Chương 249: Hàn Tiền Bối Nổi Giận
- Ha ha, lão nhân này, đều nói Tịch Tà Kiếm Pháp Hàn gia hiếm ai biết, vậy làm sao lão biết?
Một người giật nhẹ khóe miệng, nghi ngờ hỏi.
Đối với võ lâm, chuyện giang hồ, một người làm nghề kể chuyện không có lý do gì lại biết rõ hơn bọn hắn.
Tịch Tà Kiếm Pháp, thiên hạ đệ nhất khoái(*) kiếm, căn bản chưa từng nghe thấy, trong lúc rảnh rỗi nghe một chút, truyện hài còn tốt, nếu dính líu chính thức đến võ lâm thì khó tránh khỏi có chút nói vớ vẩn.
*Khoái = nhanh.
Hắn vừa mới đưa ra nghi hoặc, đầu đã bị người khác vỗ một chưởng, một hán tử cao lớn nổi giận mắng.
- Đang nghe chuyện xưa vui, ngươi nói nhiều cái gì!
- Đúng vậy, lão đầu nhanh nói tiếp, mấy ngày nay trên giang hồ cũng có nghe đồn kiểu này, nghe nói Tịch Tà Kiếm Pháp nhà họ Hàn thiên hạ vô địch, ta còn tưởng rằng chỉ là tin đồn truyền miệng thất thiệt vô căn vô cứ, thật nghĩ không ra…
Một người khác cũng sợ hãi thán phục lên tiếng, tầm mắt mọi người đưa qua.
- Thật chứ?
- Lại có việc này hả?
- Vị huynh đệ kia không nói dối, hôm qua ta đã nghe người ta nhắc đến việc này.
Ban đầu chỉ muốn nghe mấy người kể chuyện xưa xem như giải sầu, nháy mắt lại kinh ngạc, tuy nói lời đồn trên giang hồ rất nhiều, nhưng nếu không có căn cứ, lời đồn cũng sẽ tự sụp đổ, không lan truyền ra phạm vi lớn.
Chẳng lẽ, Tịch Tà Kiếm Pháp Hàn gia là thật?
Nghe nói con cháu Hàn gia đều không ngoại lệ, tất cả đều biết dùng kiếm.
Gia chủ Hàn gia Hàn Đại Trung - Hàn tiền bối, trong võ lâm cũng có được danh hào "Khoái Kiếm".
Trong lòng mọi người càng nghĩ càng thấy có khả năng, lần này ngược lại không có người đi thúc giục lão giả kia, vài người trên giang hồ tụ tập cùng một chỗ, trao đổi tin tức bản thân biết được cho nhau.
- Kiếm pháp đệ nhất thiên hạ, không khỏi quá mức khoa trương, nếu Hàn gia thật có tuyệt đỉnh võ học, sớm xưng bá võ lâm.
- Ta nghe nói, muốn học được Tịch Tà Kiếm Pháp, cần có một yêu cầu tiên quyết.
Âm thanh dừng một chút, mới nói tiếp.
- Muốn luyện công, trước tiên phải tự cung*, nghe đồn toàn bộ Hàn gia, cũng chỉ có gia chủ đương nhiệm luyện thành Tịch Tà Kiếm Pháp mà thôi.
*Tự cung: cắt chim.
- Tự cung?
Có người kinh ngạc hô.
- Đây chẳng phải nói, Hàn tiền bối tiếng tăm lừng lẫy trong chốn võ lâm là người bị thiến?
Một người lắc đầu.
- Không có khả năng, không có khả năng, nghe nói Hàn tiền bối cưới đến năm thê thiếp, làm sao là người bị thiến được!
Lúc mọi người gật đầu tỏ vẻ đồng ý, có một người như nhớ tới cái gì, bỗng nhiên cả kinh hô.
- Tuy gia chủ Hàn gia không ít thê thiếp nhưng hình như cho tới hôm nay vẫn chưa có con nối dõi!
Âm thanh này giống như sấm sét giữa trời quang khiến mọi người như đi vào sương mù.
Cưới năm sáu thê thiếp, vài chục năm nay chưa có con nối dõi, chuyện này thật có vấn đề.
Hoặc phương diện kia của Hàn tiền bối này có vấn đề, hoặc -- hắn căn bản không có vật kia?
Nếu như không có nghe mấy lời đồn, mọi người đương nhiên sẽ không hoài nghi khả năng thứ hai, nhưng giờ phút này, tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng nghĩ giống nhau.
Đã không có món đồ kia, vì sao hắn còn muốn cưới nhiều thê thiếp?
Trừ khi -- hắn muốn che giấu!
Hàn gia đến cùng muốn che giấu cái gì, biệt danh "Khoái Kiếm" của Hàn tiền bối rốt cuộc có được như thế nào, vì cái gì hai mươi năm qua Tứ Hải Tiêu Cục phát triển cấp tốc, đã sắp bước lên bậc hào môn võ lâm.
Vấn đề này không có người trả lời, trong lòng mọi người càng rõ ràng.
- Không đúng, hắn không phải không có con nối dõi.
Có người nghĩ đến cái gì, lắc đầu nói.
- Con trai duy nhất của hắn một năm trước vì phạm trọng tội, đã bị quan phủ chặt đầu. Mọi người còn nhớ đến khoảng thời gian trước, Hàn tiền bối triệu tập các hảo hán lục lâm muốn giết nữ tử kia không? Nghe nói con trai duy nhất của Hàn tiền bối bị nữ tử kia bắt nộp cho quan phủ.
- Ta có nhớ, sau khi Hàn Đại Trung lấy vợ sinh con, võ công bỗng nhiên đột nhiên tiến bộ vượt bậc, đã đánh giết vài kẻ thù lợi hại, dương danh võ lâm, chẳng lẽ hắn thật…
Đủ loại tin tức tổng hợp lại, sau đó thêm chút chỉnh lý, một "Bí ẩn" bị chôn giấu thật sâu rốt cuộc bị bọn họ móc ra.
Bảy mươi hai đường Tịch Tà Kiếm Pháp của Hàn gia có một không hai. Nhưng điều kiện tu luyện quá mức hà khắc, vì kéo dài hương hỏa Hàn gia, sau khi họ Hàn kia lấy vợ sinh con, mới tự cung luyện công, cưới nhiều thê thiếp như vậy là muốn che giấu sự thật hắn tự cung, nếu không, hai mươi năm qua, sinh lý hắn khỏe mạnh, trong nhà thê thiếp rất nhiều làm sao không có sinh ra thêm con nối dõi?
Tịch Tà Kiếm Pháp, Khoái Kiếm đệ nhất thiên hạ.
Không bao lâu, mấy người đi ra Câu Lan, dọc theo mỗi phương hướng, biến mất trong dòng người.
Bên trong Câu Lan, người đi người đến, lão giả kể chuyện xưa Tịch Tà Kiếm Pháp một lần lại một lần, đây chính là chuyện xưa hiếm thấy, những vị hảo hán võ lâm cũng chi rất mạnh tay, cái hũ trước mặt qua một ngày đã được phân nửa, chỉ sợ chỉ cần nửa tháng, hắn đã kiếm được số tiền trước kia một năm mới có thể kiếm ra.
Lão Tôn đầu là người tốt, hắn không có phí công kết giao người bạn này, chuyện xưa kiếm tiền nhiều thế mà trực tiếp đưa cho mình, hắn không thể cầm hết số tiền này, ít nhất phải cho Lão Tôn đầu phân nửa, bằng không sợ rằng hư quy củ, bị người trong nghề phỉ nhổ.
Phạm vi của linh nhân cũng không lớn, bôn ba các nơi biểu diễn mưu sinh, tự nhiên giao tiếp bằng hữu rộng rãi.
Lúc này, bên trong mỗi Câu Lan, dù ngoài thành hay nội thành đều có mấy người kể chuyện giống lão nhân này, có suy nghĩ giống hắn.
Huyện An Hòa, Hàn gia.
Rầm!
Hàn Đại Trung - gia chủ Hàn gia vừa mới nghe đệ tử bẩm báo xong, hung hăng vỗ chén trà trong tay lên bàn, chân khí khuấy động, cái chén bị bóp thành bột mịn, sắc mặt âm trầm như nước.
- Đến cùng là ai nhằm vào Tiêu Cục Tứ Hải, nhằm vào Hàn gia chúng ta?
Hàn Đại Trung không áp chế được phẫn nộ..
Trong vòng ba ngày, Tiêu Cục Tứ Hải bị người phía sau động tay năm lần, tuy nhiên hàng hóa không bị cướp, nhưng mấy tiêu sư lại bị thương, làm chậm trễ hành trình, uy tín Tiêu Cục gặp tổn thất không nhỏ.
Từ khi thế lực Hàn nhà dần dần trở nên cường đại, xây dựng tiếng tăm trên giang hồ đến nay, mười mấy năm qua, chưa bao giờ phát sinh qua chuyện này.
Đây rõ ràng là có người nhằm vào Tiêu Cục, nhằm vào Hàn gia!
- Ta có hỏi mấy tiêu sư kia, những người đến gây chuyện đều che mặt, còn động thủ vào ban đêm, nhìn không ra lai lịch của bọn họ.
Nam tử trẻ tuổi đứng phía dưới cung kính nói.
- Sư phụ, hay lại thêm nhân thủ, mấy ngày nay, việc làm ăn của Tiêu Cục đã giảm bớt hai phần, nếu cứ tiếp tục, tổn thất của chúng ta sẽ rất lớn.
Hàn Đại Trung khoát tay, trầm giọng bảo.
- Không cần, lần này ngươi và mấy vị sư đệ tự mình áp tiêu, nếu có người nào dám tới cướp tiêu, lấy đầu hắn mang về cho ta, ngược lại ta muốn xem ai to gan dám nhằm vào Hàn gia ta!
Mấy tên đệ tử này đều do hắn dạy dỗ từ nhỏ, thân thủ mỗi người bất phàm, người bình thường không thể so sánh, bình thường làm Tiêu Đầu, nếu bọn họ cùng một chỗ áp tiêu, nhất định không có sơ hở.
- Vâng!
Nam tử trẻ tuổi ứng một tiếng, muốn lui xuống.
Lúc này, lại có một nam tử vội vàng chạy vào.
- Sư phụ, việc lớn không tốt, Trương sư đệ áp tiêu xảy ra sự cố, hàng hóa đã bị cướp đi, tất cả tiêu sư đều bị đả thương, sư đệ cũng bị người cướp tiêu bắt!
Nam tử trẻ tuổi biến sắc, khi ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bắp thịt trên mặt sư phụ co rúm, hiển nhiên đã tức giận đến cực điểm.
- Khinh người quá đáng!
Một tiếng gào to truyền đến, ngay sau đó lần nữa truyền ra âm thanh bàn ghế bị đánh vỡ.
Trang 126# 1