Thuở Ấy Tuổi Còn Xanh

Chương 5:

Chương 5:
Chúng tôi dừng lại trước một tiệm kem.
Tần Chiêu Thời đi vào, lúc ra tay cầm hai cây kem.
Một cây vị vani, một cây vị dâu tây.
"Cậu muốn cái nào?" Cậu ta hỏi tôi.
Tôi theo phản xạ từ chối, "Tôi không ăn."
"Tôi mời cậu ăn kem, là để cảm ơn chuyện cậu vừa giúp tôi." Cậu ta nhìn thấu suy nghĩ của tôi, giải thích.
Nghe cậu ta nói vậy, tôi thoải mái nhận lấy.
Kem ở đây đắt quá, tôi chưa từng mua bao giờ, cũng không biết mùi vị ra sao.
Tôi khẽ cắn một miếng, ngon tuyệt.
Vài miếng đã ăn hết phần kem tươi, Tần Chiêu Thời đột nhiên đưa ngón tay ra, lau nhẹ khóe miệng tôi.
Tôi lập tức cảnh giác: "Cậu làm gì đấy?"
"Kem dính lên mặt rồi, tôi giúp cậu lau." Cậu ta bình tĩnh nói, ngón tay dính kem khẽ lay trước mắt tôi.
"Sau này đừng có những hành động kỳ lạ như vậy với tôi, tôi chịu không nổi."
Tôi cảm thấy cả người nổi da gà.
"Thật sao?" Cậu ta khẽ nói, tôi không nghe rõ.
Cậu ta nếm thử chút kem trên ngón tay, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, "Ngọt thật."
Tôi tưởng cậu ta muốn ăn kem vị vani, mà tôi lại chọn vị đó, "Cậu muốn ăn vị này thì đi mua một cây nữa không phải tốt hơn sao."
Dù sao cậu ta cũng có nhiều tiền.
"Không giống nhau."
Tôi nghi hoặc, chẳng phải kem ở tiệm làm giống nhau sao?
Tần Chiêu Thời đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt nghi ngờ của tôi, "Đưa tôi về nhà."
"Không." Tôi quả quyết từ chối.
Dựa vào cái gì cậu ta nói đưa về nhà là tôi phải làm theo.
"Đưa không công thì thôi, năm trăm tệ."
Tôi lập tức đồng ý, sợ cậu ta đổi ý.
Dù sao tôi có thể không ưa ai chứ không thể không ưa tiền.
Trên đường đi, Tần Chiêu Thời hết chuyện lại tìm chuyện để nói.
Ví dụ như, "Sinh nhật cậu khi nào?"
"Ba mươi tháng tám."
"Tôi lớn hơn cậu, gọi một tiếng anh nghe xem."
"Không gọi." Nếu không phải cậu ta cho nhiều tiền như vậy, tôi nhất định đã bảo cậu ta xéo đi rồi.
Nói nhiều như vậy, còn nghĩ chiếm tiện nghi của tôi.
"Bình thường cậu có sở thích gì không?"
"Không có." Tôi lạnh nhạt đáp.
Một lúc lâu sau, tôi tưởng cậu ta hết chuyện để nói rồi, cậu ta lại mở miệng: "Cậu rất thiếu tiền sao?"
Lần này coi như hỏi đúng trọng tâm.
"Đúng vậy." Tôi gật đầu.
"Vừa hay em họ tôi đang cần gia sư, hôm nào giới thiệu cho cậu."
"Được."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất