Chương 18: Lần Đầu Đo Khí Huyết (2)
Toàn bộ chỉ có tạ tay, tạ, máy chạy bộ, máy tập chân, còn những dụng cụ khác tương tự Phương Bình chưa từng thấy bao giờ, ở các phòng tập thể hình kiếp trước cũng chưa từng nhìn thấy.
Có một cái máy nhìn khá giống cái ghế mát-xa, nhưng mà bên cạnh còn có mấy cái màn hình, nếu đoán không sai, thì nó chính là dụng cụ đo lường khí huyết rồi.
Sự thực chứng minh, ánh mắt của Phương Bình rất khá, Ngô Chí Hào dẫn Phương Bình đi tới bên cạnh "Ghế mát-xa", cười ha hả nói: "Đây chính là dụng cụ đo khí huyết, nhưng mà đồ của nhà tớ là phiên bản đơn giản, không so được với đồ xịn trong bệnh viện được. Cái máy trong bệnh viện giống như khoang nhỏ của tàu vũ trụ vậy, có thể đo toàn diện.
Còn cái máy nhà tớ chỉ có thể làm kiểm tra tổng quát thôi.
Cậu lên đó nằm, tớ sẽ gắn vài cái biến cảm ứng lên người cậu, sau đó cậu dùng chút lực…”
"Dùng chút lực?"
Phương Bình lộ vẻ nghi hoặc, Ngô Chí Hào cười giải thích: “Chỉ số khí huyết bình thường đều được thể hiện bằng một đường thẳng, chí có khi vận động khiến nó sôi trào lên mới có thể đạt đến đỉnh phong.
Không phải chỉ có thân thể sôi trào, mà tâm tình cũng phải như vậy, kiểm tra khí huyết không phải chỉ đơn giản là kiểm tra huyết dịch, mà còn bao gồm khí vô hình, cái này tớ cũng không nói rõ được.
Dù sao đi nữa, chỉ cần làm cho cơ thể và tâm tình sôi trào lên thì cậu mới có thể đạt đến đỉnh phong.
Cậu có nhìn thấy cái bàn đạp ở dưới chân máy đo khí huyết không? Lát nữa dùng sức duỗi chân ra, hai tai cố gắng kéo về phía sau, nói chung là sử dụng hết sức bình sinh của cậu là được.
Bây giờ mình chỉ kiểm tra trước thôi nên không sao, đến khi kiểm tra sức khoẻ, cậu nhất định phải dốc hết toàn lực đấy…”
Ngô Chí Hào giải thích thêm một chút, chờ Phương Bình gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, lúc này mới ra hiệu cho Phương Bình nằm lên đó.
Chờ Phương Bình ổn định, Ngô Chí Hào bắt đầu cầm lấy mấy cây ống nghe và “biến cảm ứng” ở bốn phía “Ghế mát-xa”, lần lượt dán lên hai tay hai chân, vị trí trái tim, trên trân.
Đến lúc kiểm tra sức khỏe thực sự, sẽ không như thế này, sẽ không dán mấy cái biến cảm ứng này lên người cậu, mà ở trong cái khoang đo khí huyết, cậu có thể tự do vận động.
Khoang đo khí huyết phải thông qua một quá trình đo lường toàn diện để đưa ra kết quả phản hồi cụ thể, lúc đó mới có thể đo được điểm khí huyết thực sự của cậu.”
Nói xong, Ngô Chí Hào mở cái màn hình bên cạnh, vội vàng nói: nhớ kỹ, vận động mạnh lên, tâm tình sôi trào, nếu thực sự không được thì cứ nghĩ đến mấy cái phin…”
Phương Bình vốn đang chuẩn bị dùng hết sức, thiếu chút nữa thì sặc, cái thằng này, hoá ra cũng không thành thật chút nào.
Không thèm để ý tới cậu ta, Phương Bình hít nhẹ một hơi, sau đó hai chân liên tục đạp, hai tay cũng dùng hết sức kéo về hai bên!
Ngô Chí Hào đứng một bên có chút ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào màn hình bên cạnh...
Trong phòng thể hình.
Con số trên màn hình liên tục nhảy nhót.
Tiếng thở dốc của Phương Bình vang lên, trên màn hình chậm rãi dừng lại ở một con số!
"113 cal!"
Ngô Chí Hào kinh ngạc, không dám tin vào mắt mình!
Đúng là máy đo khí huyết ở nhà có sai số thật.
Nhưng sai số chỉ có 5 cal thôi!
Nói cách khác, điểm khí huyết thấp nhất của Phương Bình là 108 cal, cao nhất là 118 cal, làm sao có thể!?
"Làm sao có thể?"
Ngô Chí Hào thực sự không có ý định khinh bỉ gì Phương Bình, nhưng như thế này không khoa học chút nào?
Nếu đổi lại là Dương Kiến đang nằm kiểm tra lần đầu, kết quả cao hơn cậu, cậu đồng ý.
Ít ra thì Dương Kiến ngũ đại tam thô (1), vừa nhìn đã thấy cơ thể cơ bắp cuồn cuộn, khí huyết có cao hơn người khác cũng bình thường.
Nhưng mà cho dù là Dương Kiến đi nữa, thì cũng nhờ điều kiện gia đình không tệ lắm, mỗi ngày còn được bồi dưỡng món ngon món bổ.
Nhưng cho dù là như vậy, lần đầu đo lường của Dương Kiến cũng không cao như vậy chứ?
Phương Bình…
Ngô Chí Hào vốn nghĩ Phương Bình có tự tin báo danh như vậy thì dù điểm có cao hơn người bình thường một chút, cậu cũng có thể chấp nhận được, như tầm 102 - 103
cal gì đó.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Số liệu hiện tại là 113 cal, thấp nhất là 108 cal, chớp mắt đã ngang ngửa với đám Trương Nam, Trương Hạo.
Trong số 8 người đi báo danh, người thấp nhất hiện tại đang là 106 cal. Nói cách khác, Phương Bình hiện không phải là người tệ nhất nhóm.
Trong lúc Ngô Chí Hào ngây người, Phương Bình còn đang cố gắng vận động.
Chờ một lát, Phương Bình không nén được tiếng thở dốc, hỏi: “Được chưa vậy?”
Ngô Chí Hào tỉnh táo lại, có chút đờ đẫn nói: “Được…”
Vừa định nói được rồi, Ngô Chí Hào bỗng nhiên nói: “Vừa rồi có thể là do mặt tiếp xúc không tốt lắm, cậu thử lại lần nữa xem”
Phương Bình liếc cậu ta một cái, tuy rằng cảm thấy lời nói của tên này không đáng tin lắm, nhưng mà đã nhận nhân tình của người khác, thid cứ thử thêm lần nữa đi.
Nói đi cũn phải nói lại, kiểm tra khí huyết cũng là một việc cực khổ, thật là quá phiền phức.
Chờ sau khi Ngô Chí Hào giúp cậu gắn lại biến cảm ứng, lần thứ hai Phương Bình nỗ lực quằn quại, cơ thể cũng mệt mỏi quá sức.
Vận động như vậy một hồi vậy mà chỉ số cũng không thấp.
Sau ba phút, con số lại dừng trên màn hình: 108 cal.
Ngoi Chí Hào tính toán một chút, phạm vi lần này là 103-113 cal, kết hợp với chỉ số lần trước, khí huyết của Phương Bình tầm 108-113 cal.
Điểm cao nhất dù không cao bằng cậu, vì cậu đã 115 cal rồi.
Nhưng điểm thấp nhất cũng đủ khiến Phương Bình là đối thủ đáng gờm rồi.
Hơi trầm ngâm chốc lát, Ngô Chí Hào lại nói: “Hình như không chuẩn lắm, hay là thử thêm lần nữa?”
Phương Bình: "..."
Phương Bình lúc này sao có thể không biết cậu ta nghĩ gì, đầu tóc đầy mồ hôi, nói: “Thôi khỏi đi, bây giờ tớ mệt chết rồi, căn bản cũng không ở trong trạng thái tốt nhất, có đo cũng đo không chuẩn.”
Lời này thực ra lại khá đúng chứ không xấu, dưới tình trạng cơ thể mệt mỏi mà lại tiếp tục đo thì kết quả chỉ có thể ngày càng thấp.
Kết quả vẫn trong khoảng trên 108 cal khiến Ngô Chí Hào có chút chấn động khó mà bình tĩnh lại.
Trong lòng mơ hồ có một sự đố kị nho nhỏ, Ngô Chí Hào không nhịn được hỏi: "Bình thường cậu có ăn đồ bổ khí huyết hay uống thuốc bổ khí không vậy?”
Đồ bổ khí huyết cũng được chia làm hai loại, một loại là đồ ăn, một loại là thuốc bổ.
Ăn đồ bổ thì hiệu quả hơi chậm, cần tích luỹ trong thời gian dài, nhưng chi phí thấp hơn một chút. Nếu tính ra thì rẻ hơn nhiều so với việc mua thuốc bổ.
Còn thuốc bổ, mặc dù có hiệu quả nhanh, nhưng thứ nhất là giá tiền không thấp, thứ hai là tốt quá hoá dở, nhiều khi sẽ lãng phí hiệu quả của thuốc.
Phương Bình thấy cậu ta trưng ra bộ dáng chỉ lo mình sẽ nói rằng mình có thiên phú dị bẩm, thấy tội cậu ta nên an ủi: “Nhà tớ mỗi ngày đều bắt tớ uống thuốc bổ, dù táng gia bại sản cũng hy vọng tớ được ăn ngon, cả nhà bây giờ đều hy vọng tớ sẽ đậu khoa võ…”
Lời này nghe thật giả tạo!
Tuy Ngô Chí Hào cảm thấy có chút không khả năng lắm, nhưng nghĩ đến buổi kiểm tra sức khoẻ sắp tới, Phương Bình rốt cuộc cũng không cao bằng cậu, nên miễn cưỡng tiếp nhận sự thật này.
Đè nén lòng đố kỵ của mình xuống, Ngô Chí Hào cười khổ nói: “Được rồi, tớ còn tưởng rằng cậu cao lắm cũng chỉ được 105 cal thôi chứ, bây giờ xem ra tớ đoán sai rồi.
Điểm khí huyết của cậu ở tầm 108-113 cal.
Máy đo khí huyết tại nhà dù sao cũng không quá chuẩn, kiểm tra nhiều lần một chút thì có thể kết quả sẽ đáng tin hơn một chút, có thể kết quả không phải ở mức đỉnh phong, nhưng cũng không phải quá sai lệch.
Nếu như cậu thật sự muốn biết số liẹu cụ thể hơn, có thể đến bệnh viện nhân dân Đệ Nhất kiểm tra một chút.”
Phương Bình cười ha hả nói: “Để sau tính, lần này cảm ơn cậu.”
"Đừng khách khí..."
Ngô Chí Hào suy nghĩ một chút, ý định muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói rằng: "Nếu như cậu muốn đạt mức trên 110 cal, sau khi về nhà bảo ba mẹ chuẩn bị thêm một ít thuốc bổ các loại là được.
Cậu vừa mới ghi danh, có vài thứ còn chưa rõ lắm.
Bình thường, trước khi kiểm tra sức khoẻ, bọn tớ đều sẽ chuẩn bị một vài loại thuốc bổ.
Điều kiện gia đình không tốt lắm thì cũng có thể chuẩn bị một viên Bổ Huyết Hoàn.
Còn khấm khá hơn một chút thì chuẩn bị Bổ Khí Hoàn…”
"Bổ Huyết Hoàn, Bổ Khí Hoàn?"
(1) Ngũ đại tam thô: cơ thể cường tráng. Ngũ đại: chân tay và đầu to lớn, tam thô: cơ bắp cuồn cuộn ở ba vị trí: cổ vai, bụng eo và bắp chân.