Thức Tỉnh Hình Xăm (Dịch)

Chương 28: Ngươi Nhậm Chức Minh Chủ? Vậy Thì Ta Mở Livestream Vây Giết Giao Long (1)

Chương 28: Ngươi Nhậm Chức Minh Chủ? Vậy Thì Ta Mở Livestream Vây Giết Giao Long (1)
Tỉnh Tây Thành, bên trong thành phố Ngô Long rách nát.
Thành phố này và thành phố tiếp giáp lân cận có số lượng dị thú cực nhiều.
Ầm!!!
Lâm Thần đang cùng một con sói ba đầu tứ giai to như xe tải, bộ lông cứng như thép chiến đấu kịch liệt, áo giáp Đế Hoàng phủ kín thân thể cậu ta, cảm giác áp bách kinh người.
Một tay cậu ta cầm Cực Quang Kiếm, một tay cầm Đế Hoàng Kích, tốc độ cực nhanh, động tác vừa đẹp lại vừa mạnh mẽ, đánh cho con sói ba đầu toàn thân đều là vết thương đẫm máu, không bao lâu sau, cuối cùng nó cũng bị Đế Hoàng Kích của Lâm Thần xiên ngang người, bỏ mạng ngay tại chỗ.
“Ha ha! Đại ca quá đỉnh!”
Thấy Lâm Thần giết chết con sói ba đầu xong, ba tên đàn em mặc siêu văn áo giáp của Lâm Thần đang xem cuộc chiến lúc này đồng loạt bay xuống từ trên lầu.
Lâm Thần vẩy bỏ máu con sói trên Đế Hoàng Kích, phân phó bọn họ: “Lái xe tải tới đây, chở thi thể con súc sinh ba đầu này đi.”
Đàn em là siêu văn nhân dưới trướng cậu ta có hơn trăm người, bọn họ cũng đã mở một nhà máy gia công thịt cỡ lớn, và không khác gì cuộc sống Cố Trường Khanh từng trải qua ở kiếp trước, bọn họ cũng đang áp bức sức lao động của người thường muốn kiếm miếng ăn qua ngày.
Bởi vì cậu ta biết, rất nhanh thôi chính phủ sẽ tuyên bố luật giao dịch tiền tệ mới, hiện tại tích trữ càng nhiều đồ ăn thì đến lúc đó càng có thể kiếm được nhiều tiền.
Lâm Thần vốn xuất thân từ gia tộc hào môn, cộng thêm lực lượng tự thân cường đại, cho nên tính cách vô cùng kiêu ngạo tùy hứng, tuyệt đối không có lòng thương cảm hay tạo phúc cho người thường.
“Vâng!”
Ba tên đàn em đáp ứng rồi từng người rời đi.
Đúng lúc này, di động bên trong áo giáp Đế Hoàng của anh ta vang lên.
Lâm Thần nhấn nút nghe, “Ai đấy?”
“Xin chào Lâm Thần, ta là Hiên Viên Vương Thụy, là một trong ba vị lãnh đạo cấp cao nhất của Long Quốc hiện tại. Chúng ta có ý tạo ra một Liên minh siêu văn nhân để dễ dàng tập hợp và quản lý các vị siêu văn nhân trên toàn quốc, không biết ngươi có hứng thú với vị trí Minh chủ không?”
Hiên Viên Vương Thụy trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, bởi vì ông cảm thấy cậu ta khẳng định sẽ không từ chối.
Trong lòng Lâm Thần khẽ động, hắn hỏi “Việc này chắc chắn chưa? Nhưng các ngươi cho rằng ta có thể đảm nhiệm chức vụ đó sao?”
Hiên Viên Vương Thụy biết cậu ta đã động tâm, liền nói: “Nếu như ngươi đồng ý thì vài ngày nữa có thể tuyên bố Liên minh siêu văn nhân được thành lập, chiêu mộ siêu văn nhân ở các nơi quy tụ gia nhập.”
Nghe thấy lời này, trong lòng Lâm Thần bất giác dâng tràn nhiệt huyết.
Nếu cậu ta có thể trở thành người dẫn dắt Liên minh siêu văn nhân, vậy thì về sau cũng có thể lấy thân phận người của chính phủ để làm việc, mọi sự sẽ càng thuận lợi hơn.
Nghĩ vậy, cậu ta không do dự chút nào nói: “Nếu các ngươi cho rằng ta có tư cách này, vậy thì ta sẽ cống hiến hết mình cho đất nước, nghĩa bất dung từ.”*
Cậu ta hiên ngang lẫm liệt nói.
“Ngươi khẳng định có tư cách này, vậy xem như ngươi đồng ý rồi?”
“Ừm, ta đồng ý. Hiện tại ta lập tức quay về Kinh Đô.”
“Cố gắng nhanh nhất có thể nhé, ngày mai chúng ta cần mở một buổi họp báo, tuyên bố thành lập Liên minh siêu văn nhân.”
. . .
Hôm sau, buổi trưa.
Đại sảnh truyền thông ở Kinh Đô, rất nhiều phóng viên đang cầm máy ảnh trong tay chờ đợi.
Ngày hôm qua chính phủ đã tuyên bố, hôm nay sẽ mở buổi họp báo chính thức thành lập Liên minh siêu văn nhân, toàn cảnh buổi họp báo sẽ được truyền hình trực tiếp trên cả nước.
“Liên minh siêu văn nhân? Là để quản thúc các siêu văn nhân khác sao?”
“Minh chủ có phải Cố đại lão không? Nếu như không phải thì ta sẽ không thừa nhận.”
“Đúng, ngoại trừ Cố đại lão, ai cũng không có tư cách ngồi vào vị trí này.”
“Thật sự hy vọng Cố đại lão trở thành Minh chủ, áp chế những siêu văn nhân khốn kiếp đang chèn ép chúng ta.”
“Lầu trên + 1.”
Trong phòng livestream trên Long Võng, khi buổi họp báo còn chưa bắt đầu, làn sóng bình luận đã liên tục nhảy lên khí thế ngất trời, phần lớn mọi người đều cảm thấy vị trí Minh chủ nhất định là do Cố Trường Khanh đảm nhiệm!
Ngoại trừ hắn ra, không ai có tư cách này.
. . .
Phía sau đại sảnh.
Lâm Thần mặc một thân âu phục màu trắng, diện mạo đẹp trai anh tuấn, mắt nhìn bình luận trong phòng livestream, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Bình luận nhảy ra hầu như đều nhắc tới việc, chỉ có Cố Trường Khanh mới có đủ tư cách ngồi lên vị trí Minh chủ của Liên minh siêu văn nhân.
“Xú tiểu tử, nhìn sắc mặt ngươi kìa, khó coi quá, cười lên một chút xem!”
Tô Ấu Vi ngồi bên cạnh Lâm Thần, mặc âu phục kiểu nữ cùng chiếc váy ngắn bó sát, chân xỏ quần tất đen, đi thêm giày cao gót.
Cô cũng đang xem livestream, tổ đội chung với Lâm Thần suốt một tháng qua khiến quan hệ giữa hai người cùng ngày càng trở nên thân thiết hơn.
Lâm Thần không nhịn được, thấp giọng mắng: “Mẹ nó, ta có mạnh hơn nữa cũng vô dụng, lũ rác rưởi này đều chỉ nhìn nhận tên khốn Cố Trường Khanh kia!”
Tô Ấu Vi an ủi: “Chuyện này rất bình thường mà, thế nhân đều sùng bái cường giả, trong khi hơn một tháng nay Cố Trường Khanh chưa từng lộ diện, hiện tại việc ngươi phải làm chính là nhanh chóng áp được danh tiếng của hắn xuống.”
“Nhưng một tháng nay ta đã vô cùng khoa trương thể hiện thực lực của bản thân, vậy mà còn chưa được chấp nhận. Ấu Vi tỷ, ngươi nói ta phải làm thế nào mới được?”
Đối với Cố Trường Khanh, Lâm Thần thật sự là hận thấu xương.
Tô Ấu Vi nhẹ nhàng an ủi: “Người cứ làm tốt việc của mình là được, quan tâm những lời người khác nói làm gì? Ngoại trừ Cố Trường Khanh ra, hiện tại gần như không có siêu văn nhân nào có thể đánh tay đôi với ngươi, đừng để ý đến cái nhìn của người khác. “
Tô Ấu Vi nhẹ nhàng ôm đối phương vào trong lồng ngực, thủ thỉ dỗ dành.
Tiềm lực của Lâm Thần là thứ không thể phủ nhận, với người mê luyến tiền tài quyền thế như Tô Ấu Vi thì rõ ràng Lâm Thần là kẻ có sức hấp dẫn rất lớn đối với cô. Thế nên tuy chưa đến mức ngã vào lưới tình với cậu ta, nhưng nhất thiết vẫn phải khống chế cậu ta trong lòng bàn tay cô thì mới được.
Vì vậy Tô Ấu Vi vẫn luôn hết sức kiên nhẫn dịu dàng với tiểu tử này.
-::
*Nghĩa bất dung từ (义不容辞): Vì chính nghĩa nên không thể từ chối.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất