Chương Mười Chín - Phúc Ma Chi Chủ
Trên Nguyên Thủy Tinh, bên cạnh vòng xoáy không gian lơ lửng giữa không trung, một thân ảnh sừng sững đang từ từ hạ xuống, đạp trên mặt đất hoang dã.
Hắn cao hơn một ngàn km, toàn thân có áo giáp đầy những vảy màu đen lẫn màu đỏ. Còn trên da hiện ra màu xanh lá. Lông mi cũng là màu xanh lá, có cặp sừng dài uốn lượn màu đỏ sậm, chỉ độc có một mắt, nhưng trông như có thể nhìn thấu tất cả động tĩnh trên Nguyên Thủy Tinh, làm không gian xung quanh phải run lên.
Ầm...
Tất cả các khu vực của Nguyên Thủy Tinh, bất luận là khu hoang dã, rừng rậm, sa mạc, núi cao, ao đầm, hải dương, tất cả đều bị một luồng lực trói buộc không thể ngăn cản! Các cường giả vũ trụ trên Nguyên Thủy Tinh đến từ đủ các tộc đều khiếp sợ vạn phần.
- Không ổn, Vũ Trụ Chi Chủ giáng lâm rồi.
- Là Vũ Trụ Chi Chủ!
- Vũ Trụ Chi Chủ lại giáng lâm tới Nguyên Thủy Tinh này.
Tuyệt đại đa số các Vũ Trụ Tôn Giả các tộc chẳng hề biết vì sao Vũ Trụ Chi Chủ giáng lâm. Lúc này ai nấy đều ẩn nhẫn, không dám phản kháng một chút nào.
Tuy nói chỉ dựa vào khống chế một khu vực thời gian không gian cũng không thể đánh chết nhân vật cỡ Vũ Trụ Bá Chủ, nhưng hoàn toàn có thể làm các Vũ Trụ Bá Chủ di chuyển khó khăn, đi đứng cũng khổ sở, chứ đừng nói phi hành! Còn Vũ Trụ Chi Chủ thì hoàn toàn có thể chỉ khống chế, sau đó ra tay đánh chết mục tiêu.
Vũ Trụ Bá Chủ, tuy nói toàn lực ra tay cũng có thể sánh ngang với uy năng Vũ Trụ Chi Chủ bình thường nhất.
Nhưng uy năng như vậy, trên thực tế cũng chỉ là một Vũ Trụ Chi Chủ bình thường nhất khi không dùng chí bảo thôi! Nhưng, Vũ Trụ Chi Chủ làm sao mà không có chí bảo cơ chứ.
Do đó
Trong Vũ Trụ Bá Chủ, rất ít người dám chính thức khiêu khích Vũ Trụ Chi Chủ, hoặc chính thức dám một đối một chiến đấu với Vũ Trụ Chi Chủ. Ít nhất trên viên Nguyên Thủy Tinh này không hề có Vũ Trụ Bá Chủ cường đại như vậy! Do đó khi cảm ứng được lực trói buộc cường đại, họ đều hiểu là Vũ Trụ Chi Chủ đang khống chế một khu vực thời gian không gian, từ đó không có bất kỳ Vũ Trụ Tôn Giả nào dám can đảm phản kháng.
“Không ổn.”
“Hẳn không phải là Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ. “ Kim Giác cự thú ngẩng đầu, cảm ứng lực trói buộc đâu đâu cũng có, thầm kinh hãi. Nếu là Hỗn Độn Thành Chủ chắc sớm đã truyền âm rồi.
“Vũ Trụ Chi Chủ quả là lợi hại.”
“Sức trói buộc này mạnh tới như vậy, e rằng hắn vẫn chưa toàn lực phát động. “ La Phong thầm than.
Một khi trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, là khống chế được một khu vực thời gian không gian, thậm chí nghịch chuyển thời không xem lại tất cả những gì đã phát sinh, thậm chí đem một nhân vật đã chết. Phạm vi khống chế một khu vực thời gian không gian quả thật lớn. Ít nhất Nguyên Thủy Tinh vẻn vẹn đường kính chỉ 1000 ức km có thể dễ dàng bị hoàn toàn bao phủ bên trong.
- Giao cho ta đi.
- Các ngươi có thể tản ra.
Trên Nguyên Thủy Tinh, những Vũ Trụ Bá Chủ Bắc Cương Liên Minh được an bài đều nghe thấy thanh âm làm họ phải run sợ. Họ là Vũ Trụ Bá Chủ, phần lớn đều biết các Vũ Trụ Chi Chủ của Bắc Cương Liên Minh. Do đó vừa nghe thanh âm cơ hồ hơn phân nửa đã lập tức phán đoán ra … đây là thanh âm của Phúc Ma Chi Chủ.
Nhất thời ai cũng mừng rỡ, đồng thời cũng thở phào một hơi, bất tất phải vô cùng cẩn thận như trước nữa.
Phúc Ma Chi Chủ đứng trên khu hoang dã, trong nháy mắt khống chế cả Nguyên Thủy Tinh. Độc nhãn của hắn xuyên qua tầng tầng không gian, núi đá cản trở, thấy một con Kim Giác cự thú trong khu rừng rậm ở nơi rất xa.
- Liên minh Tinh Không Cự Thú.
Độc nhãn Phúc Ma Chi Chủ lóe lên lãnh ý.
- Hừ!
Ầm!
Trong rừng rậm rộng lớn, con thời không chung quanh Kim Giác cự thú chợt trói buộc tăng mạnh, như có một người khổng lồ vô hình nắm chặt lấy Kim Giác cự thú, muốn bóp nát Kim Giác cự thú.
- A...
Trong rừng rậm.
Kim Giác cự thú cảm thấy một luồng sức mạnh đáng sợ cường tuyệt hạ xuống, lúc này vội thiêu đốt thần lực chống cự. Nhưng trói buộc chung quanh không ngừng tăng vọt, uy năng không ngừng tăng lên.
- Xoẹt xoẹt xoẹt
Thần thể Kim Giác cự thú dưới luồng dưới sức ép này không ngừng bị hao tổn. Trong nháy mắt đã hao tổn còn lại 99%, 98%, 97%... Thần thể không ngừng yếu bớt.
“Nếu, nếu ta có Kiếp Giáp trong người, lúc đó chỉ còn lại một phần vạn lực công kích, tuyệt đối không dễ dàng bị mai một thần lực như vậy. Nhưng … Vũ Trụ Chi Chủ, quả thật rất cường đại. Ta chưa từng thấy hắn, mà đã bị thương nặng như vậy rồi. “ Kim Giác cự thú bốn vó đứng thẳng, cố gắng đứng vững ngạnh kháng luồng áp lực đó.
- Kim Giác cự thú.
Một luồng thanh âm lạnh giá vang vọng chung quanh
- Chí bảo chiến khải của ngươi đâu? Ngươi từng bị tám gã Vũ Trụ Tôn Giả cao cấp cùng đánh, thậm chí một trong số đó có chí bảo công kích. Ngươi không tổn hao gì cả! Sao ta vẻn vẹn khống chế thời không mà có thể đả thương ngươi chứ? Chí bảo chiến khải của ngươi đâu? Đôi cánh của ngươi đâu?
- Giết đi. Có bổn sự giết ta đi, ha ha ha...
Kim Giác cự thú gầm khẽ.
- Xem ra, ngươi cũng đã dấu bảo vật đi đâu rồi.
Thanh âm lạnh giá vang lên.
- Hừ.
Kim Giác cự thú hừ nhẹ.
Phúc Ma Chi Chủ có thể đạt tới mức uy năng vô hạn như vậy, tự nhiên không ngu ngốc. Hắn chỉ hơi dùng thời không ép lên Kim Giác cự thú, sau đó chuẩn bị dùng thần lực ngưng tụ xung quanh Kim Giác cự thú, tiến hành công kích từ xa! Nhưng không đợi ngưng tụ thần lực từ xa, thần thể Kim Giác cự thú đã không ngừng mai một, nhất thời ra ngoài sở liệu của Phúc Ma Chi Chủ.
Nghe nói phòng ngự của Kim Giác cự thú rất mạnh, còn khó đối phó hơn rất nhiều Vũ Trụ Bá Chủ, sao lại dễ dàng bị đánh chết chứ?
Không hề nghi vấn gì, chỉ có một giải thích...
Kim Giác cự thú đã dời đi tất cả bảo vật.
- Kim Giác cự thú, ta là Vũ Trụ chi chủ, tự nhiên cũng không muốn giết ngươi.
Thanh âm lạnh giá truyền đến.
- Thần thể ngươi sợ cũng không chịu được lâu đâu. Giao bộ phận Kiếm Hà La ra đi! Chỉ cần ngươi giao bộ phận Kiếm Hà La ra, hoặc nói ra bộ phận Kiếm Hà La rốt cuộc ngươi để ở đâu, ta sẽ buông tha cho ngươi.
- Nếu ta có chí bảo, Vũ Trụ Chi Chủ vĩ đại, ngươi e rằng sẽ giết ta ngay, làm gì còn nói nhảm với ta như vậy.
Kim Giác cự thú trầm thấp nói:
- Đáng tiếc, trên người ta không có bảo vật. Ngươi cũng đừng có uy hiếp ta, vô dụng. Bộ tộc Kim Giác cự thú ta trời sinh đã có phân thân thuật. Một thần thể của ta ngã xuống, những thần thể khác vẫn vô sự.
- Về phần thủ đoạn linh hồn?
- Hừ!
- Với ý thức và ý chí của ta, tuy nói không phải đối thủ của ngươi, nhưng trước khi ngươi xâm thực thành công việc có thể tự bạo dễ dàng.
Kim Giác cự thú trầm giọng nói.
Chung quanh vô cùng yên tĩnh.
Hiển nhiên Phúc Ma Chi Chủ cũng trầm mặc một lát.
Đích xác, muốn dựa vào linh hồn khống chế một Vũ Trụ Bá Chủ? Việc này quá khó khăn. Cho dù những Vũ Trụ Chi Chủ chuyên tấn công linh hồn môn cũng ít có khả năng biến một Vũ Trụ Bá Chủ thành nô lệ! Dù sao ý thức và ý chí của hai bên cũng không chênh lệch lớn quá. Hơn nữa có thể trở thành Vũ Trụ Bá Chủ, ai nấy đều là những nhân vật phi thường, việc khống chế họ cơ hồ là nằm mơ.
Chứ đừng nói Phúc Ma Chi Chủ cơ bản không phải chuyên về phương diện linh hồn.
Về phần linh hồn xâm thực rồi đánh chết...
-
Các Vũ Trụ Bá Chủ nhạy cảm cẩn thận như thế nào chứ. Một khi phát hiện ra không thể ngăn cản, sợ sẽ trong nháy mắt tự bạo!
- Kim Giác cự thú.
Thanh âm càng thêm lạnh giá.
- Ngươi đang uy hiếp ta?
- Không dám uy hiếp Vũ Trụ Chi Chủ, chỉ là không muốn giao bộ phận Kiếm Hà La ra thôi.
Kim Giác cự thú trầm thấp nói:
- Bảo vật xuất thế trên Nguyên Thủy Tinh, ta cũng bằng vào vận khí và thực lực mới tìm được bảo vật. Vũ Trụ Chi Chủ cao cao tại thượng, địa vị tôn sùng, vì sao phải bằng vào thủ đoạn như thế này mà đoạt bảo vật của ta? Tin rằng Vũ Trụ Chi Chủ cũng không thiếu bảo vật.
- Hừ.
Tiếng hừ lạnh vang lên bên cạnh Kim Giác cự thú, hiển nhiên Phúc Ma Chi Chủ bắt đầu tức giận rồi.
- Ngươi dời chí bảo đi, nhiều nhất cũng chỉ dời đi cho các cường giả khác, tuyệt đối không thể ra khỏi Nguyên Thủy Tinh này. Dù sao chung quanh sớm đã có bố trí. Còn từ khi Kiếm Hà La xuất thế cho tới bây giờ, cho dù phi hành với tốc độ cận ánh sáng thì đi được tới đâu chứ! Trong phạm vi lớn như vậy, tổng cộng có 122 Vũ Trụ Tôn Giả. Ngục Tộc, Hồng Minh tất cả đều khá có danh tiếng, chắc sẽ không giúp ngươi. 89 người kìa hoặc là không có danh khí, hoặc là có danh tiếng mà có thể giúp ngươi, thì vẻn vẹn chỉ có 33 người
- Chí bảo của ngươi, nhất định trong số 33 Vũ Trụ Tôn Giả này.
