Tinh Môn

Chương 99: Nhìn Bằng Ánh Mắt Khác

Chương 99: Nhìn Bằng Ánh Mắt Khác


Liễu Diễm không nói gì thêm, có điều thấy Lý Hạo đi ra ngoài thì cẩn thận hỏi lại: "Thật sự không cần ta đi cùng ngươi?"
"Không cần phiền phức vậy đâu, tự bọn chúng vào là được rồi!"
Lý Hạo cười nói: "Tỷ, lát nữa ngươi nhớ áp trận cho ta, ta sợ thật đấy. Dù sao cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, ngươi cũng biết trước đây ta là học sinh gương mẫu, làm tuần kiểm cũng chỉ lo việc giấy tờ ở phòng Cơ Yếu, chuyện thấy máu me các thứ… ta thực sự sợ rằng mình sẽ nôn mửa run chân!"
Nói hơi phóng đại nhưng cũng là sự thật.
Lần đầu tiên nhìn thấy máu, không phải là thấy máu thông thường mà là giết hại người, trong trường hợp này, chột dạ, lương tâm cắn rứt, sợ hãi là điều bình thường, trừ khi ngươi sinh ra đã là một kẻ độc ác, có khuynh hướng thích giết người.
Lý Hạo chỉ là muốn tìm cơ hội luyện tập trước khi chạm trán với huyết ảnh.
Hắn sợ!
Sợ rằng khi thực sự lâm vào đại chiến, sẽ sợ hãi, sẽ run chân, cả người run rẩy đến mất kiểm soát, dẫn tới làm hỏng kế hoạch của Lưu Long.
Đây là nhân chi thường tình!
Hắn không nghĩ mình là kẻ lãnh khốc, có thể thờ ơ thấy chết không bận lòng.
Còn nhớ một năm trước, tận mắt chứng kiến Tiểu Viễn chết, hắn đã kinh hoàng tới nỗi ngay cả chân cũng không cử động được, run rẩy lợi hại, cả người mất đi khí lực, thậm chí đến việc hét lên cũng khó khăn.
Cho nên sáng nay khi đạp xe trên đường, hắn đột nhiên nảy lên suy nghĩ.
Có lẽ... ta nên tìm cơ hội rèn luyện lòng can đảm của mình.
Liễu Diễm phần nào nhìn người đối diện bằng con mắt khác.
Lý Hạo trong ấn tượng của nàng là một cậu trai nhút nhát, hay thẹn thùng. Có chút tài năng nhưng tính ra cũng chỉ là một con gà con, không hiểu gì cũng không biết gì.
Nàng từng nghĩ rằng, đợi tới lúc Lý Hạo đối mặt với chiến trường thực sự thì hắn sẽ trở thành gánh nặng của cả đội, tới lúc ấy liệu có bảo mệnh nổi hay không cũng rất khó nói.
Nhưng vào lúc này, suy nghĩ kia đột nhiên bị lật đổ.
Lý Hạo tự tìm được bia ngắm cho mình luyện tập, còn nói muốn luyện dũng khí... đây là Lý Hạo nàng biết sao?
Nàng đã điều tra mọi thứ về Lý Hạo, tiểu tử này là người lương thiện, tốt tính có tiếng trong phòng Cơ Yếu. Ngày nào cũng đi sớm về muộn, dọn dẹp vệ sinh, bưng trà rót nước, khỏi phải nói cũng biết ngoan ngoãn đến thế nào.
Nhưng bây giờ, hắn đang nói cái gì đây?
Đúng là khiến nàng bất ngờ!
Thậm chí còn có phần kinh ngạc, đừng nói là bị Siêu Năng Giả đoạt xá rồi nhé?
"Lý Hạo..."
"Liễu tỷ, vậy ta xuống trước, ngươi xuống tầng hầm đợi ta đi."
"..."
Liễu Diễm muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, chỉ dặn dò: "Cẩn thận!"
"Yên tâm đi, dù gì đây cũng là Tuần Kiểm Ti!"
Lý Hạo nở nụ cười, hai tên tốt thí bước vào Tuần Kiểm Ti thì còn có gan làm cái gì?
Nếu thực lực đủ mạnh thì cũng không bị giao nhiệm vụ theo dõi hắn!
...
Dưới lầu.
Đôi nam nữ kia thực sự mang cờ thưởng đến.
Đây cũng là lần đầu tiên hai người bước vào tòa nhà của đội chấp pháp, người bình thường không được tới bên này, đây cũng là mượn nhờ hào quang của Lý Hạo nên họ mới quang minh chính đại vào được.
Nhân viên phụ trách tiếp dân mời bọn họ ngồi rồi không quản nữa. Người của đội chấp pháp cũng chưa quen thuộc với Lý Hạo cho lắm, nghe phong thanh là có khả năng điều đến, bất quá hiện tại vẫn là người của bên phòng Cơ Yếu, bọn họ chỉ là hiếu kỳ không biết Lý Hạo đã làm chuyện gì tốt mà được dân lặn lội đến tận nơi đưa cờ thưởng cho.
"Đại ca, đại tỷ!"
Không bao lâu sau, Lý Hạo đã xuống lầu, vẻ mặt hưng phấn đi tới, "Hai người thật sự tới rồi, chút chuyện nhỏ nhặt, ta còn tưởng hai người chỉ đùa mà thôi!"
"Lý tuần kiểm!" Người đàn ông mỉm cười đứng dậy. "Đùa sao được, Lý tuần kiểm lấy giúp người làm vui, cứu người gặp nạn, lúc sáng vợ chồng ta suýt bị tai nạn, may là nhờ có Lý tuần kiểm ra tay giúp đỡ một phen..."
Gã cố ý thổi phồng Lý Hạo một phen. Không phải thanh niên đều thích điều này sao?
"Ha ha... đại ca thật khách khí!"
Lý Hạo dứt lời bèn hạ thấp giọng: "Hai vị, đừng nói chuyện ở đây, thực xin lỗi, ta còn chưa chính thức được điều đến đội chấp pháp, đứng ở chỗ này nói chuyện cũng không tiện. Hai vị cùng ta uống tách trà đã, cờ thưởng... cờ thưởng ta xin nhận, không khách khí với hai người nữa! Nhưng dù gì hai người đã mắc công đến tận đây, nhất định phải nể mặt ta uống tách trà nóng xong rồi hẵng đi!"
Hai người liếc mắt nhìn nhau, ý cười lộ rõ.
Nhiệt tình thật đấy!
Hiếm hoi mới có cơ hội trà trộn vào Tuần Kiểm Ti, mở mang kiến thức một chút cũng tốt.
Thấy bọn họ đồng ý, Lý Hạo liền vui vẻ dẫn người đi dọc theo hành lang tầng 1, vừa đi vừa nói: "Ta là người mới, ở đây có rất nhiều tiền bối thâm niên, bị mọi người nhìn thấy thì cũng hơi ngại. Hai vị không phiền thì chúng ta xuống tầng hầm đi, ở đó không có người, chúng ta cùng uống tách trà, lần này cảm ơn hai vị đã giúp đỡ!"
Lý Hạo dẫn họ xuống cầu thang, cười tươi suốt dọc đường.
"Quên hỏi, quý tính của đại ca là gì?"
"Không dám, ta tên là Chu Hạ, vợ ta họ Nguyên."
"Chu đại ca, Nguyên đại tẩu!"
Miệng Lý Hạo rất ngọt! Thoáng chốc đã kéo gần quan hệ với bọn họ.
Rất nhanh hắn đã đưa hai người họ xuống tầng hầm, trụ sở của đội săn quỷ ở phía trước, tầng hầm không có vẻ âm u mà ngược lại rất sáng sủa.
"Gian phòng phía trước ít khi có ai lui tới. Phải rồi, vừa nhìn Chu ca và Nguyên tỷ liền biết là những đại lão bản, về sau nếu cần ta hỗ trợ gì thì cứ nói. Ta rất thích giúp mọi người giải quyết phiền phức!"
Chu Hạ vẫn luôn mỉm cười, âm thầm cảm khái Lý Hạo đúng là một đứa trẻ chất phác.
Người phụ nữ cũng không ngừng phụ họa theo Lý Hạo, một tuần kiểm nhiệt tình như thế cũng thật hiếm thấy.
Chỉ đáng tiếc...
Một khắc sau, Lý Hạo đẩy cửa mời hai người vào trong, đây là khu vực mà đội săn quỷ thường dùng để nghỉ ngơi.
Lý Hạo nhiệt tình mời bọn họ vào, sau đó đóng cửa tầng hầm lại.
Cánh cửa ấy dĩ nhiên không tầm thường!
Khả năng cách âm hạng nhất, bảo hộ hạng nhất, đừng nói là con người, ngay cả tạc đạn cũng khó xuyên qua.
Một khi cửa đóng lại, nếu không có mật mã vân tay thì đừng hòng bước ra ngoài nửa bước.
Nhìn thấy Lý Hạo đóng cửa lại, Chu Hạ mơ hồ cảm giác được có gì đó không đúng, bất quá Lý Hạo lại tươi cười giải thích: "Tránh cho ai đi ngang nhìn vào lại nghĩ rằng ta lười biếng trốn việc!"
Chu Hạ không nói thêm gì nữa.
Có điều khoảnh khắc tiếp theo, vẻ mặt của Chu Hạ chợt thay đổi, gã liếc nhìn bài trí trong phòng, ánh mắt biến sắc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất