Tiên Đế Trùng Sinh (Dịch)

Chương 600 Linh đan đỉnh cao (1)

“Anh ta có thể thông qua khảo thí cấp bảy sao?”

Từ Quân Kiệt giật mình, trong mắt có chút ngạc nhiên.

Tuy rằng đan sư cấp bảy cũng không là gì trong mắt những thiên tài như bọn họ, nhưng Diệp Thành mới chỉ dùng có nửa ngày đã thăng liền bảy cấp, thực sự khiến cho người ta kinh ngạc không nói nên lời.

“Lần trước, người một lần đột phá bảy cấp là vào ba năm trước, khi Chúc Thành Hoà đến đây khảo thí đúng không”.

Có người cười nói.

Đan sư đi một mình là Chúc Thành Hoà hừ lạnh một tiếng, không trả lời.

Khuôn mặt hắn nhăn nheo, thân hình gầy gò, hai tay giống như chân gà trông vô cùng yếu ớt, nhưng lại chính là kỳ tài trong giới đan đạo mạnh nhất của các tông môn thượng cổ, chỉ có hai mắt lúc khép lúc mở, trong mắt lóe lên một tia sáng sắc bén, làm cho người khác biết rằng không thể khinh thường hắng.

“Anh Chúc mạnh hơn so với người này nhiều. Năm đó khi khảo thí anh Chúc đây mới có hai mươi chín tuổi, trong một ngày đã thăng đến cấp chín, không tham gia khảo thí đại sư nhưng lại có thể luyện thành linh đan thượng phẩm, đã trở thành truyền thuyết của giới đan đạo”.

Một thiên tài đan đạo khác cũng nói.

Cho dù là Lữ Khinh Vũ khi nhìn về phía Chúc Thành Hoà, sắc mặt cũng hơi thận trọng.

Không giống với những người khác, Chúc Thành Hoà thực sự là một thiên tài tuyệt thế, hắn rõ ràng chỉ sinh ra ở một gia tộc tu tiên nhỏ bé nhưng lại bị ám ảnh bởi đan thuật từ khi còn nhỏ, tự mình học tập và tìm hiểu, cuối cùng tự học thành tài, trở thành đại sư luyện đan. Mà những người khác hoặc là sinh ra ở danh môn vọng tộc, hoặc là đệ tử của tông sư. Con đường đi đều có vô cùng vô tận tài nguyên bồi đắp mới có được như ngày hôm nay.

Luyện Đan sư cần tài nguyên nhiều hơn so với người tu tiên rất nhiều, đây là một ngành nghề quý tộc, nếu không có số lượng dược liệu cực lớn để luyện đan thì làm sao cs thể trở thành một tuyệt thế tông sư cơ chứ?

“Lời thừa thì nói ít thôi, người này cho dù thăng cấp đến cấp chín thì sao chứ? Không thành đại sư thì cũng không tính là luyện đan sư chân chính. Tôi biết các người lần này đến đây đều là nghe ngóng được tin tức Đan Vương chuẩn bị nhận đệ tử cuối cùng nên mới đến đây báo danh, nhưng đệ tử duy nhất này chỉ có thể là tôi mà thôi”.

Tiểu đan vương Hác Tư Văn hừ lạnh nói.

Nghe được danh hiệu của Đan Vương, các thiên tài đều không nhịn được mà có thêm một tia kính trọng trong mắt, dường như nhìn thấy người thật đang ở đây vậy.

“Hác Tư Văn, tôi biết mấy năm nay anh đã trở thành đại sư luyện đan, gần đây cũng đang nhắm đến cảnh giới tông sư, nhưng lần khảo thí này chưa chắc có thể chèn ép được tất cả anh hùng thiên hạ đâu”.

Lữ Khinh Vũ nhẹ nhàng nói ra, trong lời nói toát ra hơi thở của một tiên nhân chân chính.

“Thế à? Thế thì chúng ta cứ đợi mà xem”.

Hác Tư Văn khinh thường nói.

Mọi người xung quanh bàn tán rất sôi nổi, khi mấy vị kỳ tài đan đạo minh tranh ám đấu không ngừng thì khảo thí cấp tám đã chính thức bắt đầu. Khi nhìn thấy Diệp Thành dưới sự chăm chú của hàng trăm hàng nghàn ánh mắt đi vào nơi diễn ra khảo thí tiếp theo, toàn bộ khán đài hoàn toàn trở nên tĩnh lặng không có lấy một tiếng động.

Khảo thí của Thần Đan Môn chính là một trong những sự kiện quan trọng bậc nhất của Thần Đan Môn. Đan đạo được coi trọng nhất trong Thần Đan Môn, có được luyện đan sư thiên tài tài giỏi bậc nhất, đệ tử Thần Đan Môn tất nhiên sẽ trở thành đối tượng được vô số người tu tiên săn đón nhờ luyện đan.

Khi khảo thí cấp bảy, có một vị Chân Quân Thần Đan Môn dùng pháp lực của mình thu lại tất cả các cảnh tượng trong thành phố. Tất cả các hình ảnh ở trên đài cao đều được tất cả mọi người xem trực tiếp.

“Đó chính là Trương Văn Hạn, anh ta chính là thiên tài bậc nhất của Bách Thảo Môn chúng ta, mới có hai mươi hai tuổi đã vượt qua được khảo thí cấp bảy, lần này mà thông qua nữa thì chắc chắn sẽ đoạt được ngôi đầu lần này”.

Một nữ tu sĩ xinh đẹp hào hứng nói.

Mỗi lần khảo thí, người nào đạt được đánh giá tốt nhất sẽ được chọn là người đứng đầu, và người đứng đầu sẽ được nhận thêm phần thường vô cùng phong phú. Chỉ có khoảng một nghìn người dám tham gia vào khảo thí đan sư cấp bảy. Trương Văn Hạn là người nổi bật nhất giữa đám đông và rất dễ dàng có thể nhìn thấy.

Thiên tài mới nổi này quả không phụ sự kỳ vọng, chỉ mất có nửa giờ để luyện thành một lò Vân Thiên Đan, hơn nữa phẩm chất cũng vô cùng cao, hiệu quả của nó còn cao hơn năm phần so với Vân Thiên Đan bình thường, đạt được đánh giả thượng hạ phẩm.

Nhưng ngay khi Trương Văn Hạn đang mòn mỏi chờ đợi, tên của người đứng đầu lại không phải là anh ta.

“Diệp đan sư ở bên kia đánh giả cũng hoàn toàn giống với Trương Văn Hạn, nhưng lại nhanh hơn mười lăm phút”, giám khảo giải thích.

Trương Văn Hạn ánh mắt nhìn về phía Diệp Thành, phát hiện là người không hề quen biết, anh ta siết chặt hai bàn tay và nghiến răng ken két.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất