ca’ này có thực lực mạnh nhất trong số họ. Bình thường cũng rất ít quản lý... những vụ việc đều được tổng quản quản lý, đó chính là vị cường giả mặc kim bào.
- Tam ca, ngươi xác nhận chứ?
Cường giả mặc kim bào nhìn về phía hắn.
- Đúng vậy, Cầu Xích Tạp này không nhìn lầm đâu.
Cầu Xích Tạp mập mạp khẽ mỉm cười...
- Hơn nữa sáu người họ chia làm hai phe phái. Tuy cùng nhau hành động, nhưng lại đối địch với nhau, chúng ta còn có cơ hội...
- A
- Phe phái đối địch?
Đám Bất Hủ cường giả mặc kim bào vội cẩn thận quan khán, rồi nhanh chóng phát hiện ra chút đầu dây mối nhợ, có thể phán đoán đầy đủ - Sáu cường giả đó thật ra là chia làm hai phái.
- Đây là cơ hội của chúng ta.
Cầu Xích Tạp trầm thấp nói:
- Nhưng trận này, những người có thực lực kém đều vô dụng.
- Tộc Lão...
- Tam đệ...
Nhất thời, một vài tộc nhân phong vương sơ cấp kêu lên.
- Phổ Ai là phong Vương đỉnh cao, Lạp Đế Mặc, Môn Bố là phong vương cao cấp. Ba người này và ta, tổng cộng bốn người ở lại nơi này. Về phần đám người đại ca, tám người toàn bộ về Thần Quốc.
Cầu Xích Tạp đưa ra quyết định.
- Các ngươi không có công dụng lớn, hơn nữa trận này cũng rất nguy hiểm. Chúng ta không như ngoại tộc có nhiều bí pháp cường đại. Chúng ta mất đi truyền thừa, rất nhiều bí pháp cường đại cũng mất theo. Tám người các ngươi còn phải tiếp tục dẫn dắt tộc quần nhất mạch chúng ta.
- Để đưa tộc quần trở về.
Cầu Xích Tạp quét mục quang nhìn họ.
Tám phong vương sơ cấp đều rất không cam lòng.
- Dạ...
- Dạ, Tộc Lão...
- Vì tộc quần...
Cả đám cuối cùng cũng có thể làm theo phân phó của Tộc Lão ‘Cầu Xích Tạp ’.
- Tộc Lão Thần Chủ, các ngươi đều phải trở về đó.
- Nhất định sẽ còn sống trở về...
Tám gã phong vương sơ cấp đều rất lo lắng.
- Yên tâm, chúng ta còn muốn đem bí pháp truyền thừa trở về cho tộc mà
Cầu Xích Tạp phất tay nói:
- Đi đi.
Tám phong Vương theo màn nước, lần lượt rời đi.
Trong phòng điều khiển chỉ còn lại có bốn vị cường giả mạnh nhất và người máy trí năng. Nguyên dân cư ở Diễm Tế đại lục lúc trước đều sinh tồn theo bộ lạc, bình thường tổng quản bộ lạc là ‘Thần Chủ’, còn người thực lực mạnh nhất sẽ là Tộc Lão. Tộc Lão phụ trách dẫn dắt bộ lạc, còn Thần Chủ phụ trách quản lý bộ lạc.
Tứ đại cường giả.
Tộc Lão Cầu Xích Tạp, Thần Chủ ‘Phổ Ai’, Lạp Đế Mặc, Môn Bố, hai phong Vương đỉnh phong và hai phong vương cao cấp.
- Địch nhân chẳng mấy chốc sẽ đến cửa vào khu hạch tâm.
Cầu Xích Tạp chỉ vào màn hình giả định.
- Còn bảo tàng lại ở bên trong khu hạch tâm. Tất cả mọi người cũng biết, nó được chia ra hai tòa Bảo Vật Thất và một tòa Truyền Thừa Thất.
- Hai tòa Bảo Vật Thất, chứa đủ loại bảo vật thần bí, như vật liệu, binh khí quí giá.
- Truyền Thừa Thất, lại là các loại bí pháp do tộc ta vô số năm tích lũy lại, thích hợp nhất cho sinh mạng tộc nhân chúng ta. Bí pháp toàn bộ đều tại Truyền Thừa Thất. Có bí pháp mới có thể căn cứ vào thiên phú của các đời sau mà ban cho những bí pháp khác nhau. Bồi dưỡng ra các cường giả.
Cầu Xích Tạp trầm thấp nói:
- Phong Vương trong nhất mạch của chúng ta toàn bộ đều là từ thời kỳ tai nạn, chứ không có một phong Vương nào mới được bồi dưỡng sinh ra sau này. Nguyên nhân chủ yếu nhất là thiếu rất nhiều bí pháp, không thể bồi dưỡng ra hậu duệ. Dù sao những bí pháp chúng ta biết chỉ là một phần vạn bí pháp trong tộc mà thôi...
- Mục tiêu đầu tiên của chúng ta là đoạt cho được Truyền Thừa Thất, đưa bí pháp Truyền Thừa Thất đến Thần Quốc
Cầu Xích Tạp chỉ về phía hai khoang khác trên màn hình giả định
- Hai khoang này là Bảo Vật Thất, một cái chỉ cần là tộc nhân chúng ta đã có thể mở ra. Những bảo vật trong Bảo Vật Thất đó đã bị chúng ta tìm được rồi. Bảo Vật Thất kia lại yêu cầu một tộc nhân có tín phù của bản tộc mới có thể mở ra..
- Hai Bảo Vật Thất, một cái ít vật phẩm, một cái nhiều vật phẩm.
- Theo ta được biết, Bảo Vật Thất thứ hai gấp mấy chục lần Bảo Vật Thất đầu tiên!
Cầu Xích Tạp trầm thấp nói:
- Mục tiêu thứ hai là Bảo Vật Thất chưa mở ra đó.
- Ừm.
Ba gã tộc nhân đều gật đầu.
Việc mở ba khoang chứa bảo vật có mức độ khó khăn khác nhau. Cái đơn giản nhất, cũng là nơi dấu ít vật phẩm nhất thì họ đã sớm chiếm được rồi. Chỉ còn lại có hai khoang tàng bảo cuối cùng. Một cái dấu bảo vật, một cái dấu bí pháp.
- Bảo vật mặc dù trân quý, nhưng bí pháp lại quan trọng hơn với tộc ta
- Do đó nhất định trước hết phải đem hết toàn lực đoạt cho được Truyền Thừa Thất.
Cầu Xích Tạp hét to nói:
- Đừng có bị mớ bảo vật làm mờ lý trí. Những bảo vật ấy hữu dụng với các ngươi, nhưng đối với việc bồi dưỡng đời sau của tộc quần lại không có nhiều tác dụng. Tất cả, vì tộc quần!
- Hiểu rồi, Tộc Lão
Môn Bố, Lạp Đế Mặc gật đầu.
- Biết rồi, Tam ca
Cường giả mặc kim bào Phổ Ai cũng gật đầu.
- Được
Cầu Xích Tạp gật đầu.
- Chúng ta vẫn khá chắc chắn. Dù lấy được Bảo Vật Thất, và ‘Truyền Thừa Thất’, nhưng dù sao muốn mở ra, cũng phải là bản tộc nhân chúng ta mới được
Phổ Ai, Môn Bố, Lạp Đế Mặc đều gật đầu.
- Đương nhiên chúng ta không thể liều mạng với họ. Một khi chúng ta hiện thân, họ sẽ liên thủ đối phó chúng ta.
Cầu Xích Tạp từ xa chỉ về phía Bảo Vật Thất đầu tiên, cũng là Bảo Vật Thất mà họ đã mở ra.
- Bảo Vật Thất đầu tiên, như trong kế hoạch của ta, là nơi để cho chúng tự giết lẫn nhau.
- Tộc Lão, Bảo Vật Thất đầu tiên đã bị chúng ta chuyển hết rồi mà.
Môn Bố nghi hoặc nói.
- Chuyển hết rồi, rồi bỏ vào vài thứ bảo vật bên trong.
Cầu Xích Tạp cười chế diễu...
- Năm đó sau khi tìm được ‘ Rương Tàng Bảo’ trong Bảo Vật Thất. Rương Tàng Bảo chỉ là một cái rương, nhiều nhất là vật liệu khá quí giá. Lúc trước đã ném tại ba Rương Tàng Bảo. Bên trong rương hoàn toàn trống không. Họ phát hiện ra Rương Tàng Bảo, dùng thần lực lại không dò xét được, hơn nữa một vài tộc quần tiền bối cũng di ngôn...
- Đúng, đúng.
- Họ không tự giết lẫn nhau mới là lạ.
- Họ khẳng định cho rằng chúng ta đã chết hết rồi. Trong Tế Tháp không có sinh mạng gì khác, khẳng định không có đề phòng.
Cầu Xích Tạp gật đầu nói:
- Không phải chúng ta thông minh, mà là chúng không nghĩ tới nơi này còn có tộc nhân Diễm Tế còn sống. Nhớ kỹ... Họ không biết sự tồn tại của chúng ta, là ưu thế lớn nhất của chúng ta. Không đến thời khắc cuối cùng, không thể bộc lộ. Bây giờ ta phải đi an bài Bảo Vật Thất.
Cầu Xích Tạp nhanh chóng ly khai phòng điều khiển, bắt đầu đi bố cục.
Một lát sau hắn trở về.
Trong phòng điều khiển, tứ đại cường giả lặng lẽ nhìn cảnh trên màn hình.
- Sáu tín phù.
- Họ quả nhiên đều có tín phù, thông đạo khu hạch tâm mở ra rồi.
- Chúng ta phải nghĩ biện pháp tìm được một tấm tín phù, chỉ có như vậy mới có thể mở ra Truyền Thừa Thất, mở ra Bảo Vật Thất thứ hai.
Rắc rắc...
Sáu thông đạo đều rung lên, đồng thời bắt đầu chuyển động, từ từ chuyển động. Dần dần các thông đạo dần dần hợp lại, sau đó đình chỉ.
Thông đạo trước mặt đã hoàn toàn thông suốt.
“Khu hạch tâm “ La Phong vô cùng cẩn thận khép cánh chim, tiến vào trong thông đạo, sau đó nhảy ra khỏi thông đạo, đáp xuống mặt đất.
Đây là đại sảnh trống trải.
Thương Kim Vương, Tử Chung Vương, Dạ Thần Vương đều đã đứng ở đó.
- Dương.
- Dương.
Hổ Thích Vương cũng hạ xuống
Hổ Thích Vương và La Phong nhìn nhau, đều đi đến bên người Dạ Thần Vương. Còn Băng Đao, Thương Kim Vương, Tử Chung Vương cũng đứng cùng nhau.
- Cẩn thận một chút, bây giờ đã tiến vào khu hạch tâm. Lúc trước còn phải dựa vào sáu cường giả với sáu tín phù liên hợp mở ra thông đạo. Nhưng bây giờ không cần nữa... Chiến đấu tùy thời có thể phát sinh.
Dạ Thần Vương truyền âm nói:
- Dương, đặc biệt là ngươi. Bất Hủ thần thể của ngươi là yếu nhất. Thực lực Thương Kim Vương rất mạnh, rất có thể ra tay trước với ngươi.
- Hiểu.
La Phong gật đầu.
Veo! Veo! Veo!
Xa xa Thương Kim Vương, Băng Đao, Tử Chung Vương trong nháy mắt hóa thành ba luồng hào quang, chia làm hai đường. Thương Kim Vương theo một hành lang nhanh chóng phi hành. Còn Băng Nhận, Tử Chung Vương cũng theo một hành lang khác nhanh chóng phi hành, hiển nhiên đã bắt đầu dùng tốc độ nhanh nhất đi tầm bảo.