- Cho ngươi hai lựa chọn.
- Một, nói cho ta biết chí bảo ở đâu, ta chỉ cần thanh kiếm trong Kiếm Hà La.
- Hai, ta mất chút thời gian, nhiều nhất là mở rộng giết chóc, sợ chỉ cần giết chết tám tới mười Vũ Trụ Tôn Giả là tìm được bộ phận Kiếm Hà La thôi. Đến lúc đó những chí bảo khác của ngươi cũng toàn bộ bị ta mang đi.
- Lựa chọn đi, cách đầu tiên hay thứ hai.
Thanh âm Phúc Ma Chi Chủ vang lên.
Kim Giác cự thú lộ ra vẻ khiếp sợ:
- Ngươi, ngươi... Ngươi muốn mở rộng giết chóc?
- Trước mặt uy hiếp, 33 Vũ Trụ Tôn Giả đó sợ là hơn phân nửa sẽ để mặc ta điều tra. Ta chỉ cần giết chết vài tên là được. Huống chi ai dám can đảm đối lập ta, ta giết thì đã có sao?
Phúc Ma Chi Chủ thanh âm tiếp tục nói.
- Việc này, quá...
Kim Giác cự thú lần đầu tiên luống cuống.
La Phong kỳ thật cũng không hoảng.
Vì tất cả đều được hắn đoán trước. Tựa như Hỗn Độn Thành Chủ nói, mình và phân thân U Hải tách ra, vẫn có thể trì hoãn một thời gian. Đương nhiên cũng vẻn vẹn chỉ làm trì hoãn một thời gian thôi. Nếu Hỗn Độn Thành Chủ không đến, Phúc Ma Chi Chủ cuối cùng vẫn có thể tìm được bảo vật.
- Nhưng tin rằng vì một thanh thần kiếm Kiếm Hà La, mà trắng trợn động thủ với các Vũ Trụ Tôn Giả ngoại tộc khác, thì Phúc Ma Chi Chủ sợ cũng sẽ phải chần chờ.
- Ta sẽ trì hoãn thời gian, tận lực trì hoãn, sư phụ chẳng mấy chốc sẽ tới...
La Phong thầm nghĩ.
Đang lúc Kim Giác cự thú nghiến răng biểu diễn:
- Phúc Ma Chi Chủ, ngươi đường đường là Vũ Trụ Chi Chủ, sao...
- Ù...
Một luồng chấn động cũng vô cùng đáng sợ trong nháy mắt giáng lâm, đồng thời bao phủ cả Nguyên Thủy Tinh. Vốn lực không gian mạnh đáng sợ trói buộc Kim Giác cự thú trong nháy mắt đã bị đánh tan.
- Là một Vũ Trụ Chi Chủ!
- Hai Vũ Trụ Chi Chủ rồi.
- Viên Nguyên Thủy Tinh chúng ta rốt cuộc có chuyện gì thế?
Những Vũ Trụ Tôn Giả trên Nguyên Thủy Tinh mờ mịt, chẳng hiểu gì cả, ai cũng khiếp sợ vạn phần.
“Sư phụ tới rồi “ La Phong thầm nghĩ.
Một con cự thú bốc lửa khổng lồ trên vạn km xuất hiện tại giữa không trung, khí tức vô tận tràn ngập, uy nghiêm vô tận.
- Phúc Ma Chi Chủ! Ta nghe nói Bắc Cương Liên Minh các ngươi muốn động thủ đoạt bảo với cường giả của liên minh Tinh Không Cự Thú chúng ta? Hừ... Đây là sự khiêu khích liên minh Tinh Không Cự Thú ta sao?
Trong ngọn lửa vô tận, con thú khổng lồ gầm lên. Tiếng gầm gừ xuyên qua tầng tầng không gian, vang lên vên tai Phúc Ma Chi Chủ đang đứng sừng sững trên một vùng hoang dã.
- Viêm Tinh Chi Chủ!
Độc nhãn của Phúc Ma Chi Chủ lóe lên vẻ phẫn nộ.
Viêm Tinh Chi Chủ, thuộc bộ tộc Viêm Tinh cự thú, một trong mười hai đại huyết thống cổ xưa và cường đại nhất liên minh Tinh Không Cự Thú.