Chương Năm Mươi Tám - Pho Tượng
La Phong chiến khải màu bạc, đôi mắt như điện, nhìn ra phía trước pho tượng Thần Thú khổng lồ, một mặt quan khán pho tượng Thần Thú khổng lồ, đồng thời Kim Giác cự thú trong Thể Nội Thế Giới thì cẩn thận quan khán ' pho tượng Thần Thú loại nhỏ ', tiến hành so sánh.
- Hả?
La Phong đi quanh pho tượng Thần Thú khổng lồ, nhanh như ảo ảnh, mỗi bước đã ra xa mấy ngàn km.
- Điện hạ?
Địch Luân hơi nghi hoặc.
- Địch Luân, La Phong điện hạ đang làm gì?
Tự Phiên Kỳ cũng nghi hoặc nói:
- Chẳng lẽ muốn thấy rõ từng chỗ của pho tượng Thần Thú khổng lồ, nhưng việc này đã vô số các thế hệ tộc nhân làm rồi, nhưng căn bản không phát hiện ra có đặc thù gì.
- Ta cũng không biết.
Địch Luân lắc đầu.
Trong lúc hai người nói chuyện, La Phong lại bắt đầu bay vút lên trời, bay lên bầu trời cao hơn một ngàn km trên pho tượng Thần Thú, từ trên nhìn xuống lưng pho tượng Thần Thú khổng lồ, quan khán vị trí lưng, cổ, đầu.
Khoảnh khắc sau.
La Phong liền xem như đã xem tỉ mỉ cả pho tượng Thần Thú khổng lồ.
- Vù.
Ánh mắt La Phong rốt cục không nhìn pho tượng Thần Thú khổng lồ nữa, mà nhìn xuống phía dưới Thần Thú Hợp Cốc.
Đáy cốc rộng mấy vạn km, dài trăm vạn km trường, ngoại trừ một số ít một vài cung điện kiến trúc, còn rải rác trên mặt đất là những người khổ tu Kim Giác tộc khoanh chân tĩnh tọa.
Trên ức người khổ tu, cơ hồ mỗi người đều ngồi xếp bằng tĩnh tọa, vô hình trung hình thành khí thế không thua pho tượng Thần Thú khổng lồ chút nào.
“Trên ức người khổ tu, các thế hệ cường giả đều tới đây suy nghĩ về pho tượng Thần Thú khổng lồ, muốn trở thành nhân vật vĩ đại như Hi La Đa. “ La Phong lắc đầu, lập tức như một ngôi sao băng, nhanh chóng lao xuống phía dưới, khi tới gần đáy cốc thì tốc độ đột nhiên giảm xuống, giày chiến kim loại màu bạc từ từ đạp mạnh lên mặt đất.
- Điện hạ.
Địch Luân, Tự Phiên Kỳ vội nghênh đón.
- Ta phải suy nghĩ.
La Phong nói, rồi khoanh chân ngồi trên mặt đất, áo giáp trên người làm đá cũng vỡ ra.
Địch Luân, Tự Phiên Kỳ đứng La Phong cạnh, lặng lẽ bảo vệ La Phong.
“Là như thế này, pho tượng Thần Thú khổng lồ và pho tượng Thần Thú loại nhỏ mà ta tìm được ở Huyết Lạc Thế Giới lại khác nhau lớn như vậy. “ La Phong nhớ tới kết quả so sánh lúc trước, không khỏi hơi khiếp sợ.” Giống nhau một điểm, thứ nhất, tỉ lệ ngoại hình thân thể là giống nhau, tuyệt đối là cùng một đôi. Hai, số miếng vảy trên người giống nhau, đều là 90729 vảy. “
“Bất đồng là: thứ nhất, những miếng vảy trên người tạo hình khác nhau. Hai, pho tượng Thần Thú khổng lồ cũng không có loại ‘phong vận’, luồng ý cảnh trên người. “
La Phong nhíu mày suy tư.
Thể tích hai pho tượng chênh lệch, một cái dài đến trên vạn km, còn pho tượng Thần Thú loại nhỏ độ cao ước 30 cm, chiều dài ước 1 thước mà thôi.
Nhưng hai pho tượng này tuy chênh lệch lớn, thì tỉ lệ thân thể lại giống nhau. Bất luận là tư thái gì, lượng miếng vảy trên người là giống nhau.
Đến cả con pho tượng Thần Thú khổng lồ ngủ say nằm sấp, thì ở bụng nó, nơi nó cuộn tròn bị móng vuốt đè lên, cho dù dùng mắt thường không thấy được, nhưng La Phong dùng niệm lực của bản tôn người địa cầu đảo qua vẫn phát hiện ra, thân thể con thần thú khổng lồ này đè lên móng vuốt cùng một chỗ, lại tuyệt không phải bởi vì chỗ giáp nối mà không có vảy, mà lại có những miếng vảy rất đầy đủ.
Cũng tương tự như đây là một con cự thú viễn cổ đang nằm sấp, hóa thành pho tượng.
“Quái lạ.”
“Số lượng vảy trên người đều giống nhau, đều là 90729 miếng. Nhưng, tạo hình miếng vảy lại khác hẳn, cho ta cảm giác là... lượng vảy trên người pho tượng Thần Thú loại nhỏ có quy luật hơn, có thần vận hơn. Còn miếng vảy trên người pho tượng Thần Thú khổng lồ lại không có quy luật gì, nhưng pho tượng khổng lồ vẫn có thể phát ra uy áp đáng sợ kiểu đó. “
“Rốt cuộc chuyện gì thế? “
La Phong khổ sở suy tư.
Hi La Đa để pho tượng Thần Thú trong tộc quần Kim Giác. Năm tháng dài đằng đẵng, không biết có bao nhiêu cường giả tới txem và tìm hiểu, đến cả nhân loại cũng có một vài nhân vật cường đại, như một vài Vũ Trụ Tôn Giả, các Vũ Trụ Quốc Chủ tới đây tìm hiểu. Nhưng lại thủy chung không có sinh mạng nào có thể hiểu được pho tượng Thần Thú khổng lồ này.
À, có thể có người biết, nhưng giữ kín không nói ra.
Nhưng ít nhất không có ai từng nghe nói qua có người đã công khai vẫn mình biết về pho tượng Thần Thú khổng lồ này.
Có mấy nhân vật tuyệt thế chắc khi nghe nói có một nhân loại nho nhỏ như La Phong vừa mới bước vào cấp Giới Chủ, chỉ gặp vài kỳ ngộ, lại có thể nhận biết. Đúng là một người ngốc nói chuyện viển vông.
La Phong khô tọa suy tư, ngồi xuống một lần đã trên ba tháng.
Địch Luân, Tự Phiên Kỳ, Tạp Thập Na, năm Giới Chủ nhân loại đều ngoan ngoãn thủ hộ một bên. Còn Khắc Bố trưởng lão vừa đến Thần Thú Hợp Cốc, đã lập tức cáo biệt La Phong, đi gặp hảo hữu hắn tại Thần Thú Hợp Cốc.
Địch Luân và năm Giới Chủ đảo cũng có hơi động tâm. Họ cũng là lần đầu tiên thấy pho tượng Thần Thú khổng lồ, ai nấy cũng khổ tâm suy nghĩ.
Họ cũng có giấc mộng...
Không biết chừng có thể hiểu được pho tượng Thần Thú khổng lồ, như vậy, họ có thể một bước lên trời.
Tự Phiên Kỳ và đệ tử Tạp Thập Na lại rất chán, vì họ sớm đã thử rồi.
- Phù.
La Phong thở phào một hơi.
- Điện hạ?
Địch Luân, Tự Phiên Kỳ lập tức nhìn qua.
- Không có gì.
La Phong cười lắc đầu, lập tức lại nhắm mắt lại, đại bộ phận ý thức đều tiến vào Thể Nội Thế Giới.
Thể Nội Thế Giới, rộng lớn mênh mông.
Chiếc phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào đang đứng trên một khoảng thảo nguyên. Bây giờ vì đã có Thể Nội Thế Giới, Vẫn Mặc Tinh Hào cũng không phải đặt trong không gian trữ vật của Ba Ba Tháp nữa.
- Ba Ba Tháp, dùng ảnh mà lúc trước ta ghi chép chụp lại, hợp thành hình ảnh pho tượng Thần Thú khổng lồ.
La Phong mặc hắc y đứng bên cạnh Vẫn Mặc Tinh Hào hạ lệnh.
- Hiểu.
Phi thuyền Vẫn Mặc Tinh Hào lập tức bắn ra ánh sáng sương mù, cuối cùng ở giữa không trung hình thành một hình ảnh thần thú dài trên vạn km đang ngủ say, bộ dáng giống như pho tượng Thần Thú khổng lồ ngoại giới. Cho dù là hình ảnh pho tượng, cũng thoáng có uy áp vô hình tràn ngập.
Chỉ là không cường đại được như pho tượng Thần Thú khổng lồ.
- Ta dám xác định.
Hắc y La Phong Ma Sát tộc nhìn chằm chằm vào hình ảnh pho tượng khổng lồ, mắt lóe sáng.
- Vấn đề nhất định là ở những miếng vảy!
“Pho tượng Thần Thú khổng lồ và pho tượng Thần Thú loại nhỏ đều có 90729 miếng vảy rất quỷ dị. Một điêu khắc dài đến trên vạn km lại có số lượng vảy y như con dài chừng một thước. Phỏng chừng số lượng miếng vảy một khi khác đi, thì sẽ không còn uy áp nữa. “ La Phong lóe lên ý nghĩ này, lập tức hạ lệnh.
- Ba Ba Tháp, thay đổi hình ảnh pho tượng, chia những vảy lớn thành những mảnh nhỏ hơn.
- Rõ.
Ba Ba Tháp đáp.
Trên bầu trời, hình ảnh pho tượng khổng lồ, vảy số một thoáng mờ đi, thay đổi chia làm hai vảy nhỏ.
Ầm!
Uy áp tiêu tán, hình ảnh vốn làm người ta ớn lạnh nhất thời biến thành pho tượng rất bình thường không có chút uy áp nào.
- Quả nhiên như vậy!
La Phong sáng mắt lên.
- Khôi phục bộ dáng trước kia, đồng thời thay đổi hoa văn trên vảy.
La Phong lần nữa hạ lệnh.
Khôi phục xong, uy áp nhàn nhạt một lần nữa xuất hiện, dù hoa văn thay đổi một chút, thì vẫn có uy áp như bình thường.
La Phong càng thêm xác nhận, vấn đề mấu chốt nhất định là 90729 miếng vảy trên pho tượng.
Hắc y Ma Sát Tộc La Phong ngoắc tay, thấy chợt xuất hiện một pho tượng Thần Thú loại nhỏ. Pho tượng Thần Thú loại nhỏ này bốn vó đứng thẳng, một sừng đâm thẳng lên trời, uy áp khí phách thoáng tràn ngập. Nó có một luồng phong vận độc đáo, giống như La Phong đang thấy một con cự thú viễn cổ đang sống.
- Ba Ba Tháp, cũng tiến hành phóng đại hình ảnh pho tượng Thần Thú loại nhỏ, phóng đại tới trên vạn km.
La Phong mặc hắc y hạ lệnh.
- Rõ.
Nhất thời trên bầu trời có hai hình ảnh pho tượng Thần Thú vô cùng khổng lồ. Một cái đang trong trạng thái ngủ say, một cái bốn vó đứng thẳng, nghếch đầu tràn ngập sát khí và khí phách.
“Đều có uy áp. “
La Phong mặc hắc y nhíu mày vuốt cằm, thầm nghĩ.” Pho tượng Thần Thú ngủ say có uy áp mạnh hơn, pho tượng Thần Thú đứng thẳng uy áp kém một chút. À, không đúng, phải nói, pho tượng Thần Thú đứng thẳng có 'Thần', có một phong vận độc lập, thần tụ uy áp thu liễm. Còn pho tượng Thần Thú khổng lồ căn bản không có luồng thần đó, cũng không có ý cảnh độc đáo này. Thấy pho tượng Thần Thú ngủ say, căn bản không có cảm giác thấy con thần thú đang sống, không có thần, dẫn đến uy áp tán loạn ra, mới có cảm giác như vậy. “
Chỉ cần là người không ngu, đều có thể rõ ràng cảm giác được, rõ ràng là pho tượng Thần Thú đứng thẳng, sống động vô cùng, hoàn toàn là một con thần thú đang sống.
Một cái có cảm giác là sinh vật.
Một cái có cảm giác là vật chết.
Khác nhau thật lớn.
“Hoa văn trên miếng vảy cũng khác. “ La Phong mặc hắc y thầm nói: “ Thử xem. “
Ầm ầm...
Xa xa một luồng ảo ảnh màu đen bay tới, rồi đáp xuống đại thảo nguyên mênh mông, giẫm đạp vài bãi cỏ trũng xuống. Đó là một con cự thú vô cùng khổng lồ, Kim Giác cự thú như một sơn mạch.
“Kim Giác cự thú nghiên cứu pho tượng Thần Thú, là thuận buồm xuôi gió nhất. “ La Phong mặc hắc y thầm nghĩ.” Cho Kim Giác cự thú thử khắc ra pho tượng Thần Thú. “
Đúng rồi, khắc!
Tự tay bắt chước khắc lại một lần, nhận thức sự khác nhau về hoa văn trên vảy. Đây là một biện pháp mà La Phong nghĩ ra.
“Trước hết khắc pho tượng Thần Thú ngủ say. “ La Phong mặc hắc y động tâm ý, nhất thời rất nhiều lực thế giới trên mặt đất thảo nguyên tập hợp lại, bắt đầu đột nhiên sinh ra một sơn mạch cỡ lớn dài hàng vạn km. Một dãy núi thuần túy chỉ dùng để điêu khắc. Hơn nữa lực thế giới đồng thời sinh ra trên vạn lưỡi đao điêu khắc có quy cách khác nhau, cái đo thì dài hàng trăm km, cái nhỏ thì bé hơn con kiến.
Kim Giác cự thú đứng trên mặt đất đại thảo nguyên, đôi cánh lân giáp khẽ vẫy, bay quanh một sơn mạch dài đến quá vạn km, đồng thời khống chế niệm lực cầm trên vạn đao điêu khắc, bắt đầu nhanh chóng điêu khắc sơn mạch.
Sau khi đạt tới cấp Giới Chủ, khống chế sức mạnh, khống chế niệm lực, có thể tinh tế tới từng mm, từng mi-Crô-Mét, thậm chí từng nano mét, mà không hề bị lỗi!
“Thành công. “
Một lát sau, một pho tượng Thần Thú đá khổng lồ ngủ say đã được điêu khắc xong, rất sống động.
“Rõ là khó. Mỗi một luồng hoa văn biến hóa đều phức tạp. Nhưng cũng lạ thật, sao không có một chút uy áp nào? “
Kim Giác cự thú đứng giữa không trung, trong mắt có vẻ nghi hoặc.” Kệ, thử bắt chước điêu khắc pho tượng Thần Thú loại nhỏ đi. “
Trên thảo nguyên xuất hiện một sơn mạch quá vạn km. Kim Giác cự thú một lần nữa khống chế các đao điêu khắc khác nhau, bắt đầu tiến hành điêu khắc.
Đại khái hình thể Pho tượng Thần Thú rất dễ dàng điêu khắc. Chủ yếu là lân giáp hoa văn mới phức tạp nhất.
“Ô! “
Vừa mới điêu khắc mười hai miếng vảy, Kim Giác cự thú đã phát ra một tiếng hí đau đớn, cái đầu khổng lồ hơi gục xuống, cố nén đau đớn, tiếp tục thử điêu khắc hoa văn. Càng điêu khắc, cảm giác đau đớn của Kim Giác cự thú càng lớn, giống như một sự trói buộc vô hình, uy áp ép thẳng lên cả thân hình, thậm chí áp bách vô hình còn ép cả lên linh hồn.
“Rống... “ Kim Giác cự thú gào lên đau đớn.
Mũi, đôi mắt, lân giáp trên cánh, móng vuốt, trên long vĩ, đều rỉ ra vô số vết máu kim sắc.
Lập tức nó gào lên một tiếng, cả người từ giữa không trung rơi thẳng xuống, ầm ầm đập xuống thảo nguyên.