"Ta cũng ra tay!"
Thần Tử Diệt Tận cũng cắn răng đốt cháy khí huyết, cưỡng ép điều khiển Diệt Huyết Ma Đao chém về Diệp Thành. Vì vậy cái giá hắn phải trả còn khốc liệt hơn Vân Lam, tu vi từ Nguyên Anh đỉnh phong tụt xuống Nguyên Anh trung kỳ.
Diệt Huyết Ma Đao chém từng nhát máu ra nhưng chỉ hút đạo hạnh!
"Ầm ầm!"
Hai món tiên bảo tắm mình dưới mây vàng và luồng khí lạnh lẽo như thần long trên chín tầng trời, chém về phía Diệp Thành với uy năng của Hợp Đạo. Đây chắc chắn là đòn tấn công liều mạng cuối cùng của hai vị Thần Tử, bất kỳ cường giả Nguyên Anh nào đứng ở vị trí của Diệp Thành cũng không thể ngăn cản nổi.
Nhưng Diệp Thành chỉ nhẹ nhàng đưa tay, khẽ búng hai cái trên không.
"Leng keng!"
m thanh như hai tiếng Hồng Chung Đại Lữ vang lên, hư không ngàn trượng xung quanh Diệp Thành nổ ầm ầm, hóa thành một động đen sâu thẳm cực kỳ lớn. Mấy ngàn dặm xung quanh, phàm là tu sĩ Kim Đan sống sót trực tiếp bị uy năng vô hình chấn thành sương máu, kể cả cường giả Nguyên Anh ngực cũng như bị chùy nặng đập trúng, hộc máu liên tiếp lùi về sau mấy trăm trượng.
Còn hai tiên bảo kia thì bị hai ngón tay Diệp Thành bắn bay ra ngoài. Lần này chúng bay ngược ra hơn năm sáu vạn dặm, thậm chí còn dài hơn khoảng cách trước đó.
"Sao có thể?"
Hiện tại Vân Lam đã thực sự sững sờ.
Hắn vừa lấy một đoạn thần dược màu tím lóng lánh ra, dù chỉ có một phần năm nhưng cũng khiến thân xác hắn thoáng chốc đã ngưng tụ lại, làn da óng ánh như ban đầu, tinh khí vô cùng dồi dào, đâu còn chút yếu ớt nào.
Thần Tử Diệt Tận cũng uống một viện chuẩn thần đan khôi phục tu vi đến đỉnh phong. Nhưng khi nhìn thấy cảnh này, mặt ai nấy cũng vàng vọt.
Dù là thần dược hay chuẩn thần đan cũng đều là vật bảo mệnh áp đáy hòm của bọn họ, còn quý giá hơn thần phù thế mạng.
Kết quả, đòn tấn công sau khi bọn họ liều mạng, dốc hết vốn liếng lại bị Diệp Thành tiện tay đánh bay. Sao bọn họ lại không tuyệt vọng được?
"Không thể nào, ngoài những Bán Bộ Chân Tiên chạm đến phép tắc Hợp Đạo, sao có thể có người tay không chống lại chuẩn tiên bảo. Chẳng lẽ hắn là nhân vật cấp bậc thái thượng trưởng lão của đạo thống Chân Tiên nào đó?"
Vân Lam liên tục lắc đầu, trong mắt toát lên vẻ hoảng sợ.
Nếu đòn tấn công trước giải thích là Diệp Thành sử dụng bí thuật tiên pháp cực mạnh nào đó thì bây giờ, hắn hời hợt đánh bay hai tiên bảo là do ưu thế thực lực tuyệt đối.
Vân Lam mới chỉ thấy sức mạnh kinh khủng như vậy ở những thái thượng trưởng lão bế quan vô số năm, tinh huyết cạn khô, cô đọng thành khô lâu da bọc xương nhưng vẫn không thể độ kiếp. Thậm chí một số thái thượng trưởng lão bế quan bốn, năm vạn năm cũng chưa chắc đã có thần thông kinh khủng như Diệp Thành.
"Nhưng khí huyết dồi dào, hồn quang trẻ tuổi như vậy đâu giống một ông già?", Vân Lam không hiểu nổi.
Không chỉ có hắn mà Thần Tử Diệt Tận, anh em Kim Tung Kim Hoa và vài thần tướng đại giáo còn sót lại cũng khó hiểu.
Trong mắt bọn họ, từ Nguyên Anh đến Hợp Đạo cách nhau như lạch trời, cường giả nào muốn vượt qua cảnh giới này cũng phải mất hơn vạn năm.
Bọn họ chưa từng nghe nói cường giả Bán Bộ Chân Tiên dưới năm nghìn tuổi!
"Tu vi của bổn tôn đâu phải những con kiến hôi như các người có thể suy đoán tưởng tượng?"
Diệp Thành chắp tay sau lưng, chân đạp vào hư không. Dưới chân anh xuất hiện thần hà bảy màu như ráng mây do hào quang tạo thành. Chúng tụ tập trước người Diệp Thành, di chuyển tới trước mặt chúng Thần Tử.
Diệp Thành bước trên cầu vồng, tóc đen mắt đen, áo dài phiêu dật, hào quang năm màu xung quanh lưu chuyển như trích tiên trên thiên cung hạ phàm.
Tuy chuẩn tiên bảo mạnh mẽ nhưng Diệp Thành đã sớm tấn cấp Nguyên Anh, hơn nữa còn sở hữu lực lượng Bán Nguyên, tuy chỉ bằng một nửa Nguyên nhưng uy năng vẫn kinh khủng đến mức khó tưởng.
Chỉ cần Chân Tiên Hợp Đạo chân chính không đến đây, Diệp Thành sẽ vô địch dưới Hợp Đạo!
"Không!"
Thấy Diệp Thành lạnh lùng bước tới, trong lòng các Thần Tử hết sức sợ hãi. Đại Thần Tử Kim Tung của Kim Đồng Giáo mặc kệ sự ngăn cản của em gái Kim Hoa bên cạnh, liều mạng đốt cháy khí tức, hộc máu, suýt nữa rớt tu vi cũng lần nữa điều khiển Sơn Hà Xã Tắc Đồ hóa thành một thế giới ngăn trước thần đạo của Diệp Thành.
Nhưng Diệp Thành chỉ đạp một cước.
"Ầm!"
Vạt cầu vồng thần ngút trời, cầu vồng bảy màu cắt ngang Sơn Hà Xã Tắc Đồ. Một chân anh đạp cầu vồng, một chân đặt trên tranh Càn Khôn khiến quyển họa do thế giới hợp thành cũng phải khẽ run rẩy.
Diệp Thành tựa như vị thần Thái Cổ khai mở hỗn độn, sức nặng một cước của anh khiến mặt đất sụp đổ, núi sông vỡ vụn, đất nước diệt vong, ngay cả Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng không chịu nổi.
"Ầm ầm ầm!"
Khi Diệp Thành đạp cước thứ hai, thứ ba, thứ tư lên tranh Càn Khôn, chuẩn tiên bảo này không chịu nổi nữa, vèo vèo hóa thành cầu vồng bay về nơi sâu thẳm trong trời sao.
Còn Kim Tung cũng bị lực phản chấn trên tranh Càn Khôn truyền tới chấn thành bãi sương máu, hồn phi phách tán!
"Anh ơi!"
Kim Hoa kêu cực kỳ thê lương thảm thiết. Vị thần nữ Kim Đồng Giáo này tóc tai bù xù, giáp trắng nhuốm màu, đâu còn phong thái gì của thần nữ?
Hai hàng lệ lăn dài trên khuôn mặt kiều diễm tuyệt thế, giờ phút này đáy mắt cô ta lại xuất hiện sự hung ác, Diệp Thành như địa ngục ác quỷ.
"Các người đều là, đều là hung thủ giết anh trai ta. Ta nhất định phải giết chết tên ác ma này!"
"Ầm!"
Cô ta đốt cháy khí huyết điều khiển một chuôi Phù Diêu Đao giết Diệp Thành như cầu vồng cắt ngang mặt trời,thần quang sáng chói, năng lượng ầm van. Bất kỳ ai đối diện với thần nữ yêu kiều xinh đẹp này có lẽ cũng sẽ nương tay vài phần.
Nhưng Diệp Thành chỉ nhẹ nhàng phất ống tay áo, nguyên lực kinh khủng không thể tưởng tượng được mạnh mẽ bắn ra. Đây là lực lượng Tiên Anh còn hơn xa Chân Nguyên trên thế gian, dù Thần Tử thần nữ ở thế giới tinh hà trung ương đến đây cũng không thể chống lại.
"Bộp!"
Kim Hoa bij cái phất tay áo của anh biến thnahf mảnh vụn. Thế là một vị thần nữ hương tiêu ngọc vẫn tại chỗ, cô ta định dùng thần phù thế mạng đã bị Diệp Thành dùng pháp lực vô thượng giam giữ vào ngọc Thuần Thanh Lưu Ly Như Ý.