Tiên Đế Trùng Sinh (Dịch)

Chương 925 "Diệp Chân Tiên, đúng là Chân Tiên!"

Không chỉ là đám người này mà tất cả những người chứng kiến cảnh này qua video đều chấn động bởi uy lực của Diệp Thành. Đó đường đường là Thiên Quân Nguyên Anh, sự tồn tại đứng đầu một hành tinh, những lão tổ trong giáo phái lớn thế mà lại ngoan ngoãn tự sát bởi một câu của Diệp Thành.

Điều này còn khiến người ta chấn động hơn cả việc Diệp Thành giết gần trăm tu sĩ Nguyên Anh.

"Uy thế mạnh như vậy chứng tỏ sức mạnh của Chân Tiên đã vượt xa tu sĩ Nguyên Anh bình thường, tạo nên sự chêch lệch tuyệt đối. Nếu không thì ba vị Nguyên Anh dị tộc đó tuyệt đối sẽ không bó tay chịu trói, cam tâm chịu chết".

Trong diễn đàn ngầm, có người hùng hồn đăng bài.

Vô số người đều vô cùng kích động phấn khởi, lúc này cho dù là người bình thường của Nhật quốc, Mỹ quốc, Âu châu cũng đều kích động về Diệp Thành, thậm chí họ còn ra ngoài đường tổ chức vũ hội chúc mừng.

Diệp Thành không chỉ đại diện cho phái Sương Diệp, đại diện cho Hao Hạ, anh còn là một người Địa Cầu.

Sự quật khởi của Diệp Thành sẽ đưa cả Địa Cầu vọt lên, giống như mười vạn năm trước thánh địa Lăng Tiêu có một Lăng Tiêu Chân Tiên là đã có thể đè bẹp cả tinh vực bị lãng quên mười vạn năm, khiến các giáo phái lớn trong biển sao không dám coi thường. !

"Diệp Chân Tiên, đúng là Chân Tiên!"

Nhiều tu sĩ ngoại vực cảm thán. Phái Sương Diệp cũng rất cảm thán, họ không ngờ Diệp Thành thoáng cái đã có được tu vi đáng sợ, mà lúc này mới có ba mươi năm kể từ thời niên thiếu của anh.

Trong ba mươi năm, trời đất biến hóa, sao trời chuyển động, thời gian chảy trôi, bãi bể nương dâu. Không chỉ Diệp Thành mà ngay cả Địa Cầu cũng có sự biến đổi lớn.

Những kẻ thù của Diệp Thành thì vẻ mặt rất khó coi. Ngay cả Thần Tử của giáo phái lớn trong biển sao đến mà cũng bị Diệp Thành giết chết, mấy chục tu sĩ Nguyên Anh ngoại vực phải cúi đầu, Thiên Huệ Thiên Quân được xưng là mạnh nhất cũng phải quỳ gối dưới chân Diệp Thành, thế thì còn đánh gì nữa? Còn ai có thể lay động địa vị vô địch của Diệp Thành và phái Sương Diệp?

Bạch Tiểu Huyên thì than ngắn thở dài, mặt xám như tro tàn. Mẹ cô ta là Tất Tịnh Hồng lúc này đã vì đủ các loại tội danh mà bị kết án tù chung thân. Nếu bố mẹ Diệp Thành ở đây thì có lẽ còn có thể bảo bố cô ta là Bạch Thư Hòa đến tìm để xin giúp đỡ, nhưng bây giờ...

Lúc này bố con nhà họ Bạch e là cũng chẳng khác gì con kiến hôi đối với Diệp Thành và phái Sương Diệp, anh hoàn toàn chẳng buồn quan tâm đến họ. Cũng giống như con người đi đâu có bao giờ quan tâm đến hướng đi và suy nghĩ của đám phù du phía dưới chứ?

"Đến lúc phong danh hiệu cho Diệp Chân Tiên, tổ chức một đại lễ hoành tráng để cả Địa Cầu thậm chí là cả tinh vực bị lãng quên đều phải đổ dồn ánh mắt vào, để Diệp Chân Tiên đăng cơ danh hiệu 'Chân Tiên'. Đồng thời cũng tuyên bố sự quật khởi của Địa Cầu chúng ta, quay trở lại thời kỳ đỉnh cao".

Một vị Chân Quân trong tông môn Thượng cổ đề nghị.

Đề nghị của ông ta được cả phái Sương Diệp tán đồng, ngay sau đó qua lời kể của đám người Tần Sương, nó lan truyền ra cả Địa Cầu và giới tu tiên.

Đến cuối cùng ngay cả đứa trẻ ba tuổi người phàm cũng biết rõ Địa Cầu sắp có một vị Chân Tiên!

Bất chợt, cả Địa Cầu đều sôi trào.

Đúng vậy, Địa Cầu đã trải qua mười năm biến đổi to lớn, nhiều lần chịu sự chèn ép của tu sĩ ngoại vực và giáo phái lớn trong biển sao. Giờ đây họ nở mày nở mặt chuẩn bị một đại lễ vô cùng hoành tráng để làm lễ đăng cơ cho Diệp Thành, thuận tiện chúc mừng tất cả mọi chuyện.

Aokawa Sakura và Thẩm Minh Nhan ngày hôm sau đã bắt tay vào xây dựng lại Sương Diệp các, họ xin chỉ thị từ phân thán của Diệp Thành.

Diệp Thành chỉ trả lời một chữ: "Được".

Cuối cùng, đại lễ được xác định tổ chức vào nửa năm sau. Nửa năm này là thời gian để các tu sĩ ngoại vực tới đây, đồng thời để chuẩn bị cho đại lễ.

Một kỳ thi Olympic và World Cup phải chuẩn bị mất bảy tám năm, giờ đây là đại lễ phong tiên long trọng nhất của Địa Cầu, dùng nửa năm để chuẩn bị thì quá gấp gáp. Mà Diệp Thành tính rằng cùng lắm chưa đến nửa năm anh đã xuất quan rồi.

Khi được sự đồng ý của Diệp Thành, các nước lớn trên giới đều chấn động. Năm nước lớn dồn sức bắt tay nhau tổ chức, nhiều tài phiệt, tông phái, thế gia chỉ muốn móc hết gia sản ra để dâng hết lên.

Phong Linh ban đầu vẫn chưa thể bỏ xuống được thể diện, nhưng sau khi biết ông nội mình chưa chết, nguyên anh vẫn đang trong tay đại trưởng lão của Vạn Yêu Môn thì chẳng quan tâm đến thể diện nữa, điên cuồng khát vọng trở nên mạnh hơn. Giờ đây dưới sự chỉ dẫn của Diệp Thành, tâm pháp Quan Triều Thính Hải của cô ta đã nhập môn, tin rằng không lâu sau sẽ đột phá Xuất Khiếu.

Những tiểu bối như Tần Thanh Uyển, con gái Thẩm Hàn Lâm đều bái vào dưới trướng Diệp Thành. Tuy không phải đệ tử thật sự nhưng giờ đây cũng là những nhân vật trọng tâm của thế hệ mới trong phái Sương Diệp.

"Chủ nhân, vì sao người lại gấp gáp như vậy? Chỉ mới nửa năm, chúng ta hoàn toàn có thể đợi thêm dăm ba năm nữa, thông báo chuyện này đến cả tinh vực bị lãng quên, khiến người của cả tinh vực đến để chúc mừng cho người", Aokawa Sakura tò mò hỏi.

Nghi thức long trọng như đại lễ phong tiên này, tông phái thông thường chỉ muốn dùng mười năm thậm chí trăm năm để chuẩn bị. Năm đó nghe nói lúc Lăng Tiêu Chân Tiên phong thần thì cả dải Ngân Hà thậm chí những tinh hệ xung quanh cũng mất năm trăm năm để chuẩn bị, khiến các tu sĩ Kim Đan trở lên của tinh vực bị lãng quên đều đến hết. Thậm chí có không ít tu sĩ Kim Đan còn ở lỳ luôn trên thánh địa Lăng Tiêu.

Diệp Thành chỉ dùng nửa năm, đâu chỉ là gấp gáp, phải nói là vô cùng vội vàng.

Nếu không phải Địa Cầu là hành tinh vừa trở nên hưng thịnh, mà Diệp Thành vô cùng tàn nhẫn độc ác thì sớm đã có tu sĩ ngoại vực nói không hiểu quy tắc lễ nghi rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất