Tinh Môn

Chương 89: Thuộc Tính Hỏa Diễm

Chương 89: Thuộc Tính Hỏa Diễm


Lý Hạo theo sau Lưu Long, lần nữa đi về phía khố phòng.
Lần này không chỉ có Vân Dao mà những người khác cũng đi theo.
Liễu Diễm hào hứng ôm lấy Lý Hạo, vui vẻ ra mặt, nói: "Tiểu Hạo Hạo thật giỏi. Mới gia nhập có mấy ngày vậy mà đây đã là lần thứ hai hấp thu năng lượng thần bí, tỷ tỷ đây sau khi gia nhập, lần thứ nhất và lần thứ hai cách nhau tới ba tháng đấy!"
Vai Lý Hạo khẽ run.
Vị đại tỷ này thật đúng là không khách khí, cả người ngươi đều sắp leo lên ta rồi.
"Run cái gì vậy, vai không thoải mái à? Tối tỷ tỷ xoa bóp cho nhé?"
"..."
Lý Hạo không còn gì để nói.
Vị này... thật khó dây dưa.
Phía trước, Lưu Long vẫn thẳng lưng đi tiếp, chẳng buồn quan tâm đến hành động của Liễu Diễm.
5 người sống sót trong đội đều có câu chuyện riêng và theo đuổi riêng của họ.
Kể từ khi thành lập đội săn quỷ đến nay đã có 22 người ngã xuống, nhìn đi nhìn lại cũng chỉ còn mấy người bọn họ, ai mà không đầy tâm sự, nhiều lúc ông biết nhưng không muốn nói bất kỳ điều gì.
Qua ngày hôm nay, còn sống tới ngày mai hay không cũng khó nói. Thế nên bình thường Lưu Long đều không quản nhiều đến sự tùy tiện của các thành viên trong đội ngũ, muốn làm gì thì làm, đừng ảnh hưởng tới nhiệm vụ chung là được.
"Rắc!"
Cửa kho lại mở ra.
Ba căn phòng, năng lượng thần bí nằm ở căn phòng thứ ba.
Lần trước Lý Hạo tới cũng không biết hai gian phòng còn lại chứa thứ gì.
Lần này có Liễu Diễm đi theo, cô nàng nhiệt tình giới thiệu với Lý Hạo: "Ở đây có ba gian phòng, gian phòng thứ ba là nơi đặt Băng Tinh Tráo, hai gian còn lại ngươi biết chứa cái gì không?"
"Vũ khí nóng?"
"Sai rồi, thứ đó có gì đáng để cất giấu trong khố phòng chứ!"
Liễu Diễm mỉm cười, "Căn phòng thứ nhất có một ít vật phẩm siêu năng, ví dụ như binh khí, thư tịch và nhật ký ghi chép của Siêu Năng Giả, nói tóm lại, ngoại trừ một số ít chúng ta giết rồi lấy được, còn lại đều là thu thập khắp nơi, thường vàng hạ cám đủ cả. Tuy cũng có chút giá trị nhưng chúng ta rất khó mà phân rõ!"
Lý Hạo gật đầu hiểu ra.
"Còn phòng thứ hai?"
"Thứ hai?"
Liễu Diễm vẫn tươi cười như trước, thế nhưng Lý Hạo phát hiện nụ cười này... không bình thường.
Liễu Diễm thấp giọng thì thầm: "Căn thứ hai rất thú vị! Người bình thường không được vào, đây cũng là nơi quan trọng nhất của đội săn quỷ chúng ta, còn quan trọng hơn cả phòng chứa năng lượng thần bí. Bất quá tỷ tỷ khuyên ngươi, tốt nhất là không nên vào!"
Bảo bối sao?
Bảo bối gì mà ngay cả nhìn xem cũng không thể?
Lý Hạo hơi hiếu kỳ.
Lúc này, Lưu Long ở trước mặt hắn chợt quay đầu liếc nhìn Liễu Diễm, lãnh đạm hỏi: "Chơi đủ chưa?"
Liễu Diễm mỉm cười, buông cổ Lý Hạo ra, nũng nịu nói: "Lão đại, đừng hung dữ như vậy, không chơi với ngươi nên ghen à?"
Mặt Lưu Long không biến sắc, cũng không tức giận. Chỉ liếc mắt nhìn sang căn phòng thứ hai, trầm mặc một hồi rồi đi về hướng phòng thứ ba.
Lý Hạo thấy vậy thì thật sự tò mò.
Lưu Long trước đó vốn không nói lời nào, nhưng đến khi Liễu Diễm đề cập đến căn phòng này thì ông ta mới tỏ vẻ tức giận, rốt cuộc trong đó có gì?
Thôi, tạm thời không có thời gian để hắn nghĩ về điều đó.
Bởi vì cánh cửa phòng thứ ba đã được Vân Dao mở ra.
Nữ bác sĩ này luôn trầm mặc, không mấy nhiều lời, nhưng mỗi lần hắn nhìn tới đều sẽ thấy Vân Dao mỉm cười gật đầu, không giống như vẻ khó chơi mà Liễu Diễm nói, cảm giác nàng rất thân thiện.
Bên trong Băng Tinh Tráo, năng lượng thần bí với nhiều màu sắc khác nhau đang hiện ra ngay trước mắt mọi người.
Hiện giờ còn lại 10 khối, lần lượt được đặt trong các Băng Tinh Tráo khác màu.
Vân Dao chủ động giới thiệu: "Đây là 10 khối năng lượng thần bí có thuộc tính, đến từ ba Siêu Năng Giả khác nhau!"
Nàng chỉ vào năng lượng thần bí đỏ rực bên trái, giải thích: "Đây là thuộc tính hỏa diễm. Thực lực của vị Siêu Năng Giả này không tệ, là Tinh Quang Sư đỉnh cấp, nếu đổi thành võ sư cũng là Trảm Thập đỉnh phong."
Nàng nghĩ ngợi một chút rồi nói thêm: "Đừng đánh giá thấp một vị Tinh Quang Sư đỉnh cấp. Lúc đó, Lưu đại ca đã đạt tới Phá Bách, tính ra thì nhỉnh hơn đối phương. Tuy nhiên, chúng ta vẫn phải trả vài cái mạng mới giết được đối thủ! Hỏa lực của tên đó rất mạnh, chỉ cần nhiễm phải thì rất nhanh sẽ lan rộng toàn thân, nhưng người đã chết cũng là vì bị đốt thành tro!"
Ở bên cạnh, Trần Kiên mũm mĩm bất ngờ cởi áo để lộ ngực, trên ngực không phải lông mà là một vết sẹo rất lớn.
Trần Kiên nở nụ cười chất phác nói: "Lý Hạo, ngươi phải để ý những tên như vậy đấy! Đây là dấu vết mà tên đó để lại cho ta, chỉ một ngọn lửa nhỏ rơi vào người thôi mà suýt chút nữa đã thiêu chết ta!"
Lý Hạo biết sự cường hãn của Trần Kiên, năng lực phòng thủ rất lợi hại.
Có điều chỉ là phòng ngự vật lý, gặp phải sự công kích bằng siêu năng thì khác, một ít hỏa diễm thôi cũng kém chút đã thiêu cháy vị chiến sĩ lá chắn này!
Thật đáng sợ!
Lý Hạo nghiêm túc lắng nghe, có điều ngẫm nghĩ một lát, hắn đột nhiên phát biểu: "Vào năm 1727, một đám cháy lớn bùng lên ở vùng ngoại ô phía nam của Ngân Thành, khiến 128 người thiệt mạng. Theo các cuộc điều tra sau đó thì một sự cố chập mạch đã khiến nhà xưởng bị cháy, nhưng một nhân chứng đã nói rằng, anh ta nhìn thấy một tia lửa từ trên trời rơi xuống, trực tiếp đốt cháy nhà xưởng..."
Lưu Long hơi kinh ngạc liếc hắn một cái rồi khẽ gật đầu, "Ngươi đúng là xem qua rất nhiều hồ sơ. Vụ án ngươi nói đã khép lại. Cũng chính là do tên gia hỏa này gây ra. Trước đó, gã không phải Siêu Năng Giả mà chỉ là một công nhân bình thường làm việc trong nhà xưởng, vì gã hay ăn cắp vặt nên bị cấp trên sa thải! Bình thường mọi người đều biết tính cách của gã nên hay tỏ vẻ xa lánh ghét bỏ. Sau khi trở thành Siêu Năng Giả thì gã đã quay lại Ngân Thành, cũng chính là để trả thù những người đồng nghiệp xấu số kia!"
Lưu Long hừ lạnh một tiếng, "Người như vậy cũng xứng là Siêu Năng Giả? Ông trời đúng là có mắt như mù! Chiến sĩ nào của đội săn quỷ không mạnh hơn thứ súc vật ấy? Bọn Thiên Quyến Thần Sư đúng là chó má! Ngày nào còn Thiên Quyến tồn tại thì ngày đó ông trời vẫn có mắt như mù!”
Đối với những Siêu Năng Giả bẩm sinh hoặc tự động thức tỉnh, không cần dẫn nhập năng lượng thần bí hay trải qua bất kỳ khóa huấn luyện nào như Thiên Quyến Thần Sư, Lưu Long đều thấy rất phản cảm và chán ghét.
Thiên Quyến Thần Sư cái quỷ gì?
Đều là cẩu thí cả!
Lý Hạo trầm mặc không lên tiếng, hóa ra là do gia hỏa khốn nạn kia giết.
Lúc hắn đọc hồ sơ vụ án, vì có liên quan đến cháy lớn nên hắn đặc biệt chú ý, hắn phát hiện một số nhân chứng sống sót nói rằng không phải chập điện mà là có người phóng hỏa, nhưng cuối cùng thì vụ án vẫn khép lại bằng lý do chập mạch làm nhà xưởng cháy.
Hắn cứ tưởng đó là một vụ án treo nhưng hóa ra không phải, hung thủ đã bị giết rồi!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất