Chương Hai Mươi Bảy - Bối Tư Tinh Cầu
Ngồi trước bàn viết, suy nghĩ một lát.
La Phong bắt đầu liên lạc với ngành tình báo. Chẳng mấy chốc đã gặp.
- La Phong điện hạ.
Trên màn hình laptop truyền ra thanh âm trong trẻo.
- Ta vừa mới nhận được nhiệm vụ điểm tích lũy cao nhất.
La Phong nói:
- Về vòng đầu tiên của nhiệm vụ điểm tích lũy cao nhất, có nêu lên Hỏa Phượng tổ. Nếu ta muốn tin tức về nơi sống, thực lực và một vài tin tức khác về mười tám lãnh đạo này, thì đại khái cần bao lâu?
- Đã chuẩn bị xong.
Thanh âm trong trẻo nói:
- Bây giờ sẽ phát nội dung vào thùng thư của điện hạ.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Tích!
Tư liệu tình báo vô cùng phức tạp toàn bộ đã được thu thập, đồng thời phát sóng thẳng vào thùng thư của La Phong. Tên tư liệu tình báo này là Hỏa Phượng Tổ. La Phong ngồi trước bàn viết, nhè nhẹ mở tư liệu, bắt đầu nhanh chóng đọc
Tư liệu do ngành tình báo cung cấp nhiều hơn tờ giới thiệu nhiệm vụ lúc trước nhiều.
“Rõ là... “
“Thật là đáng chết!!! “ La Phong sắc mặt càng ngày càng khó coi.” Lại có thể biến thái đến nước này. Trên địa cầu ta, đặc biệt là địa cầu vào thời kỳ trung cổ, rất nhiều thứ vượt qua giới hạn. Nhưng ta không ngờ, những thứ trên địa cầu quả không đáng nhắc tới khi so với sự thối nát trong vũ trụ, đúng là thối nát... “
Vô số cường giả hiến dâng sinh mạng trong chiến tranh tộc quần, giúp cho cả 1008 quốc gia vũ trụ đều có cuộc sống hòa bình.
Hy sinh đổi lấy hòa bình!
Các cường giả, trấn thủ ở các lãnh thổ quốc gia nhân loại!
Dưới loại cuộc sống này, một vài nhân vật có bối cảnh, có thế lực, tỷ như cha là Vực Chủ, tại một quốc gia vũ trụ văn minh sơ cấp quả thực có thể xưng bá. Nhi tử tu luyện tới cấp Hằng Tinh rồi cũng không thể tăng lên nữa, lại không có tư cách kế thừa vị trí tộc trưởng gia tộc, không có mục tiêu cố gắng, tự nhiên bắt đầu thối nát.
Đám không có ‘Mục tiêu’ này lại nắm giữ quyền thế và tiền bạc nhất định. Do không hề có mục tiêu, họ sẽ làm ra rất nhiều việc làm cho người ta không thể tưởng tượng được.
Ăn thịt người, ăn trẻ con vân vân, đều đã không còn mới lạ, không thể thỏa mãn nhu cầu của đám người thối nát ấy!
Phát huy óc tưởng tượng vô cùng đi hành hạ nô lệ, hành hạ nô lệ đương nhiên sẽ không bị pháp luật trừng phạt. Nhưng hành hạ nô lệ mãi cũng cảm thấy không khoái... vậy đưa mắt nhìn vào những công dân Vũ Trụ ấy, muốn hành hạ những công dân Vũ Trụ! Tóm lại, dục vọng con người là vô tận. Còn Hỏa Phượng tổ chính là để thỏa mãn nhu cầu của những người này, thỏa mãn dục vọng của đám người có sở thích dị dạng đó.
“Nếu La gia ta có người như thế, có một giết một, có mười giết mười. Thối nát đến mức này, thật sống còn không bằng giết chết. “ Đôi mắt La Phong lóe lên sát khí “ Nhưng lãnh thổ quốc gia nhân loại quá khổng lồ. Số lượng nhân loại càng vô cùng vô tận, có tinh anh ưu tú, cũng tự nhiên có một vài cặn bã! “
Mười tám lãnh đạo, cũng được gọi là ‘Đổng Sự’ của cả Hỏa Phượng tổ.
Mười tám đổng sự liên hợp khống chế cả Hỏa Phượng tổ. Mỗi 100 năm sẽ tuyển cử ra một đổng sự tạm làm thủ lĩnh, tất cả mọi người đều luân phiên làm.
Mười tám đổng sự này lần lượt là …
Khắc Lạp Kỳ: cấp Vực Chủ bậc chín, hiện sống ở tinh cầu khoanh nuôi nô lệ - Bối Tư Tinh Cầu.
Tạp Phân: cấp Vực Chủ cấp tám, hiện sống ở Đế Đô Tinh của Thôi Lãng Tinh Vực - Thôi Lãng Tinh,.
Bản Ni Địch Tây Tạp: cấp Vực Chủ bậc chín, hiện sống tại một tinh cầu du lịch - Phúc Thu Tinh Cầu,.
Phan Tây: cấp Giới Chủ cấp ba, hiện sống ở đại bản doanh Hỏa Phượng tổ, - Nhóm tiểu hành tinh Bối Ân.
- Mười tám tên.
La Phong nhìn danh sách mười tám người cùng với chỗ ở từng người, phân phó:
- Ba Ba Tháp, tính toán vị trí từng người họ, lựa chọn một lộ tuyến gần nhất. Ta không muốn đi đường vòng.
- Dạ!
Ba Ba Tháp nhanh chóng tính toán, trong nháy mắt đã nói:
- Đã tính toán xong. Lộ tuyến của La Phong ngươi thuận tiện nhất cho hành động, chính là phù hợp với danh sách bắt và trừng phạt. Thứ tự là Khắc Lạp Kỳ, Tạp Phân, Phan Tây. Cũng giống như tư liệu trong tình báo đưa lên.
Đôi mắt La Phong ẩn hiện sát khí, cười nhẹ một tiếng:
- Xem ra ngành tình báo nghĩ rất kỹ cho ta rồi. Xuất phát, tiến về Bối Tư Tinh Cầu!
Vốn phương hướng đang tiến về Hắc Long Sơn tinh vực Càn Vu vũ trụ quốc, lúc này, phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào trong Ám Vũ Trụ hơi bay lệch một góc rất nhỏ.
- Dự tính 5 tháng 8 ngày sau, sẽ đến Bối Tư Tinh Cầu!
5 tháng 8 ngày sau.
Trong phòng điều khiển phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào, hai người La Phong, Địch Luân đều lặng lẽ đứng đó. Trong phòng điều khiển cả phi thuyền vang vọng tiếng đếm ngược của Ba Ba Tháp:
- 5..., 4..., 3..., 2..., 1..., xuyên toa!
Chỉ một lát sau.
Đã xuyên toa tới Nguyên Vũ Trụ, thông qua ngoại cảnh giả định, liếc mắt đã thấy rất nhiều viên vì sao lấp lánh xa xa.
- Bối Tư Tinh Cầu.
Ánh mắt La Phong nhìn vào không gian xa xa, nơi có một tinh cầu rất gần. Đó là một tinh cầu màu trắng pha chút màu đỏ sậm. Mây mù khí quyển màu trắng, còn lại thì cả tinh cầu có màu đỏ sậm, đây là trạm thứ nhất của La Phong - Bối Tư Tinh Cầu.
- Điện hạ, ngươi chuẩn bị làm sao?
Địch Luân nhìn về phía La Phong.
- Địch Luân, nhớ kỹ, từ đầu tới đuôi ngươi đừng nhúng tay, nhiệm vụ này phải ta tự mình làm.
La Phong nhìn tinh cầu xa xa, trong mắt lóe lên lãnh ý.
- Về phần làm như thế nào, trong lòng ta đã có tính toán.
Nhiệm vụ điểm tích lũy cao nhất lúc đầu đã làm cho La Phong cảm thấy mù mờ, cảm giác mê hoặc.
Nhưng chỉ nghĩ một thời gian, La Phong cũng đã hiểu rõ một chút. Đầu tiên tínhh cách của thành viên Nguyên Thủy bí cảnh của công ty Vũ Trụ Giả Định đều quái lạ. Thiên tài có một chút đặc thù, có người ầm ĩ, có người lạnh lùng, có người ôn hòa, thiện lương, điên cuồng... trong lịch sử quả là hằng hà sa số.
Tính cách bất đồng, khi chấp hành loại nhiệm vụ này khẳng định sẽ làm khác nhau.
Người thích giết chóc e rằng phán định thẳng tội chết.
Còn người hơi tỉnh táo hơn thì khi cảm giác tội ác không quá lớn, sẽ phán vào lao ngục.
Người khác nhau khẳng định sẽ lựa chọn khác nhau. Nhưng cũng không thể nói, thật sự phán tất cả mọi người vào Tội chết. Do đó, loại nhiệm vụ này thật ra là không có đáp án cố định, phải xem phong cách làm việc mỗi người thôi.
Hơn nữa nội dung nhiệm vụ đã nói “ Nhiệm vụ vòng đầu tiên là bước đầu tiên của cả nhiệm vụ điểm tích lũy cao nhất, cũng là một bước quan trọng nhất! Bước này quyết định xem ngươi có thể tiếp tục vòng sau hay không, đồng thời sau khi bốn vòng chấm dứt, cũng rất quan trọng trong việc phán định khoản thưởng phụ, do đó phải nghiêm túc đầy đủ. “
La Phong cho rằng, chủ yếu là xác nhận xem phong cách cá nhân như thế nào!
“Lựa chọn không được lầm lẫn. “
“Tất cả phải xem những lãnh đạo của công ty Vũ Trụ Giả Định bình phán, có thích thủ đoạn ngươi làm việc không. Nếu thích, sẽ cho một độ hoàn thành cao, thậm chí còn cho khoản thưởng 100% hoàn thành. “ La Phong thầm nhủ “ “ Cho nên mới yêu cầu từ đầu tới đuôi phải luôn bảo trì truyền tin trực tiếp vào Mạng Vũ Trụ Giả Định. “
Phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào không ngừng bay về phía Bối Tư Tinh Cầu. Phi thuyền vũ trụ cấp F đã cải trang, thì căn bản không phải thứ hệ thống cảnh giới của Bối Tư Tinh Cầu có khả năng phát hiện ra được.
Khi đến tầng khí quyển thì.
- Vèo!
Hai người La Phong, Địch Luân trực tiếp từ cửa khoang phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào bay ra, đồng thời La Phong thu luôn phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào vào Thể Nội Thế Giới.
- Ba Ba Tháp, mở Mạng Vũ Trụ Giả Định đưa tin trực tiếp ra.
La Phong hạ lệnh.
- Rõ, đã mở.
Từ giờ khắc này, La Phong làm gì, tất cả đều được ghi chép lại. Một vài hành vi sẽ bị quan sát và ghi lại.
- Địch Luân, chúng ta đi xuống đi.
La Phong nói.
Vèo! Vèo!
Hai luồng hào quang nhanh chóng rơi vào tầng khí quyển Bối Tư Tinh Cầu. Với kĩ năng thần linh Bất Hủ của Địch Luân, đương nhiên sẽ không bị Bối Tư Tinh Cầu phát hiện.
Đông bán cầu Bối Tư Tinh Cầu, sơn mạch liên miên chập chùng, một vài ngọn núi trọc lóc ngọn, hiển nhiên độ cao so với mặt biển làm rất khó có thực vật sinh tồn. Còn dưới những hòn núi cao vút, phân nửa đều rải rác những cây cối màu đỏ. Thảm thực vật sơn mạch chủ yếu là màu đỏ là chính. Đang có không ít thổ dân hoặc dân bản xứ khó khăn hành tẩu giữa núi rừng. Độ cao so với mặt biển mấy vạn thước cùng với sự khó khăn của địa hình, làm đám dân bản xứ này vô cùng khó khăn.
Dược thảo 'Hồng Hỏa Thảo' là một loại dược thảo xuất khẩu chủ yếu nhất ở Bối Tư Tinh Cầu.
Khoanh nuôi nô lệ, buôn Hồng Hỏa Thảo...
Các nô lệ cũng là người thu hoạch Hồng Hỏa Thảo. Hàng năm mỗi tiểu bộ lạc đều phải nộp đủ Hồng Hỏa Thảo. Một khi không đủ, sẽ mang cả bộ lạc nô lệ này đi bán hàng loạt xem như trừng phạt.
Dưới vũ lực cường đại của tập đoàn nô lệ uy hiếp, dưới sự giám sát của công nghệ cao... Căn bản không có một bộ lạc nô lệ dám can đảm làm trái lệnh tập đoàn nô lệ.
- Tái Ba, ta đi không nổi nữa rồi, nghỉ ngơi một chút đi.
- Kiên nhẫn một chút, mau mau tìm Hồng Hỏa Thảo. Ngày hôm nay ngươi chỉ mới tìm được có một hạt Hồng Hỏa Thảo. Kém hơn ngày hôm qua. Tiếp tục như vậy, cả nhà chúng ta sẽ không được chia đủ lương thực, sẽ chịu đói đó.
Các nô lệ, hành tẩu giữa núi rừng, cẩn thận tìm Hồng Hỏa Thảo.
Hồng Hỏa Thảo, là một thứ thuần thiên nhiên sinh ra ở Bối Tư Tinh Cầu, việc tìm nó rất phiền phức. Nếu không biết cách, mắt thấy cũng không nhất định nhận ra. Dù sao ở thâm sơn cùng cốc này có rất nhiều các loại thực vật.
Ngay lúc này
- Vèo!
- Vèo!
Từ ngoài vũ trụ, có hai bóng người hạ xuống, nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt đã đáp xuống đỉnh một ngọn núi.
Ngọn núi.
Một người mặc chiến khải màu bạc, giày chiến màu bạc, trên cánh tay có màn hình trên cổ tay, đang lạnh lùng nhìn xuống mặt đất vô tận phía dưới. Cạnh hắn có một nam tử đầu trọc mặc hắc bào đang đứng. Đôi mắt sâu kín, tựa như thần linh trong vũ trụ phủ xuống tinh cầu này.
- Đây là tinh cầu nô lệ ư?
La Phong đứng trên ngọn núi nhìn xuống. Trong núi rừng xa xa, có những thổ dân rải rác
La Phong có thể thấy rõ ràng dung mạo mặt mũi, đến cả từng lông tơ trên mặt cũng thấy rõ.
- Ừm.
Địch Luân gật đầu
-
Dựa theo tư liệu, nô lệ vốn là dân bản xứ ở tinh cầu này. Tinh cầu sau khi bị Hỏa Phượng tổ mua, thân phận dân bản xứ đã biến thành Nô lệ. Các đời sau đều là nô lệ. Còn phải dùng thiên phú của họ để đi lấy Hồng Hỏa Thảo vốn rất khó tìm.
-
Đứng trên ngọn núi, La Phong trong nháy mắt đã dùng niệm lực quét ngang phạm vi hơn một ngàn km chung quanh, hiểu rõ tất cả các tình huống hơn một ngàn km.
- Phạm vi hơn một ngàn km, có 8219 vạn dân bản xứ.
La Phong nhìn xuống đám dân bản xứ đáng thương, trầm trầm nói:
- Vẻn vẹn chỉ có 12 người là cấp Hành Tinh, những người khác đều là cấp học đồ bình thường. Hơn nữa trong phạm vi hơn một ngàn km có không ít dụng cụ khoa học kỹ thuật giám thị. Nhất cử nhất động của đám dân bản xứ đều bị khống chế.
- Nô lệ...
La Phong nhẹ giọng nói:
- Năm đó địa cầu ta, cũng thiếu chút nữa là thành tinh cầu nô lệ rồi.
Địch Luân không khỏi nhìn về phía La Phong.
Vèo!
Thân thể La Phong lóe lên, trong nháy mắt đã đã ra xa ngoài mấy trăm km. Địch Luân cũng vội lắc người theo sát, rồi xuất hiện ở cách xa ngoài mấy trăm km.