Khi ánh mặt trời màu máu ngoài cửa sổ rọi lên trên mặt Triệu Thụy, hắn Mới hơi hơi mở mắt ra. lại phát hiện bản thân mình đang nằm trên một chiếc giường mềm mại. cách không xa. Trương Hằng ngồi dưới đất. đưa lưng về phía mình.
- Ha ha! Ngươi ngủ lâu như vậy, rốt cục cũng tỉnh lại.
Trương Hằng thu nội đan Hạo Thiên Xà Long Vương vào y phục, quay đầu mỉm cười với Triệu Thụy.
- Đại ca
Đôi mắt Triệu Thụy hơi hơi đỏ lên. mang theo vài phần cảm động, chân thành nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng cảm giác có chút khó hiểu, kinh ngạc nói:
- Nhị đệ! Ngươi làm sao vậy?
- Đại ca! Huynh nhường đệ ngũ trên giường, còn huynh suốt đêm ngồi dưới đất... Khiến đệ rất hổ thẹn.
Khi Triệu Thụy nói đến đây. trong mắt thậm chí còn có dấu hiệu ẩm ướt.
Sau khi hiểu được chuyện gì xảy ra, Trương Hằng thiếu chút nữa không kiềm lại mà cười phá lên. người này cũng quá ngây ngô.
Trương Hằng không ngủ đương nhiên muốn mượn cơ hội này tăng thực lực lên một chút. Nếu hắn muốn ngủ, hoàn toàn có thể cùng ngủ với Triệu Thụy này. Cho dù không quen ngủ chung với người khác nhưng bằng vào danh hiệu Phá Tan Hư Không lúc này của Trương Hằng, muốn có thêm một phòng trong nhà trọ. vậy cũng là chuyện quá dễ dàng rồi.
- Nhị đệ! Ta nghĩ đệ hiểu lẩm rồi. ta ở đây tu luyện cả đêm
Trương Hằng giải thích.
Triệu Thụy cắt ngang lời nói của Trương Hằng. nói với vẻ thành khẩn:
- Đại ca! Tâm ý của huynh đệ có thể lĩnh hội. huynh ở nơi này tu luyện cũng chỉ vì đệ mà thôi.
Liếc mắt nhìn người này có chút bất đắt dĩ, Trương Hằng thầm thở dài một hơi. xem ra cũng không nên giải thích. Người này chuyển môn nghĩ với Ý tốt thôi, giải thích nữa cũng vô ích.
Sau khi hai người dùng cơm trong nhà trọ. Trương Hằng nói với Triệu Thụy:
- Nhị đệ! Sau khi tiến vào động phủ Huyết Sát. mỗi người nhất định phải có ba Huyết Sát ấn ký. Hiện tại đệ ngay cả một cái cũng không có được nữa?
- Huyết Sát ấn ký?
Triệu Thụy hơi sửng sốt. liền nói với vẻ có chút khó xử:
- Nhưng muốn có được nó. nhất định phái giết người, đệ trông thấy không ít tu sĩ đều là Phương Vân sơn... Hơn nữa đệ cũng không đành lòng giết người.
Câu trả lời của Triệu Thụy cũng không ngoài dự đoán của Trương Hằng, hơi trầm ngâm một lát. nói:
- Nếu không chiếm được ba Huyết Sát ấn ký, cả đời đệ sẽ ở nơi này, không bằng đệ tìm thời gian giết chết mấy con yêu thú bậc hai, như vậy cũng có thể có được Huyết Sát ấn ký.
- Được rồi! Toàn bộ đệ nghe theo lời đại ca huynh.
Triệu Thụy cười hì hì.
Trương Hằng gật gật đầu. mang theo Triệu Thụy đi ra nhà trọ này.
- Cung tiễn tiền bối!
Phạm Man ngày hôm qua bị Trương Hằng đánh tơi bởi đang đứng trước cửa nhà trọ cung kính nói, nhìn về phía Trương Hằng với thần sắc tự nhiên không thiếu vẻ sùng bái. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trương Hằng ngừng lại. hỏi với vẻ rất tùy ý:
- Trong mỗi cửa hàng của Phạm Gia Trấn đều có những tay chân (bảo kê) như ngươi vậy sao?
Phạm Man vội vàng trả lời:
- Hồi bẩm tiền bối. quá thật là như thế. Chúng ta làm vậy cũng vì phòng ngừa người bên ngoài vào ăn cơm với ở trọ không trả tiên.
Thật đúng là như dự đoán của mình. Huyết Sát Thần Đế an bài như thế. không phải là thật lòng muốn đám tu sĩ tiến vào đây chịu thiệt sao?
- Đại ca! Chúng ta không rời khỏi nơi này sao? Lạc sư tỷ còn mời chúng ta đến chỗ nàng làm khách đấy?
Triệu Thụy hỏi.
- Chúng ta tiếp tục đạo vài vòng ở chỗ này
Trương Hằng nói.
Hai người lại theo con phổ này đi về phía trước, khi Trương Hằng đi đến một nơi. đột nhiên nghe được một âm thanh quen thuộc.
- Xú tiểu tử! Ngươi cũng dám trộm đồ của lão gia sao?
Phạm Bách Vạn đang lấy giữ áo của Phạm Tiểu Hắc, trên mặt mang theo vẻ khinh miệt, nước miếng trong miệng vàng tứ tung.
- Thể diện của Phạm Gia Trấn chúng ta đều bị ngươi làm mất hết rồi. nghĩ cha mẹ ngươi chết sớm. lão gia ta trước đây còn cho ngươi không ít ngân lượng, không nghĩ tới không ngờ ngươi lại rơi xuống tình cảnh như vậy
Phạm Bách Vạn có dáng vẻ dạy bảo nghiêm khắc, không ngừng quờ trách Phạm Tiểu Hắc.
- Đó là tiểu Hắc! Hắn không phải là rời khỏi Phạm Gia Trấn rồi sao?
Triệu Thụy nói với vẻ kinh ngạc.
Triệu Thụy vừa định tiến lên, lại bị Trương Hằng kéo tay lại.
- Không nên cử động.
Sắc mặt Trương Hằng trầm ổn, trong lòng thì đang âm thầm cười lạnh.
Mọi thứ phát sinh ở nơi này đều là hư ảo. hoặc nói là một trò chơi đã được Huyết Sát Thần Đế bố trí sẵn từ trước.
Nếu Trương Hằng không đoán sai. chuyện Phạm Tiểu Hắc trộm tiền xảy ra trên thị trấn mỗi ngày đều phát sinh một lần. một khi có tu sĩ ra tay tương trợ. sẽ gây ra chuyện sau này.
Nói trắng ra, chuyện này giống như nội dung làm nhiệm vụ kịch tình trong game Online.
Mà nội dung nhiệm vụ này. Trương Hằng và Triệu Thụy đều đã tham gia một lần phỏng chừng cũng không thể tham gia một lần nữa. dù sao Huyết Sát Thần Đế cũng không phải là kẻ ngốc.
Lấy một thỏi bạc kia từ trên người, nhẹ nhàng lấy tay sờ. mắt nhìn chăm chăm vào chữ được khắc bên cạnh thời bạc:
"Huyết tẩy Phạm Gia Trấn, đặc xá Sinh Từ Môn".
Đặc xá Sinh Tử Môn? Thỏi bạc này khẳng định có liên quan gì đó với Huyết Sát Thần Điện, có vật ấy trong tay, sau khi tiến vào thần điện, nói không chừng có có thể có chút kinh hỉ.
Dưới cái nhìn chăm chú của Trương Hằng và Triệu Thụy, Phạm Tiểu Hắc cảm kích vạn phần tiếp nhận bạc mà Phạm Bách Vạn ban cho. sau đó liền đi.
- Đi theo.
Trương Hằng biến sắc. mang Triệu Thụy một lần nữa đi theo.
Giống nhau với tình cảnh trước đây. khi Phạm Tiểu Hắc đi đến một nơi nào đó. bị một đám ngăn lại.
- Phạm Tiểu Hắc! Ngươi đứng lại đó cho ta!
Một tên đại hán vạm vỡ hung hăng trách mắng.
- Phạm lão tam... Lại là các ngươi
Phạm Tiểu Hắc lại lộ ra vẻ sợ hãi.
- Bộp!
Phạm lão tam không nói hai 1ÒỊ cho hắn một bạt tai.
- Giao ngân lượng ra đây!
Một cước của Phạm lão tam đạp Phạm Tiểu Hắc ngã trên mặt đất.
- Vù vù vù... Số bạc này là của ta... Không thể cho các ngươi... Lần trước đã đưa các ngươi rời.
Phạm Tiêu Hắc cuộn mình lại, không chịu giao ngân lượng trong tay.
- Đánh cho ta!
Phạm lão tam vung tay lên. lập tức. mười mấy người quyền đấm cước đá lên người Phạm Tiểu Hắc.
- Đại ca! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Triệu Thụy không kiềm nổi nói.
Trương Hằng đương nhiên không thể giải thích trò chơi trong truyen360.com, bình tĩnh nói:
- Đệ có thể cho rằng mọi thứ phát sinh ở nơi này là giả đổi.
- Giả đổi
Triệu Thụy kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ là ảo cảnh?
Trương Hằng không lên tiếng, nhưng hắn cảm giác mọi thứ phát sinh, ở đây, cũng Không phải là ảo giác. Mỗi người ở nơi này đều mang đến cho hắn một loại cảm giác chân thật, so với trò chơi hư cấu còn muốn chân thật hơn.
Lần này, Trương Hằng và Triệu Thụy cũng không ngăn cản đám hồn đản đánh Phạm Tiểu Hắc. Một lát sau. Phạm Tiểu Hắc bị đánh chết khiếp, ngân lượng trên người bị lấy đi.
- Tiểu Hắc! Ngươi không sao chứ?
Đúng lúc này, đứa con trai ngày hôm qua vội vã đến báo tin lại đến.
Bất ngờ chính là, đứa bé trai này cũng không có ý nói trong nhà Phạm Tiểu Hắc có chuyện không may.
Thần quang trong mắt Trương Hằng chợt lóe. chẳng lẽ là đo duyên cớ không có tu sĩ tham dự. nội dung bước sau cũng không thể phát sinh chứ?
Vì chứng minh suy đoán của mình, Trương Hằng và Triệu Thụy đi theo hai đứa bé trai về nhà Phạm Tiểu Hắc.
Sau về đến cửa nhà. một cái có nhan sắc không tệ. khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi đi ra.
- Tiểu Hắc? Ngươi làm sao bị đánh ra như vậy?
Cô gái kia bội vàng ôm Phạm Tiêu Hắc vào trong lòng.
- Tỷ tỷ! Đệ không sao! Thật sự không có chuyện gì
Phạm Tiểu Hắc cười nói với tỷ tỷ.
Nước mắt chảy ra trong mắt cô gái, khóc nói:
- Đều do tỷ tỷ không có bản lãnh, không thể nuôi sống nhà này.
- Đệ là nam tử hán... Làm sao có thể cho tỷ tỷ nuôi đệ chứ?
Phạm Tiêu Hắc nói với vẻ quật cường.
- Chúng ta đi thôi.
Trương Hằng cảm khái vạn phần trong lòng, mang Triệu Thụy rời khỏi nơi này.
- Đại ca! Chúng có nên rời khỏi nơi này không? Đệ cảm giác nơi này quá qủy dị
Triệu Thụy đề nghị.
Nếu đã sáng tỏ tính chất của thị trấn nhỏ này, Trương Hằng cũng không cần dừng lại ở nơi này.
Mặc dù ở nơi này có thể thấy một chút nội dung nhiệm vụ. nhưng Trương Hằng tin rằng, trong động phủ Huyết Sát. hẳn là có rất nhiều nơi có thể thăm dò.
Lúc này. Trương Hằng cảm giác mình dường như đi vào một thế giới như trò chơi hư cấu.
Nếu quả thật như vậy? Trương Hằng mừng thầm trong lòng, mình là người địa cầu từ trò chơi hư cấu xuyên việt mà đến. hiển nhiên là chiếm ưu thế không nhỏ.
- Nhị đệ! Thỏi bạc trong tay đệ phái giữ cho tốt. sau này sẽ có lúc dùng.
Trương Hằng dặn dò.
- Đại ca! Đệ nghe lời huynh.
Triệu Thụy đáp ứng với vẻ không chút do dự.