Chương 117: Thiêu Đốt Lưu Long
Trong cơn mưa xối xả, Lưu Long lẳng lặng đứng nhìn giáo đường xa xa.
Nét lãnh lệ hiện lên trong mắt ông.
Siêu Năng Giả khó giết, ông biết rất rõ điều này.
Cho dù hôm nay tập kích đối thủ thì cũng chưa chắc đã giết được mấy tên, nhưng Lưu Long là kẻ không thích bị động, ra tay trước chiếm ưu thế.
Cường long nan áp địa đầu xà! (1)
(1) Cường long nan áp địa đầu xà: Một con rồng có hung hãn, mạnh mẽ tới đâu cũng không thể áp chế được con rắn ngay trên địa bàn của nó.
Mà Lưu Long ông chính là địa đầu xà ở Ngân Thành.
Giơ tay phải lên cao, giây phút tiếp theo, lại tầng tầng vung xuống!
Ầm!
Những quả đạn pháo rơi thẳng vào thánh đường, ngay sau đó, từng quả lựu đạn cũng cấp tốc được ném vào trong, ngoài ra còn có một số lượng lớn túi thuốc nổ cũng được ném chuẩn xác về phía tòa kiến trúc cổ xưa kia.
Chớp mắt, âm thanh nổ đùng đoàng còn lấn át tiếng mưa xối xả.
Lưu Long lớn tiếng quát: “Tuần Kiểm Ti chấp pháp, người bên trong lập tức thúc thủ chịu trói, kháng pháp liền giết!”
Ầm ầm ầm!
Tiếng quát của ông bị đè át bởi tiếng nổ điên cuồng.
Oanh!
Các bức tường của thánh đường cũ kỹ bị ném bom đổ sập ngay lập tức, xà nhà cũng bị đánh đổ.
Lưu Long lấy một cái rìu ngắn từ trong áo khoác ướt sũng ra, trực tiếp cởi áo khoác, ngay sau đó, ông dũng mãnh dùng rìu bổ xuống đầu một tên quỷ diện vừa lao ra khỏi thánh đường!
"Tiếp tục!"
Ầm! Ầm! Ầm!
Dường như không ai quản đến sự sống chết của Lưu Long, cũng không sợ bom đạn có vô tình làm Lưu Long bị thương hay không, một lượng lớn đạn pháo vẫn tiếp tục bắn phá thánh đường, tiếng súng máy đinh tai nhức óc vang rền từng cơn.
...
Trong thánh đường đổ nát.
Nhận được tin tức Lý Hạo và những người khác đã rời khỏi đội chấp pháp, những tên quỷ diện kia vừa muốn chạy ra lại bị đánh đến trở tay không kịp.
Cũng còn may là trong số những người này có không ít Siêu Năng Giả.
Một quỷ diện hét lên, năng lượng thần bí hiện ra tạo thành một cái lồng phòng ngự, bất quá trong nháy mắt, cái lồng ấy đã bị một viên đạn đại bác xuyên thủng, một khắc sau những kẻ xung quanh dồn dập rút lui, còn tên quỷ diện đẩy lồng phòng ngự lên thì trực tiếp bị súng máy xả tan thành tổ ong vò vẽ!
Trong cơn hoảng sợ, một quỷ diện lao ra khỏi thánh đường, có điều vừa mới lao ra đã đối mặt với một đầu rìu màu bạc.
Cái rìu mạnh mẽ bổ xuống một cái!
Thất kình điệp gia!
Ầm!
Siêu Năng Giả cảnh giới Nguyệt Minh, có thể sánh ngang với sự tồn tại của một võ sư Phá Bách, vậy mà bây giờ trong cơn hoảng loạn lại bị người ta dùng một rìu bổ đôi, máu me phun ra như thác đổ dài trên nền đất.
"Lưu Long!"
Một âm thanh sắc bén vang dội!
Lúc này, Lưu Long cảm nhận được nguy hiểm tột độ, nguy hiểm vô hình, dường như có thêm thứ gì đó ở bên cạnh, khoảnh khắc tiếp theo, có thứ gì đó đang khoan vào cơ thể ông.
