Chương 38: Phần mềm văn phòng (2)
Nhìn thấy tiêu đề của quyển sách, Trần Mặc có chút vui mừng. Tuy đây không phải loại kỹ thuật cao siêu hay chuyên môn gì ghê gớm , nhưng ít nhất nó hữu dụng với hắn ở thời điểm hiện tại. Bây giờ công ty vừa mới thành lập, vừa hay có thể tung cái này ra thị trường như là sản phẩm ra mắt.
Hệ điều hành điện thoại tân tiến thế này, ảnh hưởng chắc chắn không nhỏ. Hiện tại công ty còn chưa có tên tuổi, giống như một con kiến hôi đấu với bầy voi, chắc chắc hắn sẽ không thể duy trì kinh doanh hệ điều hành điện thoại này lâu dài. Nếu có thể sử dụng phần mềm làm việc này như là xuất phát điểm thì không còn gì tốt hơn.
Thư Lão lấy quyển sách đưa cho Trần Mặc: “Ngươi còn một quyền tự do lựa chọn, muốn kỹ thuật gì thì có thể tự tìm trong sách đỏ.”
“Tạm thời không cần.”
Trần Mặc nghĩ rồi nói. Bây giờ hắn không thiếu tiền, hệ điều hành điện thoại cũng đã hoàn thành, lại còn có thêm một phần mềm làm việc, nếu dùng phần mềm làm việc để kiếm tiền thì chắn chắn không có vấn đề. Tốt nhất hắn nên giữ lại cho mình một cơ hội, đề phòng tình huống đột xuất giống như sự kiện “Vĩnh Hằng Chi Tâm” lúc trước, bất thình lình càn quét toàn cầu.
Hơn nữa phần mềm này chỉ có đoạn mã nguồn, phát triển nó cũng đủ làm hắn bận rộn một khoảng thời gian rồi. Tham thì thâm, hắn phải đi từng bước một thôi.
Trần Mặc bước ra từ Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật thì lập tức mở máy tính, bắt đầu xử lý phần mềm.
....
....
Công ty đang dần vào đi vào hoạt động dưới sự quản lý của Triệu Mẫn. Sau khi tiếp quản công ty từ tay Trần Mặc, cô bắt đầu tuyển dụng những nhân viên mẫn cán có năng lực trước đây mà cô biết. Cùng với đó, cô cũng tuyển thêm những nhân viên mới, chỉ trong 10 ngày ngắn ngủi, công ty đã tạm thời làm việc ổn định.
Triệu Mẫn ngồi trong văn phòng giám đốc, tập trung nghiên cứu tài liệu trong tay, đứng đối diện với cô là một cô gái cực kỳ xinh đẹp đang mặc trang phục công sở rất chuyên nghiệp.
“Tiểu Lệ, ngươi báo với trưởng phòng Lý tuyển thêm nhiều thực tập sinh trong các buổi hội chợ tuyển dụng của trường đại học và cao đẳng nhé, nhưng nhớ là vẫn phải đáp ứng đúng tiêu chí tuyển dụng của công ty.”
Triệu Mẫn đưa tài liệu trong tay cho cô thư ký: “Còn nữa, hiện tại nhân viên cốt cán trong công ty chưa có nhiều, ngươi tạm thời hỗ trợ cho phòng hành chính nhé.”
“Vâng, tổng giám đốc.”
Tiểu Lệ cầm lấy tài liệu trong tay Triệu Mẫn, xoay người rời phòng làm việc. Cho tới khi Tiểu Lệ rời khỏi phòng, Triệu Mẫn mới mệt mỏi xoa xoa lông mày, cầm lấy tách trà bên cạnh uống một ngụm.
Công ty vừa mới thành lập, chuyện cần xử lý thực sự rất nhiều. Mà tên chủ tịch công ty là Trần Mặc hoàn toàn mặc kệ, thảy hết việc lên đầu cô. Triệu Mẫn vừa mệt nhưng cũng vừa vui, hiện tại công việc tuy nhiều, nhưng cũng là công việc cô đã quen thuộc, không như trước kia, làm việc gì cũng vô cùng gò bó.
Cộc cộc cộc!
Không bao lâu sau, Trần Mặc đeo ba lô trên vai, tay cầm theo một tập tài liệu đi vào văn phòng.
“Lâu lắm mới gặp, chủ tịch.”
Nhìn thấy Trần Mặc, ánh mắt Triệu Mẫn hiện lên vẻ kinh ngạc rõ ràng. Ngày công ty dọn đến nơi làm việc mới, hắn cũng chỉ tới nhìn một lần rồi lại biến mất không thấy bóng dáng mấy ngày liên tiếp, hai người cũng chủ yếu bàn công việc qua điện thoại, vậy mà hôm nay Trần Mặc lại đích thân đến đây.
“Công ty bề bộn nhiều việc lắm sao?”
Trần Mặc tiến tới chỗ Triệu Mẫn, đưa cho Triệu Mẫn tập tài liệu trong tay.
“Nói nhảm, công ty vừa mới hoạt động, nhân lực đương nhiên không đủ, còn biết bao nhiêu việc phải giải quyết, quản lý dữ liệu, quản lý hệ thống, tuyển dụng nhân viên, hiện tại ta còn phải chuẩn bị tuyển dụng những sinh viên sắp ra trường trong các trường đại học cao đẳng nữa, ngươi nghĩ ai cũng rảnh rỗi như ngươi sao?”
Triệu Mẫn cầm lấy tài liệu, lật ra vài trang đọc chăm chú.
“Trời đất chứng giám, ta không có rảnh rỗi chơi bời, ta đang trong giai đoạn hoàn thiện sản phẩm thứ hai.”
Trần Mặc vừa mới nói xong, Triệu Mẫn ngay lập tức xốc lại tinh thần.
“Lúc nào thì có thể hoàn thành? Hệ điều hành điện thoại di động tạm thời chưa thể ra mắt thị trường, thế lực công ty chúng ta chưa đủ, hơn nữa, nhân tài đảm nhiệm các vị trí quan trọng cũng chưa có, rất dễ bị các công ty lớn hùa nhau chơi xấu. Nếu có thể ra mắt sản phẩm khác trước thì tốt rồi. Chờ khi công ty đứng vững, sau đó chúng ta lại tung ra hệ điều hành điện thoại để nâng cấp vị thế của công ty.”
“Ngươi nghĩ giống ta đấy, mấy ngày nay ta đang đẩy nhanh tốc độ hoàn thành sản phẩm thứ hai.”
“Sản phẩm thứ hai là gì?”
Triệu Mẫn hỏi.
“Phần mềm làm việc văn phòng.”
Trần Mặc rút ra một cái USB đưa cho Triệu Mẫn: “Toàn bộ tính năng của phần mềm này tương tự như WPS và MS Office, bao gồm cả chức năng xử lý hình ảnh, tất cả dữ liệu đều có ở trong đây.”
Trong khoảng thời gian này, Trần Mặc đều luôn trốn trong phòng để xử lý phần mềm và thiết kế giao diện, cũng may là hắn chỉ cần sao chép từ trong sách kỹ thuật, bằng không, nếu để hắn tự mình thiết kế thì nhất định sẽ có chút phiền phức.