Diêm Thu Vũ trầm giọng nói.
- A, ngươi vẫn khăng khăng một mực như vậy sao?
Tử Tử lạnh lùng nói.
- Khăng khăng một mực? Đây vốn là của ta. Ngươi cho rằng những tướng sĩ này có thể làm gì được ta?
Diêm Thu Vũ lạnh lùng nói.
Khí thế quanh thân Diêm Thu Vũ vừa phóng ra.
Ầm!
- A!
Gần nghìn tướng sĩ, ầm ầm bay ngược ra ngoài, trong chớp mắt đập xuống mặt đất phía xa. Một đám quan viên bị hất ngã trên mặt đất.
Diêm Thu Vũ dẫn theo lão thái giám và một đám người mặc áo bào đen lạnh lùng đứng ở giữa điện, đối diện với Tử Tử.
- Hừ!
Tử Tử hừ lạnh một tiếng.
Khí tức quanh thân Tử Tử cũng phát ra, vô cùng hung hãn.
Tử Tử đến thánh địa Thần Tông, Tử Tử nhận được tài nguyên cũng nhiều hơn so với Diêm Thu Vũ không biết bao nhiêu lần. Huống gì thể chất của Tử Tử cũng cực kỳ tà môn, tu vi đến Hạ Hư Cảnh từ lâu.
Khí thế khổng lồ vừa ra, nhất thời khí thế trùng thiên của Diêm Thu Vũ bị trùng kích liểng xiểng.
- Hả?
Một người mặc áo bào đen bước lên, chắn trước mặt Diêm Thu Vũ.
- Tiểu nha đầu, bản lĩnh không nhỏ!
Người mặc áo bào đen kia lạnh giọng nói.
Tử Tử đi từng bước ra khỏi đại điện.
- Trung Hư Cảnh? Ha ha, tại những tông môn khác, trung Hư Cảnh là tồn tại không tầm thường. Nhưng, tại Đại Trăn ta, muốn tới quấy rối, ngay cả thượng Hư Cảnh ta cũng cho nằm!
Tử Tử lạnh lùng nói.
- Thượng Hư Cảnh? Sư tôn của ta trúng phải yêu thuật mà chết. Chẳng lẽ là ngươi sao?
Người mặc áo bào đen kinh hãi nói.
Người mặc áo bào đen vừa lên tiếng, những người mặc áo bào đen khác cũng hoảng sợ đề phòng.
Trước đây không lâu, một thượng Hư Cảnh không hiểu tại sao mà chết. Điều này đã khiến mọi người sợ run tim mất mật rồi!
Tử Tử cũng không phí lời. Nàng vung tay lên, bên trong tay áo bắn ra một đạo ánh sáng xanh lục.
Đằng yêu vừa ra, đột nhiên hóa thành hàng ngàn hàng tỉ sợi mây, lao về phía Diêm Thu Vũ và một đám người mặc áo bào đen.
- A!
Lão thái giám lúc trước nhất thời sợ hãi kêu lên.
- Không tốt!
Một đám người mặc áo bào đen đều biến sắc.
Giờ phút này, chỉ có mình Diêm Thu Vũ thần sắc còn có vẻ bình tĩnh.
Ầm! Ầm!...
Một đám người mặc áo bào đen nhất thời bay vút lên trời, sợ hãi trốn chạy.
Nhưng trong những người mặc áo bào đen này, thượng Hư Cảnh đã bị Tử Tử dùng Đinh Đầu Thất Tiễn Thư hại chết. Những người này mạnh nhất cũng chỉ có trung Hư Cảnh. Bọn họ sao có thể là đối thủ của Đằng yêu?
Trên không phát sinh từng tiếng va chạm tiếng. Từng người mặc áo bào đen đều lần lượt bị Đằng yêu quấn quanh, trói chặt.
Phía bắc Yến Kinh.
Bạch Đế Thiên dẫn theo Diêm Xuyên, đám người Phụng Âm Dương nhanh chóng bay tới.
- Qua hai ngày nữa sẽ đến Yến Kinh!
Bạch Đế Thiên hít sâu một cái nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu!
Diêm Xuyên có thể cảm ứng được khí vận của Đại Trăn. Tất nhiên hắn có thể cảm nhận được biến hóa kỳ điệu của khí vận liên quan tới rất nhiều quan viên.
- Diêm Thu Vũ? Đúng là hắn vẫn làm phản!
Diêm Xuyên hít sâu một cái, chân mày hơi nhíu lại!
Năm ngày sau! Trong thiên lao tại Yến Kinh Hoàng triều Đại Trăn.
Bên trong một gian lớn tại thiên lao, giam giữ ba mươi, bốn mươi người.
Trong đó hai mươi, chính là những người mặc áo bào đen giúp Diêm Thu Vũ mưu phản tại Triều Thiên Điện năm ngày trước. Còn có mười người khác là Xá Lợi Phật Đà và một đám cao thủ.
- Xá Lợi Phật Đà, ngươi cũng bị bắt tới đây sao? Sao có thể như vậy được? Sao có thể như vậy được? Một người mặc áo bào đen bị phong kín tu vi, cực kỳ kinh hãi nói.
Xá Lợi Phật Đà nhìn người mặc áo bào đen kia, lộ ra một tia cay đắng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.com
- Sư tôn ngươi thì sao?
Xá Lợi Phật Đà hỏi.
- Sư tôn đã chết. Người bị nữ nhân của Diêm Xuyên dùng yêu thuật hại chết. Sư tôn chết không rõ ràng!
Người mặc áo bào đen kia khổ sở nói.
- Không cần gấp gáp. Bệ hạ nhất định sẽ tới cứu chúng ta. Bệ hạ nhất định sẽ đến!
Lại một người mặc áo bào đen tự nói.
- Sẽ đến sao? Ôi!
Trong mắt Xá Lợi Phật Đà loé ra một tia tuyệt vọng.
- Chúng ta đều quá khinh thường Diêm Xuyên. Năm đó Khổng Tố Tố kinh diễm đến mức nào? Con trai do Khổng Tố Tố sinh ra có thể kém được sao? Không phải. Đáng lẽ ra thời điểm Khổng Tố Tố chết, nên giết chết Diêm Xuyên mới đúng!
Xá Lợi Phật Đà hối hận nói.
Mọi người đều hối hận không ngớt.
Trong một phòng giam sát vách, cũng truyền đến những tiếng kêu sợ hãi.
Bên trong giam giữ tất cả những quan viên đã mưu phản lần này!
Thông qua sự điều tra cả Đông Hán, tất cả những người tham gia trong cuộc mưu phản lần này đều lộ ra. Tất cả những quan viên mưu phản đều bị bắt. Giờ phút này mỗi người quan viên đều hối hận không ngớt. Nhưng căn bản bọn họ đã không thay đổi được sự thực nữa.
Bên cạnh còn có một phòng giam nhỏ. Trong phòng giam, sắc mặt Diêm Thu Vũ rất bình tĩnh. Hắn ngồi lẳng lặng, không có một tia tuyệt vọng và hối hận.
Két!
Cửa nhà tù ầm ầm mở ra.
Lưu Cương dẫn theo một đám Hán vệ Đông Hán bước vào trong đại lao.
- Lưu đại nhân, chúng ta đã sai. Lưu đại nhân, cầu xin đại nhân cho ta một cơ hội!
- Lưu đại nhân, tất cả gia sản của ta đều cho đại nhân. Cầu xin đại nhân thả ta ra!
- Lưu đại nhân, năm ngoái ta mời đại nhân đi Yến Tân Lâu, Lưu đại nhân, cầu xin đại nhân thả ta ra!
......
Mọi người đều thi nhau kêu gào Lưu Cương. Sắc mặt Lưu Cương lại âm lãnh, căn bản không có thời gian để ý tới bọn họ.
Lưu Cương đi thẳng đến đại lao trước mặt Diêm Thu Vũ.
- Mở ra!
Lưu Cương kêu lên.
- Vâng!
Mấy Hán vệ nhanh chóng mở ra cửa đại lao giam Diêm Thu Vũ.
- Diêm Thu Vũ, hoàng thượng đã trở lại. Theo ta đi gặp hoàng thượng đi!
Lưu Cương mở miệng nói.
Diêm Thu Vũ đứng dậy gật đầu một cái, không nói thêm gì, đi theo phía sau Lưu Cương bước ra khỏi đại lao, do bốn Hán vệ dẫn ra ngoài.
Trong phòng giam, một đám phản quan sợ hãi không thể giải thích được.
- Hoàng thượng trở lại? Hoàng thượng trở lại!
Có người kêu sợ hãi.
- Oa, ta là lục phẩm đương triều. Ta có tiền đồ tốt đẹp. Tại sao ta lại muốn mưu phản chứ?
Một quan viên gào khóc mà lên.
......
Diêm Xuyên trở về, biểu thị lần này mọi chuyện bụi bậm lắng xuống. Những quan viên ở đây sẽ không thể cứu vãn được. Đồng thời, một đám phản quan, đều hối hận không ngớt. Nhưng hối hận thì có tác dụng gì. Luật pháp dùng để làm gì?
Diêm Thu Vũ bị dẫn đi.
Yến Kinh, Triều Thiên Điện!
Trong đại điện, có hai hàng người đang đứng.
Một hàng, tất cả đều là triều thần của Đại Trăn, những quan viên đến chết vẫn trung thành với Diêm Xuyên. Một hàng người khác, chính là người trong dòng họ Diêm thị. Những người đứng ở phía trước thần thái rất yên ổn. Bởi vì những người này đều ủng hộ Diêm Xuyên. Cuối hàng chính là mấy người con của Diêm Thu Vũ. Bọn họ lại đang run lẩy bẩy.
Mưu phản? Phụ thân mưu phản? Nếu như thành công thì tốt rồi. Nhưng hết lần này tới lần khác lại thất bại! Hơn nữa Diêm Xuyên cũng đã trở về!
Bách quan và người của dòng họ Diêm thị đều đứng yên cung kính.