Tinh Ngự

Chương 448: Tông sư khí tượng

Trong những ánh mắt ngây dại, Lăng Phong hét lên một tiếng, những tiếng tít tít đại tác. Ngân bạch sắc khải giáp tràn ra ngoài cơ thể hắn, ngân quang sán lạn. Nhất thời chỉ thấy ngân bạch sắc đại thủ bạo trướng lên gấp mười lần. Lôi điện lúc nãy còn đang run rẩy điên cuồng như mất đi linh hồn, để yên cho ngân quang đại thủ nắm lấy!

Tầng tấc từng tấc!

Lôi điện cứ thế thu lại từng tấc, bất luận thân thể nó thu lại thế nào đại thủ cũng biến huyễn theo nó, nắm chặt không buông. Cuối cùng, đến khi chỉ còn lại bằng ngón út, lôi điện mới dừng biến huyễn, chấp nhận để cho Lăng Phong đưa về phía trước.

- Ngưng, thu!

Lại thêm một tiếng hét nữa. Lăng Phong nắm chặt lấy lôi điện, ấn vào trước ngực. Chát chát, lôi điện phát ra những rền vang và biến mất trong cơ thể Lăng Phong.

Cảnh tượng này khiến mọi người không khỏi ồ lên kinh ngạc!

Chỉ cần ngăn chặn được lôi điện rơi xuống trong lúc hóa linh là có thể tấn thăng linh cấp rồi, Lăng Phong đang làm gì vậy? Đâu có ai chủ động đón lôi điện đâu?

Chỉ có Thích Thiên Ách, người tiếp xúc với Lăng Phong sâu nhất và cũng có tu vi cao nhất mới hiểu ý định của Lăng Phong. Hắn không ngăn được một hơi thở dài: Dùng hóa linh kiếp điện quang để thối thể, hành động điên cuồng như thế này đúng là hiếm thấy!

Thiên tài không đáng sợ, đáng sợ nhất là ý chí bất khuất của thiên tài!

Chưa đầy hai mươi tuổi đã bắt đầu tiến nhập linh cấp, Lăng Phong đúng là một thiên tài hiếm có. Một thiên tài như vậy mà còn có tinh thần cầu tiến, tương lai thế nào không cần nghĩ cũng biết.

Lôi điện vừa nhập vào cơ thể, khuôn mặt Lăng Phong lập tức trở nên vặn vẹo. Xung quanh vang lên những âm thanh tí tách như tiếng trúc bạo. Một loạt những âm thanh hỗn tạp hòa vào nhau lưu động như trọng duyên đại hống, nặng đến kinh nhân.

Póc! Póc!

Lăng Phong kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay phun ra một điểm huyết hoa. Bề mặt huyết hoa nhìn qua không có bất kì vết thương nào, nhưng gân cốt bên trong đang gãy vỡ toàn bộ. Sự thật đúng là như vậy! Từng tia lôi điện đang nhảy nhót trong cơ thể Lăng Phong. Chớp mắt đã lưu chuyển được gần trăm lần, mỗi một lần lưu chuyển lại khiến cho gân cốt của hắn đứt gãy.

Bất chợt, xích luyện cương khí nhảy lên từ đan điền. Một luồng sinh cơ cương khí ôn nhuận lập tức lấp đầy vết thương, hồi phục mọi thương tổn.

Một bên cứ phá còn một bên cứ xây. Lăng Phong càng trở nên cường hãn, mỗi một tế bào đều đang tràn ngập sức sống dâng trào, mỗi một lần hô hấp đều có vô số cự lực sản sinh. Trong quá trình trùng tố không ngừng này, một phần xích luyện cương khí thậm chí đã tiến nhập vào sâu trong tế bào, tích lũy lại. Sau này chỉ cần Lăng Phong có nửa phần thương tổn, sinh cơ trong cơ thể sẽ lập tức kích phát và nhanh chóng hồi phục lại như cũ!

Nếu như trước đây Lăng Phong muốn hồi phục thương thế thì phải có ý thức vận chuyển cương khí. Nhưng bây giờ tất cả hoàn toàn dựa vào phản ứng tự nhiên của cơ thể. Hiệu suất có thể nói cao hơn rất nhiều, hiệu quả cũng trở nên tốt hơn. Đây chính là lý do khiến Lăng Phong mạo hiểm vận dụng lôi điện nhập thể. Từ sau khi trải qua chuyến mạo hiểm ở dải phân cách, trong lòng Lăng Phong đã thầm chuẩn bị cho khoảnh khắc này.

Lăng Phong không biết, hấp thu lôi điện vào trong cơ thể trong lúc trải qua hóa linh kiếp chỉ có ma thú mới làm. Nếu đổi thành người thường dù nhục thân có cường hãn cũng không ai dám thử. Bởi vì hậu quả sẽ vô cùng thê thảm, ngay cả một mảnh vụn cũng không còn!

Bởi vậy hành động này của Lăng Phong khiến mọi người đều phải ngây ra, không ít người trong lòng thầm nghĩ: hắn còn là người sao?

Quái vật! Nhất định là quái vật!

Trong lòng mọi người thời gian trôi qua rất chậm, mỗi một giây đều bị kéo dài ra. Họ không cả dám thở, chỉ sợ bỏ qua mất kì cảnh trước mắt. Đối với Lăng Phong mà nói, thời gian trôi qua càng chậm, niệm thức của hắn càng rõ nét hơn. Hắn có thể quan sát mọi nơi trong cơ thể, không ngừng tân trang, không ngừng chạm khắc nhục thân, khiến nó phát triển theo hướng hoàn mỹ hơn.

Lợi dụng lôi điện trong lúc hóa linh là cơ hội hiếm có. Bình thường dù có gặp phải lôi điện thì hiệu quả cũng tuyệt đối không được như thế này.

Không biết bao lâu sau, cho đến khi bầu trời bên ngoài mờ mờ sáng, còn xung quanh Lăng Phong và những người đứng trên Bối Diệp Phong ô vân vẫn còn bao phủ, Lăng Phong mới đột nhiên mở trừng hai mắt. Tinh quang lưu chuyển trong con ngươi, bên trong còn có từng luồng tinh vân ẩn hiện.

Vô cùng quỷ dị, hai vai Lăng Phong, hai cánh tay, hai chân, phần đầu chỗ nào cũng xuất hiện một khối tinh tử. Tinh tử sáng tối bất định, dù có chú ý quan sát cũng rất dễ bỏ sót. Dị tượng này duy trì trong một thời gian rất ngắn. Hắn đến nỗi Bối Diệp chỉ "ồ" lên một tiếng, lộ ra thần sắc nghi hoặc tưởng như mình bị ảo giác.

- Hô.

Lăng Phong vươn vai, hét lên một tiếng:

- Đi!

Một luồng quang mang ngân bạch sắc chói sáng bắn thẳng lên hư không, ầm ầm phá tan tầng mây đen. Nhất thời, mây đen tẫn tán, dương quang nhẹ nhàng sái lạc, phủ lên thiên địa vạn vật một tầng khinh sa mềm mại. Sắc hồng nhuộm thắm một mảng trời, từ xa xa nhìn lại có thể thấy được nơi này tràn ngập một màu ngân bạch.

Khung cảnh lộng lẫy vô cùng.

Lăng Phong bước từng bước trên hư không, nhẹ nhàng đáp xuống. Kim quang phủ lên cơ thể hắn khiến cả con người hắn tràn ngập một cảm giác thần thánh.

Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người đều phải chấn động, sững sờ không thốt nên lời.

Đột nhiên, phó tông chủ Đằng Thú phía xa rống lên một tiếng lớn. Hai khối cơ ngực như hai miếng nham thạch nảy lên liên hồi. Từng sợi cơ du chuyển bất định như những chú chuột con. Hắn chăm chú nhìn Lăng Phong, nhãn thần tràn ngập bạo liệt chi ý:

- Ta muốn khiêu chiến với ngươi!

Vừa dứt lời, cơ thể của hắn bạo trướng. Toàn bộ gân cốt lớn hơn gấp đôi, cả cơ thể trông chẳng khác gì một con quái thú tinh tinh khổng lồ! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.com

Khí thế cường đại hạo đãng như trường giang đại hải, ập thẳng về phía Lăng Phong. Nhất chiêu chưa xuất nhưng khí thế long trời lở đất của nó đã khiến những người tu vi yếu phải kinh hoảng thối lui, lộ vẻ sợ hãi!

Lăng Phong vẫn thản nhiên đứng, đối diện với sự khiêu khích của Đằng Thú hắn không có bất cứ phản ứng gì trong khi khí thế của đối phương thì vẫn ầm ầm xông đến. Nhưng vừa chạm vào cơ thể hắn, luồng khí thế ấy liền lập tức tan ra như bùn gặp nước, biến mất không chút dấu vết. Liếc sang Đằng Thú, Lăng Phong chỉ lạnh lùng nói:

- Ngươi không phải đối thủ của ta.

- Cái gì!?

- Hắn nói cái gì vậy?

Những tiếng hô thất kinh vang lên. Người của Bối Diệp Tông đều lộ vẻ không tin: người này đúng là ăn nói hồ đồ.

Mặc dù Lăng Phong đã trải qua hóa linh kiếp, tương lai chắc chắn sẽ là linh cấp cường giả nhưng với danh vọng nhiều năm của Đằng Thú trong Bối Diệp Tông, hắn khiêu chiến với Lăng Phong, không ít người kì vọng hắn sẽ dành chiến thắng! Lùi một bước tiến vạn bước. Lăng Phong có thể chiến thắng được Đằng Thú nhiều người tin rằng sẽ là một trận khổ chiến.

Chẳng ai đoán được Lăng Phong có thể dễ dàng thốt ra câu đó. Dường như lời khiêu chiến của Đằng Thú hoàn toàn không đáng nhắc đến mà chỉ là cuồng vọng.

Hắn tự tin đến vậy sao?

- Két! Két!

Đằng Thú nghiến chặt hai hàm răng, hai mắt như muốn tóe lửa:

- Ngươi không dám ứng chiến?

Đối diện với khí thế như muốn nuốt chửng người ta của Đằng Thú, Lăng Phong chỉ mỉm cười như khinh phong vân đạm, giơ tay vẫy lên hư không:

- Nếu ngươi có thể làm được một kích này, ta sẽ nhận lời khiêu chiến của ngươi.

Chiu!

Những ánh mắt sợ hãi đổ dồn về phía cánh tay Lăng Phong:

- Sao có thể như vậy được?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất