Chương 320: Hư Ảnh
Cơ thể của mình động đậy rồi, đây là một câu nói rất dễ lý giải, nhưng lúc này dùng với Lý Hỏa Vượng thì lại trở nên khó hiểu dị thường.
Lý Hỏa Vượng thẳng người, quan sát bóng lưng đỏ chói kia cũng thẳng người theo.
Sau đó đưa tay phải đặt lêи đỉиɦ đầu, lại thấy bóng lưng đỏ au trước mặt làm ra hành động tương tự.
Đây chính là cơ thể hắn rồi, không lẫn vào đâu được.
Lý Hỏa Vượng cúi đầu nhìn cơ thể mình lần nữa, nơi đó trống rỗng không có bất cứ thứ gì, nhưng hắn không tài nào chạm được vào chính mình.
Hắn sờ lên cánh tay mình, rồi lại sờ mặt nạ đồng tiền trên mặt, bóng lưng trước mặt cũng làm y hệt.
Lý Hỏa Vượng giờ đây tựa như đan múa rối bóng vậy, thứ ở phía xa kia chính là coi rối của hắn.
So với câu hỏi thứ này là thứ gì thì Lý Hỏa Vượng lại càng quan tâm hơn đến việc thứ này đến từ đâu, nên xử lý nó như thế nào.
“Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, chính là vào thời điểm tay ta bị đánh xuống dưới đất, ả nữ nhân kia đã dùng trường kích bổ vào tay ta, đó chính là lúc cơ thể ta xuất hiện sai sót.
Lý Hỏa Vượng còn nhớ lại, đòn tấn công hắn lúc trước của nàng ta cuối cùng lại đánh vào vị trí khác, vì vậy nên mới đẻ lộ ra sơ hở rõ ràng như vậy.
Lúc đó hắn không kịp nghĩ quá nhiều, bây giờ xem ra, nàng ta thực chất đang tấn công hư ảnh của hắn.
“Rốt cuộc là như thế nào? Sao ta lại có thứ năng lực này, dường như thế giới này đã xuất hiện một con Virus. Chẳng có lẽ thế giới này vốn là giả?”
Suy nghĩ này khiến gương mặt Lý Hỏa Vượng dần dần xuất hiện sự kinh hãi, càng kúc càng rõ hơn bao giờ hết.
Nhìn cơ thể bên cạnh, càng nhìn càng thấy giả đến kì lạ.
Hô hấp hắn dần trở nên dồn dập, hắn ôm lấy đầu mình, không ngừng trấn an bản thân nhằm ổn định lại tâm trạng càng lúc càng rối của mình.
“Không đúng! Thế giới này chắc chắn là thật, không thể có chuyện tự mình tạo ra ảo giác được!! Chắc chắn là năng lực đặc biệt của Tâm Tố đã thức tỉnh trong ta!”
“Không sai vào đâu được! Nhất định là như vậy! Ta đen đủi biết bao lần như vậy, chắc chắn phải có lúc may mắn chứ! Đây là điều rất bình thường, Lý Hỏa Vượng! Đừng nghi thần nghi quỷ nữa! Thế giới bên đó là giả, thế giới giới này mới là thật!”
Nhìn thấy sự đau khổ của Lý Hỏa Vượng, Bách Linh Miểu đến gần hắn, đưa tay với.
Song, trước mặt nàng chỉ là khoảng không trốn rỗng, xuyên qua hư ảnh ấy.
“Ta không sao, ta không sao.”
Lý Hỏa Vượng cố gắng điều hòa nhịp thở, lùi về sau.
Gương mặt Lữ Trạng Nguyên tràn đẩy vẻ khiếp đảm, hắn nói:
“Đây mà là không sao à, đến cơ thể cũng không chạm vào được, đây chính là quỷ rồi! Tiểu đạo gia, từ lúc nào mà ngươi đã quên rằng ngươi là ngưỡi chết vậy?”
Tình huống này chẳng ai giúp được Lý Hỏa Vượng, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân từ từ tiêu hóa.
Hai nén hương sau, Lý Hỏa Vượng dần lấy lại sự bình tĩnh.
“Ta chưa chết, chỉ là cơ thể ta có thêm một loại năng lực nữa mà thôi.”
Nhân lúc mọi người đều đang nghỉ ngơi, Lý Hỏ Vượng kể lại toàn bộ những gì hắn đã trải qua theo cách đơn giản nhất cho bọn họ nghe.
“Ồ~, ra là thế, ra đây là phép thần thông của tiểu đạo gia.”
Lữ Trạng Nguyên thể hiện vẻ thông suốt, hắn bất giác gật đầu lia lịa.
Bạch Linh Miểu trầm ngâm một hồi, sờ vào cơ thể không nhìn được của Lý Hỏa Vượng, nàng ta lộ rõ vẻ lo lắng.
“Lý sư huynh, ngươi sẽ như thế này cả đời sao?”
“Ta...Chờ chút, ta thử xem.”
Lý Hỏa Vượng cố gắng nhớ lại cảm giác lúc đó, hắn hít một hơi thật sâu rồi nhắm mắt lại.
“Chuyển trở về, mau chuyển trở về cho ta! Hợp lại làm một thêm lần nữa!”
Sau khi vắt óc suy nghĩ một hồi, Lý Hỏa Vượng đột nhiên mở mắt ra, hắn kinh ngạc phát hiện cơ thể mình đã trở lại rồi!
Nhưng chưa vui mừng được bao lâu thì hắn lại phát hiện ra vấn đề khác.
Lần này cảm giác của cơ thể hắn chắc chắn đã hợp lại làm một, nhưng vị trí này không đúng lắm, nửa thân dưới của hắn giờ đây đang kẹt trong đất rồi.
Dù cơ thể bị kẹt trong lòng đất, nhưng Lý Hỏa Vượng có thể cảm nhận cảm giác đứng trên mặt đất vô cùng chân thực.
Cơ thể hắn cũng bị sai lệch khỏi không gian thời gian này rồi.
“Cái này ta biết, phép thần thông này ta biết, Lý sư huynh, đây chính là Độn Địa Thuật!”
Cẩu Oa không thể kiềm chế được niềm vui nói ra phát hiện mới của mình.
Lý Hỏa Vượng chẳng buồn để tâm đến hắn, tiếp tục nhắm chặt mắt thử lại.
Khi mở mắt ra lần nữa, cơ thể hắn thực sự đã ra khỏi lòng đất rồi, nhưng thị giác hắn lại xuất hiện thêm khoảng trống, từ một góc nhìn bỗng nhiên trở thành ba gó nhìn khác nhau.
Nhìn vào tên hồng y đạo nhân phía dưới đang ngẩng đầu theo sự khống chế của mình, lúc này Lý Hỏa Vượng có cảm giác như đang chơi game.