Chương 41. Chương 41
Anh trai cằn nhằn vài câu, lại chuyển chủ đề: “Đúng rồi, anh có một người bạn hỏi thăm em có biết đoán mệnh không, cậu ta nói muốn hỏi chút chuyện.”
Thẩm Như Như vui vẻ: “Thần côn cũng phải phân chuyên ngành, em chỉ biết vẽ bùa, đoán mệnh tìm người khác đi.”
Anh trai gật đầu: “Anh nghĩ cũng phải, chẳng phải nói thầy đoán mệnh tiết lộ thiên cơ dễ bị trời phạt sao, nghề nghiệp nguy hiểm như vậy vẫn nên bỏ đi.”
Thẩm Như Như biết anh trai đang thăm dò mình, sợ cô làm chuyện nguy hiểm, trong lòng dâng tràn một sự ấm áp: “Biết rồi, em có chừng mực mà.”
“Em có tính toán là được.”
Hai anh em lại trò chuyện thêm mấy câu, sau khi kết thúc cuộc điện thoại không bao lâu, trong wechat thêm mấy lời mời kết bạn của người lạ, thông tin xác minh đều toàn một kiểu là Xin chào Thẩm đại sư, tôi là XXX, là bạn/bạn học của Thẩm Thần Thần.
Thẩm Như Như sững sờ một chút, không phải nói không đoán mệnh rồi sao, Thẩm Thần Thần sao còn để những người này add cô?
Thông qua lời mời kết bạn của những người này, sự hoang mang của cô rất nhanh đã giải quyết dễ dàng theo những tin nhắn gửi tới.
XXX: [Chuyển khoản 800]
XXX: Xin chào Thẩm đại sư, đây là phí mua bùa yên giấc, địa chỉ nhận hàng của tôi là……
Tin nhắn của mấy người bạn mới đều y hệt nhau, giống như đã hẹn sẵn vậy. Không cần nghĩ cũng biết khẳng định là bút tích của Thẩm Thần Thần, đoán chừng chê việc thu tiền hỏi địa chỉ từng người quá phiền phức, trực tiếp để người ta tự mình đi mua.
Thẩm Như Như ghi lại từng thông tin địa chỉ một, bắt đầu đóng gói chuyển phát nhanh.
Buổi sáng gửi đi một mạch hơn hai mươi gói hàng, tiền vào tài khoản hơn mười ngàn. Cô tính toán, tháng này chỉ riêng tiền dựa vào việc bán bùa đã vượt quá một trăm ngàn, trừ đi chi phí cực kỳ ít, lợi nhuận vô cùng cao.
Đại khái có thể tu sửa một cái điện thờ ra hồn cho tổ sư gia rồi.
Thẩm Như Như cân nhắc trong chốc lát, quyết định tìm dì Phan hỏi thử có quen biết sư phụ nào đáng tin cậy không.
Đang suy nghĩ, Phan Hồng đã xuất hiện, bà ấy xách một cái túi nhỏ, tươi cười hớn hở từ bên ngoài về, Thẩm Như Như lập tức gọi lại: “Dì Phan, có chuyện này muốn hỏi dì.”
Phan Hồng dừng trước cửa sổ: “Có chuyện gì, cứ việc hỏi.”
Thẩm Như Như nói ra kế hoạch tu sửa điện thờ, Phan Hồng bày tỏ không có vấn đề gì, lấy điện thoại ra ngay tại chỗ liên hệ với một sư phụ cho cô: “Điện thờ lần trước chính là tìm ông ta làm cho, trên phương diện này ông ấy rất chuyên nghiệp, cháu yên tâm đi.”
Hiệu suất của sư phụ rất cao, chiều ngày hôm đó đã chạy tới Kính Hoa Duyên xem tình hình, sau đó thảo luận phương án với Thẩm Như Như, vẽ xong bản vẽ, định ra thời gian khởi công.
Sau một một loạt chuyện được sắp xếp ổn thỏa, Thẩm Như Như dâng hương lên tổ sư gia đồng thời nói rõ chuyện này, tổ sư gia rất vui, liên tục khen cô hiểu chuyện, chòm râu bay phất phơ hơn thường ngày mấy phần.
Buổi chiều, Thẩm Như Như tiếp tục bận rộn vẽ bùa buôn bán. Sau hai giờ, Từ Dẫn Châu xuất hiện ngoài cửa, anh xách theo một ấm trà tử sa và hai cái chén, nhấc chân bước vào Kính Hoa Duyên.
Thẩm Như Như nhìn thấy anh, sống lưng cứng đờ một chút, hỏi theo bản năng: “Anh Từ, ho khỏi chưa?”
Từ khi tìm hiểu được sự đặc biệt trong thể chất của Từ Dẫn Châu từ chỗ tổ sư gia, cảm quan của cô đối với anh trở nên vô cùng phức tạp, có thể nói là vừa thương cảm, vừa bội phục.