Tiên Võ Đế Vương

Chương 261

Chương 261

Diệp Thành không nói gì, tiếp tục tận dùng bộ pháp huyền diệu né tránh.

Thấy vậy, Giang Hạo tức tối, hắn dùng hai tay nhanh chóng tạo ra thủ ấn, mật thuật gần giống với Ngự Kiêm Phi Thiên của Doãn Chí Bình được thi triển.

Vút!

Vút!

Vút!

Ngay sau đó, kiếm ảnh rợp trời hội tụ, dưới bàn tay điều khiển nhuần nhuyễn của Giang Hạo tiếng kiếm bay trong không trung vang lên từng âm thanh sắc lạnh.

Diệp Thành dù thấy vậy nhưng không dùng Thiên Canh Côn Trận phòng ngự vì nếu đánh như vậy nhất định sẽ bị Giang Hạo kiểm soát và sau đó chính hắn sẽ phải hứng chịu những mật thuật liên tiếp từ Giang Hạo.

Diệp Thành nhìn thấu mọi việc, lúc này Giang Hạo đang muốn ép hắn ra tay. Nhận ra điểm này nên Diệp Thành đương nhiên không trúng kế, hắn cứ thế né tránh nhờ Tốc Ảnh Thiên Hoan, tàn ảnh để lại phía sau nối thành từng chuỗi, tốc độ cũng đạt tới cao nhất.

Roẹt!

Roẹt!

Roẹt!

Vì bị động né tránh nên Diệp Thành bị thương liên tục, kiếm ảnh bay tới để lại từng vết thương dài rỉ máu trên cơ thể hắn.

Chẳng mấy chốc, đạo bào màu trắng đã nhuốm đỏ.

Phong Phọc Chi Thuật, cấm!

Giang Hạo lại lần nữa sử dụng mật thuật.

Leng keng!

Âm thanh của xích sắt va vào nhau vang lên. Diệp Thành cảm nhận rõ mồn một riếng gió rít xung quanh mình. Trong tiếng gió, còn có từng đoạn xích bằng gió vô hình được ngưng tụ thành cứ thế cuốn về phía Diệp Thành.

Phá!

Diệp Thành khẽ rít lên, chân khí bên trong cơ thể cuộn trào, phá bỏ xích gió rồi tốc lực lùi về sau né tránh.

“Tàn Dương Chỉ”, Giang Hạo không dừng lại, hắn chỉ điểm vào Diệp Thành khiến phần trước ngực của Diệp Thành bị chọc thủng chảy máu.

“Đừng đợi ông đây từ từ hồi sức”, Diệp Thành ôm lấy vết thương và lại tiếp tục lùi về sau tránh đòn.

“Ngươi chạy nổi không?”, Giang Hạo bật cười lạnh lùng, một đạo đại chưởng ấn ép xuống.

“Đáng chết”, Diệp Thành thầm mắng chửi, không thể không lôi thanh Thiên Khuyết chắn trước mình.

Bang!

Một chưởng của Giang Hạo đánh trúng thanh Thiên Khuyết khiến thanh Thiên Khuyết rung lên liên tục, còn Diệp Thành đang cầm kiếm cũng bị chấn động ho ra máu và lùi về sau, trong lúc lùi về, hắn liên tục bị kiếm khí của Giang Hạo đả thương.

“Mẹ kiếp, đúng là mặt dày”.

Hùng Nhị không biết chui từ đâu ra, hai tay chống hông giống như mụ đàn bà chanh chua, vừa mắng, nước bọt bắn tung toé khắp nơi, vì không thể lên chiến đài giúp gì được cho Diệp Thành nên hắn chỉ có thể mang theo tâm trí khiến Giang Hạo mất tập trung mà thôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất