Chương 12. Nhiệm vụ kết thúc(1)
Châm lửa, thêm nhiệt, tinh luyện tinh hoa, dung hợp tinh hoa, ngưng đan... rất nhanh đỉnh nhỏ đã tỏa ra một làn hương mùi thuốc quen thuộc.
Lần này Lưu Ngọc đặc biệt đợi lâu hơn một lúc, nhưng mà tại thời điểm ngắn ngủi mấy hơi thở thì mùi thuốc đã biến mất không còn tăm hơi, ngược lại lại có một cỗ ý vị mùi khét truyền đến.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, lại thất bại thêm một lần.
Lưu Ngọc vẻ mặt không có chút biến hóa, trong lòng cũng vẫn lặng bĩnh như nước.
Đối với người mới học mà nói, thất bại là một chuyện rất bình thường, mỗi một người luyện đan sư kỳ cựu đều sẽ trải qua giai đoạn như vậy, thất bại là mẹ thành công.
Lưu Ngọc trong lòng không có chút gợn sóng, hắn không trực tiếp luyện chế đan dược lần thứ hai mà là lấy ra một quyển sách nhỏ, ghi lại những vấn đề mà hắn gặp phải vào đó, tinh tế suy nghĩ về những vấn đề mà hắn còn thiếu sót. Những vấn đề mà hắn không hiểu được thì giữ lại đó sau này đến Tàng Kinh Các xem các loại điển tịch hoặc là có cơ hội thì xin sự chỉ dạy của người khác.
Nửa giờ sau, châm lửa, thêm nhiệt, tinh luyện tinh hoa của Linh dược...
Nhoáng một cái lại nửa tháng trôi qua, trong lều cỏ trên gương mặt nhỏ bé của Lưu Ngọc có chút tiều tụy, tóc dài rủ xuống trên bả vai, trên cằm cũng mọc ra một chòm râu ngắn.
Nhưng ánh mắt của hắn lại vô cùng sáng rỡ, đồng tử đen kịt, con ngươi thâm thúy sâu thẳm.
Trong nửa tháng này, Lưu Ngọc mỗi ngày đều sẽ luyện chế hai, ba lò đan dược, vào lúc chín ngày trước hắn đã luyện chế thành công ra một lò Tụ Linh Đan, tám viên thành đan.
Có kinh nghiệm lần đó để tham khảo, sau đó thì cứ mỗi bốn, năm lò sẽ thành công một lần, cộng vào được hai mươi bốn viên Tụ Linh Đan.
Thời điểm sau khi Lưu Ngọc luyện xong Tụ Linh Đan thì bắt đầu luyện chế Thanh Linh Đan, mười lăm phần Linh dược sau khi luyện xong thì thành công được hai lò, ra lò mười lăm viên Thanh Linh Đan hoàn chỉnh.
Sở dĩ tỷ lệ thành công thấp như vậy là bởi vì Thanh Linh Đan có thêm một cây Linh dược, ở bước dung hợp dược lực cùng với ngưng đan thì càng thêm phức tạp khó khăn, vì vậy tỷ lệ thành công đã giảm xuống rất nhiều.
Nhìn năm cái bình ngọc trước mắt, trên gương mặt tiều tụy của Lưu Ngọc lộ ra một nụ cười, cuối cùng thì cũng đã có được một ít thành quả.
Hắn ngay lập tức đem thành quả tâm đắc cùng với những điểm khó khăn của những ngày qua viết vào trên quyển sổ nhỏ, chờ sau khi nhiệm vụ kết thúc thì lại đi giở xem điển tịch hoặc là tìm người giải thích nghi hoặc, vung tay lên liên đem cả hai thu vào túi trữ vật.
Tụ Linh Đan thông thường thì một khối Linh Thạch một hạt, Thanh Linh Đan thì ba khối Linh Thạch một hạt, những đan dược này tổng cộng lại thì khoảng chừng năm mươi chín khối Linh Thạch.
Một phần Linh dược luyện chế Tụ Linh đan giá trị ba khối Linh Thạch, một phần Tụ Linh đan giá trị năm khối Linh Thạch, lần này Linh dược tiêu hao mất một trăm sáu lăm khối Linh Thạch, nhưng đan dược thu vào được lại chỉ trị giá năm mươi chín khối linh thạch, tổng cộng tổn hao mất một trăm linh sáu khối Linh Thạch.
Tổn thất như vậy đủ khiến cho một ít gia tộc tu tiên nhỏ thổ huyết phá sản, đại gia tộc tông môn cũng sẽ đau lòng không ngớt, ngưỡng cửa học tập luyện đan cao như thế vì lẽ đó luyện đan sư ở Tu Chân giới mới ít ỏi như vậy.
Hay là do nguyên nhân đã làm người sống qua hai đời nên khiến cho thần thức của Lưu Ngọc mạnh mẽ hơn một đoạn nhỏ so với tu sĩ cùng cấp như vậy, hơn nữa có thể tại thời điểm luyện đan lĩnh hội được sự biến hóa của dược lực, tỷ lệ thành đan lúc đầu cao hơn một chút so với tu sĩ phổ thông học luyện đan.
Hắn đứng dậy, phủi bụi trên người xuống.
Đem đỉnh Tử Đồng thu vào trong túi trữ vật, đưa tay gỡ xuống ba khối linh thạch khảm trên trận pháp cỡ nhỏ, đây đã là lần đổi Linh Thạch thứ ba, hai lần đổi Linh Thạch trước đó linh khí đã sớm tiêu hao hết.
Lưu Ngọc mở cửa ra, để không khí lưu thông vào trong phòng, làm tản đi mùi thuốc còn lưu lại lúc luyện đan, đem dấu vết của trận pháp tiêu trừ đi từng cái một.
Cuối cùng không quên lấy ra một tấm vải bố đem bột phấn cùng với tạp chất mà Linh dược lưu lại gói vào cất vào túi trữ vật rồi đem đi.
Đến thời điểm nào đó thì tùy tiện tìm một chỗ chôn xuống, thần không biết quỷ không hay.
Trong một tháng này Lưu Ngọc góp nhặt được rất nhiều hạt giống Linh dược, phần lớn là Linh dược mà Luyện Khí kỳ thường dùng, còn có một số hạt giống Linh dược quý giá mà bên ngoài khó có thể mua được, có điều lúc này Linh Thạch còn dư lại không nhiều, trong chốc lát ngược lại không cần phải thúc dục Linh dược.
Cuối cùng hắn đưa mắt nhìn quét qua một lượt, sau khi cẩn thận kiểm tra thấy không còn sót lại gì thì Lưu Ngọc mới ra khỏi căn phòng này.