Tinh Ngự

Chương 449: Linh khí chung tố

Một đường kiếm mang lớn bằng ngón tay bắn thẳng lên trời. Bay xa chừng mười trượng thì dừng lại không động nữa. Kiếm mang đột nhiên tạc khai, những mảng kiếm mang vỡ ra bay vù vù cắt ra một khe huyễn ảnh đen xì.

Khe hở không gian!

Đầu tiên lấy vị trí kiếm mang làm trung tâm, sau đó hàng trăm hàng ngàn khe hở không gian rất mỏng xếp lại với nhau, xoay tròn xung quanh trung tâm không ngừng sinh diệt. Như một con quái vật vô hình đang huy động những móng vuốt của mình.

Một hàn ý lạnh thấu xương bỗng dưng trào ra từ bên trong mọi người. Mọi người đều biết cảnh tượng này trông thì có vẻ không có gì đặc biệt nhưng trên thực tế mỗi một tia sức mạnh tràn ra đều có thể làm nổ tung một cường giả! Nếu sức mạnh mang tính hủy diệt đó hội tụ lại thì người thường có thể ngăn cản được không?

Cơ bắp đang căng cứng của Đằng Thú xẹp lại một cách vô thức. Nhìn kì cảnh đang diễn ra trong không trung, hắn hoàn toàn trở nên ngơ ngác. Gần như vừa sợ lại vừa cuồng nhiệt nhưng mọi thứ lại không hề rõ ràng.

- Ha ha ha ha, tốt! Đây chính là bằng hữu của phó tông chủ Tuyết Niệm?

Trong những con mắt ngây dại, Bối Diệp đột nhiên cất lên một tràng cười sảng khoái, chủ động tiến lên chào hỏi Lăng Phong.

- Ồ, tông chủ, quên mất không giới thiệu với ngài.

Tuyết Niệm nhanh chóng tiến lên, mặc dù mục tiêu để hắn ở lại Bối Diệp Tông không còn thuần túy nhưng thể diện thì vẫn nên làm. Hắn giới thiệu nói:

- Vị này là Mộc Phong tiên sinh.

Trước khi tiến nhập Bối Diệp Tông, Lăng Phong và bọn Tuyết Niệm đã bàn với nhau tạm thời dùng cái tên Mộc Phong hành sự, dù sao Bức Tông cũng có hình truy nã hắn rồi.

Mộc Phong? Đây là cường giả của môn đạo nào?

Bối Diệp lộ ra một tia nhãn thần nghi hoặc, không nói thêm điều gì chỉ cười vang nói:

- Mộc tiên sinh có thể hạ mình đến Bối Diệp Tông ta đã là may mắn cho bổn tông lắm rồi! Bổn tông lẽ ra phải nhiệt liệt hoan nghênh mới đúng. Tiêu Hắc, còn không mau đến đây xem Lăng tiên sinh có yêu cầu gì không!

Đang ngây ra nhìn Lăng Phong, bị Bối Diệp quát, Tiêu Hắc giật nảy mình, mon men tiến sát lại gần Bối Diệp ra vẻ không muốn, cung kính đứng im. Nếu như có người quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện ra hai chân hắn đang run rẩy không ngừng thể hiện nỗi khiếp đảm trong lòng.

Tiêu Hắc hiểu Vô Tẫn Hoang Nguyên là mảnh đất do cường giả làm chủ. Nếu như Lăng Phong muốn Bối Diệp khiển trách hắn, Bối Diệp cũng không có nửa phần do dự. Bởi vì ai cũng có thể đánh giá được sự chênh lệch giữa một linh cấp và một linh giả.

Trong nhãn thần kinh sợ của hắn, Lăng Phong chỉ lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, khoát tay nói:

- Không cần phiền đến phó tông chủ. Mộc mỗ vừa mới hóa linh, trước mắt còn phải củng cố tu vi, chuyện hoan nghênh để sau này hãy nói.

Bối Diệp nhíu mày rồi biểu tình cũng giãn dần ra, cười híp mí:

- Nếu đã như vậy ta cũng kông miễn cưỡng Mộc tiên sinh nữa. Nhưng ta đã chuẩn bị tổ chức một bữa yến tiệc trong nội bộ tông môn ba ngày sau rồi. Hi vọng lúc đó Mộc tiên sinh có thể thêm gia!

Lăng Phong hơi suy nghĩ một chút, chắp tay nói:

- Lúc đó Mộc mỗ nhất định sẽ đến để không phụ mỹ ý của Bối Diệp tông chủ!

- Vậy là tốt rồi, Mộc tiên sinh cứ bận việc của mình, Bối mỗ không quấy rầy nữa.

Sau khi từ biệt, Bối Diệp đột nhiên xoay người liếc nhìn Tiêu Hắc:

- Tiêu Hắc, việc chuẩn bị yến tiệc ta giao cho ngươi đó.

- Vâng!

Tiêu Hắc vội vàng ứng hạ.

Lăng Phong cũng xoay người quay trở lại tĩnh thất của Tuyết Niệm. Thấy Tiêu Hắc có vẻ định nói gì rồi lại thôi hắn không khỏi bật cười hỏi:

- Tiêu phó tông chủ, có phải ngài có gì muốn nói với ta không? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.com

- A a?

Tiêu Hắc giật mình, vội vàng khoát tay nói:

- Không, không có, Mộc tiên sinh nếu không có gì thì ta xin được cáo từ.

Thấy Lăng Phong không phản đối, hắn tiếp tục duy trì tư thái cung kính, cẩn thận rút lui.

Lần xung đột xảy ra một tháng trước giữa Lăng Phong và Tiêu Hắc rất nhiều đệ tử trong tông môn đều biết. Thấy Tiêu Hắc thường ngày kiêu ngạo ương ngạnh lúc này cũng phải e dè thận trọng thì không khỏi ngỡ ngàng và buồn cười. Đồng thời trong lòng cũng cháy bùng lên một khát vọng cường liệt; khát vọng về sức mạnh!

- Lăng huynh đệ, đệ thành công rồi?

Sau khi vào cư thất, Thích Thiên Ách liền phiêu phi xuất hiện, mặt đầy vẻ kinh hỉ, nói. Được tận mắt chứng kiến cảnh tượng Lăng Phong hóa linh nên đến tận bây giờ trong lòng hắn vẫn thấy vô cùng chấn động, còn hưng phấn hơn cả lần hắn tiến nhập vào linh cấp mấy chục năm trước.

- Ừm.

Lăng Phong thủ nhất chiêu, tinh thiết kiếm bay từ tay Tuyết Niệm vào lòng bàn tay hắn. Không cần bất cứ động thế nào, tinh thiết kiếm dần dần hóa thành lưu dịch huyễn ảnh, tiến nhập vào thân thể hắn. Dưới sự quan sát của niệm thức, tinh thiết kiếm huyền lập trong thức hải, từng luồng kiếm mang hư ảnh phù hiện lượng vòng quanh tinh thiết kiếm, di chuyển không ngừng.

Nguyên trận bí văn trong mỗi luồng kiếm mang phức tạp đến kinh nhân, trong lúc vận chuyển cực tốc, kiếm mang ào ào nhập vào thân kiếm, như chim yến về rừng, du ngư nhập hải, thoáng cái đã biến mất không chút dấu vết.

Quá trình này vừa hoàn thành, Lăng Phong lại từ từ xòe rộng bàn tay, tinh thiết kiếm xuất hiện. Lúc này hình dạng của nó không có quá nhiều biến huyễn nhưng sâu trong thân kiếm đang có một tầng kiếm mang sáng chói. Kiếm mang chiếu sáng vạn vật, cảm giác như có thể thứ phá thị tuyến, chém nát hư không.

Nếu là người có tu vi sâu hơn nhìn kĩ hơn bên trong sẽ phát hiện ra bên trong thân kiếm còn có hào quanh mơ hồ. Bên trong quang mang thôi xán, từng đường kiếm mang đang luân chuyển như ngục.

Linh khí!

Lúc này tinh thiết kiếm đã biến thành một "linh khí" thực sự. Sau khi dung hợp tinh kĩ của Lăng Phong, mối quan hệ của nó với Lăng Phong càng thêm khăng khít. Sau này, Lăng Phong thậm chí có thể sử dụng tinh thiết kiếm như một bộ phận thân thể của mình.

- Tốt, thanh linh khí này nếu như phối hợp với trú kiếm chi thuật có lẽ sẽ lấy được thủ cấp người khác ở cự ly một ngàn dặm.

Thích Thiên Ách tán thưởng.

Ánh mắt nhìn Lăng Phong của Hằng Trùng cũng tràn đầy vẻ chấn động. Lần đầu tiên nhìn thấy người thanh niên này thân kiếm hợp nhất cũng không lĩnh ngộ được nhiều. Bây giờ hắn không chỉ nắm bắt được sức mạnh linh cấp mà thậm chí trên phương diện lĩnh ngộ kiếm thuật hắn còn bỏ xa mình.

Nếu không xảy ra điều gì bất ngờ thì bản thân sẽ được chứng kiến sự ra đời của một truyền kì.

- Ừm

Lăng Phong cười phá lên, phẩy tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống:

- Bây giờ ta đã hóa linh thành công rồi. Nếu như có thể tham ngộ ra luyện phương thì thậm chí có thể luyện chế ra tinh kĩ tinh chương!

Hắn liếc qua Thích Thiên Ách, nói:

- Tiếp theo phải làm thế nào, mọi người có ý kiến gì không?

Lăng Phong biết ý nguyện lớn nhất của Thích Thiên Ách là luyện chế ra tán linh, sau này sẽ không còn phải sợ năng lượng lưu thất nữa. Nhưng muốn luyện chế ra tinh kĩ tinh chương thích hợp với hắn thì trước tiên bản thân phải phân tích được luyện phương! Trong tay mặc dù đang có ba miếng tinh kĩ tinh chương nhưng đều là hỏa hệ. Mặc dù hiệu quả tương tự như nhau nhưng luyện chương chỉ cần xảy ra một chút sai sót là xảy một ly đi một dặm. Luyện chế những hệ tinh chương không giúp được gì nhiều.

Cho dù có thể lấy được luyện phương nhưng trước tiên phải cần một miếng tinh cấp hạch tinh! Đây cũng là một khó khăn lớn.

- Nếu như có thể phát huy hiệu dụng lớn nhất của tinh chương đương nhiên có thể khai tông lập phái.

Tuyết Niệm lẩm bẩm nói:

- Nhưng chúng ta căn bản không có nền tảng, nên đi đâu bây giờ.

Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, không khí trong phòng bỗng chốc trở nên ngưng trệ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất