Chương 11. Mới học luyện đan
Hạt giống Linh dược cần thiết cho Tụ Linh đan thì Lưu Ngọc mua ba mươi phần, hạt giống Thanh Linh đan mua mười lăm phần, lần lượt tốn ba khối Linh Thạch và hai khối Linh Thạch. Đầu tiên hắn đưa hạt giống của hai loại đan dược thu thập được từ phường thị vào Tiên Phủ gieo xuống, đợi đến khi nó bị Tiên Phủ làm cho chín muồi thì để vào hộp ngọc sớm đã được chuẩn bị kỹ càng.
Sau đó hắn lại dùng mười lăm khối Linh Thạch để bổ sung cho linh lực mà Linh Điền màu đen đã bị tiêu hao, chuyện này khiến hắn đau lòng không thôi. Lúc này túi trữ vật chỉ còn lại mười tám khối Linh Thạch, Lưu Ngọc đã cháy túi nghiêm trọng. Sờ sờ túi trữ vật, Lưu Ngọc thở ra một hơi thật dài.
Mỗi ngày hắn tốn hơn hai canh giờ để quản lý Linh dược viên, nhổ chút cỏ dại và tưới chút nước cho Linh dược, hai canh giờ sau đó cẩn thận nghiên cứu nền tảng luyện đan, chỗ nào không hiểu thì ghi chép lại từ từ suy nghĩ, nghiền ngẫm nhiều lần. Sau đó hắn lại tiêu tốn thêm một canh giờ để luyện tập pháp thuật cùng pháp khí. Người tu chân nghịch thiên mà đi tìm trường sinh, chưa bao giờ sợ sát phạt. Ngoại trừ việc tăng tiến cảnh giới thì pháp khí và pháp thuật cũng là một mảng quan trọng, dù sao cũng liên quan đến tính mạng.
Đến ban đêm thì Lưu Ngọc lại tu luyện công pháp khoảng bốn canh giờ, mượn dùng Linh khí của dược viên hòng tăng nhanh tốc độ tu luyện. Tu vi cảnh giới mới là căn bản của tất cả mọi thứ, điểm này Lưu Ngọc vẫn luôn ghi nhớ. Cuối cùng còn ba canh giờ để đi ngủ, tu sĩ Luyện Khí kỳ vẫn chưa thể đạt tới tình trạng không ngủ không nghỉ, có thể ngồi thiền nhưng không thay thế được cho nghỉ ngơi.
Thoáng chốc đã trôi qua hơn nửa tháng, trong lúc đó Lưu Ngọc không ngừng nghiền ngẫm, hắn tự cảm thấy bản thân đã hiểu rõ nền tảng luyện đan. Đối với việc luyện chế Tụ Linh đan Lưu Ngọc cũng có một chút suy nghĩ, hắn lập tức bắt đầu chuẩn bị luyện chế.
Người mới học luyện đan bình thường sẽ là trước dễ sau khó. Lưu Ngọc dự định bắt tay luyện chế Tụ Linh đan khi đang ở Luyện Khí sơ kỳ, bởi vì quá trình luyện chế Tụ Linh đan đơn giản hơn Thanh Linh đan không ít, Linh dược cần thiết cũng ít hơn một gốc, trước tiên làm quen với quá trình luyện đan đã.
Mặc dù bây giờ Lưu Ngọc không dùng được Tụ Linh đan, nhưng đây là quá trình luyện tập cần thiết trong khi đang học luyện đan. Nếu không thì cho dù thiên phú luyện đan của ngươi kinh khủng cỡ nào, không có quá trình tiến lên từ từ ngươi cũng chỉ có một con đường thất bại.
Lưu Ngọc dọn dẹp một gian nhà tranh, quét dọn mấy thứ rác rưởi trong đó đến nơi hẻo lánh, cất cái đỉnh Tử Đồng ở chính giữa phòng. Hiện giờ điều kiện đơn sơ, hắn đành phải tạm chấp nhận.
Trước tiên Lưu Ngọc khắc họa một cái trận pháp nhỏ xíu ở bên cạnh đỉnh Tử Đồng, ở mấy chỗ giao nhau của các đường cong thì đặt ba khối Linh Thạch hạ phẩm. Đây là trận pháp khống chế lửa được ghi lại trong nền tảng luyện đan, có thể thông qua một thủ pháp đặc thù để kích phát linh lực trong Linh Thạch. Sau đó linh lực sẽ hóa thành một đạo hỏa diễm có nhiệt độ cực cao, có thể rút ngắn thời gian luyện đan. Mà hỏa diễm này cũng rất ổn định, nó sẽ hỗ trợ tăng xác suất luyện đan thành công.
Phải biết rằng luyện đan thành công hay không chủ yếu phụ thuộc vào việc phối trộn các nguyên liệu một cách chính xác, thời gian bỏ Linh dược vào nhanh hay chậm, khống chế hỏa hầu trong lúc luyện đan, nắm giữ thời gian khai lò để lấy đan, hơn nữa còn có thủ pháp luyện đan.
Về phần phối trộn các nguyên liệu luyện đan thì không có gì để nói, tu sĩ trải qua vô số lần thực tiễn đã sớm tìm được rõ ràng, lúc luyện đan chỉ cần dựa theo nguyên liệu và số lượng trên phối phương để chuẩn bị là được. Đương nhiên, đó chỉ là đối với Luyện Đan Sư bình thường, một số Luyện Đan Đại Sư còn có thể căn cứ vào biến hóa của nguyên liệu luyện đan mà điều chỉnh phối phương.
Hỏa diễm là một trong những yếu tố mấu chốt quyết định việc luyện đan có thành công hay không, tầm quan trọng không cần phải nhiều lời. Nếu như lấy pháp lực ít ỏi của một Luyện Khí tầng bốn như Lưu Ngọc để kích phát hỏa diễm, chỉ sợ luyện đan còn chưa kết thúc mà pháp lực đã hao hết rồi, hơn nữa hỏa diễm còn không ổn định, đối với tỉ lệ thành đan có ảnh hưởng nhất định.
Phần lớn các Luyện Đan Sư đều sử dụng Địa hỏa để luyện đan, nhiệt độ của Địa hỏa tương đối cao, cháy tương đối ổn định, còn cực kì bền bỉ, thực sự là một lựa chọn thượng giai. Hiện tại Lưu Ngọc không có Địa hỏa, chỉ có thể chọn dùng trận pháp kích phát hỏa diễm, có điều phải tiêu hao chút Linh Thạch.
Thời điểm bỏ Linh dược và khai lò là những lúc tương đối khảo nghiệm người luyện đan, không trải qua mấy chục lần hoặc hơn trăm lần luyện chế thì người luyện đan rất khó làm được chính xác.
Thủ pháp luyện đan lại càng thêm khó học, mỗi một Luyện Đan Sư đều có thủ pháp luyện đan tự mình sáng chế, lúc giảng dạy học đồ cũng thường xuyên giữ lại thủ đoạn, bình thường sẽ chỉ truyền cho con cháu dòng chính hoặc là đệ tử thân truyền.
Bên trong nền tảng luyện đan chỉ ghi chép mấy loại thủ pháp luyện đan, Lưu Ngọc cũng có chút bất đắc dĩ, hắn âm thầm quyết tâm phải tìm ra được một loại thủ pháp luyện đan thật xuất sắc.
Sau khi tất cả đều được chuẩn bị sẵn sàng, Lưu Ngọc mở cái cửa nhóm lửa ở bên dưới đỉnh Tử Đồng ra, đặt đỉnh Tử Đồng đứng ở chính giữa cái trận pháp nhỏ.
Ngay sau đó tay Lưu Ngọc bấm pháp quyết, liên tiếp đánh ra mấy đạo hồng quang ở trên pháp trận. Pháp trận thu nạp hồng quang, ba khối Linh Thạch xung quanh sáng lên. Phía dưới đỉnh Tử Đồng xuất hiện một ngọn lửa lớn cỡ nắm tay tản ra nhiệt độ cao. Ngọn lửa lớn dần, trong lúc nó đang hừng hực bốc cháy thì không khí trong phòng cũng trở nên nóng bức.
Ngay cả Lưu Ngọc đang ngồi khoanh chân ở bên cạnh đỉnh Tử Đồng cũng cảm giác được một cỗ sóng nhiệt đập vào mặt, hắn buộc lòng phải đánh ra một đạo pháp quyết bên trên pháp trận, giảm hỏa lực xuống.
Qua thời gian khoảng nửa khắc đồng hồ, dự nhiệt trên đỉnh Tử Đồng đã không sai biệt lắm. Thân đỉnh màu đỏ tím còn mơ hồ lộ ra hồng quang, Lưu Ngọc cảm nhận được một cỗ nhiệt độ cao kinh người.
Hắn biết dự nhiệt đã hoàn thành, tay vội vàng bấm pháp quyết rót một sợi pháp lực vào tiểu đỉnh. Tiểu đỉnh run rẩy, nắp đỉnh bay lên để lộ miệng đỉnh hình tròn. Lưu Ngọc vỗ túi trữ vật, lật bàn tay một cái, trong tay xuất hiện mấy cái hộp ngọc, chính là mấy loại Linh dược cần thiết để luyện chế Tụ Linh đan.
Lưu Ngọc mở từng cái hộp ngọc ra, dựa theo đan phương dùng linh lực thu lấy một gốc Linh dược ở trong đó bỏ vào miệng đỉnh. Linh dược chậm rãi tiến vào, Lưu Ngọc lại bấm pháp quyết, nắp đỉnh bay trở về che miệng đỉnh lại.
Lưu Ngọc dò thần thức vào trong đỉnh, thần thức cẩn thận điều tiết khống chế nhiệt độ của hỏa diễm, tinh luyện tinh hoa của Linh dược.
Một đoạn thời gian sau đó, Lưu Ngọc liên tục bấm pháp quyết, dựa theo yêu cầu trên đan phương của Tụ Linh đan bỏ từng gốc Linh dược vào trong đó, dung hợp tinh hoa Linh dược trong đỉnh thành từng viên bi lớn nhỏ hình tròn rồi bắt đầu ngưng đan.
Thời gian chầm chậm trôi qua, bên trong tiểu đỉnh cũng dần dần tản mát ra mùi thuốc nhè nhẹ khiến người khác ngửi thấy mà mừng rỡ.
Trên trán Lưu Ngọc lấm tấm mồ hôi, mặt vẫn không biểu tình nhưng trong lòng thì có chút kích động. Tay hắn lại bấm pháp quyết đánh ra một tia sáng trắng bên trên pháp trận. Hỏa diễm từ từ tắt dần, Lưu Ngọc lập tức khống chế nắp đỉnh chậm rãi bay lên.
Lúc này mùi thuốc chợt thay đổi, dường như Lưu Ngọc nghĩ đến cái gì, hắn vội vàng mở ra xem. Chỉ thấy mấy viên đan dược màu sắc tạp nham đang nằm dưới đáy tiểu đỉnh, khác xa Tụ Linh đan thường thấy.
"Thứ đan?" Sắc mặt Lưu Ngọc tối sầm, cảm thấy khá là đáng tiếc. Cái gọi là thứ đan chính là một sản phẩm thất bại của Luyện Đan Sư. Có lẽ là hỏa hầu hoặc thời gian mở lò hơi có tí sai lầm nên Linh khí của đan dược bị tràn ra ngoài. Loại thứ đan này chứa linh lực cực kỳ ít ỏi, công hiệu cũng rất nhỏ.
Ổn định lại tâm cảnh, Lưu Ngọc tiện tay thu hồi thứ đan, rửa sạch bột phấn bám trong tiểu đỉnh, lại dùng nước sạch rửa qua một lần, đợi đỉnh Tử Đồng hoàn toàn nguội rồi mới bắt đầu luyện đan lần nữa.