Lời nói của Thập Nhất Nương khiến Tứ thiếu phu nhân híp lại ánh mắt.
Tính toán của La Chấn Hưng vẫn là lần đầu tiên nàng nghe được.
Không ai nói những thứ này cho nàng.
Tựa như ngày hôm qua Ngũ Nương kéo nàng đi chỗ Tam di nương. Ập xuống mặt đem nàng giáo huấn một chút, nói “Ngũ di nương nếu sinh đứa con,
lại có Thập Nhất Nương làm chỗ dựa, các ngươi chỉ sợ đến lúc đó ngay cả
nước cũng chưa có mà uống, ngươi còn không tâm không phế thay các nàng
cao hứng, cũng không dùng đầu óc suy nghĩ” linh tinh, đợi đến lúc phải
thương lượng nên làm sao bây giờ, thì lại đem nàng đuổi đi.
Thê lấy phu làm quý, cũng lấy phu làm tiện.
Thập Nhất Nương là ý tứ gì?
Hướng nàng khoe khoang thân phận địa vị mình sao?
Tứ thiếu phu nhân, không khỏi nâng mắt đánh giá Thập Nhất Nương.
Con ngươi của nàng ấy lấp lánh, mỉm cười nhìn nàng. Dáng vẻ làm sao có một chút ưu sầu.
Tứ thiếu phu nhân, trong lòng nhảy dựng.
Nàng từng hỏi thăm qua vị tiểu thư đứng hàng thứ mười một này, gả cho Vĩnh Bình Hầu tiếng tăm hiển hách làm kế thất. Tất cả mọi người nói
nàng tính tình ôn hòa, khoan hậu với người ngoài, làm việc độ lượng,
không cùng người tranh cao thấp, được đại thái thái ưa thích. Nàng lúc
ấy buồn bực. Người như vậy, như thế nào có thể đem Ngũ Nương cùng Thập
Nương xinh đẹp tuổi tác thích hợp đều đạp xuống để gả đến Vĩnh Bình Hầu phủ — tuy tất cả mọi người nói là bởi vì nàng tuổi còn nhỏ, đại thái
thái muốn nàng chăm sóc Truân ca vài năm. Nhưng cửa hôn sự này cũng
không phải do La gia định đoạt. Cho dù La gia có ý tứ như vậy, Từ gia
chỉ có một con trai trưởng là Truân ca cũng sẽ nghĩ như vậy sao? Phải
biết rằng, Truân ca đối La gia mà nói, đó là cốt nhục duy nhất Nguyên
Nương. Nhưng đối Từ gia mà nói, cũng không hẳn là lựa chọn duy nhất.
Vừa mỉm cười vừa nhìn, Tứ thiếu phu nhân, lập tức hiểu được, nữ tử trước mắt không đơn giản.
Nếu là nữ tử không đơn giản, vậy khẳng định sẽ không nói lời vô nghĩa.
Nàng thu hồi chút không để ý, tinh tế suy nghĩ lời vừa rồi Thập Nhất Nương nói.
Nói cho nàng biết tính toán tương lai của La Chấn Hưng, cho nàng biết sự coi trọng cùng ỷ lại của La Chấn Hưng đối với Từ Lệnh Nghi. Đấy là
lý giải tốt. Nhưng nàng vì cái gì phải đề cập việc công công một ngày
nào đó sẽ hồi Dư Hàng đâu?
La gia sớm muội gì cũng hồi Dư Hàng. Đây là chuyện tất cả mọi người biết.
Chính là Ngũ Nương, cũng không chỉ từng nói một lần, cho La Chấn
Thanh thừa dịp còn ở tại Yến Kinh, đi theo tiên sinh đọc sách cho tốt,
có cái gì không hiểu, tốt nhất là đến hỏi Tiễn Minh. Nhân cơ hội cùng
Tiễn Minh đi lại nhiều hơn. Phải biết rằng, thân thích năng đi lại thì
mới thân thiết. Đợi cho Tiễn Minh trúng tiến sĩ, nàng làm tỷ tỷ cũng dễ
nói cùng Tiễn Minh, mang La Chấn Thanh đến chỗ nhận chức.
Ngũ Nương lo lắng chính là, sau khi La Chấn Thanh hồi Dư Hàng cùng Tiễn Minh xa cách, vậy Thập Nhất Nương lo lắng cái gì đây?
Vừa suy nghĩ một cái, khóe mắt nàng đảo qua tảng đá dưới chân.
Mình như thế nào quên, giờ phút này các nàng đúng là đang đi chỗ ngũ di nương.
Đáp án lập tức hiện lên ở trong lòng Tứ thiếu phu nhân– Thập Nhất Nương lo lắng chính là ngũ di nương!
Nhưng chuyện này có quan hệ gì cùng mình?
Phải biết rằng, ngũ di nương đắc thế, không hay ho nhất chính là Tam
di nương. Đại thái thái muốn Tam di nương giúp quản sự trong phòng.
Thập Nhất Nương nhìn Tứ thiếu phu nhân, rất nhanh lộ ra chút đăm chiêu, âm thầm gật đầu, cười nói:
“Đúng rồi, lần trước ta nghe Ngũ tỷ nói, Tứ tẩu vốn vì Tứ ca tìm công việc trong trướng phòng. Tứ tẩu như thế nào lại nghĩ đến việc vụn vặt
này thế?” Giọng điệu thực tùy ý, giống như đột nhiên nhớ tới vậy.
Ở dưới loại tình huống này, thì mỗi câu đều có thâm ý.
Tứ thiếu phu nhân, đương nhiên không thể coi như không quan trọng.
Huống chi lúc ấy nàng cũng không có biện pháp, đó là cách tìm đường sống trong cõi chết.
La gia là nhà có danh dự uy tín ở Dư Hàng, khi cưới nàng nhóm mama
quản sự lại xét nét so đo, kim chỉ cũng muốn tính toán rõ ràng, cũng
không chịu ăn mệt một chút. Nàng lúc ấy liền nhìn ra, La gia căn bản
không có đem nàng để vào mắt, cố ý ở chuyện này làm nàng khó xử, xem
nàng bị cười chê. Huống hồ phía trước còn có đại ca ở thành thị, khí vũ
hiên ngang, học thức uyên bác đè nặng, một tẩu tẩu môn đăng hộ đối cùng
La gia, đồ cưới phong phú, vì La gia sinh trưởng tôn, nàng chính là muốn nịnh bợ bà bà, cũng chỉ sợ bà bà chắc gì đã thích nàng lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt. Đợi nàng gả qua nhìn thấy trượng phu mình, rõ ràng chính là
cái không thông minh. Nàng liền nổi tâm tư– thừa dịp trượng phu tuổi còn nhỏ, còn có cơ hội cải tạo, không bằng vỗ hai tay đi ra ngoài sống.
Trước kia ở nhà mẹ đẻ, chuyện trong nhà toàn do nàng chống đỡ. Nàng nếu
có thể khởi động cái nhà kia, thì cũng có thể khởi động cái nhà này.
Huống chi nhà này so với nhà kia sâu đậm hơn rất nhiều.
Nhưng nói cái này cũng không thể nói với Thập Nhất Nương.
Con dâu mới vừa tiến môn đã muốn đi ra ngoài ở, thì là bất hiếu–
người bên ngoài cho rằng ngươi không muốn hầu hạ cha mẹ chồng đã lớn
tuổi.
Nàng suy nghĩ, cẩn thận nói: Thành gia lập nghiệp. Ta cũng là muốn tìm chuyện cho Tứ ca ngươi làm!”
Thập Nhất Nương cười: “Vậy cũng không cần cho Tứ ca đi làm trướng phòng tiên sinh a!”
Tứ thiếu phu nhân, nghĩ La Chấn Hưng vì tiền đồ còn đi thương lượng
Vĩnh Bình Hầu…… Nàng không khỏi khẽ nhúc nhích trong lòng: “Ý tứ của
tiểu thư là?” Hoặc nàng rất khát vọng La Chấn Thanh có thể tự lập, giọng nói của nàng bất giác liền lộ ra mấy phần chờ mong.
“Nếu Đại ca đều không lo lắng Tứ ca ở nhà ăn cơm nhàn nhã, Tứ tẩu làm gì mà gấp gáp đâu?” Thập Nhất Nương cười mỉm nhìn Tứ thiếu phu nhân,
nói ra một câu hoàn toàn không dính líu gì.
Tứ thiếu phu nhân, nghe trong lòng có mất mác không nói nên lời.
Nàng nghĩ Thập Nhất Nương có ý kiến gì hay có thể làm cho La Chấn Thanh thoát khỏi tình huống phụ thuộc trước mắt.
Lúc trước Thập Nhất Nương hỏi những lời này đó là muốn cho Tứ thiếu
phu nhân, đối với mình có một phần tia hy vọng, như vậy, Tứ thiếu phu
nhân, mới có thể coi trọng lời của nàng, thấy có hiệu quả, nàng cười
nói: “Đại ca là trưởng tử. Sản nghiệp trong nhà lại là do mẫu thân quản. Còn thật sự tính toán, bây giờ mọi người đều nhờ đại ca. Về sau nếu
phân gia sản, cũng là đại ca được phần nhiều. Cho nên ta nói, chỉ cần
đại ca không cần, Tứ tẩu không cần gấp.”
Tứ thiếu phu nhân, giờ phút này mới giật mình hiểu ra.
Vị Thập Nhất Nương này đánh một vòng lớn như vậy, nguyên lai là muốn
nói cho mình, ngũ di nương cho dù sinh con trai, cũng không có xung đột
ích lợi gì với mình.
Cẩn thận suy nghĩ, thật đúng là như thế.
Nhiều năm kinh doanh như vậy, sản nghiệp trong nhà đều là đại thái
thái quản, của hồi môn thứ tử không có phần, dựa vào thông minh tháo vát của đại thái thái, chỉ sợ sản nghiệp La gia đã sớm thành của hồi môn
của đại thái thái. Hơn nữa con trai trưởng phải gánh vác chuyện cúng tế, bình thường sẽ được phân nhiều một phần đất điền, cho dù không có đứa
nhỏ của ngũ di nương, với cách làm người của đại thái thái, La Chấn
Thanh khẳng định sẽ không được phân bao nhiêu.
Lúc mình thành thân, Vĩnh Bình Hầu phủ đưa ba trăm lượng bạc làm sính lễ, hơn nữa lúc lễ gặp mặt mấy phòng, cộng lại có hơn năm trăm lượng
bạc.
Người ta vị tất đem chút bạc này để vào mắt.
Nàng cười rộ lên: “Thập nhất tiểu thư, nói rất đúng. Chỉ cần đại ca không cần, chúng ta cũng không gấp.”
Cùng người thông minh nói chuyện không uổng phí.
Hai người nhìn nhau cười, giương mắt thấy đã đến chỗ ngũ di nương ở.
Tứ thiếu phu nhân, nghĩ hôm nay Thập Nhất Nương biểu hiện, lại nghĩ
đến thân phận địa vị của nàng…… Không nịnh bợ, nhưng cũng không đắc tội. Nàng đơn giản biểu lộ thái độ của mình: “Ngũ di nương là người không
quan tâm mọi việc, chuyện trong phòng toàn do lục di nương chuẩn bị.
Hiện tại có lục di nương giúp đỡ chiếu cố ngũ di nương, ngài cũng có thể yên tâm!”
Ý tứ là nói, có việc gì cũng là chủ ý của lục di nương, không liên quan đến ngũ di nương.
Thập Nhất Nương cười tươi.
Lục di nương chính là vị chủ thân kinh Bách Chiến. Nhớ lại năm đó,
nàng trên phải ứng phó đại thái thái, dưới phải ứng phó Tứ di nương, còn muốn nhìn chằm chằm ngũ di nương chen vào chỗ hở, chỉ cần Tứ thiếu phu
nhân, không chộn rộn, giống như Tam di nương chỉ biết là lấy lòng đại
thái thái cáo mượn oai hùm để sống ở La gia căn bản không phải đối thủ.
Đối với lực chiến đấu của lục di nương Thập Nhất Nương rất tin tưởng.
“Tứ tẩu nói rất đúng.” Nàng nhìn Tứ thiếu phu nhân chằm chằm,”Di
nương nhà của chúng ta rất mềm lòng với người khác, không có lục di
nương giúp đỡ, ta làm sao có thể yên tâm.”
Thập Nhất Nương không chút do dự đem người gây họa đẩy về phía lục di nương.
Khiến cho Tam di nương cùng lục di nương so chiêu đi. Nói không chừng còn có thể cho Tam di nương sớm ý thức một chút, sự chênh lệnh lẫn
nhau, làm cho Ngũ Nương yên tĩnh — hiện tại Tam di nương không phải là
muốn làm ác thay Ngũ Nương sao?
Tứ thiếu phu nhân, che tay áo mà cười.
Ngũ Nương chỗ chỗ đều nhìn nàng không vừa mắt, dẫm em dâu đồng bào
mình không nương tay, nói trắng ra, bất quá là thấy La Chấn Thanh không
có bản lãnh, trượng phu mình là cử nhân, về sau tiền đồ sáng lạn, chỉ có La Chấn Thanh cầu nàng, không có chuyện nàng cầu La Chấn Thanh. Một khi đã như vậy, thì để cho nàng ủng hộ Tam di nương cùng Thập Nhất Nương
ủng hộ Lục di nương tranh đấu một phen đi. Tam di nương thắng, thì mình
so với hiện tại không có gì khác biệt, dù sao mẹ con các nàng đều xem
thường mình; nếu thua, La Chấn Thanh dấu diếm Ngũ Nương cùng Tam di
nương ở sau lưng buôn bán, ở trước mặt mình khẳng định càng thành thật.
Nàng tự nhiên sẽ vui lòng giả bộ hồ đồ.
Hai người mang tâm tư riêng tiến phòng ngũ di nương.
Lục di nương hầu hạ ngũ di nương ăn điểm tâm, thấy Thập Nhất Nương
cùng Tứ thiếu phu nhân, dắt tay nhau đến, che dấu không được kinh ngạc.
Không có nghĩ đến Thập Nhất Nương lại có thể nói động thái phu nhân cùng Vĩnh Bình Hầu cho nàng về nhà mẹ đẻ.
Nàng cười so với ngày hôm qua càng thêm ân cần:” Thập nhất tiểu thư,
ăn cơm chưa? Ngũ tỷ tỷ đang ăn cháo. Thập nhất tiểu thư, có muốn một
chén hay không. Đây chính là ta sáng sớm thức dậy nấu đó.”
Lại cùng Tứ thiếu phu nhân, chào hỏi,” Tứ thiếu phu nhân, khó được đến được đây một chuyến, mau ngồi đi.”
Ngũ di nương thấy Thập Nhất Nương cũng thực giật mình:” Tiểu thư, như thế nào đến đây? Một người đến hay là cùng Hầu Gia đến?”
“Ta đi một mình, mang theo mấy đứa nhỏ đến chúc tết đại ca cùng Tứ ca. Hầu Gia còn có việc.”
Thập Nhất Nương một mặt đáp lời, một mặt tiến lên đỡ ngũ di nương:”
Ngày hôm qua, Hầu Gia nói cùng thái phu nhân chuyện ngài có bầu. Thái
phu nhân nói, có thể vì nhà chồng thêm nhân khẩu, là chuyện tốt. Còn cố ý thưởng hai mươi lượng bạc cho ta mang đến đưa cho ngài. Hầu Gia cũng
chuẩn bị chút dược liệu, trang sức bảo ta cũng mang lại đây. Đồ vật ta
đã giao cho Hàng mama trong phòng Đại phu nhân.”
Ngũ di nương nghe xong nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới quay đầu lại
cùng Tứ thiếu phu nhân, chào hỏi:” Tứ thiếu phu nhân, nhanh mời ngồi.”
Mà Tứ thiếu phu nhân, thấy lục di nương tiếp đón vang dội, nhưng lại
đứng ở nơi đó không nhúc nhích một chút, biết nàng chính là miệng nhiệt
tình. Lại nhớ đến La Chấn Thanh là Tam di nương sinh, Thập Nhất Nương
lại đặc biệt đến xem ngũ di nương, mình ở trong này cũng không tiện.
Liền cười cùng ngũ di nương, lục di nương chào hỏi, rồi xoay người đi.
Nói là nói, về phần làm như thế nào, lại là một chuyện khác.
Thập Nhất Nương không có giữ Tứ thiếu phu nhân lại, cười đỡ ngũ di
nương lên giường:” Ngài vẫn là nghỉ ngơi nhiều một chút mới tốt!”
Ngũ di nương gật đầu lên giường.
Lục di nương liền lấy cớ phải thu thập bát đũa đi phòng bếp, đem không gian để lại cho hai người.
Thập Nhất Nương liền nhỏ giọng nói với ngũ di nương:” Lục di nương
cùng ngài là tỉ muội trong phòng, ta cùng Thập Nhị muội lại cùng lớn lên trong phòng. Lục di nương lại là người thông minh có năng lực, có việc
gì, ngài nhờ nàng là được.”
Ngũ di nương biết lục di nương lợi hại, do dự gật gật đầu.
Thập Nhất Nương thấy ngũ di nương cũng không thập phần tin tưởng lục
di nương, dựa vào tính tình ngũ di nương, nếu mình nói đi ra là mình
cùng lục di nương trao đổi, ngũ di nương khẳng định không muốn nàng lấy
Thập Nhị Nương làm điều kiện trao đổi. Tình huống chân thật không nên
nói cùng ngũ di nương, đành phải nói:” Lục di nương muốn giúp Thập Nhị
muội tích lũy đồ cưới, ta đáp ứng ra một khoản tiền……”
Ngũ di nương là người bao dung, lý do này cho nàng tin tưởng.
Nàng gật đầu, lại lo lắng đến Thập Nhất Nương:”Vậy chẳng phải là cần rất bạc sao? Ngươi không cần hà khắc bản thân mình!”
” Ta hiện tại là Vĩnh Bình Hầu phu nhân, chút tiền ấy vẫn lấy ra
được.” Thập Nhất Nương an ủi ngũ di nương” Ngài yên tâm an thai. Chuyện
khác có ta!”
Hai người nói chuyện vài câu, ngũ di nương liền thúc giục nàng: “…… Vài vị thiếu gia còn ở tại chính viện.”
Thập Nhất Nương thấy mọi chuyện đều giao không sai biệt lắm, lại dặn
dò vài câu “Bảo ảo trọng thân thể” linh tinh, sau đó đi nhà chính.
Lục di nương không khỏi cảm thán:” Ngũ tỷ tỷ có thể sau mây đen thấy
mặt trời, được hưởng phúc rồi.” Trong lòng rốt cuộc có chút không cam
lòng, nói ra lời nói có hương vị chua xót.