Tham dự tỷ thí đấu pháp của Thương Vân môn lần này có khoảng 160 đệ tử, vượt xa quy mô của tỷ thí đấu pháp cách đây một ngàn năm.
Nghĩ cũng phải, dù sao mấy trăm năm nay, dưới sự khổ tâm tổ chức của Ngọc Cơ Tử, thực lực tổng thể của Thương Vân môn có chỗ tăng lên, dần dần có dấu hiệu phục hưng.
Theo lệ cũ, Ngọc Cơ Tử bắt đầu nói vài lời động viên với những đệ tử ưu tú hiện tại của môn phái, sau đó Vân Hạc trưởng lão của Giới Luật viện đứng dậy, nói qua loa về quy tắc tỷ thí với các đệ tử, chủ yếu là không được phép làm tổn thương tính mạng, đến đủ ý thì dừng vân vân.
Sau khi Ngọc Cơ Tử và Vân Hạc đạo nhân nói xong, thì đến phần quan trọng nhất, rút thăm.
Phương thức rút thăm vô cùng đơn giản, lần này có 160 đệ tử đăng ký tham gia tỷ thí, chia thành hai tổ, mỗi tổ vừa hay là 80 người.
Trước đó Thương Vân môn đã chuẩn bị rất nhiều viên thuốc, bên trong viên thuốc có tờ giấy, trên tờ giấy có ghi số. Viên thuốc cũng được chia thành hai tổ, mỗi tổ có số chữ từ 1 đến 80. Sau đó, hai tổ thuốc được trộn lẫn với nhau và cho vào rương.
Cuối cùng, 160 đệ tử dần dần đi lên, mỗi người rút một viên thuốc từ trong rương. Số trên viên thuốc chính là số hiệu của đệ tử đó.
Số hiệu 1 sẽ đấu với số hiệu 1 khác, cứ thế mà suy ra. Sau một vòng đấu, sẽ có 80 người bị loại.
Ở vòng đấu thứ hai, 80 người còn lại sẽ lấy số hiệu của mình để tiến hành đối chiến lẫn nhau.
Ví dụ, lá thăm số 1 đấu với lá thăm số 80, lá thăm số 2 đấu với lá thăm số 79, cứ thế mà suy ra, cho đến khi lá thăm số 39 đấu với lá thăm số 40.
Sau một vòng đấu này, cuối cùng chỉ còn lại 40 đệ tử, những đệ tử này đều là những người nổi bật của thế hệ trẻ Thương Vân môn.
Vòng thứ ba vẫn áp dụng phương pháp lấy số đầu và đuôi để tiến hành tranh tài, chọn ra 20 vị trí đầu, sau đó tiếp tục thi đấu theo số thẻ để chọn ra 10 vị trí đầu, sau đó là 5 vị trí đầu.
Ba vị trí đầu cuối cùng thì thú vị hơn, vì cuối cùng là từ 5 vị trí đầu tranh đoạt ra ba vị trí đầu, 5 người cần rút thăm lần nữa, trong đó lá thăm số ba sẽ không có đối thủ, người đó sẽ được thăng cấp trực tiếp.
Kết quả rút thăm quyết định vận mệnh của người đó, nếu như là hai cường giả thực lực tương đương, như Cổ Kiếm Trì và Vân Khất U, mà lại rút thăm gặp nhau ở vòng đầu tiên, bi kịch cơ bản sẽ xảy ra.
Loại quy tắc rút thăm này giống hệt với quy tắc của đấu pháp ở Đoạn Thiên nhai.
Nhìn thấy hai đệ tử mang rương gỗ đi tới, trong số đông đệ tử bao gồm Diệp Tiểu Xuyên trong đó đều đang thầm cầu nguyện mình rút được số đẹp, ít nhất ở vòng đầu tiên không gặp phải đối thủ mạnh hơn mình.
Bên trong đại điện, mọi người đang ồn ào bàn luận, Ngọc Cơ Tử cùng Mộc Trầm Hiền, Không Kiến thần tăng đang nói chuyện vui vẻ, các trưởng lão khác cũng đều mặt mỉm cười, không khí vô cùng hòa hợp. Nhưng những người đang rút thăm thì hầu như ai cũng nơm nớp lo sợ.
Diệp Tiểu Xuyên chắp tay trước ngực, lẩm bẩm trong miệng: "Tổ sư các đời, Như Lai phật tổ, Thái Thượng Lão Quân, Vương Mẫu nương nương, Ngọc Hoàng đại đế, thổ địa công công, Quan m Bồ Tát, thập điện Diêm La, tiên thần yêu quái các phương, chư thiên thần phật. . . Ta biết bình thường Diệp Tiểu Xuyên ta đối với các ngươi có chút bất kính, nhưng hôm nay các ngươi nhất định phải bất kể hiềm khích lúc trước, phù hộ ta rút được số đẹp, xin nhờ xin nhờ! Sau này ta nhất định sẽ sớm tối ba nén hương cung cấp cho các ngươi!"
Đại sư huynh Cổ Kiếm Trì của Thương Vân môn mặt nở nụ cười, đi lên đầu tiên, rút ra một viên thuốc từ trong rương gỗ, vẻ mặt rất là nhẹ nhàng, dường như cũng không coi kết quả rút thăm ra gì.
Sau đó, đệ tử ở hàng đầu tiên cũng lần lượt rút ra một viên thuốc. Diệp Tiểu Xuyên là người cuối cùng, ước chừng đợi một nén nhang, lúc này mới đến lượt hắn rút thăm.
Trong lúc chờ đợi, hắn đã bái tất cả các vị tiên thần Bồ Tát mà hắn có thể nhớ đến, tìm kiếm một loại an ủi về mặt tinh thần. Hiện tại hắn đang ở tầng sáu Nguyên Thần cảnh, tu vi không cao cũng không thấp, chỉ cần không gặp phải mấy đệ tử ưu tú tầng thứ bảy Xuất Khiếu cảnh, trên cơ bản hắn đều có khả năng tiến vào vòng tiếp theo.
Vì vậy, lá thăm vòng đầu tiên trở nên vô cùng quan trọng. Chỉ cần vượt qua vòng đầu tiên, mục tiêu của hắn trên cơ bản đã hoàn thành một nửa. Dựa theo suy đoán của hắn, nếu hắn rút được lá thăm tốt, tiến vào vòng bốn mươi người mạnh đã là cực hạn của hắn rồi.
Nhưng cũng khó nói, vì Thương Vân môn chỉ có khoảng mười đệ tử tầng thứ bảy Xuất Khiếu cảnh, chỉ cần đối thủ dưới Xuất Khiếu cảnh, hắn đều có khả năng bất bại, hoặc là nếu thua cũng không quá khó coi.
Diệp Tiểu Xuyên run rẩy đưa tay vào trong rương gỗ, hắn là người cuối cùng trong hàng, 160 viên thuốc còn lại trong rương chỉ còn khoảng 7, 8 viên. Ngón tay hắn di chuyển liên tục giữa vài viên thuốc, sau đó bóp ra một viên.
Viên thuốc không lớn lắm, khoảng bằng quả trứng chim cút. Hắn vội vàng bóc viên thuốc ra, bên trong có một tờ giấy màu vàng nhỏ gấp lại, trên tờ giấy có một con số: Mười lăm.
"Mười lăm? Tuyển thủ khác đối chiến với ta ở vòng đầu tiên cũng bốc được số mười lăm, tuyệt đối đừng là những sư huynh sư tỷ ta không đánh lại kia!"
Sau khi bốc thăm xong, mọi người đều đang sôi nổi bàn luận, không ít người đã tìm được đối thủ đối chiến vòng đầu tiên của mình, có người vui mừng, có người buồn bã hô.
Các trưởng lão ghi lại từng dãy số rút thăm tương ứng của mỗi đệ tử sau đó mời các đệ tử ra khỏi đại điện. Một lát nữa sẽ dán danh sách thi đấu vòng đầu tiên cùng địa điểm thi đấu trên bảng gỗ, sau đó sẽ tiến hành thi đấu vòng đầu tiên.
Sau khi ghi lại, Diệp Tiểu Xuyên theo đại đội đi ra khỏi Luân Hồi đại điện. Bên cạnh hắn có không ít đồng môn đều có vẻ mặt đưa đám, hiển nhiên là rút được lá thăm xấu.
Diệp Tiểu Xuyên nói với đồng môn bên cạnh: "Ai là số mười lăm, ai là số mười lăm thế!"
Vì số lượng người khá đông, gọi nửa ngày cũng không ai trả lời ai là số mười lăm.
Diệp Tiểu Xuyên thấy mấy vị sư huynh quen biết đang vui vẻ nói chuyện, đi xuống dọc theo cầu thang đá bằng bạch ngọc, hắn tiến đến hỏi Chu Trường Thủy: "Chu sư huynh, ngươi là số bao nhiêu? Nhìn ngươi đắc ý thế kia, có phải rút được lá thăm tốt không?"
Chu Trường Thủy cười ha ha nói: "Ta là số bảy mươi sáu, lượt thi cuối cùng, đối thủ là một sư đệ mới đạt tới tầng thứ sáu Nguyên Thần cảnh, ta nắm chắc rất lớn."
Diệp Tiểu Xuyên vội vàng nói: "Vậy chúc mừng Chu sư huynh sớm tấn cấp!"
Chu Trường Thủy khoát tay nói: "Còn chưa thi đấu đâu, kết quả vẫn chưa chắc chắn, đúng rồi, ta nghe nói, mọi người biết ngươi cũng đăng ký, đều muốn rút được lá thăm giống với ngươi!"
Diệp Tiểu Xuyên ngạc nhiên, nói: "Thế nào, mọi người đều coi ta là quả hồng mềm, đều muốn bóp ta một cái?"
Chu Trường Thủy nói: "Ngươi không chỉ được công nhận là quả hồng mềm nhất trong số 160 người này, mà còn đắc tội không ít người nữa, tất cả mọi người muốn trên lôi đài giáo huấn ngươi, ngươi cũng phải cẩn thận một chút nha, đúng rồi, ngươi rút được số bao nhiêu?"
Diệp Tiểu Xuyên nói: "Số mười lăm, trận thi đấu thứ hai có ta, ta tìm đã nửa ngày, cũng không tìm được rốt cuộc là con ma cà bông nào rút được lá thăm giống ta, đợi lát nữa lên đài rồi, xem ta có đánh cho hắn răng rơi đầy đất hay không!"
"Diệp Tiểu Xuyên, ngươi thật ra vẻ nha!"
Một giọng nói nữ truyền đến từ phía sau Diệp Tiểu Xuyên.