Thôn Phệ Tinh Không

Chương Mười Tám - Thiên Dương Tôn Giả

Chương Mười Tám - Thiên Dương Tôn Giả

“Chẳng trách năm đó ta có Thí Ngô Vũ Dực, cho dù đã nhận chủ, cũng không nhận được tin tức tỉ mỉ. Ta còn tưởng rằng cường giả lúc trước chế tạo Thí Ngô Vũ Dực không lưu lại tin tức! Bây giờ xem ra, Thí Ngô Vũ Dực căn bản là một chí bảo không trọn vẹn! “
“Hơn nữa Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ năm đó cũng đã nói. Trong vũ trụ, không có sinh mạng nào khác biết về sự tồn tại của Thí Ngô Vũ Dực, hơn nữa còn nói, tuyệt không phải do hắn sáng tạo. Hiển nhiên Thí Ngô Vũ Dực có lai lịch rất thần bí. “
“Tin tức về Thí Ngô Vũ Dực cũng là nhờ Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ chuyên môn ghi vào một bản thư tịch rồi đưa cho ta. “
La Phong vẫn còn nhớ quyển sách kia.
Bộ sách ghi lại một vài tin tức về Thí Ngô Vũ Dực. Về ba đại hình thái của Thí Ngô Vũ Dực cũng do Hỗn Độn Thành Chủ sau khi nghiên cứu mới phát hiện ra.
“Lúc đó tư liệu có ghi lại, Thí Ngô Vũ Dực lai lịch thần bí, chất liệu cũng cứng rắn vô cùng. Đến cả những nhân vật vĩ đại như Vũ Trụ Chi Chủ cũng đừng mơ tưởng phá được nó. “ Nghĩ tới đây, La Phong càng thêm kích động.” Đúng, ta luôn rất nghi hoặc. Vì Vũ Trụ Chi Chủ cường đại chính thức hoàn toàn có thể phá vỡ một chí bảo bình thường chứ. “
“Nhưng tư liệu mà Hỗn Độn Thành Chủ đưa cho ta lại nói chất liệu của nó cứng rắn phi thường, tuyệt đối không thể phá vỡ! “
“Ta vẫn luôn nghĩ rằng, chất liệu làm Thí Ngô Vũ Dực của ta hơi đặc thù một chút mà thôi. Bây giờ xem ra, Thí Ngô Vũ Dực của ta căn bản là một bộ phận của một món chí bảo cực kỳ lợi hại. Chất liệu của bộ phận này cực kỳ cao cấp. “ La Phong trong lòng bao nhiêu suy đoán, nghi hoặc, lúc này đã sáng tỏ!
Chí bảo dù đã nhận chủ vẫn có thể hút nhau, việc này quả là khó tin.
Hai thứ vốn là một khối, chỉ có thế mới có thể giải thích được tất cả.
Kim Giác cự thú nhìn lên trời cao. Trên trời cường giả đầu trọc tám tay cũng nhìn xuống Kim Giác cự thú phía dưới.
Hai người trong nháy mắt lập tức lóe lên nhiều suy nghĩ. Kỳ thật hai người trong thời gian sử dụng chí bảo của mình một thời gian dài, cũng cảm giác được đôi cánh của mình khác với chí bảo bình thường. Nhưng lại không ai dám nhận định nó chỉ là một món chí bảo không trọn vẹn. Dù sao việc này cũng rất khó tin.
Như Thiên Bảo Hà, nghe nói có hơn một ngàn chí bảo bù trừ nhau hình thành nên, uy năng vô tận.
Nếu hoàn toàn hóa giải, mỗi món chí bảo đều hơi thiếu hụt, sợ cũng chỉ phát huy được uy năng của trọng bảo cao cấp.
Thí Ngô Vũ Dực của La Phong dùng rất thoải mái, tuyệt đối là một chí bảo hợp lệ vô cùng bình thường.
“Một bộ phận khiếm khuyết mà đã hoàn mỹ như thế. “ La Phong thầm nói: “ Nếu kết hợp đầy đủ, nó sẽ như thế nào? “
“Đôi cánh lưu quang đã cứu ta mấy lần. Cho dù ta là một Vũ Trụ Bá Chủ, cũng sẽ chỉ nhận định nó là một đôi cánh chí bảo bình thường, mà nvc cũng không làm ta phải thất vọng. “ Tôn Giả đầu trọc tám tay cũng nhìn xuống La Phong.” Nguyên lai đôi cánh lưu quang chính là một bộ phận chí bảo cường đại không trọn vẹn. Bất luận như thế nào, phải tìm được bộ phận kia! Hai chí bảo này một khi kết hợp, nhất định sẽ phát sinh thay đổi về chất, uy năng tăng mạnh! “
Kim Giác cự thú ngẩng đầu dán mắt vào thân ảnh giữa không trung. Phải biết là nội bộ tộc nhân loại cũng có ghi lại những tin tức về một vài Vũ Trụ Bá Chủ có danh tiếng trong vũ trụ. La Phong tự nhiên cũng nhớ hết toàn bộ. Ngoại trừ một vài số cực nhỏ siêu cường giả luôn ẩn nấp, phần lớn La Phong đều có thể nhận ra.
“Vũ Trụ Bá Chủ tộc cơ giới - Thiên Dương Tôn Giả. Nghe nói hắn có ba món chí bảo. Một là chí bảo khải giáp bình thường. Một là chí bảo cánh bình thường, một là chí bảo cao cấp Bát Quang Thoa. “
“Hắn là hậu tuyển Thần Tướng của Hình Quang Thần Tướng, hơn nữa tự nghĩ ra tuyệt học cực đỉnh Bát Thoa. “
La Phong cẩn thận nhớ lại, rồi nhất thời cảm thấy không ổn.
Thiên Dương Tôn Giả rất khó đối phó.
Kỳ thật hắn rất mạnh, thủ đoạn chạy trốn càng lợi hại hơn!
“Ta mặc dù ỷ vào Kiếp Giáp, không sợ Vũ Trụ Bá Chủ, nhưng lực công kích của ta vẫn còn kém. Ta đều khó có thể đánh chết được Vũ Trụ Tôn Giả cao cấp. Còn Thiên Dương Tôn Giả thì ta rất khó giết chết được hắn. “ La Phong cảm thấy rất khó đối phó với đối thủ này.
“Hắn là ai vậy? Kim Giác cự thú kim giáp cánh vàng, trong những cường giả của liên minh Tinh Không Cự Thú mà ta cũng hoàn toàn không có hắn. “ Thiên Dương Tôn Giả nhìn xuống Kim Giác cự thú, cũng hơi do dự liên minh Tinh Không Cự Thú quá thần bí, hơn nữa xuất hiện những cường giả khó đối phó, luôn có những thần thể khổng lồ. Muốn giết một con Kim Giác cự thú Vũ Trụ Tôn Giả?
Khó! Khó! Khó!
Kim Giác cự thú, Thiên Dương Tôn Giả dán mắt vào đối thủ, đều muốn cướp lấy cánh chí bảo của đối phương, nhưng đều cảm giác được đối phương rất khó đối phó. La Phong thuần túy do thủ đoạn công kích quá yếu, căn bản không làm gì được đối phương. Còn Thiên Dương Tôn Giả thuần túy không có lòng tin có thể giết chết một con Kim Giác cự thú ít nhất dài hơn một ngàn km.
- Ta, Thiên Dương Tôn Giả.
Thiên Dương Tôn Giả từ từ hạ xuống, cũng đứng trên một nhánh núi nhỏ, truyền âm.
- Ta, Kim Dực Tôn Giả.
Kim Giác cự thú truyền âm trầm giọng nói.
Thiên Dương Tôn Giả khẽ ngẩng đầu, ánh mắt như nắng sớm mặt trời nhìn vào người Kim Giác cự thú, mỉm cười:
- Kim Dực Tôn Giả của Liên minh Tinh Không Cự Thú. Ngươi tìm được cánh chí bảo xem ra có liên quan với cánh của ta. Ta muốn lấy đôi cánh chí bảo của ngươi, ngươi đưa ra điều kiện đi.
- Một món chí bảo cao cấp.
Kim Giác cự thú nói.
- Hừ.
Thiên vật Tôn Giả nhướng mày.
Chí bảo cao cấp?
Các Vũ Trụ Chi Chủ cao cao tại thượng cũng chưa chắc có chí bảo cao cấp. Hai cái cánh này cho dù thật là một khối, sau khi kết hợp với nhau cũng không nhất định trở thành chí bảo cao cấp.
- Ngươi là không muốn trao đổi?
Thiên Dương Tôn Giả truyền âm nói.
- Ngươi cũng vậy thôi.
Kim Giác cự thú truyền âm đáp.
Hai người truyền âm với nhau, ánh mắt nhìn nhau cũng đều hiểu sự quyết tâm của đối phương. Hiển nhiên hai người đều vô cùng trọng thị cánh chí bảo của mình. Nếu muốn dựa vào bảo vật để đổi, sợ là phải bỏ ra chí bảo với cái giá cực cao mới được. Mà chí bảo cỡ đó thì hai người bọn họ cũng không thể bỏ ra được.
Ầm! Ầm!
Cơ hồ đồng thời hai người cùng động thân.
- Vậy ngươi chết đi!
Thiên Dương Tôn Giả đôi mắt lóe lên sát khí đáng sợ, thần lực trong nháy mắt thiêu đốt. Lòng bàn tay tám cánh tay đồng thời xuất hiện tám cái thoi dài ước sáu thước, sắc bén vô cùng ánh lên hắc quang, đánh thẳng tới.
- Chỉ bằng ngươi?
Kim Giác cự thú thiêu đốt thần thể gầm khẽ, hai cánh dang ra, xông thẳng tới.
Ầm ầm...
Gốc cây cây đại thụ rung động, thậm chí ầm ầm sụp đổ. Hai người bắt đầu điên cuồng chiến đấu cận thân, cơ hồ một giây đồng hồ đều giao thủ hơn trăm lần. Nói đúng ra là Thiên Dương Tôn Giả công kích Kim Giác cự thú, còn Kim Giác cự thú thì biến dài ra ước trên một ngàn km, vừa ngạnh kháng công kích, vừa ỷ vào thần thể to đùng, thỉnh thoảng dựa vào đôi cánh chém lại phản kích!
- Bát!
Thiên Dương Tôn Giả phát ra một thanh âm trong trẻo, tựa hồ trong nháy mắt uy năng Bát Thoa đã được tăng vọt.
- Bát!
Thiên Dương Tôn Giả lại hô.
- Bát!
Liên tục ba tiếng, thanh âm vang dội chấn nhiếp linh hồn, làm Thiên Dương Tôn Giả nhất thời trên mặt thoáng có một luồng sáng thánh khiết, nhưng trong mắt lại có hắc quang làm người ta ớn lạnh.
Tuyệt học cực đỉnh Bát Thoa, tuyệt chiêu liều mạng.
Không có chiêu số nào đẹp hơn...
Nhất thời Kim Giác cự thú không hề có sức phản kháng, cứ ngây ngốc chịu đựng công kích lần lượt. Còn tám cánh tay của Thiên Dương Tôn Giả cầm tám thoi sáng, tám thoi sáng đó trông như bản nguyên vũ trụ, đẹp rung động cả hồn phách. Đôi cánh của Thiên Dương Tôn Giả cũng lần lượt rung động, tốc độ thời gian chung quanh biến ảo làm hắn thoi sáng của hắn lấp lánh rực rỡ hơn nữa.
Đây là một tuyệt học mĩ lệ tuyệt vời!
Cũng là một tuyệt học có uy năng vô cùng đáng sợ!
- Rào!
Kim Giác cự thú như một quả núi nhỏ quay cuồng bay ngược lại, đè vào một gốc cây đại thụ, sau đó nhanh chóng đứng lên.
Còn thiên Dương Tôn Giả xa xa lại lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm vào Kim Giác cự thú vẻ khó có thể tin:
- Thần thể ngươi ngươi không tổn thương gì sao?
- Đáng tiếc, thần thể ngươi tổn thương rồi.
Thanh âm trầm thấp của Kim Giác cự thú truyền đến.
- Thần thể to, chiến khải mạnh. Hừ, chí bảo cánh của ngươi rồi sẽ có một ngày sẽ là của ta.
Thiên Dương Tôn Giả trong mắt lóe lên vẻ không cam lòng, lập tức đôi cánh đen rung lên, xé gió lướt thẳng đi. Biết sao được, hắn đã thi triển tuyệt chiêu cực mạnh, thần thể mình cũng đã tiêu hao một phần. Nhưng đối phương hoàn toàn ngạnh kháng, thế mà không có tổn thương gì cả.
Đánh sao đây?
Thiên Dương Tôn Giả nói không sai. Thần thể to, chiến khải mạnh, làm hắn cảm thấy rất bất lực.
- Vèo!
Kim Giác cự thú cũng nhanh chóng bay đi.
Còn vùng núi rừng có không ít đại thụ cổ xưa sụp đổ, thì chỉ một lát sau tất cả đã khôi phục hoàn hảo. Đến cả một vài hố sâu lúc trước cũng đã khôi phục, hoa cỏ lại đứng thẳng lên, căn bản nhìn không ra nơi này đã từng có một trận giao chiến của các cường giả.
Kim Giác cự thú bay khỏi khu núi rừng, cũng lẳng lặng tách khỏi phân thân U Hải.
Đem Thí Ngô Vũ Dực, trọng bảo lợi trảo, Tháp Châu, Kim Tuyến Cực Quang Kính, Kiếp Giáp, bộ phận Kiếm Hà La, tất cả đều giao lại cho phân thân U Hải. Sau đó phân thân U Hải thu nhỏ lại dài cỡ chín thước, tìm một quả đồi rậm rạp những cỏ dại, khoanh chân ngồi xuống. Kim Giác cự thú thì không mang theo một món bảo vật nào, bay ra thật xa.
Bay qua cánh đồng hoang vu, bay vào một khoảng rừng rậm khổng lồ rộng lớn, rồi đáp xuống rừng rậm.
“Đôi cánh chí bảo không che dấu được... “ Kim Giác cự thú nằm bò trên bãi cỏ, nheo mắt lại.
“Ta phòng ngự mạnh, thần thể mạnh. Như Cửu U Chi Chủ đối mặt với Vũ Trụ Tối Cường Giả! “ La Phong nói: “ Vũ Trụ Tối Cường Giả của thực lực vượt xa Cửu U Chi Chủ, nhưng chỉ cần ở trong U Hải vô tận, đối mặt với Cửu U Hải khổng lồ đường kính trên mười năm ánh sáng, cho dù là Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng chỉ có thể bó tay. “
“Nhưng, Cửu U Chi Chủ muốn đánh chết Vũ Trụ Tối Cường Giả thì cũng không làm được. “ La Phong thầm than.
Đây là chỗ yếu của mình.
Mình dù sao cũng chỉ là Bất Hủ! Cho dù bằng vào Cửu Kiếp Bí Điển tựa như sinh mạng đặc thù nghịch thiên, thần thể của sánh ngang với Vũ Trụ Tôn Giả, lại có siêu chí bảo Kiếp Giáp hộ thể, hơn nữa thần thể thể tích khổng lồ, sợ là chẳng có bao nhiêu Vũ Trụ Bá Chủ có thể có được phòng ngự mạnh tới như vậy.
Nhưng phòng ngự dù mạnh đến đâu cũng không che dấu được lực công kích kém.
Đầu tiên cảm ngộ qui luật quá thấp.
Tuy có chí bảo công kích, ý thức và ý chí cường đại, nhiều nhất cũng chỉ đấu được với Vũ Trụ Tôn Giả cao cấp không có chí bảo thôi. Còn Vũ Trụ Bá Chủ có chí bảo, cảm ngộ qui luật rất cao, thì về phương diện công kích lại có thể đàn áp La Phong!
Đương nhiên
Tuy nói là hoàn đàn áp!
Lúc đó Kỳ Huyết Cung Chủ tiêu hao 9% thần thể, nhưng Kim Giác cự thú cũng chỉ tiêu hao ước một phần vạn thần thể thôi!
Thiên Dương Tôn Giả tiêu hao 2% thần thể, Kim Giác cự thú tiêu hao không tới một phần vạn thần thể! Đúng là đánh nhau với một đứa lỳ đòn đánh không chết.
“Nhưng sao ta có thể đoạt được đôi cánh chí bảo đây? “ Kim Giác cự thú gầm khẽ một tiếng, hơi không cam lòng.
Ngay lúc này
“Ầm... “
Một luồng uy áp không tưởng tượng nổi trong nháy mắt giáng lâm xuống Nguyên Thủy Tinh, tràn ngập ra. Kim Giác cự thú vốn đang nằm bò trong khu rừng rậm rộng lớn của Nguyên Thủy Tinh, lúc này như bị một sức mạnh vô hình trói buộc. Đó là một loại khống chế hoàn toàn cả thời gian và không gian!
“Khống chế một khu vực thời gian không gian? “ Trong mắt Kim Giác cự thú lóe lên vẻ kinh hãi, hắn biết...
Vũ Trụ Chi Chủ, giáng lâm rồi!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất