Tiên Hà Phong Bạo

Chương 103+104: Danh ngạch ngoài ý.

Chương 103+104: Danh ngạch ngoài ý.
Bí Cảnh không gian, không gian tồn tại độc lập với tu luyện giới, ngăn cách cùng ngoại giới, thường thường sinh ra ở thời kì thế giới sơ khai. Bởi vì ngăn cách cùng ngoại giới, linh khí trong Bí Cảnh rất tốt, tài nguyên vô cùng phong phú, có rất nhiều tài liệu mà ngoại giới tuyệt tích, thậm chí thiên tài địa bảo.
Trên lý luận mà nói, Tiểu Ngư Giới mà Từ Huyền đang sống, ở lúc thế giới sơ khai, thậm chí đến quá trình phát triển tiếp sau, đều lục tục sinh ra rất nhiều Bí Cảnh không gian lớn nhỏ.
Nếu như nói Tiểu Ngư Giới là một cái hồ nước to lớn, như vậy Bí Cảnh là những bọt khí ở trong cái hồ đó.
Tu giới có rất nhiều Bí Cảnh không gian, có chút bị người phát hiện, thậm chí chiếm cứ, trợ giúp một phương gia tộc, một phương tông phái quật khởi cùng cường thịnh; mà có chút Bí Cảnh không gian, cực kỳ ẩn nấp, chưa bị phát hiện.
Còn có càng nhiều Bí Cảnh không gian, cho dù bị phát hiện, bởi vì có chút nguyên nhân, như là không gian bên trong không ổn định, không thể mở thông đạo vân...vân, không cách nào được lợi dụng.
Cho nên, Bí Cảnh không gian tương đối ổn định, là tất cả thế lực lớn tranh đoạt tài nguyên, thậm chí so với một ít linh mạch còn muốn trân quý hơn.
- Thật không nghĩ tới, trong Vô Uyên Vực giữa hai phái trên Tinh Vũ Sơn này, lại có một Bí Cảnh không gian, dù là không phải rất ổn định.
Trong mắt Từ Huyền ẩn ẩn lập loè vẻ hưng phấn.
Dù sao tài nguyên quý giá như Bí Cảnh không gian, bình thường đều bị tất cả thế lực lớn bí mật chiếm cứ, chỉ cung cấp cho rất ít người sử dụng, người bình thường căn bản khó có thể tiếp xúc.
- Tinh Vũ Môn mấy trăm năm trước, sở dĩ có thể cường thịnh nhất thời, đều là bởi vì Bí Cảnh không gian kia trợ giúp. Đáng tiếc về sau bởi vì có chút nguyên nhân, Bí Cảnh không gian kia trở nên không ổn định, trong môn phái xuất hiện mâu thuẫn, cuối cùng phân liệt thành Tinh Vẫn Kiếm Tông cùng Phong Vũ Tiên Môn .
Phí sư huynh hời hợt nói, trong ngôn ngữ có một tia cảm giác về sự ưu việt.
Từ Huyền lại lâm vào trầm tư ngắn ngủi, hồi tưởng ngày ấy dưới vực sâu sinh ra động tĩnh, cùng với cao tầng hai tông môn giằng co khẩn trương.
Rồi sau đó, hai phái mỗi ngày đều phái một vị trưởng lão xâm nhập Vô Uyên Vực, ngày kế tiếp lại thay phiên lần nữa. . .
Cho tới bây giờ, trong tông môn giới thủ sâm nghiêm, thậm chí ngay cả Từ Huyền mới vào nội môn đệ tử, cũng bị điều đi tuần tra ban đêm.
Giờ phút này nghĩ tới những chuyện kia, trong lòng Từ Huyền ẩn ẩn khẽ động, hẳn là Bí Cảnh kia có khả năng khôi phục ổn định. . .
Nghĩ tới đây, tim hắn nhảy có chút nhanh hơn.
Sau khi trở lại Bắc Nhai Tiểu Các, ngoài tiếp tục tu luyện bí quyết thổ nạp tầng chín, Từ Huyền âm thầm quan sát mấy ngày, quả thật phát hiện đêm khuya mỗi ngày, đều có trưởng lão hai phái lẻn vào Vô Uyên Vực, ngày thứ hai trời chưa sáng, âm thầm lặng lẻ phản hồi.
Hơn nữa, lực lượng phòng ngự hai bên bờ Vô Uyên Vực, so với bất kỳ địa phương nào đều muốn sâm nghiêm hơn.
Khứu giác của Từ Huyền cảm thấy áp lực rất ngưng trọng.
Hắn chỉ có thể yên lặng tu luyện, cũng âm thầm chú ý, đồng thời cũng chờ đợi tàn hồn kiếp trước thức tỉnh.
Cứ như vậy, thoáng chớp mắt hai tháng trôi qua, ở dưới Từ Huyền dốc lòng tu luyện, Nhiếp tự quyết lấy được mấy lần đột phá, cũng có thể nói là tiến nhảy vọt bộ. . .
Ở bên trong gần hai tháng, Từ Huyền hoàn toàn nắm giữ bí quyết thổ nạp tầng chín, Long Xà đệ cửu biến Nhiếp tự quyết, cũng đã luyện thành tám chín phần.
Với tư cách biến cuối cùng của Long Xà Cửu Biến, Nhiếp tự quyết ngược lại không có chiêu thức độ khó cao.
Nếu muốn nói độ mềm dẻo khi rèn luyện thân thể cốt cách, thậm chí siêu việt nhân thể cực hạn, tám thức trước đã hoàn toàn, lột xác trên nhục thể, đối với Từ Huyền mà nói, cơ hồ đạt tới cái cực hạn nào đó.
Cơ thể, cốt cách của hắn, cương nhu cùng lúc, đã có thể uốn lượn đến đáng sợ, lại ẩn chứa sức bật kiên cường kinh người, coi như là những Luyện Khí tiên sĩ kia, so sánh với hắn, ở phương diện thân thể tố chất, cũng là có chỗ không bằng.
Đệ cửu biến Nhiếp tự quyết, dĩ nhiên từ trên nhục thể lột xác, vượt qua đến phương diện tinh thần.
Cho nên tu luyện biến này, không ở chiêu thức thân thể, tinh túy của nó ở chỗ trên cơ sở tinh, khí, huyết mà diễn sinh cảnh giới tinh thần.
Có cảm ngộ của trí nhớ kiếp trước, lĩnh ngộ của Từ Huyền đối với đệ cửu biến, đạt đến chín thành trở lên.
Hắn lúc này khiếm khuyết chỉ là "lượng" của tinh thần, chỉ cần đầy đủ thời gian, Từ Huyền sẽ đột phá đệ cửu biến.
- Lực lượng cơ thể của ta lúc này, cho dù so với cường giả Luyện Thể cửu trọng, cũng không thua kém bao nhiêu. Mà theo tốc độ tu luyện trước mắt, tối đa nửa tháng, thì có thể đột phá Long Xà Cửu Biến.
Từ Huyền ngồi ở bên trong Bắc Nhai Tiểu Các, ánh mắt chớp động, trên mặt lộ ra vài phần chờ mong.
Dù sao lĩnh ngộ đệ cửu biến, đã không tồn tại bình cảnh gì nữa, thiếu khuyết chỉ là chút ít tích lũy.
Tính toán ra, hiện tại đã đến thời gian Từ Huyền xuống núi.
Từ Huyền vốn cũng ý định xuống núi một chuyến, nghĩ đến muội muội Huệ Lan mượn nhờ dược hiệu Tẩy Tủy Đan, cần phải đột phá đến Luyện Thể thất trọng.
Nhưng rất không xảo chính là, Phong Vũ Môn mấy ngày gần đây, đột nhiên phong núi, cấm đệ tử trong môn ra vào.
Lực lượng canh phòng bên Bắc nhai, so với bình thường càng thêm hơn lần, thậm chí có Luyện Thần kỳ tiên sư tọa trấn, làm cho Từ Huyền hãi hùng khiếp vía, tu luyện cũng có chút vướn víu.
Cũng không có thể xuống núi, lại không thể tu luyện, Từ Huyền dứt khoát ly khai Bắc Nhai Tiểu Các, quyết định đi nghe ngóng tình huống thoáng một phát.
Trên đường đụng phải một bóng hình xinh đẹp quen thuộc, Từ Huyền khẽ giật mình: Dương Tiểu Thiến?
Giờ phút này Dương Tiểu Thiến, mặc pháp y của nội môn đệ tử, so sánh với ngày xưa thanh thuần rụt rè, trên mặt đẹp tăng thêm vài phần thành thục vũ mị, đã thoát khỏi thời kỳ thiếu nữ thanh thuần ngày xưa.
Nàng hiển nhiên đã trở thành nội môn đệ tử.
- Từ sư huynh.
Con ngươi xinh đẹp của Dương Tiểu Thiến, thanh sóng lưu động, cười mỉm nhìn Từ Huyền.
- Dương sư muội tiến vào nội môn lúc nào?
Từ Huyền phát hiện Dương Tiểu Thiến đã có được tu vi Luyện Khí tiên sĩ.
Hai tháng trước xuống núi, Dương Tiểu Thiến có Tẩy Tủy Đan trợ giúp, tu vi tới gần Luyện Thể thất trọng, cộng thêm Nhạc Phong tương trợ, nàng lại có hạ phẩm linh căn, nhanh như vậy tiến vào Luyện Khí kỳ, cũng là hợp tình hợp lý.
- Lần trước trở về núi không lâu, ta là nội môn đệ tử, một tháng trước bước vào Luyện Khí kỳ.
Cái cổ ưu nhã tuyết trắng của Dương Tiểu Thiến có chút giơ lên, ánh mắt hữu ý vô ý quét nhìn Từ Huyền, hiếu kỳ khó hiểu nói:
- Từ sư huynh luôn khắc khổ tu luyện, thậm chí ngay cả sư muội ta tiến vào nội môn cũng không biết, nhưng vì sao còn không có tấn chức Luyện Khí kỳ, cần biết lúc trước ngươi còn đi trước chúng ta.
Dù sao Từ Huyền so với Dương Tiểu Thiến tiến vào nội môn sớm hơn một hai tháng, khi đó nàng rất thất lạc, trong nội tâm rất không có tư vị.
Mà giờ khắc này, dưới tình huống Từ Huyền cố gắng như thế, còn bị mình siêu việt, trong nội tâm Dương Tiểu Thiến cũng có chút cảm giác về sự ưu việt.
Chứng kiến Dương Tiểu Thiến giống như chu tước kiêu ngạo, Từ Huyền nhịn không được cười lên, liền ra vẻ phiền muộn nói:
- Ai, sư muội ngươi có được hạ phẩm linh căn, thiên phú tu luyện vượt qua ta, hơn nữa lại có Chân truyền đệ tử hỗ trợ, thật làm cho người ao ước sát đất ah.
Chứng kiến bộ dạng Từ Huyền cười khổ phiền muộn, trong nội tâm Dương Tiểu Thiến có thỏa mãn cùng khoái cảm không hiểu, nhưng cũng có chút không đành lòng, vội vàng an ủi:
- Chỉ cần Từ sư huynh ngươi siêng năng tu luyện, cho dù là linh căn bình thường, trong vòng một hai năm tấn chức Luyện Khí kỳ, cũng không phải vấn đề. Chúng ta lại cùng một thôn, ngày sau ta sẽ hỗ trợ ngươi.
Nàng nào biết đâu rằng, thiếu niên đứng ở trước mắt, căn bản không tồn tại bình cảnh trùng kích Luyện Khí tiên sĩ, càng là có được tu vi tiếp cận Luyện Thể cửu trọng đáng sợ. Nếu như Từ Huyền quyết tâm bước vào đại môn tu hành, mấy tháng trước, có thể nhẹ nhõm tấn chức Luyện Khí kỳ.
- Ha ha, cái kia rất tốt, về sau làm phiền sư muội chiếu cố.
Trong ánh mắt Từ Huyền lộ ra vui vẻ.
Dương Tiểu Thiến ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng, nhưng mà cái cảm giác này lóe lên tức thì, đã bị thỏa mãn và khoái cảm trong lòng che dấu.
Khi biết được Từ Huyền đi ra nghe ngóng tình huống có quan hệ với phong núi, Dương Tiểu Thiến lại cười nói:
- Ta đang chuẩn bị đi linh điện của Nhạc sư huynh, hắn là Chân truyền đệ tử, có lẽ sẽ biết tin tức.
- Nhạc sư huynh?
Từ Huyền nhẹ gật đầu, theo Dương Tiểu Thiến cùng một chỗ, sóng vai mà đi, đi đến khu vực hạch tâm nội môn.
Cách thật xa, Từ Huyền chứng kiến giữa sườn núi có một tòa cung điện toàn thân hiện ra màu bạch kim, cao quý tinh mỹ, lại không có vẻ chói lóa kiêu ngạo.
Cái này là linh điện của Chân truyền đệ tử Nhạc Phong.
Lúc đi vào cung điện màu bạc này, Từ Huyền rõ ràng cảm giác linh khí trong đó càng sinh động, trong nội tâm thầm than, tài liệu làm linh điện ẩn chứa linh tính, có thể gia tăng nồng độ linh khí, càng thích hợp tu luyện.
Rất nhanh, Nhạc Phong tươi cười từ bên trong đi tới, lúc chứng kiến Từ Huyền, chỉ là khẽ giật mình thoảng qua, cũng rất khách khí mời hắn tiến đến, cũng không có bởi vì đối phương là Phàm sĩ, mà có bất kỳ khinh thị cùng kiêu căng.
- Không nghĩ tới Từ sư đệ ngươi khổ tu như vậy, cũng quang lâm hàn xá sư huynh ta này.
Nhạc Phong cười ha hả nói, thời điểm hai người nói chuyện với nhau, Dương Tiểu Thiến thành thạo pha trà, sau đó đứng ở bên cạnh Nhạc Phong.
Từ Huyền có thể thấy được hai người đã vượt qua quan hệ sư huynh muội hữu nghị, cố gắng tiếp qua một năm nửa năm nữa, có thể đi đến một bước song tu đạo lữ rồi.
Đối với cái này, trong lòng của hắn cũng không có thất lạc cùng tiếc nuối, chỉ là cảm khái nhân thế biến thiên.
- Gần đây ta vốn định xuống núi một chuyến, thế nhưng mà sơn môn bị phong tỏa, nên đặc biệt hướng Nhạc sư huynh tìm hiểu thoáng một phát, nội môn đến cùng có chuyện gì, chẳng biết lúc nào mới có thể khôi phục bình thường.
Từ Huyền rất nhanh nói rõ ý đồ đến.
Nhạc Phong lại cười nói:
- Cái này ở bên trong môn phái, cũng không phải đại bí mật gì. Một hai tháng gần đây, trưởng lão trong môn phát hiện dưới Vô Uyên Vực có Bí Cảnh không gian bị phong ấn, tựa hồ có trạng thái gần như vững vàng, một mực nghĩ cách gia cố. Nghe nói, dưới sự nỗ lực không ngừng của trưởng lão hai phái, có thể mượn lực trận pháp thần thông, miễn cưỡng duy trì không gian Bí Cảnh tương đối ổn định trong kỳ hạn nhất định.
Từ Huyền nghe vậy, thầm nghĩ trong lòng, quả nhiên không ngoài sở liệu, Bí Cảnh không gian có khả năng ổn định, nếu không hai phái sẽ không khẩn trương như vậy.
- Nhưng mà, loại Bí Cảnh không gian tương đối ổn định này, cường độ có thể chịu tải sinh linh là có hạn chế. Một khi Luyện Thần kỳ cưỡng ép tiến vào, sẽ khiến không gian Bí Cảnh hỗn loạn, thậm chí dẫn phát linh khí triều tịch. Chỉ có Luyện Thần kỳ trở xuống, mới có thể tiến nhập không gian Bí Cảnh tu luyện, mà nhân số có hạn chế nhất định, tối đa chỉ có thể ở trong Bí Cảnh một tháng. Đến lúc đó không gian Bí Cảnh quay về hỗn loạn, hoàn cảnh ác liệt, không thích hợp sinh tồn.
Nhạc Phong nói nguyên do sự tình ra.
- Thì ra là thế.
Từ Huyền cảm thấy kinh ngạc, có thể đoán trước, tiên môn tất nhiên sẽ lựa chọn sử dụng đệ tử có tiềm lực tiến vào tu luyện.
- Độ tinh khiết của linh khí trong Bí Cảnh cực cao, vượt qua ngoại giới mười mấy lần, linh khí dị thường sinh động, có thể trợ giúp đột phá bình cảnh. Ở bên trong Tông môn, đang lựa chọn sử dụng một bộ phận đệ tử tiến vào, nhưng mà danh ngạch có hạn.
- Danh ngạch? Nghĩ đến dùng thân phận Chân truyền đệ tử của Nhạc sư huynh, khẳng định có tư cách tiến vào.
Trong lòng Từ Huyền khẽ động, trong Bí Cảnh này tu luyện ưu việt, thậm chí hấp dẫn làm cho hắn khó có thể chống cự.
- Đó là đương nhiên, Nhạc sư huynh chẳng những có thể tiến vào trong đó, còn có thể lựa chọn hai gã nội môn đệ tử, đến lúc đó hộ pháp cho hắn.
Cái miệng nhỏ nhắn của Dương Tiểu Thiến giơ lên, có chút đắc ý nói.
Nhạc Phong hơi tiếc nuối cùng áy náy nói:
- Đáng tiếc hai hộ pháp của ta đã được chọn lựa, một cái là đồng môn Cổ sư huynh, một cái khác là Dương sư muội, không có danh ngạch khác nữa.
Trong nội tâm Từ Huyền từ chối cho ý kiến, cho dù còn nữa, Nhạc Phong cũng sẽ ưu tiên cho đồng môn sư huynh muội quan hệ tốt, thực lực mạnh.
Ngược lại là Dương Tiểu Thiến này, dính rất lớn quang, nhập nội môn không lâu, liền có tư cách dùng danh nghĩa Hộ pháp, đi cùng Chân truyền đệ tử tiến vào Bí Cảnh không gian.
Sau khi nghe ngóng tình huống tinh tường, Từ Huyền phản hồi Bắc Nhai Tiểu Các.
- Dùng tu vi cùng tư lịch của ta, xem ra vô duyên với Bí Cảnh không gian kia rồi.
Trong nội tâm Từ Huyền âm thầm thở dài, ngoài tiếc nuối ra, cơ bản buông tha cho niệm tưởng này.
Nhưng ngay thời điểm hắn phiền muộn, một thân ảnh mảnh mai nhỏ nhắn đi vào Bắc Nhai Tiểu Các, thấp giọng nói:
- Từ sư huynh!
- Du sư muội?
Từ Huyền nao nao, mời nàng vào trong, hỏi:
- Nàng tìm ta có chuyện gì?
- Từ sư huynh, mấy ngày nữa ta phải tiến vào Bí Cảnh không gian, ngươi có thể làm hộ pháp của ta hay không.
Du Cầm hơi e lệ, thấp giọng nói, đôi mắt sáng lộ ra vài phần trưng cầu cùng chờ mong.
- Cái gì! Nàng nói là tư cách tiến vào Bí Cảnh?
Trong lòng Từ Huyền nhảy dựng, cơ hồ không che dấu được kinh hỉ trên mặt.
- Ân.
Du Cầm cố gắng gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện hồng, dần dần lộ ra má lúm đồng tiền.
Cái này thật đúng là một danh ngạch không ngờ ah!
Từ Huyền thiếu chút nữa ôm lấy tiểu cô nương này.
Từ Huyền vốn đã buông tha cho niệm tưởng tiến vào Bí Cảnh không gian, dù sao tư lịch cùng tu vi của hắn trong tông môn, đều là xa xa không đủ, hơn nữa lại không có quan hệ bối cảnh. gì
Du Cầm đến, quả thực cho hắn một kinh hỉ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất