Chương 118: Người Bọc Hậu
Bản thân Lưu Long không nhìn thấy được thứ gì vừa chui vào nội thể mình, nhưng ở xa xa, trong mắt Hắc Báo tràn đầy vẻ lo lắng sốt ruột, nó thấy được ba đạo huyết ảnh vừa xuyên qua cơ thể đối phương, trên người ông còn toát ra ánh lửa nhàn nhạt.
Chúng đang thiêu đốt Lưu Long!
Hơn nữa, vào lúc này còn có không ít đạo huyết ảnh đang tiến gần đến các quân nhân đang ẩn nấp bên ngoài.
"Gâu gâu gâu!"
Hắc Báo lo lắng sủa loạn, nó muốn nhắc nhở mọi người.
"Là thứ đó sao?"
Lưu Long gầm lên, tiếng gầm vang dội, ông cố gắng chống lại cơn đau đớn dữ dội, trực tiếp dùng rìu đập vào đầu tên Siêu Năng Giả cuồng phong, khoảnh khắc tiếp theo, máu trong người ông sôi trào tựa như ấm nước đun trên ngọn lửa lớn.
Máu sôi lên dữ dội, đến nỗi ngay cả huyết ảnh cũng bị thương.
Đột nhiên từng tia khói xanh từ trong cơ thể Lưu Long toát ra!
Huyết ảnh bị huyết dịch điên cuồng thiêu đốt!
Lưu Long giống hệt một con sư tử, nội kình mạnh mẽ thúc động, mặc dù làm vậy thì kết cục là cả hai bên đều tổn hại, nhưng ông không quan tâm.
Ông đã đến tuổi này, đã hơn 40, tu luyện Cửu Đoán Kình cũng đã luyện tới thất điệp, mỗi một trận chiến đều làm cho thương thế của ông càng thêm nặng.
Nếu thật không thể trở thành siêu năng, sớm muộn gì ông cũng sẽ giống như cha mình, hai tay tàn tật, trở thành phế nhân, cuối cùng nằm trên giường bệnh uất ức mà chết.
Trong trận bạo phát ngày hôm nay, ông đã liên tiếp giết hai Siêu Năng Giả, đồng đội cũng giết được một người, rất đáng giá!
Tất nhiên, ông không muốn chết bây giờ.
Không ai muốn chết, ông ta cũng không ngoại lệ, nhưng thực sự chẳng có cách nào tốt hơn để đối phó với huyết ảnh, trừ khi ông ta tiến vào cấp độ Đấu Thiên, bằng không... cách duy nhất chính là lưỡng bại câu thương mới có thể khắc chế được một chút.
...
Bên ngoài, những quân nhân kia không nói hai lời, phát động đợt tấn công cuối cùng xong liền nhanh chóng cõng đồ bỏ chạy.
Nhiều năm ăn ý cùng kinh nghiệm nói cho bọn hắn biết, giờ phút này mà lưu lại thì hẳn phải chết không nghi ngờ.
Không giúp được Lưu Long giải quyết cường địch đã đành, mà mấu chốt là sự tồn tại của bọn họ chỉ tổ cản trở Lưu Long.
Huyết ảnh vẫn bám sát không ngừng.
Rõ ràng là bởi những người bình thường này đã khiến quỷ diện chịu tổn thất nặng nề, thế nên mấy tên cường giả thao túng huyết ảnh cũng không cam lòng nhận mệnh.
Phải giết!
Những người này chắc chắn phải chết.
Về phần Lưu Long, tự nhiên sẽ có người xử lý, nếu ông ta đã dám chính diện công sát thì có nghĩa là đã làm tốt chuẩn bị tử vong.
...
Bên ngoài thánh đường chợt hiện lên bảy bóng người mang mặt nạ quỷ.
Lưu Long đoán không sai, đây đúng là một đội mười Siêu Năng Giả, ba người trong số chúng đã chết khiến những người còn lại tức giận và nóng nảy không thôi, trên thân mỗi người đều dập dờn năng lượng thần bí.
Tất cả đều phải chết!
Nhìn thấy khí huyết của Lưu Long sôi trào, thiêu đốt huyết ảnh, một quỷ diện lạnh lùng khịt mũi: "Lưu Long, ngươi cho rằng có thể cầm chân chúng ta? Ngươi đánh giá quá cao bản thân hay đang đánh giá quá thấp tầm quan trọng của Lý Hạo? Ngươi cho rằng… bọn ta đã là toàn bộ?"
Lưu Long đang chống lại huyết ảnh, lần này thật sự biến sắc.
Không phải toàn bộ?
Đây không phải là toàn bộ người của tổ chức đó?
10 Siêu Năng Giả, tất cả đều là tồn tại ở cấp Nguyệt Minh, không cảm ứng được Tinh Quang Sư, tức là có cả thảy 10 vị Phá Bách đột phá siêu năng. Sao có thể? Chuyện này còn kinh khủng hơn những gì ông dự đoán.
Loại tổ chức nào có thể điều động nhiều Siêu Năng Giả cùng một lúc như vậy?
Thêm nữa, cuối cùng là Lý Hạo có liên quan thứ gì, một người bình thường như hắn sao lại có thể khiến nhiều Siêu Năng Giả săn giết đến vậy?
Bát đại gia tộc... thực sự quan trọng đến thế sao?
Lưu Long biến sắc, đột nhiên bạo hống một tiếng, miệng phun ra máu tươi, máu tươi rơi vào trong không khí lập tức bốc hơi.
Ngay sau đó, ông lấy ra một quả cầu pha lê nhỏ từ thắt lưng của mình, thẳng tay bóp nát.
Choang!
Lại có một tiếng động lớn, quả cầu pha lê trực tiếp nổ tung.
Giữa làn khói mù mịt ấy, Lưu Long cấp tốc chạy trốn, điên cuồng lao đi về hướng đám người Lý Hạo đang ra khỏi thành.
Kẻ địch có nhiều hơn một đội?
Nếu đã như vậy, một số sắp xếp của ông sẽ gặp phải vấn đề.
Ông ta đã tận lực đánh giá cao nhóm người này để tùy thời chuẩn bị mọi sự cố, nhưng không ngờ bọn chúng còn vượt xa đánh giá của ông.
10 Nguyệt Minh... chỉ để đối phó với một người bình thường, đối phó với đội săn quỷ chỉ có một võ sư Phá Bách?
Đùa gì vậy, ngay cả Phá Bách ở toàn bộ Ngân Thành gộp vào cũng không đến nổi 10 người kia kìa.
Cần thiết sao?
Lưu Long rất muốn mắng người!
Thật sự cần làm đến mức này?
"Đuổi theo!"
Phía sau, đám quỷ diện hô to, cấp tốc truy đuổi. Lưu Long một chân đạp đất, giẫm mạnh, một tiếng nổ vang, mặt đất sụp xuống, ông dùng một cước đạp một vị quỷ diện xuống, không cho đối phương có cơ hội bất ngờ giết ông.
Đây không phải là lần đầu tiên ông chiến đấu với một Siêu Năng Giả. Nhưng xui xẻo là ở đây lại có một tên biết độn thổ. Người như vậy rất khó đối phó.
Cùng lúc đó.
Huyết ảnh vẫn đang đuổi theo những quân nhân kia, bọn chúng đã sắp áp sát được đám người đang chạy trốn.
Đúng lúc này, dưới màn mưa đêm, đột nhiên có một bóng người lóe lên, một thân ảnh nhỏ bé lao nhanh trong bóng tối.
Vân Dao!
Nữ bác sĩ của đội săn quỷ!
Trên mặt nàng ta còn đeo một thứ giống như mặt nạ phòng độc.
Trong tầm mắt của Vân Dao không có người hay vật thể nào xuất hiện, nhưng theo sự di chuyển của tầm mắt, những khu vực có màu sắc khác nhau lần lượt xuất hiện trước mắt nàng, đây chính là một máy dò siêu năng đã được nàng đích thân cải tạo.
Người thường không thấy được huyết ảnh, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng sẽ không bị phát hiện.
Ngay cả khi huyết ảnh không có siêu năng, nhưng khi di chuyển hay động thủ thì nó đều sẽ mang lại một dao động năng lượng mờ nhạt.
Trong tích tắc, Vân Dao đã bắt được một vùng không gian màu đỏ tươi.
Tại đây!
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, hơn chục quả cầu pha lê như Lưu Long vừa lấy ra xuất hiện trong tay nàng, chúng chứa đầy năng lượng bí ẩn, năng lượng bí ẩn có thể được bao bọc bởi băng tinh tráo, một khi bộc phát nó cũng sẽ gây ra hiệu ứng bạo tạc dữ dội.
Có thể không cách nào tổn thương vật lý lên huyết ảnh, nhưng Lưu Long và những người khác đã phân tích rằng, năng lượng thần bí có thể tác động một phần nào đó lên chúng.
Chỉ tiếc thời gian quá ngắn, đến nay Vân Dao mới chỉ sửa sang được một cặp kính điều tra, vốn định dành cho Lưu Long nhưng Lưu Long lại không muốn, ông là võ sư Phá Bách, vẫn có thể tự cảm nhận được sự tồn tại của những thứ này.
Còn Vân Dao và những người khác, không ai trong số họ ở cấp Phá Bách, nếu không có cặp kính đặc thù ấy thì khó mà tìm ra được tung tích của huyết ảnh.
Bùm!
Dưới một tiếng động lớn, khu vực màu đỏ kia lập tức nổ tung!
Vân Dao không nhìn được cụ thể, chỉ thấy khu vực màu đỏ nhanh chóng bị phân tán ra.
Mà Hắc Báo đang nấp nơi xa lại nhìn thấy rõ ràng, đám huyết ảnh đang đuổi theo bị năng lượng thần bí thổi bay, tuy nhiên... chúng lại nhanh chóng tụ lại với nhau, tuy tốc độ có vẻ chậm hơn một chút nhưng chúng vẫn ở đó, vẫn không biến mất.
"Gâu gâu gâu!"
Tiếng sủa dồn dập vang lên, Vân Dao không nói gì thêm, chỉ vội vã chạy theo Hắc Báo, đám huyết ảnh kia cũng đồng loạt đuổi theo bọn họ.
Các vị quân nhân thì nhao nhao chạy trốn.
Đây vốn là kế hoạch đã có từ trước, nếu thực sự xảy ra nguy hiểm, bọn họ là người bình thường, có ở lại cũng không giúp được gì, chẳng thà chạy thoát để tránh vướng tay vướng chân.
Vân Dao chính là người bọc hậu được đội săn quỷ an bài.