Nếu Lý Hạo ở đây lúc này thì hắn đã phát hiện có thêm ba đạo huyết ảnh vây quanh Lưu Long.
Hơn nữa còn có huyết ảnh đang gấp gáp bay về hướng đám quân nhân phía xa.
Đáng tiếc những người kia lại không hay biết gì.
Súng ống đạn dược đều không gây được tổn hại đến huyết ảnh.
"Gâu gâu gâu!"
Trong mưa đêm, tiếng sủa của Hắc Báo vang lên rất sắc bén.
Lưu Long liền biết cấp độ tinh thần nguy hiểm mà ông cảm nhận được lần trước đã đến rồi, ông là Phá Bách, tốt xấu gì cũng có thể chống đỡ được một hồi, nhưng những người anh em ngoài kia thì e rằng không cách nào cản được.
Bấy giờ, các quân nhân ở ngoại vi đang sử dụng súng thần công, thuốc nổ và súng máy để trấn áp các Siêu Năng Giả bên trong.
Vì vậy, Lưu Long mới có cơ hội giết từng kẻ một bằng rìu.
Một khi những người này ngã xuống thì đám vũ khí nóng đó cũng biến thành một đống sắt dư thừa, một mình Lưu Long còn lâu mới trở thành đối thủ của chúng. Mà quan trọng hơn, lúc này ông đã cảm nhận được khí tức siêu năng, không phải một mà là rất nhiều!
Có ít nhất bảy, tám người, một số khác hoặc là do ông giết, hoặc là bị bom tạc cuốn chết.
"Đội 10 người?"
Lưu Long không khỏi sửng sốt, là đội ngũ mười cường giả siêu năng?
Quy mô như vậy quả thực ngoài sức tưởng tượng.
Cho dù là Tuần Dạ Nhân thì e rằng cũng không dễ gì cử đi một nhóm 10 người đến Ngân Thành cùng một lúc, vì Tuần Dạ Nhân còn cần trấn thủ quá nhiều thành thị khác.
Trong thánh đường, có kẻ tức giận hét lên: "Lưu Long, là ngươi tự tìm cái chết. Hôm nay chúng ta chỉ nhằm vào Lý Hạo, ngươi lại nhúng tay giết người, Ngân Thành chỉ là một thành thị bé tí, ngươi thật sự nghĩ rằng chúng ta không dám đồ thành sao?"
Quá điên cuồng!
Bọn họ đã sớm nhắm mục tiêu, hơn nữa cũng tự tin nắm chắc tình báo nhất cử nhất động của Lưu Long trong tay. Lúc này Lưu Long hẳn phải đang dẫn đội đi nơi khác xử lý vụ phóng hỏa, làm sao lại có thể đột ngột xuất hiện ở đây?
Vả lại bọn chúng đã sớm cài gián điệp vào đội chấp pháp.
Đội chấp pháp hôm nay không xuất động vũ khí trên diện rộng, kho vũ khí cũng không được sử dụng, rốt cuộc ông ta lấy đâu ra nhiều vũ khí nóng thế này?
Thôi, ngẫm lại cũng phải. Dù sao cũng là đội trưởng đội chấp pháp, nếu Lưu Long thật sự bí mật thu thập một nhóm, còn cục trưởng lại mắt nhắm mắt mở cho qua thì người bình thường cũng khó phát hiện được.
Nhưng bọn họ thật không ngờ Lưu Long lại dám trực tiếp nổ súng trong thành!
Hỏa lực còn cực kỳ mạnh mẽ!
Ngay cả súng cối cũng được mang theo, nếu không phải thời gian không cho phép, có lẽ Lưu Long đã vác cả pháo lớn công thành đến rồi.
"Không thỏa hiệp với cái ác!"
Lưu Long chỉ có câu này.
Đồ thành?
Dù thế nào đi nữa thì cũng không bao giờ được thỏa hiệp với cái ác, đám người Tuần Dạ Nhân cứ lần lượt thỏa hiệp, thứ đổi được không phải thái bình mà là loạn lạc ngày càng tăng lên.
Bọn người này chỉ khi bị giết đến sợ thì mới học được hai chữ ‘biết điều’.
"Vòng cuối cùng!"
Lưu Long nhanh chóng rút khỏi phạm vi khu vực thánh đường, hét lớn một tiếng.
Khoảnh khắc tiếp theo, trong thánh đường xuất hiện từng đạo quỷ diện, có kẻ trực tiếp bay lên không trung chạy trốn, có kẻ cấp tốc độn thổ, cũng có kẻ thân thể dường như biến thành hư vô.
Năng lực của Siêu Năng Giả đúng là ngoài sức tưởng tượng.
Khi Lưu Long hô lớn ‘vòng cuối cùng’ thì bọn chúng đều biết ông đã quyết tâm đập nồi dìm thuyền, vì thế cả đám đều nhao nhao đào thoát khỏi hiện trường.
Một người nã súng thì hiển nhiên bọn chúng không đặt vào mắt.
Thế nhưng đổi thành đội quân hơn chục người tinh nhuệ sử dụng súng máy và pháo đạn mạnh mẽ thì dù có là Siêu Năng Giả, bọn chúng cũng muốn tránh né mũi tiến công này.
Đương nhiên, nếu để cho bọn chúng một chút thời gian thì bọn chúng rất nhanh có thể giết sạch những người này không còn một manh giáp!
Bấy giờ, bầu trời đã bị nhuộm đỏ.
Tất cả đạn pháo, bao thuốc nổ và lựu đạn đều đồng thời được ném về phía đường đào tẩu của đám quỷ diện.
Một tên quỷ diện hét lớn, một nguồn năng lượng thần bí phủ tới, trong nháy mắt thổi lên gió lốc, cuồng phong cuốn phăng mọi thứ, ngay cả vỏ đạn và túi thuốc nổ cũng bị cuốn lên bầu trời.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng nổ lớn không dứt bên tai.
Thân thể tay Siêu Năng Giả sử dụng cuồng phong kia lảo đảo, hiển nhiên, trong lúc vội vàng sử dụng siêu tải trọng như vậy, đối với gã mà nói cũng có phần vượt quá sức chịu đựng.
Lúc bấy giờ, Lưu Long đột nhiên xoay người, trên tay cầm rìu ngắn, cánh tay nổi đầy gân xanh, chiếc rìu liên tiếp dao động bảy lần.
Thất trọng điệp!
"Giết!"
Khí huyết như rồng, Lưu Long đạp mũi chân xuống đất, phóng tới, phi thẳng đến trước mặt tên quỷ diện vừa dùng siêu năng lực.
Sát khí tràn lan như băng sương!
Nước mưa đều bị tách ra, ngay sau đó, một cái rìu trực tiếp chém xuống.
Siêu Năng Giả cuồng phong ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi, gã là Siêu Năng Giả cấp Nguyệt Minh, nhưng vừa mới sử dụng một lần quá tải siêu năng lực nên lúc này trạng thái cơ thể đang luân phiên ở giữa sức mạnh cũ - mới.
Một võ sư Phá Bách kinh nghiệm lâu năm như Lưu Long rất giỏi trong việc tìm kiếm cơ hội tấn công.
Bất quá ngay khi ông chuẩn bị xuống tay động thủ thì thân thể đột nhiên đình trệ, vừa nãy ông còn cố gắng chống cự huyết ảnh xâm nhập vào cơ thể, nhưng vào lúc này, vì muốn toàn lực ứng phó nên không lo được kình lực hộ thể nữa, tức khắc liền cảm thấy lục phủ ngũ tạng nóng rực lên!
Cực kỳ đau đớn!
Bản thân Lưu Long không nhìn thấy được thứ gì vừa chui vào nội thể mình, nhưng ở xa xa, trong mắt Hắc Báo tràn đầy vẻ lo lắng sốt ruột, nó thấy được ba đạo huyết ảnh vừa xuyên qua cơ thể đối phương, trên người ông còn toát ra ánh lửa nhàn nhạt.
Chúng đang thiêu đốt Lưu Long!