Editor: SCvitao
Bác sĩ đặt tay lên trước ngăn tủ, dùng sức kéo ra ngòa, lộ ra ván sắt bên trong, bên trong cũng không có đồ vật, bác sỹ lại dùng lực kéo ra một đoạn mới lộ ra hai bàn chân nho nhỏ.
La Cẩm Bình giật mình, đứa nhỏ có quan hệ với Ngụy Gia Minh, chỉ có thể là con gái của hắn và Tần Dung.
Hiện tại, hiện tại cô bé đ·ã ch·ết?
Ngụy Gia Minh lảo đảo chạy đến trước giường sắt, nhìn cô con gái đã bị đông lạnh đến mức khuôn mặt nhỏ xanh trắng, muốn nói chuyện lại không thể phát ra thanh âm, cả người hắn đều đang run rẩy.
Hòa hoãn trong chốc lát, hắn mới vươn tay vuốt ve gương mặt của con gái, khuôn mặt nhỏ núng nính thịt không còn mềm mại ấm áp như trước kia, mà trở nên cứng đờ lạnh lẽo, đôi mắt to linh động cũng không mở nữa.
“Trân Trân, không phải con nói muốn ăn canh cà chua trứng sao? Ba ba đã nấu xong để ở nhà rồi, chúng ta trở về ăn được không?” Ngụy Gia Minh chờ đợi nhìn cơ thể trước mặt, hy vọng cô bé có thể đáp lại: “Trân Trân, ba ba mua búp bê Barbie cho con, con về nhà liền có thể chơi, con ngồi dậy về nhà với ba ba đi, đừng ngủ nữa, ngủ nữa, ba ba đi đấy.”
Cô bé trước mặt không đáp lại hắn, vẫn không nhúc nhích như cũ.
Giờ phút này Ngụy Gia Minh chỉ muốn quay ngược thời gian, đánh cho người khuyên Trân Trân đi về Tần gia một trận, đều là do hắn, nếu không phải hắn khăng khăng muốn Trân Trân về Tần gia, cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.
“Trân Trân, con về nhà cùng ba ba đi, nhà mẹ con chơi không vui chút nào.” Ngụy Gia Minh đột nhiên bình tĩnh lại, đến gần cơ thể Trân Trân, dán vào mặt cô bé lẩm bẩm nói: “Ba ba mang con về nhà.”
Nói xong, Ngụy Gia Minh liền rời khỏi nhà xác, cũng không biết đi nơi nào.
La Cẩm Bình cũng đi theo hắn ra ngoài, lại không nghĩ rằng lần này cô bị ngăn trở ỏ cửa, dựa theo vài lần kinh nghiệm lúc trước, cô có thể đi theo Ngụy Gia Minh mới đúng.
La Cẩm Bình đột nhiên có chút hoảng loạn, không biết về sau còn sẽ phát sinh chuyện gì.
Không đợi cô suy nghĩ cẩn thận, cảnh vật chung quanh lại thay đổi, lại về tới nhà Ngụy Gia Minh.
Nhìn dáng vẻ này thì có vẻ lễ tang của Trân Trân đã kết thúc rồi, ảnh chụp đen trắng đặt trên một cái bàn, bên trong là một cô bé cười đến xán lạn.
Lúc này Ngụy Gia Minh đang chuẩn bị ra cửa, La Cẩm Bình trừ bỏ đi cùng hắn, cũng không thể làm gì khác.
Bọn họ lên một chuyến xe đường dài, trên đường còn đổi mấy lượt xe, mới đến một huyện thành nhỏ.
Ngụy Gia Minh lại bảy cong tám quải đi đến một khu chung cư.
La Cẩm Bình một đường nhìn ngắm, cảm thấy khuu chung cư này là chung cư xa hoa nhất huyện thành này.
Ngụy Gia Minh đi tới một tòa nhà, ngửa đầu, tựa hồ đang quan sát gì đó.
Sau một lúc lâu, hắn cúi đầu, xoay người đi đến tòa nhà đối diện.
La Cẩm Bình đi theo phía sau hắn, nhìn hắn làm những việc này, tuy rằng không phải quá rõ nguyên nhân, nhưng khẳng định đây là một chuyện tốt mà một người cha tuyệt vọng có thể làm cho con gái.
Ngụy Gia Minh đi vào, tiến thẳng vào thang máy, ấn tầng 10.
Thang máy không có bất luận trở ngại gì, đi thẳng tới tầng 10.
Ngụy Gia Minh đi đến trước một căn hộ, không hề do dự ấn vang chuông cửa.
Đây là nhà thân thích của Ngụy Gia Minh sao? La Cẩm Bình ở phía sau nghĩ.
Cửa phòng cũng không có mở ra, bên trong truyền đến một giọng nữ trẻ tuổi: “Ai vậy ạ?”
“Tôi có việc muốn hỏi cô một chút. Tôi không động.” Ngụy Gia Minh không có bất luận động tác gì, chỉ đứng tại chỗ, hiển nhiên hắn cũng nhìn ra cô gái đang đề phòng, muốn giảm bớt sự cảnh giác của cô một chút.
“Tôi lại không quen biết anh, có thể biết chuyện gì?”
“Buổi tối ngày 26 tháng trước, từ ban công cô có nhìn thấy căn nhà tầng 12 đối diện phát sinh chuyện gì không?” Ngụy Gia Minh siết chặt nắm tay hỏi ra những lời này, hy vọng nghe được đáp án hữu dụng, lại sợ hãi sự thật như hắn suy nghĩ.
“Ngày 26 tháng trước? Tôi cũng không ở nhà, khi đó tôi ở trường học.” Cô gái trả lời.
Ngụy Gia Minh có chút thất vọng, lại đi qua căn hộ tiếp theo.
Từng căn hộ một, hắn nhận được những câu không biết, còn có một vài người không kiên nhẫn tức giận mắng.
Nhưng Ngụy Gia Minh không từ bỏ, hắn xoay người đi tới tầng khác.
Hỏi xong mấy tầng cao nhất, hắn cũng không buông tha những tầng phía dưới, đi tìm từng căn từng căn.