Thủ Phụ Đại Nhân, Ngài Có Muốn Lấy Vợ Không?

Chương 10

Chương 10
"Bệ hạ giá lâm!"
Tiếng hô cao vút của thái giám hầu cận vang lên.
Một đám người quỳ rạp xuống đất.
Phụ hoàng nhìn rõ tình hình trong phòng, phẫn nộ vung tay áo:
"Còn đứng đó làm gì! Nhanh kéo người ra!"
Bệ hạ tức giận đến mặt đỏ bừng, thậm chí vạt áo cũng run nhẹ.
Bùi Uyên mím môi tiến lên, tách hai người ra.
Không ngờ Tạ Minh Châu đẩy mạnh hắn ra.
"Đồ vô dụng! Ngươi lại đến đây làm gì!"
Bùi Uyên sững người, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Tạ Minh Châu mất kiểm soát, chỉ tay vào hắn, miệng không ngừng mắng chửi:
"Đồ vũ phu! Ngoài việc đánh trận ra ngươi còn biết làm gì? Không giữ được binh quyền, cũng không giữ được tước vị!"
"Nếu bản cung gả cho ngươi, làm sao tranh ngôi?"
"Ngươi cũng đừng trách ta, là do ngươi bất tài, đừng trách bản cung tìm người khác."
Nói xong, nàng ta quay đầu lại, nắm chặt tay thị vệ không buông:
"Cố Kinh ca ca, Minh Châu biết lỗi rồi! Người Minh Châu luôn thích là huynh, huynh đừng cưới người đàn bà đó, cưới ta đi được không?"
"Chỉ cần huynh cưới ta, thiên hạ sẽ là của chúng ta, tên già kia nhiều năm phóng túng tửu sắc, thân thể đã sớm hư nhược, không quá nửa năm chắc chắn sẽ chết."
"Đến lúc đó ta đăng cơ, huynh chính là phu quân độc nhất vô nhị, chẳng phải rất tốt sao?"
...
Những lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.
Phụ hoàng tức giận đến cực điểm, chỉ tay về phía Tạ Minh Châu đang nằm dưới đất với xiêm y không chỉnh tề, không thốt nên lời.
Hắn tức đến nỗi máu dồn lên não, vung một cái tát mạnh vào mặt Tạ Minh Châu.
"Đồ nghịch tử!"
Tạ Minh Châu mắc bẫy sớm hơn ta tưởng.
Từ khi nhà họ Bùi bị tước quyền binh, nàng đã cố tình tiếp cận Cố Kinh.
Những ngày trước, ta ngày ngày ở bên Cố Kinh, hình bóng không rời.
Ai cũng biết Đại công chúa và Thủ phụ tình cảm thắm thiết, ngủ chung như chim liền cánh.
Những tin tức này đều do ta sai người truyền ra ngoài.
Chỉ khi để Tạ Minh Châu tin rằng ta và Cố Kinh thật sự yêu thương nhau sâu đậm, nàng mới lo lắng.
Con người chỉ khi hoảng loạn mới dễ mất bình tĩnh mà hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng ta không ngờ Tạ Minh Châu lại liều lĩnh đến vậy.
Nàng mượn cớ chúc mừng hôn sự của chúng ta, đưa cho Cố Kinh một ly rượu có bỏ thuốc.
Đợi thuốc phát tác, nàng sai ám vệ bên cạnh đưa hắn vào phòng riêng.
...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất