Bỗng nhiên, hắn nhớ tới lời Tiết Thụ vừa nói lúc nãy, không nhịn được suy nghĩ lung tung, nàng nửa đêm còn đoạt chăn của nhị đệ, là vì tướng ngủkhông tốt sao?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Tiết Tùng cũng ý thức được rằng hắn không khống chế bản thân được nữa rồi.
hắn nhớ tới buổi sáng ngày đó, nàng bị nhị đệ bá đạo ôm vào trong ngực, có phải cũng là vì tướng ngủ của nàng không tốt hay không? Cho nên nhị đệ chỉ còn cách ôm chặt nàng?
hắn càng nhớ đến, buổi tối điên cuồng trúng thuốc, nhiệt tình nóng bỏng cứ như không phải nàng. Nhưng lúc cao triều qua đi, nàng cũng thuận theo đôi chút. hắn nhớ rõ ràng, lần đầu tiên sau khi kết thúc, hắn muốn mặc quần áo vào cho hai người, nàng lại ôm chặt eo hắn không cho hắn động đậy, tựa như con mèo nhỏ vùi vào ngựchắn, làm hại hắn không thể không nửa chống cánh tay, sợ đè nặng lên người nàng. Sau đó, hắn chỉ còn cách nằm yên định chờ nàng ngủ say rồi mới ngồi dậy, nhưng nàng lại chợt hừ nhẹ mấy tiếng, thân thể mềm mại trần truồng vặn vẹo dưới thân hắn, xinh đẹp mị hoặc, nháy mắt làm tỉnh lại phân thân nóng rực còn đang chôn trong người nàng... Hai tay nàng liền vòng qua cổ hắn, hắn kìm lòng không đặng đỡ lấy hông nàng, lần nữa trầm luân vì nàng, thật sâu đòi lấy, đưa nàng lên đỉnh, cũng triệt để buông thả bản thân.