Tiên Đế Trùng Sinh (Dịch)

Chương 983 Khoảnh khắc lúc đó vô cùng kinh hoàng!

Nhưng Diệp Thành căn bản không thèm trả lời bọn họ, chỉ lạnh lùng chém ra một đao, trong miệng còn thốt lên bốn chữ:

“Nhất Kiếm Cách Thế!”

Ầm ầm ầm!”

Ngay lúc đó, một luồng kiếm khí mạnh mẽ bảy sắc cầu vồng với sức mạnh không thể tưởng tượng nổi quét ngang bầu trời.

Trong ánh kiếm dường như xuất hiện một vị thần được bao phủ trong thần quang vô cùng vô tận mặc áo giáp thần thánh, tay cầm một thanh kiếm thần thánh, cao đến mười vạn trượng, khuôn mặt mờ ảo hiện lên trong luồng kiếm khí cắt qua khoảng không với một thanh kiếm như chém vũ trụ thành hai nửa.

Vẻ đẹp tuyệt mỹ của luồng kiếm khí bảy sắc cầu vồng làm cho người ta không thể diễn tả bằng lời, so với lần trước càng thêm tao nhã, có một luồng hơi thở thần thánh đến từ chín tầng trời phát ra trong tuyệt thế thần kiếm.

Điểm thiếu sót duy nhất chính là ảo ảnh của thần tướng có chút hư ảo, kém hơn trước đây rất nhiều, nhưng khí tức của nó mạnh mẽ hơn bất kỳ chiêu kiếm nào mà Diệp Thành từng chém ra trước đó.

“Xoẹt!”

Dưới một kiếm này, vũ trụ gần như bị đóng băng lại. Tất cả mọi người, bao gồm cả mười vị Thái Thượng trưởng lão cầm chuẩn tiên bảo trong tay, thậm chí đến cả thiếu chủ Vân Thần đều kinh ngạc đến lặng người, dường như sợ đến ngây người.

Chỉ có luồng kiếm quang của Diệp Thành xoẹt qua bầu trời, kiếm quang màu bạc ngưng tụ thành thực chất quét qua tất cả mọi người trước mặt, ánh sáng thậm chí xuyên qua cả vạn dặm cũng không hề tiêu tán, như thể cắt ngang trời đất thành hai nửa!

Sau đó anh thu kiếm tra vào trong vỏ.

“Cùm cụp”.

Cho đến khi âm thanh của vỏ kiếm vang lên, gần mười vị Thái Thượng trưởng lão trong tay Diệp Thành đến cả chuẩn Tiên bảo trong tay cũng không thể nào thi triển, đều nổ tung giữa không trung.

Cả thân thể lẫn thần hồn của bọn họ đều bị thần kiếm chém thành hai mảnh, thậm chí đến cả thiếu chủ Vân Thần cũng thốt lên một tiếng kinh ngạc và sợ hãi, cánh tay trái bị chém đứt lìa, chiến xa bị phá hủy, đầu tóc bù xù rối loạn, liên tục run rẩy trong sợ hãi.

Mà ở phía sau bọn họ, hàng trăm chiến thuyền và tất cả các tu sĩ Nguyên Anh trên thuyền đồng thời bị chém thành mảnh vụn, vô số tu sĩ Kim Đan Nguyên Anh liên tục rơi xuống như mưa, luồng kiếm quang màu bạc ngưng tụ thành một đường thậm chí xuyên qua hàng vạn dặm, tạo thành một vệt kiếm dài sâu hoắm giữa khoảng không hư vô dài đằng đẵng, rất lâu về sau cũng không thể nào tan biến đi.

Hàng triệu đại quân, mấy trăm Nguyên Anh, ở dưới kiếm của Diệp Thành giống như gà đất chó kiểng, không chịu nổi một chiêu!

Khoảnh khắc lúc đó vô cùng kinh hoàng!

Trong không trung, những cơn bão năng lượng liên tục càn quét khắp nơi, máu huyết vương vãi khắp nơi trong hư không, vô số cánh tay chân bị chém đứt lìa và mảnh vỡ của các chiến thuyền nằm rải rác khắp nơi trên Địa Cầu.

Trong không trung vang lên một một tiếng sấm vang rền, vết nứt màu đen cực lớn kéo dài từ chỗ của Diệp Thành ra xa cả vạn dặm, giống như một cái động thông đến địa ngục, sâu không thấy đáy, từ dưới nhìn lên giống như trên bầu trời đột nhiên có một vết thương màu đen khổng lồ.

“Làm sao có thể?”

Tất cả những người xem chiến cho dù là Nguyên Anh của ngoại vực hay là các môn phái ở biển sao và trên Địa Cầu, tất cả lúc này đều cảm thấy không thể nào tin nổi, giống như đang nhìn thấy một thần thoại đang diễn ra vậy.

Đội quân bừng bừng khí thế xông tới càn quét toàn bộ hệ Mặt Trời, dường như chỉ cần giậm một chân là có thể phá hủy cả Địa Cầu lại bị Diệp Thành dùng một kiếm diệt sát, tử thương quá nửa?

Đặc biệt là mười vị Thái Thượng trưởng lão kia, bọn họ đều xuất thân từ đạo thống Chân Tiên, là người có địa vị vô cùng cao siêu trong môn phái của mình, là người trấn áp cả một giáo, đến cả chuẩn tiên bảo cũng chưa dùng đến đã bị Diệp Thành dùng một kiếm tiêu diệt cả thể xác lẫn linh hồn, chém nát thành từng mảnh!

Trong số mười Thái Thượng trưởng lão này, không phải là không ai có bí pháp thế mạng hoặc bí bảo đỉnh cao, không chừng một đòn của Hợp Đạo cũng có thể trốn thoát được.

Nhưng thứ mà Diệp Thành dùng để giết bọn họ là thanh đao gãy thần binh.

Thanh đao gãy này tuy chỉ là một đoạn nhỏ của thần bảo nhưng dù sao vẫn là tiên binh thực sự, uy lực mạnh tới nỗi không thể tin được. Trừ việc vô cùng rắn chắc kiên cố thì điều đáng sợ nhất của nó là vết thương nó tạo ra không thể lành được.

Nếu là vết thương chí mạng thì sẽ chết ngay tại trận, e là Chân Tiên Hợp Đạo cũng không dám chính diện đối đầu với đòn này.

"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào..."

Vân Thần điên cuồng lùi ra sau, cánh tay trái của hắn bị Diệp Thành chém xuống, máu tươi bắn tứ tung. Vốn ban đầu hắn khí thế tràn đầy, kiêu ngạo vô cùng, cao quý tựa như rồng giữa nhân gian, nhưng lúc này đầu tóc hắn rối tung, ngực bắn đầy vết máu, đâu còn chút tôn quý nào.

"Giết!"

Diệp Thành thừa thế truy đuổi, lại chém thêm một đao nữa khiến mười mấy tu sĩ Nguyên Anh vây công bị chém thành hai nửa ngay tại chỗ.

"Tiếc là chiêu Nhất Kiếm Cách Thế này chỉ có thể dùng một lần", Diệp Thành cảm thán.

Nhất Kiếm Cách Thế là phép thần thông kinh thế mà Thiên Đế tạo ra, có thể kích động ý chí hồn niệm mà người chủ nhân trước để lại trong binh khí, từ đó bộc phát ra một đòn đáng sợ vô cùng, chói lóa khó có thể tưởng tượng nổi. Người chủ nhân dùng thanh binh khí năm đó càng mạnh thì chiêu kiếm của phi tiên cũng càng đáng sợ.

Theo như suy đoán của Diệp Thành, mảnh đao gãy này năm đó là thần binh của vua Viên Ma, một phần của gậy Kim Cang Như Ý. Tuy không thể phát huy ra lực lượng hoàn chỉnh nhưng vẫn vô cùng đáng sợ.

"Giết, toàn bộ ra tay, giết cậu ta!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất