Chương 6:
Tôi tìm thấy một nơi giống hệt như trong sách.
Trong rừng có một pháp trận được ẩn giấu.
Trận Tru Ma.
Lấy một người làm vật hiến tế, tất cả ma tộc sẽ bị tiêu diệt.
Đây là một pháp trận do một đại sư về trận pháp của tông môn nghiên cứu ra, nhưng các trưởng lão lại cho rằng một mạng người cũng là một mạng, làm sao có thể hy sinh một người để cứu những người khác?
Thế là trận pháp này bị bỏ đi.
Tôi cầm kiếm rạch cổ tay, rõ ràng là đang khóc lóc thảm thiết, nhưng vẫn kiên định.
“Tôi lấy thân mình làm vật hiến tế, tiêu diệt ma tộc khắp thiên hạ, Trận Tru Ma, khai!”
Khi máu của tôi không ngừng chảy xuống, pháp trận phát ra ánh sáng, một kết giới màu đỏ giam tôi lại trong trận, khiến tôi không thể rời đi được nữa.
Máu nhỏ vào trận, hóa thành những con bướm máu bay ra, một khi ma tộc dính phải, chúng sẽ lập tức hóa thành ngọn lửa, thiêu rụi hoàn toàn.
Tôi thấy Đại sư tỷ loạng choạng chạy tới, nhưng bị chặn lại bên ngoài.
Chị ấy dùng sức vung kiếm chém vào kết giới, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
“Tiểu muội, muội ra đây! Ai cho phép muội hiến tế trận pháp!”
“Muội ra đây!”
Kết giới không hề suy suyển, Đại sư tỷ lại quỵ xuống trước mặt tôi, dùng nắm đấm từng chút từng chút đấm vào kết giới.
“Không phải muội nói ta mới là nữ chính sao? Việc này phải do ta làm mới đúng.”
“Tiểu muội, muội ra đây, sư tỷ cầu xin muội, cầu xin muội…”
“Muội đừng chết…”
Tôi lắc đầu: “Sách nói rồi, sư tỷ khai trận sẽ thất bại, Nhị sư huynh sẽ chết, Tam sư tỷ sẽ chết, tất cả mọi người sẽ chết, trừ sư tỷ.”
“Tôi không muốn mọi người chết, cũng không muốn sư tỷ sinh ra tâm ma.”
Đại sư tỷ nhìn tôi, khóc đến không thành tiếng.
“Rõ ràng muội nói ta là nữ chính, muội nói sẽ ôm đùi ta mà, muội nên trốn thật kỹ đi, chờ chúng ta chiến thắng.”
“Muội còn nhỏ như vậy…”
Tôi cách kết giới, áp tay lên tay của Đại sư tỷ.
“Đại sư tỷ, tôi quên nói với chị rồi, nữ phụ vào lúc mấu chốt, chính là để đỡ đao cho nữ chính.”
“Lấy một mình tôi chết, đổi lấy mọi người sống, sư tỷ, tôi cam tâm tình nguyện.”
Trong ánh mắt cuối cùng, tôi thấy Đại sư tỷ trừng lớn mắt, phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
“Tiểu muội!”