Vừa nghe lời ấy, thần sắc Mộ Tuyền hơi đổi. từng trận quang mang xanh ngọc lóe lên trong tay, vòng tay siết thật chặt cổ Trương Hằng.
Trương Hằng lập tức cảm giác một luồng áp lực trên cổ mình, thần quang trong mắt chợt lóe, trên người lập tức phát ra một luồng khí thế mãnh liệt, xương cốt cả người phát ra từng trận trong trẻo ràng rắc, cả thân thể cứng rắn như huyền thuyết nhưng lại không mất đi tính dẻo dai.
Vòng tay siết cổ Trương Hằng rốt cuộc khó thể co rút chút nào.
- Ha ha! Đường mỗ đứng đây không trả đòn nhìn cô có thể làm khó dễ gì được ta không?
Trương Hằng nhìn Mộ Tuyền tựa như cười tựa như không.
Sau khi tu luyện công pháp Luyện Thiên Hóa Địa đến hậu kỳ, hoàn toàn có thể thành công có được thân thể vĩnh hằng bất diệt. Mặc dù trình độ lúc này rất thấp nhưng lực phòng ngự cũng không tầm thường.
Mộ Tuyền liên tục đánh ra pháp quyết, từng luồng ánh sáng ngọc bích bắn nhanh lên vòng tay, trên linh khí cực phẩm này lập tức bộc phát ra hào quang chói mắt.
Vòng tay này cũng dần dần nhanh chóng siết chặt, khuôn mặt Trương Hằng cũng bắt đầu đỏ lên.
- Chỉ cần ta không tiếc tiêu hao một ít giá phải trả. hoàn toàn có thể bằng vào linh khí này loại bỏ ngươi.
Mặt ngọc của Mộ Tuyền ngưng kết một tầng sương lạnh, ánh mắt lạnh như băng, giống như thật sự muốn dí Trương Hằng vào chỗ chết.
Trương Hằng cảm thụ vòng tay trên cổ dần dần co rút lại. trên mặt không có bất cứ kinh hoảng gì, thản nhiên nói:
- Nếu cô thật sự muốn làm như vậy. thì Đường mỗ cũng chỉ lưu lại vòng tay này rồi.
Nói đến đây, bàn tay Trương Hằng hơi hơi mở ra.
Mộ Tuyền lập tức sinh ra một loại dự cảm không tốt. trong đầu nàng thậm chí xuất hiện một chút tình cảnh vòng tay này tan chảy trước mặt mình.
Một tiếng thình thịch, trong tay Trương Hằng xuất hiện một đoàn ngọn lửa màu bạc.
- Một khi đã như vậy. không bằng luyện hóa hết Linh khí cực phẩm này đi.
Lệ quang chợt lóe trong mắt Trương Hằng.
Đối với Linh khí bình thường, ngọn lửa màu bạc của Trương Hằng hoàn toàn luyện hóa nó trong khoảng thời gian ngắn muốn cho Linh khí cực phẩm này biến mất trước mặt mình, cũng chỉ là thời gian mười mấy hô hấp.
Ngay khi Trương Hằng chuẩn bị dùng ngọn lửa bạc luyện hóa Linh khí cực phẩm, Mộ Tuyền đột nhiên biến đổi pháp quyết. vòng ngọc siết cổ Trương Hằng, một tiếng "Vèo" về tới tay nàng.
Linh căn thiên phú biết trước tương lai giúp nàng tránh thoát một kiếp.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, thu ngọn lửa bạc vào trong cơ thể. Hư Không Hỏa Diễm trong đầu phát ra một luông tinh thần dao động không cam lòng.
Nàng quả nhiên dùng năng lực nào đó có thể đoán trước nguy hiểm, trong lòng Trương Hằng âm thầm cảm thấy kinh ngạc với loại thần thông này của nàng.
Nếu thật sự muốn giết chết nàng, chỉ sợ còn phải tổn một chút trắc trở.
- Thần thông của đạo hữu Quả nhiên rất cao. Mộ Tuyền cam bái hạ phong.
Mộ Tuyền hơi khom người về phía Trương Hằng, giống như biểu đạt tôn kính với cường giả.
Trương Hằng không hành động gì nói:
- Mộ đạo hữu lần này dùng chỉ chẳng qua là một kiện Linh khí cực phẩm loại khống chế, nếu như động thủ thật sự. Đường mỗ vị tất là đối thủ của cô.
Ngụ ý của Trương Hằng là. trong tay đối phương chỉ sợ còn có một kiện linh khí cực phẩm công kích.
- Chúng ta luận bàn liền dừng ở đây.
Thần sắc Mộ Tuyền vẫn như trước, không để lộ ra một chút hàm ý. quát bảo Vu Mông đang giúp mình giao thủ với Triệu Thụy.
Vu Mông và Triệu Thụy đang trong chiến đấu lập tức phân ra.
- Đại ca! Huynh không sao chứ?
Triệu Thụy chạy đến với vẻ vui sướng, giao thủ với một vị Tinh anh Luyện Khí đại viên mãn cùng cấp, hắn không chút chịu thiệt.
Trương Hằng cười nói:
- Giữa ta và Mộ đạo hữu chỉ chẳng qua là một hồi luận bàn mang tính hữu nghị, sẽ không làm tổn thương tính mệnh.
- Thì ra là thế, hại đệ sợ thót tim.
Lòng Triệu Thụy còn sợ hãi nói.
- Hai yêu thú này liền giao cho các người, chúng ta sẽ lại gặp nhau sau nửa tháng.
Mộ Tuyền hơi hơi cung tay về phía Trương Hằng, thân ảnh chợt lóe mấy cái liền tới trước người Vu Mông.
- Chúng ta đi.
Mộ Tuyền bỏ lại một câu với vẻ lạnh. nhạt, trước một bước rất nhanh di động về hướng xa.
- Mộ sư muội! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Vu Môn không kìm nổi hỏi.
Mộ Tuyền là đệ tử của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. theo lý thuyết hẳn là cao hơn Vu Mông một thế hệ, nhưng Tu Tiên Giới dùng thực lực định địa vị. Vu Mông cũng chi kêu nàng một tiếng sư muội.
- Vừa rồi người đó chỉ sợ là kình địch của Nam Minh, sau khi tiến vào động phủ phải lưu ý nhiều hơn một chút.
Mộ Tuyền khó thể giải thích một lời. từ đó về sau nhắm mắt lại. không nói được một lời.
Kình địch của Nam Minh? Điều này sao có thể chứ? Vu Mông không dám tin sự dáng sợ của Nam Minh cũng có danh tiếng trong cùng thế hệ tu sĩ trong Bích Tuyết Tương Vân Tông.
Mắt nhìn thân ảnh hai người Mộ Tuyền rời khỏi. Trương Hằng lặng lẽ không nói gì. Cô gái họ Mộ lần này tìm mình luận bàn. có thể muốn thử thực lực của mình.
- Không đến lúc cuối cùng, ai cũng đừng mơ nhìn thấy thực lực chân chính của ta!
Trương Hằng âm thầm cười lạnh trong lòng.
Ai có thể cười đến cuối cùng, mới là người thắng chân chính!
Tu sĩ thông minh chân chính quyết sẽ không bại lộ tất cả những con bài chưa lật của mình trước khi tiến vào thần điện.
- Đại ca! Thực lực hai người này đều đạt tới giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn mạnh hơn chúng ta. vì sao đột nhiên rời khỏi?
Triệu Thụy hỏi với vẻ khó hiểu.
Trương Hằng nói với vẻ khinh thường:
- Luyện Khí đại viên mãn thì sao chứ? Đối thủ chân chính của chúng ta là tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Trúc cơ kỳ?
Triệu Thụy nói với vẻ kinh ngạc.
Trương Hằng cũng không giải thích nhiều, trước cho Triệu Thụy một châm dự phòng rồi nói sau.
- Hai con yêu thú kia vẫn chưa đi. giải quyết hết đi.
Ánh mắt Trương Hằng dừng trên người hai con yêu thú cách đó không xa.
- Được!
Triệu Thụy khống chế linh khí hình côn trong tay. quơ từng đợt hào quang lửa đỏ ném vào một con yêu thú trong đó.
Bồng!
Con yêu thú kia bị linh khí đánh trúng, thân hình dừng một chút, dường như cũng không bị thương tổn nhiều, trong mắt lộ ra hung quang, nhành chóng đánh về phía Triệu Thụy.
Một con yêu thú khác cũng bị kinh động, cũng hướng tới bên này.
- Ha ha! Đối thủ của ngươi là ta.
Thân ảnh Trương Hằng chợt lóe. ngăn cản con yêu thú này.
Trí lực yêu thú này cũng không cao. thấy Trương Hằng ngăn cản nó, thân hình giống như mãnh hô bay lên trời, móng vuốt bén nhọn chộp tới Trương Hằng.
Trương Hằng trở tay vừa năng, bắt lấy yêu thú phía trước, tay mạnh mẽ dùng sức. một trận tiếng vang xương vỡ truyền đến rất rõ ràng.
Rít! Yêu thú phía trước bị Trương Hằng bẻ gãy. hào quang hung tàn trong mắt càng đậm lên. trong miệng bắn ra một luồng hào quang màu vàng xám.
Trương Hằng cảm giác vật ấy dường như có chút nguy hiểm, vội vàng tránh né.
Hào quang màu vàng xàm rơi xuống trên cỏ.
Lập tức, một đám mặt cò vốn màu xanh ngưng kết thành vùng đất như tảng đá.
Dĩ nhiên là Thạch Hóa Thuật! Trương Hằng không khỏi hoảng sợ.
Thạch Hóa Thuật và Định Thân Thuật giống nhau, đều là pháp thuật bậc cao.
Yêu thú này thi triển ra Thạch Hóa Thuật vẫn chưa ra hồn, nếu không mặt cỏ trong phạm vi mấy dặm đều có thể biến thành mảnh đất cứng rắn như đá, người đứng trên mặt đất cũng khó thoát khỏi kiếp nạn.
vẫn nhanh lên giải quyết yêu thú này đi, ngón tay Trương Hằng nhẹ bắn ra, mấy luồng ngân mang như hình dáng châm trong nháy mắt xuyên thấu thân thể yêu thú kia.
Thân thể yêu thú lập tức bị xuyên thấu mấy lỗ lớn. chỉ chốc lát liền tràn ra máu đen. biến mất trên thế gian.
Sau khi chém giết yêu thú này, trên đầu Trương Hằng lập tức dâng lên ánh sáng máu, hình thành một vòng vật chất máu. không rời đầu Trương Hằng một tấc. Nguồn:
Trương Hằng chiếm được Huyết Sát ấn ký thứ hai!
Dời ánh mắt hướng Triệu Thụy cách đó không xa, Chỉ thấy một lưới lửa khổng lồ bao quanh con yêu thú còn lại.
Thân thể yêu thú lập tức bắt đầu thiêu đốt. chỉ chốc lát ngọn lửa liền tràn ra toàn thân nó.
Lại giãy dụa một lát trong biển lửa. thi thể yêu thú bắt đầu lặng lẽ thiêu đốt. phỏng chừng không được thời gian bao lâu. sẽ hóa thành tro bụi.
Trên đầu Triệu Thụy dâng lên một luồng Huyết quang, hình thành một Huyết Sát ấn ký.
- Thứ này quá kỳ quái.
Triệu Thụy ngẩng đầu nhìn Huyết Sát ấn ký trên đỉnh đầu.
Đúng lúc này. pháp thuật ngọn lửa do Triệu Thụy lưu lại bắt đầu điên cuồng tràn ra, dưới tác dụng gió thôi, rất nhanh mạnh mễ thôi về phía trước.
Thảo nguyên cháy? Thấy tình cảnh như vậy. Trương Hằng không khỏi sửng sốt.
Chỉ chốc lát, ngọn lửa không ngừng tràn ra phạm vi càng lúc càng lớn. cách xa mười mấy dặm cũng có thể nhìn thấy vùng lửa mãnh liệt.
- Nhị đệ à! Đây là tác phẩm của ngươi đúng không? Ngươi làm sao có thể phóng hỏa thảo Nguyên chứ?
Trương Hằng cười hắc hắc nói.
- Là... là do nó tự cháy đấy chứ.
Triệu Thụy nói với vẻ rất buồn bực.
Lúc này muốn đập tắt những ngọn lửa này, cũng không có khả năng rồi.
Đột nhiên, thần quang trong mắt Trương Hằng chợt lóe. trong lòng sinh ra một ý tưởng.
Huyết Sát Thần Đế này chẳng lẽ cho pháp đám tu sĩ phóng hỏa hành hung trên thảo nguyên sao?
Trên thảo Nguyên có nhiều yêu thú như vậy. một mỗi lửa thiêu đốt. không biết sẽ sinh ra hiệu quả gì
Hai tay Trương Hằng khoanh trước ngực, khóe miệng mang theo Ý cười thản nhiên đợi chuyện này phát triển thêm một bước.