“Cuộc sống luôn là vậy, đầy rẫy những điều bất ngờ… Ngày mai và tai nạn, không biết cái nào sẽ đến trước?”
“Nhưng may mà… Đối phương không nghi ngờ gì.”
Phương Tinh suy nghĩ một hồi, quyết định vẫn đi học theo lịch trình hàng ngày.
Hơn nữa, nhất định phải cố gắng thật tốt, thi cuối kỳ đạt điểm cao!
Một thiên tài võ đạo nhỏ bé, nhất định sẽ nhận được nhiều sự chú ý và đầu tư hơn, thỉnh thoảng trên người có vài đồ tốt, cũng nằm trong phạm vi bình thường!
...
Trung tâm thành phố, một nơi nào đó.
Ầm!
Một quả cầu lửa khổng lồ bùng lên, xen lẫn trong đó là vài bóng người.
Có người mặc bộ đồ bảo hộ nano màu đen tuyền, có người trang bị khung xương ngoài, tay cầm súng ống to bằng bắp tay, tác phong hung hãn.
Nhưng lúc này, họ lại có vẻ hơi chật vật.
- Là người của “phái Huyết Giáng”!
Một thành viên hét lớn, phun ra luồng khí lạnh giá từ khung xương ngoài.
Trong chớp mắt, ngọn lửa bị dập tắt hoàn toàn, thậm chí không còn một chút khói.
- Toang rồi, nhiệm vụ bắt giữ bí mật lại biến thành đại chiến công khai… Báo cáo sau này lại phải viết thêm mấy trang nữa, còn bị chị đại mắng là đồ gà mờ!
Thành viên mặc bộ đồ nano màu đen có chút tuyệt vọng.
Đối với bọn họ, hình như so với việc viết thêm báo cáo, thì chị đại còn đáng sợ hơn.
Gào gào!
- Tới rồi!
Cùng với tiếng gầm rú kỳ quái của quái vật, một con quái vật lao ra từ trong băng tuyết.
Nó mang hình dáng con người, nhưng lại cao tới hơn ba mét, toàn thân là những nếp gấp và dịch nhầy, ngực và vai còn được “cấy ghép” đủ loại đầu lâu ở trên.
Trong đó vừa có đầu lâu của con người, vừa có cả đầu lâu của hổ báo và các loại mãnh thú khác.
Trông nó như thể được chắp vá lại một cách tùy tiện.
Chỉ cần nhìn thấy cảnh tượng này thôi, cũng đủ khiến cho những người tâm trí không đủ kiên định phải chịu đựng cú sốc tinh thần mãnh liệt.
- Có vài đặc trưng ô nhiễm của nô bộc cấp thấp… Sinh vật dị hóa sao? Phái Huyết Giáng quả nhiên thích nhất là làm ra loại quái thai này.
Thành viên lên tiếng đầu tiên nói với giọng đầy ghê tởm.
Giáo phái tà thần!
Đây là khối u ác tính trong lòng Liên bang Lam Tinh!
Những tà thần ngoại vực kia nắm giữ quyền năng “không gian ảo”, có thể truyền tải lực lượng đến lãnh thổ của loài người!
Tuy rằng Liên bang Lam Tinh đã thiết lập phòng tuyến, nhưng nhìn chung, cá thể càng lớn thì càng khó đột phá!
Giống như lưới đánh cá vậy, cá nhỏ tôm tép có thể dễ dàng chui qua lưới, còn cá lớn thì chỉ có nước trở thành cá nằm trong chậu!
Truyền tải cấp bậc tôi tớ là đơn giản nhất, nhưng đối với loài người thì gần như không có tác dụng gì.
Đến cấp bậc tộc hệ thì mới coi như có chút uy hiếp, nhưng cũng không lớn.
Điều mà các tà thần ngoại vực mong muốn nhất chính là tự mình giáng lâm vào lãnh thổ của loài người, bắt đầu cuộc thu hoạch điên cuồng!
Đương nhiên, việc giáng lâm này rất khó!
Vì vậy, bọn chúng đành phải chọn cách khác, trước tiên thông qua tộc hệ, truyền tải một phần sức mạnh, “tha hóa” con người thành tín đồ tà giáo, sau đó để những tín đồ tà giáo này tìm cách “triệu hồi” bọn chúng giáng lâm.
Loại nỗ lực này, cho đến nay, vẫn chưa một lần thành công, thành tích tốt nhất cũng chỉ là thông qua các thủ đoạn tàn bạo đẫm máu, tạo ra thảm án, đồng thời thai nghén ra “dòng dõi tà thần”!
Chính vì vậy, rất nhiều nhà khoa học của Liên bang Lam Tinh cho rằng, những tà thần ngoại vực kia có lý trí ở một mức độ nhất định, nhưng điều này lại thường xuyên tỷ lệ thuận với sự hỗn loạn và điên cuồng của các tín đồ.
Chỉ có thể nói, cho dù là tà thần thì cũng phải đi cùng với sự điên cuồng, lý trí mãi mãi chỉ là nhất thời.
“Phái Huyết Giáng” chính là một trong số rất nhiều giáo phái tà thần.
Vị tà thần ngoại vực mà những tín đồ tà giáo này sùng bái, có biệt danh là “Biển máu vô tận”, còn tên thật là tuyệt mật.
Bởi vì loại tồn tại như vậy, chỉ bằng tên thật và cách phát âm, cũng có thể sẽ mang đến ô nhiễm và tha hóa!
Ngay cả “Thôn Tinh – Cthurem” đã chết cũng vậy, những gì được ghi lại trong sách giáo khoa đều không phải là tên thật, mà là biệt danh.
Đối với loại tồn tại này, bản thân khái niệm tồn tại của chúng đã mang tính hai mặt, mâu thuẫn có thể tồn tại đồng thời, ranh giới giữa cái chết và sự sống vô cùng mơ hồ.
Nói theo cách của các tín đồ tà giáo, đó chính là: trước mặt chủ nhân của bọn họ, ngay cả cái chết cũng sẽ biến mất...
- Các người đang làm cái quái gì vậy?
Đúng lúc con quái vật của “phái Huyết Giáng” gầm lên một tiếng, một chiếc ván trượt bay từ trên trời rơi xuống.
Xoẹt!
Một tia sáng chói lòa lóe lên, vậy mà chém con quái vật thành hai mảnh.
Bốp!
Tiếp đó, một chiếc giày da giẫm lên một cái đầu lâu của con quái vật, khiến cái đầu này nổ tung như quả dưa hấu, máu me và não bộ văng tung tóe.
Kinh Hạ ngẩng đầu, nhìn đám thuộc hạ của mình:
- Lũ vô dụng! Lũ vô dụng! Tất cả rặt một lũ vô dụng! Còn không bằng con chó của tôi!
- Gâu!
Con chó Pitbull bên cạnh há to miệng, càng há càng to, vượt quá cả đầu và thân thể của nó, cái miệng như chậu máu không ngừng mở rộng, bên trong là vô số chiếc răng sắc nhọn, như tạo thành một vòng xoáy, nuốt chửng toàn bộ phần thịt còn sót lại của con quái vật…
Những thành viên khác nhìn thấy cảnh này, không khỏi im lặng: “...”