Chương 1:
Tôi có một giấc mơ kỳ lạ, trong mơ tôi sống ở một nơi khác, và đã đọc một cuốn sách.
Trong sách nói Đại sư tỷ là nữ chính được định mệnh an bài, sau này sẽ trở thành một đại nhân vật.
Còn tôi vì là nữ phụ, nên khắp nơi đối đầu với Đại sư tỷ, cuối cùng chết sớm.
Tôi giật mình tỉnh dậy, vội vàng ôm lấy eo Đại sư tỷ và kể cho chị ấy nghe giấc mơ đó.
Đại sư tỷ trước tiên hỏi tôi nữ chính là gì.
Tôi nghĩ một lúc lâu: "Chắc là một cô gái rất xinh đẹp, rất nỗ lực, rất may mắn, nhưng cũng rất thê thảm."
Đại sư tỷ vỗ vỗ đầu tôi: "Muốn lấy lòng tôi thì không cần phải bày mấy trò này."
Tôi nhìn Đại sư tỷ với vẻ chân thành: "Sư tỷ, sau này nếu chị giàu có, đừng quên em nhé. Hãy cho em bám chân chị đi!"
Đại sư tỷ sờ trán tôi một cách hoài nghi, rồi gật đầu.
"Đầu óc còn chưa tỉnh ngủ, lát nữa vung kiếm thêm 5000 lần nữa đi."
Tôi trân trối nhìn Đại sư tỷ rời đi, rồi rên rỉ.
"Đại sư tỷ đúng là ác quỷ mà!"
Nhị sư huynh lén lút nhìn Đại sư tỷ đi khuất, rồi lấy từ trong ngực áo ra một quả quýt đưa cho tôi.
"Tính cách của Đại sư tỷ thế nào em còn không biết à? Lười biếng là vô dụng thôi, mau dậy đi, không lát nữa lại bị phạt đấy."
Nói xong, anh ấy bỏ đi.
Tôi tức giận bóc một múi quýt nhét vào miệng, sao không có ai tin tôi vậy?
"Chua quá!"
Tôi rưng rưng nước mắt: "Đại sư tỷ là ác quỷ, Nhị sư huynh cũng không phải người!"
Là Đại sư tỷ của tông môn, chị ấy nổi tiếng là nghiêm khắc với đám sư đệ sư muội chúng tôi.
Chị ấy không chỉ giám sát chúng tôi luyện kiếm mỗi ngày, mà còn phải giải quyết các vụ lộn xộn hằng ngày.
Ví dụ như Nhị sư huynh lại nướng con heo mới mua về để thử thuốc của Ngũ sư huynh.
Đại sư huynh vì tỏ tình bị từ chối nên lại tự kỷ!
Tam sư tỷ lại ỷ có nhan sắc đi lừa linh dược của người ta?
Tứ sư huynh "hung thần ngoại giao" lại đến địa bàn người khác ăn uống rồi cuỗm đồ về?
Tóm lại, tông môn này, trừ Đại sư tỷ ra, chẳng có ai khiến người ta yên tâm cả.
Bạn hỏi sư phụ ở đâu ư?
À, sư phụ ngoài việc nhận đệ tử ra, cơ bản đều bế quan.
Không còn cách nào, tuổi đã cao, tu vi không tăng lên được, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng xong đời.
Cho nên, tông môn chúng ta có thể không có sư phụ, nhưng không thể không có Đại sư tỷ.