Tiên Đạo Quỷ Dị

Chương 195: Trò Chuyện

Chương 195: Trò Chuyện


Họ không tín nhiệm Lý Hoả Vượng, hắn đương nhiên cũng không hoàn toàn phó mặc cho bọn hắn.
Ngã một lần khôn hơn một chút, hắn không muốn giẫm lên vết xe đổ những gì Chính Đức tự đã trải qua. Lần này, Lý Hoả Vượng không có ý định dựa theo thông lệ của họ.
Thay vì giải trừ Đan Dương Tử theo giải pháp của Áo Cảnh Giáo, thì có thể tự mình giải quyết Đan Dương Tử mà không cần đến cực hạn đau đớn vì cái chuyện nhảm nhí nào hết.
Nghe Lý Hoả Vượng nói, cô gái nhẹ gật đầu, vẫn cúi gầm mặt:
“Bốn năm trước…”
Thấy đối phương chịu mở miệng, Lý Hoả Vượng cảm thấy mình nên bắt đầu từ từ.
“Sau một thời gian dài như vậy, ngươi hẳn là có hiểu biết nhất định về nơi này đúng không? Nói cho ta biết được không? Có gì nói nấy.”
Đôi tay đầy sẹo không ngừng vò rồi gấu lấy vạt áo.
“Áo Cảnh Giáo, bân đầu là hai tôn giáo, một tôn giáo tín ngưỡng Cổ Thần, bên còn lại tín ngưỡng Tam Huỷ…”
“Về sau, Cổ Thần hấp thu một phần sức mạnh của Tam Huỷ, sau đó hai giáo phái hợp nhất…”
“Hả? Đây là sự thật hay chỉ là suy đoán được ghi chép trong sách của Áo Cảnh Giáo?”
Lúc này, Lý Hoả Vượng có cảm giác như đang được nghe một câu chuyện cổ tích, câu chuyện mang đến cho hắn một cảm giác vô cùng chân thực.
“Ta cũng không biết...ta cũng là nghe người khác nói thôi...Khi ta vào đây, hai giáo phái đã sát nhập…”
Cô gái lặng lẽ ngẩng đầu liếc nhìn Lý Hoả Vượng, sau đó lại cúi đầu xuống, không dám có bất kỳ ánh mắt nào với Lý Hoả Vượng.
“Không sao, ngươi cứ nói tiếp đi, nhân tiện ta còn chưa hỏi tên của ngươi.”
“Họ...gọi ta là Nhĩ Cửu…”
Nhĩ Cửu, Thủ Tam, trước đó còn có Nhãn Tứ, tại sao người của Áo Cảnh Giáo đều là các cơ quan của con người cộng với các con số?
Lý Hoả Vượng cảm thấy có chút kì lạ, cảm giác không có gì giống với đạo hiệu của đạo sĩ.
“Tên trước đây của ngươi là gì?”
“Khương Anh Tử…”
“Được, từ giờ ta sẽ gọi ngươi là Anh tử, Anh Tử, bốn năm qua ngươi có thấy những người đó chữa bệnh cho người khác không?”
Anh Tử khẽ gật đầu.
“Có...ta đã nhìn thấy vài lần.”
“Tất cả đều chữa khỏi?”
“Hẳn là vậy, vì sau đó họ đều rời đi.”
“Nghe ra những người này thực sự có năng lực.”
Lý Hoả Vượng nghĩ thầm trong bụng.
Đây là một chuyện tốt, ít nhất họ không lừa gạt mình, Áo Cảnh Giáo xác suất cao có khả năng giải quyết Đan Dương Tử.
“Được rồi, Anh Tử, ta hỏi ngươi chuyện khác nhé. Ngoài nghi thức “Đại Thiên Lục” tự mình hại mình, họ còn công pháp thần thông nào khác không?”

Được rồi, Anh Tử, ta hỏi ngươi chuyện khác nhé. Ngoài nghi thức “Đại Thiên Lục” tự mình hại mình, họ còn công pháp thần thông nào khác không?”
Nghe thấy câu hỏi này của Lý Hoả Vượng, khuôn mặt Anh Tử toát ra một tia khó xử.
“Có, nhưng ân công muốn ta bây giờ dạy cho ngươi, thực sự không làm được, chúng đều giống “Đại Thiên Lục”, đều phải có thứ gì đó trong tay mới có thể sử dụng được.”
“Thủ Tam tiền bối chắc chắn sẽ không cho ngươi đâu.”
“Muốn có sức mạnh nhất định phải có sách mới được? Đây là cái giáo phái kì quái gì vậy?”
Lý Hoả Vượng nghĩ thầm.
“Vậy ta lại hỏi ngươi, những sách này là do ai viết?”
“Ta nghe nói là do Đại trưởng lão viết trong sơn động, sách họ sở hữu đều do họ viết.”
Đại trưởng lão…?
Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Lý Hoả Vượng, Anh Tử lại nói thêm một câu:
“Những người khác đều phải sử dụng sách, nhưng ta nghe nói các đại trưởng lão thì không cần, bất kể là thần thông gì họ chỉ cần hạ bút liền thành văn, chỉ có điều ta chưa thấy qua.”
“A...Ra là vậy.”
Lý Hoả Vượng gật đầu.
Như vậy, Thủ Tam cũng không phải thủ lĩnh của Áo Cảnh Giáo, trong môn phái này, cao nhất hắn cũng chỉ là bậc trung.
“Các trưởng lão có thường ra ngoài không?”
“Không, họ thường không hỏi chuyện thế sự. Bốn năm rồi ta mới gặp một lần.”
“Chờ một chút, những trưởng lão đó không cần “Đại Thiên Lục” để thực hiện nghi thức, đây chẳng phải muốn nói họ có thể mượn sức mạnh của Tam Huỷ bất cứ lúc nào sao?”
Vừa nghĩa đến, Lý Hoả Vượng lập tức lắc đầu:
“Không đúng, triệu hồi tam Huỷ đòi hỏi phải trả một cái giá rất đắt, hơn nữa là cái giá rất đau đớn, nó chỉ hứng thú với cảm giác đau đớn cực độ, không phải dễ dàng mượn như vậy.”
Anh Tử bất an thoáng nhìn Lý Hoả Vượng đang trầm tư:
“n công, ngươi hỏi cái này để làm gì?”
Lý Hoả Vượng lập tức cảm thấy trong lòng căng thẳng, rất nhanh liền giả vờ bình tĩnh nói:
“Ngươi cũng biết là ta đang giao dịch với họ. Đâu là lần đầu tiên ta tiếp xúc với Áo Cảnh Giáo, nên muốn hiễu rõ hơn một chút, tránh bị lừa.”
Mặc dù hắn đã hạ quyết tâm lợi dụng Anh Tử để tìm hiểu thông tin của Áo Cảnh Giáo, nhưng Lý Hoả Vượng cũng không nói ra suy nghĩ thật của mình, cô gái trước mặt hắn chỉ mới quen chưa đầu nửa ngày.
Có vẻ như cô gái này đã bị Áo Cảnh Giáo hãm hại trong hơn bốn năm ròng rã, lại thêm lần này, nàng trực tiếp bị bắt chui vào ngòi súng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất