Tinh Túc

Chương 4

Chương 4
Tại bữa tiệc của nhà họ Tạ, tôi bị Tạ Diễm dẫn theo tham dự, thân phận là một người tình không thể công khai.
Vô số ánh mắt dò xét, ác ý hoặc xem thường đổ dồn vào tôi, tôi có chút lúng túng.
Khung cảnh này, tôi chưa từng thấy bao giờ, không biết phải đối mặt thế nào.
Tạ Diễm nhẹ nhàng bóp ngón tay tôi, cúi đầu ghé vào tai tôi khẽ nói: "Đừng lo lắng, có tôi ở đây."
"Lát nữa em cứ đi theo họ, đừng chạy lung tung, mệt thì về phòng nghỉ ngơi."
Tạ Diễm bỏ tôi lại rồi rời đi, sau lưng tôi vẫn có hai vệ sĩ mặc thường phục cao lớn theo sát.
Tôi không hiểu những quy tắc tiệc tùng của giới nhà giàu này, chỉ có thể thu mình vào một góc, ngẩn người.
"Bùi Lâm Chi!"
Tôi vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, thừa lúc vệ sĩ không chú ý, tôi nhỏ giọng gọi Bùi Lâm Chi.
Bùi Lâm Chi đang đứng trong bóng tối cũng nhanh chóng phát hiện ra tôi.
Tôi cẩn thận ra hiệu im lặng với anh, rồi ra hiệu cho anh nhìn điện thoại.
Bùi Lâm Chi là một nhân vật nổi tiếng trong trường, ngày thường ôn hòa khiêm nhường, lại cởi mở đẹp trai, các bạn học đều gọi anh là nam thần học đường ấm áp.
Tôi và anh từng ngồi cùng bàn hai tuần ngắn ngủi, nhưng trong khoảng thời gian đó, tôi đã nhiều lần tận mắt nhìn thấy anh cho mèo hoang ăn, còn dựng cả ổ nhỏ cho mèo hoang ở trường.
Bùi Lâm Chi ngay cả một con mèo nhỏ cũng không nỡ để chúng chịu khổ.
Có lẽ, anh ấy có thể giúp tôi trốn thoát.
Dù chỉ có một tia hy vọng, tôi cũng không muốn bỏ qua.
Tôi dùng cơ thể che chắn cho Bùi Lâm Chi, không để vệ sĩ phát hiện ra sự tồn tại của anh, cũng che đi hành động của tôi trong camera giám sát.
Tôi gõ số liên lạc của mình lên điện thoại, đưa về phía anh.
Thấy Bùi Lâm Chi gật đầu, tôi nhanh chóng quay người trở về phòng ngủ.
Tạ Diễm sắp về rồi, tôi không thể để cậu ta phát hiện ra tôi đã gặp Bùi Lâm Chi.
Bùi Lâm Chi nhanh chóng kết bạn với tôi, anh ấy vậy mà vẫn nhớ tôi.
【Bùi Lâm Chi, tôi là Thẩm Túc, anh còn nhớ tôi không? Chúng ta từng ngồi cùng bàn hai tuần.】
【Cùng bàn?】
【Nhớ.】
Tôi kể hết những chuyện mình đã trải qua cho Bùi Lâm Chi, trong tiềm thức tôi tin rằng Bùi Lâm Chi không phải là người sẽ khinh thường tôi.
Bùi Lâm Chi cũng nhanh chóng trả lời.
【Thẩm Túc, đừng lo lắng, tôi sẽ giúp cậu.】
【Tạ Diễm không dễ đối phó, gia cảnh cậu ta không đơn giản, nhưng chỉ cần cậu chịu tin tôi, nghe theo sắp xếp của tôi, tôi sẽ cứu cậu ra ngoài.】
【Ừm ừm, tôi tin anh, Bùi Lâm Chi, cảm ơn anh.】
Sau khi gửi những tin nhắn này, tôi xóa hết lịch sử trò chuyện của cả hai.
Tạ Diễm sẽ kiểm tra điện thoại của tôi.
Tôi đặt toàn bộ hy vọng trốn thoát của mình vào Bùi Lâm Chi.
Bùi Lâm Chi nói được làm được, anh gửi cho tôi một kế hoạch trốn thoát chi tiết.
Đợi trời tối, anh sẽ tìm người gây rối trước biệt thự nhà họ Tạ, thu hút một bộ phận vệ sĩ qua đó. Sau đó thừa cơ đập hỏng hệ thống an ninh của nhà họ Tạ, lúc này Tạ Diễm sẽ ra ngoài xem xét tình hình.
Sau khi thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người về phía cổng chính, tôi chỉ cần tỏ ra bình thường như mọi khi, không để lộ bất kỳ sơ hở nào, đến vườn sau đợi Bùi Lâm Chi đến đón tôi.
Tôi vui vẻ lên kế hoạch trốn thoát, lại không ngờ rằng mình đã rơi vào một hang sói khác.
Sai lầm lớn nhất trong cuộc đời này, chính là cầu cứu Bùi Lâm Chi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất